CHƯƠNG 120 PN2: MƯỜI BA NĂM SAU
Nhà ga Ngã tư Vua, Hermione Granger nhìn ô tô phép thuật không ngừng hạ xuống từ giữa không trung, hưng phấn nhìn cha mẹ cô bé.
“Cha me, hai người xem kia, loại ô tô bay này không phải chỉ có vương thất và đại quý tộc mới có sao?”
Bà Granger vẻ mặt cũng tràn đầy kinh ngạc:
“Nghe nói phải qua vài năm nữa mới có thể bán ra bên ngoài, cho dù là Tổng Giám đốc của tập đoàn tài chính lớn hiện tại cũng không có cách nào có được không phải à?”
Ông Granger gật gật đầu:
“Đó cũng là một hạng mục hợp tác của phù thủy và vương thất, các phù thủy có thứ này trước cũng rất bình thường.”
Granger nghe vậy càng hưng phấn hơn, nhảy nhảy nhót nhót liền đụng vào một cậu bé tóc rối bù.
“Cậu cũng là phù thủy năm nay vào nhập học sao?”
Granger sau khi nói xin lỗi thì rất tò mò hỏi, cô bé chú ý tới cậu bé kia cũng là bước xuống từ trên ô tô.
“Chào cậu, mình là Harry Potter.”
Cậu bé phù thủy có một đôi mắt xanh lá trong suốt cười tự giới thiệu, đi bên cạnh cậu ta là một người đàn ông trẻ tuổi giống cậu ta đến chín phần, mái tóc cũng rối bù cùng một người phụ nữ tóc đỏ mắt xanh lá xinh đẹp, cùng với một nam phù thủy cao lớn tóc đen mắt nâu. Rõ ràng là một nhà Potter và Sirius Black.
Hai phù thủy nhỏ cùng nhập học nhanh chóng làm quen với nhay, rất nhanh dưới đề nghị của vợ chồng Potter, đi đến cạnh cột đá ở gần đó.
Hermione tò mò nhìn xe lửa màu đỏ rực cổ xưa đang phun hơi nước, quay đầu nhìn về phía Harry.
“Oa, mình nghe nói thế giới phép thuật vô cùng tiên tiến, còn có cả ô tô phép thuật, vì sao xe lửa đi đến trường học lại cũ như thế chứ?”
Harry không khỏi gãi gãi đầu, lộ ra cái trán trơn bóng, đối mặt với câu hỏi này của người bạn mới, cậu thật đúng là không biết phải trả lời như thế nào, ánh mắt mang theo chờ đợi nhìn về phía cha mẹ mình.
Lily không khỏi cười khẽ nói:
“Yên tâm đi, tuy rằng nó thoạt nhìn rất cũ kỹ, nhưng tốc độ vẫn không tệ, chỉ hơn sáu tiếng là có thể đến được Hogwarts ở cực Bắc của Scotland. Hơn nữa phía trong xe cũng không cũ nát, thậm chí còn có toa quý tộc, a…”
Cô bất chợt đưa mắt nhìn chồng mình, vẻ mặt xấu hổ nuốt xuống câu nói tiếp theo. Nụ cười mỉm trên mặt James lập tức cứng ngắc, lập tức nặn ra ý cười có vài phần mất tự nhiên, khiến Sirius kinh ngạc ngẩng đầu. Cũng may hai đứa trẻ tiếp tục thì thầm nói nhỏ, cũng không chú ý đến.
Harry và Hermione nói nói cười cười đi lên xe lửa, ngồi dựa vào lan can xe lửa, vẫy tay với vợ chồng Potter vẫn chưa rời đi.
“Đi thôi!”
Trong lòng James dâng lên cảm giác hậm hực, nhà Potter nếu không nhờ dựa vào trang viên phép thuật và kho tàng bậc nhất mà gia tộc truyền lại, thì đã sớm rớt xuống hàng quý tộc hạng hai, lại càng không nói trên tàu tốc hành Hogwarts thì bắt buộc phải là quý tộc hạng nhất mới có thể được hưởng đãi ngộ.
Lúc trước bị hủy bỏ toa quý tộc hắn còn chưa có cảm giác, hiện tại khi đưa Harry bé nhỏ đến trường hắn mới chú ý đến, nhà Potter thật sự đã thua, nghĩ đến ma dược máu trong cho Harry bé nhỏ, vẫn là dựa vào mặt mũi của Lily mới có được từ trong tay đối thủ một còn, sắc mặt James liền cực kỳ khó coi.
Vẻ mặt Lily tối sầm lại, miễn cưỡng lộ ra vẻ tươi cười, vẫy vẫy tay với Harry, xoay người đuổi kịp bước chân của chồng, bọn họ đã kết hôn mười mấy năm, nhìn James Potter từ một con cháu quý tộc kiêu ngạo ương ngạnh không hiểu chuyện, biến thành gia chủ một gia tộc tuy rằng vẫn cao ngạo, lại vì sự nghiệp của gia tộc mà chỉ có thể cúi đầu chấp nhận sự chê cười của những quý tộc khác, Lily cũng cảm thấy xấu hổ trong lòng.
Hơn nữa sau khi tìm hiểu chuyện nhà Potter xuống dốc thì, cô và James đều hiểu rất rõ, hoàn toàn là do James vào thời kỳ học sinh, ỷ nhiều hiếp ít, tùy tiện làm nhục phù thủy là bạn đời linh hồn trong lòng Chúa tể Hắc ám vĩ đại, là Bậc thầy Ma dược Severus Prince vĩ đại nhất.
Cho dù Severus đã sớm không thèm để ý đến những việc này, nhưng Slytherin vốn có tính bao che khuyết điểm, điều này càng thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn trên người Voldemort, các đại quý tộc Tử Thần Thực Tử chiếm cứ hơn phân nửa tài sản của thế giới phép thuật, quyền thế ngập trời, lại càng không dám làm trái ý của chủ nhân bọn họ, chỉ trong thời gian năm năm ngắn ngủi, nhà Potter liền ngã khỏi hàng ngũ quý tộc cao nhất, ngay cả địa vị quý tộc hạng nhất cũng không được bảo đảm.
Sirius cũng vô cùng hiểu rõ tâm tính của bạn tốt, chỉ là hắn cũng không thể nói được gì, bởi vì Voldemort là tức giận thay bạn đời thôi.
Mà người kia, Sirius nhớ tới lần gần đây nhất khi nhìn thấy Severus thì, y đang dựa vào bả vai Ma Vương mắt đỏ nhắm mắt dưỡng thần, lạnh lùng âm trầm cùng áp lực nặng nề từng có đã hoàn toàn biến mắt, nhìn như lạnh lùng trong trẻo, cả người lại tràn đầy hạnh phúc, Voldemort ôm chặt lấy y, trong mắt tràn đầy nhu tình. Sirius thậm chí cũng không dám bước lên chào hỏi, sợ rằng sẽ phá hủy phần ấm áp kia.
Từ khi hắn biết được Severus và Voldemort là linh hồn bạn đời thì, hắn đã hoàn toàn hết hy vọng, mà phần tình cảm kia cũng dần dần lắng đọng lại trong lòng. Hắn đã sớm quen với việc theo dõi bước chân của người kia, chú ý từng việc từng việc của y, bao gồm cả việc y lại mang thai con của Voldemort. Đứa bé kia, có lẽ sẽ kế thừa dòng họ của y đi? Một hoàng tử nhỏ xứng đáng với cái tên của mình. Sirius chỉ có thể lặng lẽ chúc phúc trong lòng.
Ba người ôm tâm sự rất nhanh đã rời khỏi sân ga, ngay cả nhà ga đột nhiên yên lặng cũng không để ý đến.
Mà Hermione dựa vào bên cửa sổ là người đầu tiên phát hiện ra, cô bé tò mò nhìn một đám phù thủy đặc biệt bất chợt đi vào, hơn nữa khiến người ta chú ý là có bốn phù thủy mái tóc bạch kim, dáng vẻ cực kỳ giống nhau, gương mặt xinh đẹp, ngay cả vẻ kiêu ngạo trên mặt cũng giống nhau. Mà trong một đám mái tóc bạch kim, tóc đen có vẻ đặc biệt nổi trội, mà đôi con ngươi giống như ruby chói mắt kia dưới ánh mặt trời dường như lại phát ra ánh sáng rực rỡ.
“A, bọn họ là ai vậy?”
Hermione chú ý tới, khi bọn họ đi qua đám người thì, gần như toàn bộ phù thủy trưởng thành đều hành lễ với họ, mà rõ ràng, phù thủy tóc đen mắt đỏ được vây quanh kia có địa vị tối cao.
“Mình biết, bọn họ là Mitchell Slytherin và một nhà Malfoy!”
Phù thủy nhỏ đầu đỏ rực kêu lên trước khi đi vào toa nói chuyện với bọn họ.
“Ron, cậu cũng biết họ à?”
Harry tò mò hỏi, cậu và Ron tuy rằng quen nhau từ lâu, nhưng cậu nhớ rõ nhà Weasly không có tham gia tiệc tùng của quý tộc.
“Đương nhiên!”
Ron bị bạn tốt nghi ngờ mặt hơi đỏ lên:
“Giới phù thủy ai chẳng biết một nhà Malfoy có tóc màu bạch kim chứ. Mà phù thủy tóc đen mắt đỏ kia, chính là người thừa kế của Chúa tể Hắc ám Đại sư Prince, sao mình lại không biết được?”
Hermione vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc nhìn phù thủy nhỏ không hơn cô bé mấy tuổi lại đặc biệt ung dung quý phái kia, hưng phấn quay đầu về phía hai phù thủy nhỏ mình vừa quen biết.
“A, tóc đen mắt đỏ, mình biết rồi, các cậu là đang nói về Chúa tể Hắc ám Voldemort Slytherin đúng không? Bạn đời của ngài ấy không phải là Bậc thầy Ma dược vĩ đại nhất trẻ tuổi nhất thế giới phép thuật từ trước đến nay sao? Phù thủy kia là con của họ, thảo nào.”
Harry nghe vậy bất chấp sự kỳ quái, quay đầu nhìn về phía Hermione:
“Hermione, cậu không phải là sinh ra ở thế giới Muggle sao?”
“Đúng vậy!”
Vẻ mặt của Hermione rất đương nhiên:
“Nhưng mà mình có đọc sách, trong sách đều có giới thiệu đó. Voldemort Slytherin thực sự rất lợi hại, cậu xem ngài ấy hợp tác với Thủ tướng và hoàng gia hạng mục ô tô phép thuật này, điện thoại phép thuật cũng có thể chuyển hóa thành loại mà người thường cũng có thể sử dụng, thật thần kỳ, tổ chức phù thủy của ngài ấy chống lại quỷ hút máu, thành công bắt quỷ hút máu ký minh ước không xâm phạm lẫn nhau, càng khiến phù thủy sau này không bao giờ phải chịu sự uy hiếp từ quỷ hút máu nữa, thật không hổ là nhân vật lãnh tụ được thế giới phép thuật xưng là Chúa tể Hắc ám. Hơn nữa hiện tại mình mới biết được, thì ra lúc trước ma lực của mình bị bộc phát, sẽ có người của Bộ Pháp Thuật đặc biệt đưa ma dược ổn định ma lực đến, đều là do một tay ngài ấy xây dựng nên.”
Granger chưa trở thành ‘biết tuốt’ thao thao bất tuyệt nói:
“Bạn đời của ngài ấy là Severus Prince còn nghiên cứu ra ma dược hóa sói, chế tạo ra thiên địch của quỷ hút máu, hơn nữa trước khi trưởng thành, ngài ấy cũng phát minh ra ma dược phòng dịch độc sói, đảm bảo phù thủy và người sói có thể ở chung hòa bình, trước đây mình vẫn luôn không thể tưởng tượng nổi, thì ra giữa phù thủy, người sói và quỷ hút máu cũng có nhiều khúc mắc như vậy.”
Vẻ mặt Harry tràn đầy ngạc nhiên, cậu không ngờ một phù thủy xuất thân từ Muggle lại thấu hiểu những chuyện xảy ra ở thế giới phép thuật như vậy.
Ron bĩu môi:
“Những chuyện đó cậu chỉ là đọc được từ trong sách, trận chiến giữa hai chủng tộc năm đó, cha mình và người của Hội Phượng Hoàng còn chạy đến thế giới Muggle bảo vệ phù thủy vị thành niên nữa đấy.”
Hermione nâng chiếc cằm nhỏ lên:
“Vậy đó cũng không phải thắng lợi của một nhà, mình có đọc kỹ giới thiệu sau minh ước, trên thực tế, trận chiến lần đó, thế giới phép thuật Anh sở dĩ không bị tổn thất gì là kết quả mà bốn nhà lớn đồng lòng hợp lực, hơn nữa lần cuối cùng đó, nếu không phải Tử Thần Thực Tử, người sói anh dũng chiến đấu với quỷ hút máu, dưới tình huống ngài Salazar Slytherin đã rời đi, phù thủy sẽ gặp phải hoàn cảnh cực kỳ nguy hiểm.”
Harry đồng ý gật đầu, nhìn thấy phù thủy nhỏ giống như thỏi nam châm thu hút sự chú ý của mọi người ở bên ngoài kia đang đi lên xe lửa, cười cười nhìn Ron đang lúng ta lúng túng.
“Đúng vậy, mẹ mình từng nói, sau một lần đó, phù thủy mới chính thức tiếp nhận người sói trở thành một bộ phận không thể thiếu của thế giới phép thuật. Thực ra còn có một người, cũng là người rất bị người khác chán ghét nhưng sau đó lại cực kỳ được yêu thích.”
Ron thấy bạn tốt nói sang chuyện khác, hiếm có được một lần thông minh nói tiếp:
“Đúng vậy, chính là Rita Skeeter đã cung cấp địa chỉ sào huyệt của tộc Tzimisce cho ngài Prince, bà ấy trước kia là người thích nhất soi chuyện riêng tư, thích tuyên bố một vài tin tức vô căn cứ không có thật, nhưng là, trong trận chiến vì chủng tộc kia, bà ấy hoàn toàn xứng đáng là anh hùng.”
Hermione nghe vậy mắt liền sáng lên, bởi vì tin tức này không được ghi lại chi tiết, cô cũng không biết.
Ron không khỏi đắc ý.
“Nghe nói vào năm 1976, Chúa tể Hắc ám mời bà ấy đến Giáo hội Rome điều tra tin tức, những giáo sĩ thần bí cũng bị phát hiện vào lúc đó, cho nên việc đầu tư của phù thủy vào thế giới Muggle đều trở nên rất cẩn thận, bởi vì khi đó phù thủy còn chưa có năng lực đối phó với uy hiếp có khả năng đến từ Muggle, sau đó khi phát hiện ra sự tồn tại của phù thủy quỷ hút máu thì, là bà ấy phấn đấu quên mình, điều tra hướng đi và tin tức của quỷ hút máu, mới có thể phát hiện ra kế hoạch tấn công của quỷ hút máu sớm nhất.”
“Oa, đó không phải là phóng viên chiến trường chứ!? Thật dũng cảm!”
Hermione sợ hãi kêu lên, sau đó nhăn mày lại:
“Nhưng vì sao phù thủy phải sợ hãi Giáo hội chứ? Lúc trước mình còn thường xuyên đi làm lễ với cha mẹ, những nữ tu sĩ ấy đều rất dịu dàng mà?”
Harry cười khì khì nói:
“Nghe nói Rita Skeeter hiện tại cũng không tung tin tức giả nữa. Về phần Giáo hội, thời Trung Cổ không phải từng có một đợt săn phù thủy à? Đó chính là do Giáo hội phát động, phù thủy và Giáo hội có thù máu, nhưng không có tu sĩ có thánh lực thì sẽ không phát hiện ra sự tồn tại của phù thủy.”
“Nhưng phù thủy hiện tại cũng hợp tác về khoa học kỹ thuật với chính phủ rồi, về chuyện ma dược, Giáo đình không thể nào không biết được?”
Hermione nghi hoặc, hỏi đến mức hai cậu bé phù thủy cố gắng biểu hiện mình thấu hiểu thế giới phép thuật nghẹn họng không trả lời được.
Nghi vấn này thực ra không chỉ có phù thủy nhỏ không biết, ngay cả phần lớn phù thủy trưởng thành cũng không biết rõ ràng. Điều duy nhất bọn họ biết là, phù thủy nay có thể quang minh chính đại sống ở thế giới Muggle, chỉ là không thể tùy ý có hành vi tổn thương đến người thường.
Mà vấn đề phù thủy nhỏ bộc phát ma lực, đối với Muggle mà nói thậm chí là một chuyện tốt. Muggle vô cùng có hứng thú với những sản phẩm của phù thủy, chỉ là bất hạnh không có cơ hội tiếp xúc, phù thủy nhỏ xuất hiện có nghĩa chính là một cơ hội để hiểu phù thủy, tiếp xúc với phù thủy, rất nhiều gia đình sau khi xuất hiện phù thủy nhỏ thì, cũng không giống lúc trước sợ hãi bị nguyền rủa, ngược lại còn hy vọng đó chính là phù thủy nhỏ mà không phải là có năng lực đặc biệt thức tỉnh.
Điều này khiến cho phù thủy từng tự mình trải qua việc bị kỳ thị, ghét bỏ xa lánh cảm khái không thôi, bọn họ chưa từng nghĩ có một ngày có thể quang minh chính đại với cha mẹ anh em bạn bè, kiêu ngạo nói ra thân phận khác hẳn với người thường của mình. Về phần nguyên nhân, chỉ cần nghĩ cũng biết, nhất định là kiệt tác của Hội trưởng hiện tại của Hiệp hội Phù thủy Quốc tế Voldemort Slytherin, chỉ là không biết hắn rốt cuộc đã làm như thế nào để khiến Giáo hội chấp nhận sự tồn tại của phù thủy, điều này khiến cho toàn bộ phù thủy thích tìm hiểu nguyên nhân ngứa ngáy tò mò.
Tất cả mọi người đều kỳ vọng có thể biết được đáp án từ những Tử Thần Thực Tử, đáng tiếc, cho dù là người thừa kế của nhà Malfoy có quyền lực cao nhất trong Tử Thần Thực Tử, Draco Malfoy cũng không biết, điều này khiến cậu lại một lần nữa nghe được lời bàn tán của phù thủy xung quanh, không nhịn được kéo áo người cha thân ái của mình. Có Mitchell ở bên cạnh, có lẽ cha sẽ nể mặt anh ấy mà trả lời cậu đi?
“Draco, nếu con muốn biết, thực lực mới là căn cứ để nói chuyện bình đẳng!”
Lucius nhìn thấy con trai yêu ngẩng đầu vẻ mặt tràn đầy mong đợi, ưu nhã nhướng mày, gương mặt xinh đẹp tràn đầy kiêu ngạo.
Abraxas ý cười tràn đầy trong mắt vỗ về công chúa bạch kim vẻ mặt không vui bên người, cô bé bởi vì không có nghe thấy chi tiết những chuyện xảy ra mà bĩu môi.
Mitchell cũng nhớ tới Voldemort từng cho cậu xem qua những văn kiện tuyệt mật ba năm trước, khi phù thủy bắt đầu chính thức triển khai hợp tác các mặt với thế giới Muggle, giáo hội Rome quả thực rất căm tức, chủng tộc phù thủy bị bọn họ gọi là hắc ám, lại quang minh chính đại xuất hiện ở thế giới Muggle ngay trước mắt, tuy rằng chỉ ở Anh, Pháp, Đức, nhưng cũng là một đả kích nặng nề với uy tín của Giáo hội.
Đáng tiếc Giáo hoàng của bọn họ, khi đang chuẩn bị phát động tu sĩ khổ hạnh đón đầu tấn công phù thủy thì, lại nhận được công hàm của Nữ hoàng Anh, Giáo hoàng nhận lời mời đến trước, sau khi trở lại Vatican thì cũng không bao giờ nhắc đến chuyện phù thủy nữa, khiến toàn bộ Hồng y cũng nghi hoặc khó hiểu nhưng chỉ đành bất đắc dĩ từ bỏ.
Lời nói của Lucius khiến cậu rất xúc động, thầm gật đầu, nghĩ đến bản thân mình khoảng thời gian trước còn kiêu ngạo vì có được ma lực vượt qua cả phù thủy trưởng thành, Mitchell không khỏi cảm thấy hổ thẹn, phải biết muốn chính phủ và Giáo hội không dám hành động thiếu suy nghĩ thì cần phải có thực lực mạnh mẽ, mà daddy từng nói, bọn họ về sau có thể sẽ đến Avalon trước. Vậy cậu hẳn là càng phải cố gắng hơn nữa, không thể khiến cho chuyện của thế giới Muggle ngăn cản bước chân của hai cha được.
Con trai của mình hạ quyết tâm như thế, Voldemort cũng không biết, đến chiều tối, hắn một mình đi đến căn hộ độc lập ở tầng hai một khu dân cư hạng nhất mà Petunia nhắc đến, khóe miệng cong lên phát ra một tiếng cười lạnh, đũa phép trong tay chỉ thẳng về phía người đàn ông tóc vàng mắt xanh vẻ mặt tràn đầy hoảng sợ trước mắt.
“Tambor Frandar, thật sự là đã lâu không gặp!”
“Anh, tôi không biết anh đang nói cái gì! Tôi là Vernon Dursley!”
Người đàn ông liên tục lùi về phía sau, hai tay khua mạnh.
Voldemort hừ nhẹ một tiếng, vẫy vẫy đũa phép trực tiếp phát ra một lời nguyền Avada Kedavra, cho dù trước khi đến đã nắm chắc chín phần, nhưng khi gặp mặt rồi, liếc mắt một cái nhìn thấy người trẻ tuổi lại có sức mạnh tinh thần đặc biệt mạnh mẽ này, hắn liền biết chắc chắn là Tambor không thể nghi ngờ.
Voldemort cẩn thận dùng thần chú tan ảo ảnh đứng thẳng một bên,nhìn người đàn ông sau khi ngã xuống đất tắt thở không lâu, toàn thân run rẩy một chút rồi sống lại, hắn cẩn thận quan sát một hồi, cảm thấy thở phào nhẹ nhõm.
Giải quyết xong vẫn đề còn tồn đọng khiến Voldemort vô cùng vui vẻ, trực tiếp dùng ảo ảnh di chuyển quay về trang viên Voldemort, hắn cần thông qua lò sưởi âm tường đi đến Hogwarts. Nghĩ đến Severus và Mitchell đều không biết hắn là giáo sư Nghệ thuật Hắc ám và Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám mới, trong lòng liền dâng lên cảm giác chờ mong.
Severus không biết được tâm tư ác liệt của bạn đời, lúc đã ngồi trên bàn giáo sư, khi nhìn thấy vị trí giáo sư Nghệ thuật Hắc ám và Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám bên cạnh trống không, trong lòng không khỏi có chút to mò, ánh mắt lơ đãng lướt qua Đại sảnh đường, khi nhìn thấy cậu bé tóc đen mắt xanh lá vẻ mặt tràn đầy tò mò đang cố nhìn xung quanh, sửng sốt một chút, vẻ mặt lập tức trở nên hoảng hốt, trong lòng lại dâng lên cảm giác khủng hoảng.
“Sev, sao vậy?”
Một giọng nói trầm thấp tràn đầy từ tính giống như xuyên qua thời không, bất chợt kéo Severus từ quá khứ trong trí nhớ quay về.
“Voldy!”
Severus quay đầu nhìn người đàn ông bỗng nhiên xuất hiện bên cạnh mình, giọng nói không tự chủ mang theo một chút yếu ớt.
Voldemort nghĩ đến bác sĩ từng nói, bởi vì mang thai, Severus rất có khả năng sẽ lo nhiều nghĩ nhiều, bất kể tâm tình lúc trước muốn xem phản ứng của con trai thế nào, liền lo lắng ôm y vào lòng, không phân bất kỳ sự chú ý nào đến tiếng than sợ hãi phát ra trong Đại sảnh đường.
Severus cũng là hoàn toàn tỉnh táo, nghĩ đến bản thân lại hoài nghi tất cả hạnh phúc này đều là cảnh mơ, tai không khỏi đỏ lên, y đứng thẳng dậy, lắc lắc đầu với Voldemort, xoay người nhìn về phía Mitchell ngồi ngay ngắn bên bài dài của Slytherin đang lo lắng nhìn y, một tay ***g vào tay Voldemort đang đặt trên bụng mình, trên mặt lộ ra một nụ cười nhẹ thản nhiên, không chút nào để ý đến đứa trẻ mà đời trước mình từng bảo vệ suốt bảy năm liền kia.
Tất cả đều đã thay đổi, một đời này, y và Voldy, linh hồn gắn bó, cùng sống cùng chết, bất kể còn có trắc trở gì, bọn họ sẽ luôn ở cùng một chỗ, cả con của bọn họ nữa.
Y sớm đã tìm được hạnh phúc thuộc về mình.
—— Phiên ngoại Mười ba năm sau – End ——