CHƯƠNG 121 PN3: XUYÊN QUA KHÔNG GIAN SONG SONG
Trong căn hầm âm u, quanh năm ẩm thấp lạnh lẽo của Hogwarts, cho dù là văn phòng cùng phòng ngủ của Chủ nhiệm Slytherin cũng không ngoại lệ. Trên giường lớn màu đen, Chủ nhiệm nhà Slytherin Severus Snape chậm rãi mở hai mắt ra, con ngươi đen thâm thúy lập tức nheo lại, nhìn khung cảnh quen thuộc mà xa lạ trước mắt, y theo phản xạ triệu hồi đũa phép đến tay nắm chặt lại, vẻ mặt dần dần trở nên trống rỗng, y từng trải qua cuộc sống khi sống lại ngây người đi đến phòng tắm bên cạnh phòng ngủ, tóc dài nhờn mỡ, sắc mặt tái nhợt lộ ra trạng thái không khỏe, rõ ràng là chính mình của đời trước.
Ngón tay thon dài nhiễm màu vàng như nến xẹt qua giữa không trung, lại là đầu tháng chín năm 1994, thời điểm Harry Potter năm thứ bốn vừa khai giảng. Khóe môi hơi nhếch, Severus há miệng nói không ra tiếng:
“Voldy.”
Gián điệp hai mặt nội tâm vô cùng kiên định, cũng không chịu nổi sự đả kích nặng nề khi một khắc trước còn ngủ say bên người bạn đời mà hiện tại lại xa cách về không gian, con ngươi đen luôn trong trẻo lạnh lùng lộ ra kinh hãi và tuyệt vọng.
Lúc này Voldemort còn chưa sống lại, cho dù hắn có tình cảm khác thường với mình, nhưng là một người có linh hồn không trọn vẹn, Chúa tể Hắc ám căn bản sẽ không để ý. Vậy y phải làm như thế nào? Tuy rằng lý trí nói cho y, nếu y không trở thành gián điệp hai mặt, Chúa tể Hắc ám đã sớm điên cuồng cũng sẽ kéo mọi người vào địa ngục, nhưng y vẫn không thể đảm nhiệm công việc của một gián điệp hai mặt này, y không thể ruồng bỏ linh hồn bạn đời của mình, cho dù linh hồn bạn đời này hiện tại chỉ là một tàn hồn.
Severus cảm thấy giống như đang ở trong trời băng đất tuyết, lạnh đến thấu xương, đưa tay theo bản năng chạm vào nơi linh hồn kết nối, ngoài ý muốn có một dòng nước ấm chảy qua trong lòng.
“Voldy.”
Severus mím môi, trong mắt chợt lóe lên một tia vui sướng, y lại vẫn còn có thể cảm giác được sự nối tiếp linh hồn với người đàn ông tóc đen mắt đỏ kia.
Nhìn dáng vẻ tiều tụy của mình, Severus nhớ đến mỗi lần người đàn ông lo lắng cho thân thể của mình, vội vàng tắm rửa một hồi, đi vào phòng ma dược nấu một ít ma dược dinh dưỡng và thuốc giải độc, mặc kệ thế nào, y trước tiên phải bảo vệ tốt bản thân mình, y luôn có thể tìm được cách quay về, hoặc là Rex có thể giúp y?
Thời gian dùng cơm ở Đại sảnh đường Hogwarts vĩnh viên náo nhiệt cực kỳ.
Bàn dài của Gryffindor
“Cậu có cảm thấy là Snape hình như thay đổi không?”
Harry đẩy Ron ngồi ở bên cạnh thấp giọng hỏi.
Ron nghe vậy ngẩng đầu, kinh ngạc kêu lên một tiếng, lập tức tỉnh táo ghé sát lại, cúi đầu nói với Harry.
“Merlin, lão dơi già hình như không còn nhờn mỡ nữa, sắc mặt cũng tốt hơn rất nhiều!”
Hermione không khỏi cốc Ron một cái.
“Là giáo sư Snape, chuyện này rất bình thường, tóc giáo sư Snape nhờn dầu là vì nấu ma dược, thầy ấy không phải là không gội đầu! Nhưng sắc mặt quả thực là tốt hơn nhiều, ngày hôm qua cũng không thấy thầy đi ra.”
Ron trưng ra vẻ mặt vô tội xoa xoa đầu, xoay người nói chuyện với Harry, Hermione thật quá thô lỗ, thực sự khiến người khác không chịu nổi.
Severus u ám nhìn Ron, Hermione đùa giỡn với Harry Potter trên bàn dài của Gryffindor, nhìn trên trán thằng nhóc đó còn một mảnh hồn của Chúa tể Hắc ám, không khỏi càng thêm phiền lòng. Muốn tách linh hồn ra không phải là một chuyện dễ dàng, Severus liếc mắt nhìn sang Dumbledore một cái, nếu là diệt trừ mảnh linh hồn nhỏ đó, Albus còn có khả năng đồng ý, nếu biết y là muốn giúp Chúa tể Hắc ám hợp nhất linh hồn, lão ong mật này sợ rằng sẽ lập tức nhăn mặt, dù sao mình cũng tương đương với hoàn toàn đứng về phía Chúa tể Hắc ám. Hoặc là y cần tìm người bàn bạc một chút.
Dumbledore đã sớm chú ý đến việc gián điệp hai mặt mà mình rất coi trọng dường như thay đổi rất nhiều, tuy rằng vẫn tràn ngập tuyệt vọng, nhưng mà không còn âm trầm như trước, thậm chí dáng vẻ dinh dưỡng mất cân bằng lúc đầu cũng được cải thiện không ít, trong lòng hơi có chút ngạc nhiên, nghĩ đến dấu hiệu hắc ám xuất hiện vào kỳ nghỉ hè năm này, đôi mắt màu lam không ngừng lóe lên.
Moody vẻ mặt chế giễu nhìn Chủ nhiệm Slytherin tóc đen quần áo đen, miệng thỉnh thoảng nói ra những lời hoài nghi, trong lòng rốt cuộc nghĩ cái gì thì không ai có thể biết được.
Severus tất nhiên là không thèm để ý chút nào đến Moody giả, trước đó y quả thực sẽ tức giận, nhưng hiện tại biết được thân phận thực sự của Moody, cho dù không vui, nhưng là y cần nắm được tung tích của Chúa tể Hắc ám, lúc này nghĩa địa phục sinh có lẽ lại là một cơ hội, chỉ là muốn Chúa tể Hắc ám đồng ý dung hợp linh hồn sợ rằng sẽ không dễ, hơn nữa y cần lấy được vài cái Trường Sinh Linh Giá đến trước mới được.
Giữa trưa, Severus luôn luôn quên mất thời gian không tiếp tục làm bạn với vạc của y, mà là đúng giờ đi đến Đại sảnh đường, vừa lúc thấy Moody giả rút đũa phép ra, Severus còn chưa ý thức được là xảy ra chuyện gì, một luồng ánh sáng trắng kỳ lạ đã phóng về phía Draco.
“Protego!”
“Specular Reflection!” (Phản xạ lập tức)
Giọng nói trầm thấp nhẹ nhàng mang theo một chút tức giận vang lên trong Đại sảnh đường, không cần tốn nhiều sức truyền vào trong tai mọi người.
Trên Đại sảnh đường, đám động vật nhỏ vì sự ra tay đột ngột của hai người mà sợ hãi xoay người lại, liền thấy Xà vương dưới hầm luôn luôn độc miệng giơ cao đũa phép vẻ mặt nghiêm nghị, cách đó không xa có một con chuột đồng đang kêu ‘Chi chi’.
Draco đang khắc khẩu với đám người Harry Potter vẻ mặt liền tái nhợt, thường xuyên tập trung dùng thần chú hắn đương nhiên biết, nếu không có thần chú bảo vệ của Xà vương, có lẽ hắn đã biến thành một con động vật nào đó ngay trước mặt mọi người.
“Cảm ơn Chủ nhiệm!”
Draco còn sợ hãi trong lòng tiến lên, Severus đã bắt được con chuột đồng vì bị biến hình đột ngột mà đang ngây người không kịp phản ứng, hai mắt tối đen không hề che giấu ác ý nhìn con chuột đồng bắt đầu giãy dụa trong tay.
“Xảy ra chuyện gì?”
Severus còn chưa kịp trả lời, giáo sư McGonagall đã đi vào.
“Có lẽ bà có thể hỏi nó, khi nào thì giáo sư có thể âm thầm đánh lén học sinh?”
Severus tùy tiện vứt con chuột đồng cho giáo sư McGonagall, McGonagall giật mình vột tiến lên đưa tay ra.
Nhìn thân hình Moody hiện ra dưới thần chú phản biến hình, McGonagall hít một hơi thật sâu, hai giáo sư lại đánh nhau ở trước mặt học sinh, chuyện này không khỏi quá mức.
“Rốt cuộc là sao lại thế này?”
Draco không khỏi hung hăng trừng mắt nhìn Moody:
“Giáo sư McGonagall, là giáo sư Moody thầm đánh lén em, bị thần chú phản hồi của giáo sư Snape bắn ngược lại.”
“Là thật sao? Giáo sư Moody, ngài nên biết thân là giáo sư không thể dùng thần chú trừng phạt học sinh, Hiệu trưởng Dumbledore chưa nói qua cho ngài sao?”
McGonagall sắc mặt khó coi nhìn chằm chằm Moody chật vật trước mắt.
“Có lẽ vậy, nhưng nhóc con tóc trắng này đánh lén sau lưng Harry Potter, tôi muốn dạy dỗ nó một lần!”
Moody u ám nhìn Draco, đồng thời hung tợn trừng mắt liếc nhìn Severus một cái:
“Hừ, một Tử Thần Thực Tử bảo vệ cho một Tử Thần Thực Tử con, ta sẽ chăm chú nhìn vào ngươi, đừng nghĩ có thể xúc phạm đến Harry Potter.”
Severus lạnh lùng nhìn Moody giả diễn trò, gã mang địch ý trong lòng với mình và Lucius mới là thật, bảo vệ Harry Potter? Hừ, dư quang khóe mắt Severus liếc thấy Potter ngu ngốc vẻ mặt tràn đầy cảm động, cười nhạo trong lòng.
“Thì ra giáo sư Moody là vì nhìn chăm chú vào ta sao, thật sự là khiến người ta bất ngờ, giáo sư Moody không hổ là Thần Sáng chính nghĩa, đánh lén từ sau lưng một phù thủy vị thành niên nhỏ hơn mình hơn nửa thế kỷ mà còn có thể nói quang minh chính đại như thế, như vậy xem ra Cậu bé cứu thế được bảo vệ thật sự là vô cùng cảm kích ngài.”
Severus chậm rãi chế giễu.
Học sinh xung quanh không khỏi thầm bật cười, ánh mắt đám rắn nhỏ nhìn về phía Harry càng thêm không tốt, ngay cả Gryffindor thấy Harry vẻ mặt cảm kích cũng lùi về phía sau một bước. Hermione sâu sắc phát hiện ra sóng ngầm của các học sinh, không khỏi liều mạng kéo áo Harry.
Đối với việc Severus và Moody tranh cãi, McGonagall không khỏi cảm thấy nhức đầu, nhưng lúc này Severus phải bảo vệ học sinh của nhà mình, không có chỗ nào có thể chỉ trích được, liền kéo hai người đang tranh chấp đến văn phòng Hiệu trưởng trước.
“Harry, cậu vẫn nên cách giáo sư Moody xa một chút!”
Hermione nhìn mọi người tản đi, thấp giọng cảnh báo bạn mình.
“Vì sao chứ? Giáo sư Moody ra tay dạy dỗ Malfoy, không phải là rất tốt à? Tuy rằng lần này thất bại.”
Ron đường hoàng mở miêng.
Hermione trừng mắt liếc nhìn cậu ta một cái:
“Nói bậy bạ gì đó, trách nhiệm của Giáo sư là truyền dạy tri thưc, cũng phải bảo vệ học sinh, nhưng mà cậu xem ông ấy đánh lén sau lưng, còn là với một phù thủy vị thành niên, nào phải việc một giáo sư nên làm chứ?”
Harry không khỏi gãi gãi đầu, im lặng không nói, chỉ là trong nháy mắt đôi mắt xanh xẹt qua một tia sáng đỏ quỷ dị.
Văn phòng Chủ nhiệm Slytherin.
Severus ngồi im lặng trên ghế trước bàn làm việc, con ngươi đen trống rỗng nhìn Thần hộ mệnh không ngừng xoay quanh trước người tản ra ánh sáng nhàn nhạt màu bạc, bỗng nhiên ngọn lửa trong lò sưởi ‘phụt’ một tiếng bốc cao lên, một dáng người cao gầy ưu nhã bước ra.
“Lucius, từ khi nào thì một Malfoy ngay cả lễ nghi chào hỏi khách cơ bản cũng không biết?”
Severus bị giật mình bừng tỉnh, tức giận đến mức thở hổn hển vẫy cho Thần hộ mệnh biến mất tức giận lạnh giọng với Lucius.
“A, Severus, thời gian lúc này vẫn còn sớm mà, hơn nữa lần này Draco chịu ấm ức lớn như vậy, tôi dù sao cũng là muốn đến quan tâm một chút thôi!”
Lucius chậm rãi mở miệng, hai mắt màu xám lạnh lẽo xẹt qua một tia khác thường, nếu hắn không nhìn lần, Thần hộ mệnh của Severus rõ ràng là một con rắn xòe cánh, chẳng lẽ là rắn có cánh?
“Tôi nghĩ Draco vốn cũng nên được dạy dỗ một chút!”
Severus đi đến bên sofa ngồi xuống.
“Severus, cậu hình như thay đổi rất nhiều?”
Lucius tò mò nhìn về phía bạn tốt, vẫn gầy yếu tái nhợt như cũ, nhưng sắc mặt thì tốt hơn nhiều, chẳng lẽ việc dấu hiệu hắc ám hiện thế ở Cúp Thế giới khiến Severus có tinh thần hơn? Nhớ Thần hộ mệnh biến mất vừa rồi, Severus thân là Chủ nhiệm của nhà Slytherin có Thần hộ mệnh là rắn cũng không kỳ lạ, nhưng vì sao lại là rắn có cánh?
Severus ngửa người dựa vào ghế sofa, đối với đám người Lucius mà nói chỉ là vài ngày không gặp, nhưng đối với y là đã cách một đời, nhớ đến người đàn ông tóc đen mắt đỏ quanh quẩn trong lòng, trong mắt Severus chợt lóe lên một tia mờ mịt.
Lúc ban ngày y đã tìm cơ hội xuống mật thất dưới lòng đất một chuyến, không có Rex, có lẽ nơi này vốn là một không gian song song, ở trong nháy mắt đó, đáy lòng y tràn ngập tuyệt vọng.
Y muốn quay lại không gian của chính mình, chỉ có thể dựa vào Voldy tìm được y, bởi vì y không biết một chút nào về phép thuật không gian, mà ‘Hư vô’ cũng không còn trong tay y. Mà việc duy nhất hiện tại có thể làm, chính là cố sức hoàn thiện linh hồn của Voldemort.
“Không có gì, chỉ là dùng thuốc giải độc và ma dược dinh dưỡng, tôi nghĩ cậu hiểu rất rõ, ngài ấy đã quay về?”
Đồng tử của Lucius lập tức co rút lại, hắn không nghĩ Severus lại có thể thản nhiên như thế khi nhắc đến vị chủ nhân khiến người ta sợ hãi của bọn họ. Hơn nữa trong giọng nói gọng gàng dứt khoát biểu lộ lập trường, nhưng là theo hắn đoán, Severus hẳn là đã sớm từ bỏ Chúa tể Hắc ám rồi sao?
“Severus, trước mặt tôi cậu có thể không cần che giấu gì cả. Tôi nghĩ rằng cậu đã hiểu rất rõ lập trường của tôi.”
“Đương nhiên!”
Severus nhíu mi, Malfoy chưa bao giờ đặt toàn bộ trứng gà vào trong một rổ, cho dù thật sự biết lập trường của gián điệp hai mặt là y, cũng sẽ không tiết lộ cho Chúa tể Hắc ám, nhưng lúc này lại khác.
Y hiện tại cũng không biết nếu nói cho Lucius biết vị vua của bọn họ là người thiếu hụt linh hồn, không biết sẽ có hậu quả như thế nào, nếu Lucius đồng ý giúp đỡ mình, như vậy việc lấy được cúp vàng và mặt dây chuyền sẽ rất thuận lợi, nhưng mà một khi Lucius phát hiện Chúa tể Hắc ám đã hoàn toàn điên rồi, chưa chắc đã nguyện ý đi theo, Trường Sinh Linh Giá cũng rất có thể sẽ xảy ra sự cố ngoài ý muốn.
Nay quyển nhật ký vốn đã bị hủy, nhưng vậy nhưng Trường Sinh Linh Giá khác lại có vấn đề, rất có khả năng Chúa tể Hắc ám đã hoàn toàn mất đi khả năng khôi phục lý trí, cho dù Chúa tể Hắc ám ở nơi này cũng không phải người y yêu, y cũng không thể trơ mắt nhìn hắn đi vào đường cùng, cho nên y không thể mạo hiểm, vẫn là trước tiên nghĩ cách tìm đến mũ miện và đá Phục sinh, có lẽ y có thể khuyên bảo mũ miện chấp nhận việc dung hợp linh hồn trước, dù sao mũ miện cũng có lý trí.
Lucius thấy thấy, chậm rãi nheo hai mắt lại, trước kia đủ loại dấu hiệu cũng là Severus báo cho biết, nay Severus quyết đoán như thế, là có chuyện gì xảy ra mà hắn không biết sao?
“Draco thế nào?”
Lucius nhớ đến mục đích tới đây, Moody quang minh chính đại thể hiện sự chán ghét Slytherin như thế, Dumbledore rốt cuộc là có dụng ý gì?
“Nó không sao, nhưng Moody kia, cậu kéo Draco cách xa gã ra một chút.”
Severus thản nhiên nói.
“Moody có vấn đề?”
Lucius dễ dàng nghe ra được ám chỉ trong lời nói của Severus.
“Gã không phải là Moody, trên người có mùi thuốc Đa dịch nồng nặc.”
Severus cười lạnh.
Vẻ mặt Lucius cứng lại, Thần sáng thay thế được Dumbledore đưa đến để bảo vệ Thần hộ mệnh, nhưng ra tay với người thừa kế của Malfoy, cũng không làm cho Dumbledore hoài nghi, như vậy Tử Thần Thực Tử trung thành đến chết là hoài nghi lập trường của Malfoy, hay là bất mãn vì việc hắn trốn được khỏi Azkaban.
“Được rồi, cậu có thể về đi.”
Severus bỗng dưng nhớ đến bản đô Đạo tặc trong tay Harry, Barty con sẽ lợi dụng nó, như vậy hành tung của y không thể giữ bí mật, xem ra còn phải tìm cơ hội lấy được bản đồ đạo tặc đến tay.
Nhìn Lucius đi xa, Severus nhấc một chiếc áo choàng phù thủy màu đen cực lớn lên, mở cửa đi ra ngoài.