CHƯƠNG 23: NƯỚC ẤM
Nhanh chóng chạy vài bước đuổi theo Severus, Voldemort nhỏ nhẹ mở miệng, một bàn tay cũng đã không thành thật đặt lên vòng eo mảnh khảnh của Severus.
“Đã không còn sớm rồi Severus, chúng ta đi dùng bữa tối trước, hơn nữa hôm nay là ngày đầu tiên em quay lại thân thể, không để mệt nhọc thì tốt hơn, nghỉ ngơi sớm một chút, nhé?”
Severus vốn định đi đến phòng thí nghiệm trước chỉ đành thay đổi phương hướng, trên gương mặt tái nhợt có vẻ đặc biệt thâm trầm, đôi mắt giống như hắc diệu thạch sáng rực lại xẹt qua mấy phần phức tạp, mặc kệ Chúa tể Hắc ám bá đạo cùng cho phép kháng cự như thế nào, trước mắt tất cả những hành động hắn làm ra đều là vì suy nghĩ cho y, Severus không khỏi mê mang, Chúa tể Hắc ám thật sự không truy cứu việc y từng phản bội sao?
Mà phần mê mang này, sau khi được đút ăn cho no rồi đưa về phòng ngủ của chủ nhân Voldemort liền biến thành giật mình, đúng, hiện tại Chúa tể Hắc ám giống như độc chiếm y, phần khuất nhục này đã mang đến cho y cuộc sống đủ hèn mọn hạ lưu, thống khổ không chịu nổi, tất cả những quan tâm hiện tại của Chúa tể Hắc ám chẳng qua chỉ là thú vui nho nhỏ thôi, y không trốn thoát đợc bàn tay của Chúa tể Hắc ám không phải sao, huống chi hiện tại y vẫn còn tác dụng.
“Severus, thời gian còn sớm, tuy rằng không thể luyện chế ma dược, đọc sách cũng là một lựa chọn không tệ.”
Chúa tể Hắc ám sung sướng đi ra khỏi phòng tắm, ưu nhã nhíu mi nhìn Severus đang cúi đầu cứng ngắc ngồi trên ghế sofa ngắn cạnh giường.
Đã sớm tắm rửa xong, Severus đang ngồi trong phòng ngủ sắp xếp lại suy nghĩ trong lòng nghe vậy ngẩng đầu lên, liền thấy Chúa tể Hắc ám mặc áo choàng tắm màu trắng được hơi nước vây quanh, áo choàng tắm rộng rãi không buộc chặt, căn bản không thể che được phần lớn da thịt trắng nõn xinh đẹp trước ngực, vạt áo chỉ tới đầu gối, có thể thấy rõ ràng cẳng chân thon dài hữu lực, lúc bước đi hai đùi trắng nõn còn nửa ẩn nửa hiện, mái tóc dài màu đen tản ra sau người, đôi mắt giống như ruby sáng rực lộ ra vài phần sung sướng thoải mái.
Severus không khỏi đỏ ửng hai má, tâm lại dần dần rơi xuống đáy vực sâu. Y cố gắng khuyên bảo chính mình, chỉ cần mau chóng nâng cao thực lực của mình, là có thể có được tự do, nhưng là khuất nhục phải nằm dưới thân một người đàn ông, sẽ là vết sẹo mà y vĩnh viễn không thể quên được. Y không khỏi nắm chặt tay lại.
“Sao vậy, không muốn đọc sách sao?”
Chúa tể Hắc ám nhìn vành tai nhỏ của thiếu niên đỏ giống như tích máu cùng con ngươi đen thẫm, trong lòng cười trộm bỡn cợt. Hắn tất nhiên là biết Severus đang nghĩ tới cái gì, chẳng qua hắn cũng không ngại để Severus lo lắng thêm một hồi, phải biết trong khoảng thời gian này Severus đã khiến hắn nhận ra tâm tư, hiện tại coi như là trả thù nho nhỏ cũng không tệ.
Severus gần như nhảy dựng lên, dựa sát vào người Chúa tể Hắc ám đang khom người bên cạnh sofa, mùi hương thanh mát xâm nhập mạnh vào chóp mũi, khi nói chuyện hơi thở ấm áp phun lên hai má y. Hô hấp của y không khỏi khựng lại, có vẻ bối rối đứng dậy, đi đến đứng thẳng bên cạnh giá sách nhỏ trong phòng, làm bộ như không có việc muốn lựa một quyển sách để đọc. Hơn nửa ngày không thấy Chúa tể Hắc ám có động tĩnh gì, Severus thầm kỳ quái mà hơi hơi nghiêng người, thấy vẻ mặt Voldemort đầy dịu dàng mỉm cười nhìn y.
Nhìn Severus gần như là co rúm cả chân lẫn tay lại ngồi ở trước bàn nhỏ duy nhất trong phòng ngủ đọc sách, Chúa tể Hắc ám suýt nữa cất tiếng cười to, hắn chưa từng nghĩ đến, gián điệp hai mặt kiêu ngạo cường đại, không sợ hãi gì cả, lại bởi vì hành động ái muội của mình mà sợ hãi làm ra động tác đáng yêu như thế.
Bất quá hắn cũng không cười ra tiếng, chỉ chậm rãi đi lên trước, sau đó Severus vì hắn đến gần mà trở nên cứng ngắc vô cùng.
“Em bận rộn cả ngày, nằm lên giường đọc đi.”
Giọng nói mềm nhẹ gần sát bên tai mang theo dỗ dành cùng mị hoặc, lại khiến lông tơ của Severus dựng thẳng. Không cho từ chối, Voldemort lôi kéo Severus nằm lên giường lớn màu lục mềm mại. Sau đó nhìn thân thể Severus thẳng đơ nằm yên bất động, cúi đầu cười hai tiếng, mang theo chút vui vẻ thoải mái.
“Severus, em không muốn đọc sách sao? Vậy có muốn…”
Người đàn ông chậm rãi kéo dài ngữ điệu:
“Bây giờ đi ngủ, nhé?”
Âm cuối còn mang theo sự trêu tức cố ý.
Severus nhanh chóng quay đầu qua, mang theo kinh ngạc không thể che giấu. Sau đó âm trầm hạ mặt, nhổm dậy thoát khỏi ôm ấp của Chúa tể Hắc ám, nửa nghiêng người tựa vào đầu giường, mở trang sách đã bị uốn nếp gấp, nét chữ nghiêng nghiêng hoa lệ lãng mạn đập vào tầm mắt, nhưng không có cách nào khắc vào trong đầu, tâm trí lại hoàn toàn bị những suy nghĩ lung tung quấy rầy, đồng thời còn phải đề phòng người bên cạnh có thể có bất cứ động tác gì. Cho đến khi dư quang khóe mắt nhìn thấy Chúa tể Hắc ám cũng cầm một quyển sách được đóng tinh mỹ tựa vào đầu giường, mới hơi hơi nhẹ nhàng thở ra, tâm trí dần dần chìm vào đại dương tri thức.
Ban đêm yên tĩnh, dưới ánh đèn phép thuật nhu hòa, hai người sóng vai tựa vào đầu giường nhìn chằm chằm không chớp mắt vào trang sách trên tay, thỉnh thoảng dư quang khóe mắt sẽ liếc sang đối phương, thỉnh thoảng có tiếng lật trang xoàn xoạt, trong phòng ngủ tràn ngập sự yên tĩnh, ấm áp kỳ lạ. Hai người đã trải qua giết chóc, làm nhục, phản bội cùng tử vong, từ khi sống lại đến giờ sợ là chưa từng nghĩ tới sẽ có một ngày ở chung bình tĩnh không có huyết tinh như thế đi.
Khi một bàn tay thon dài trắng nõn nhẹ lấy đi quyển sách trong tay, Severus còn hơi hơi dại ra, con ngươi đen láy nhìn dọc theo cánh tay về hướng chủ nhân của nó, một đôi mắt màu rượu đỏ dịu dàng tiến vào tầm mắt.
“Đã khuya rồi, ngủ đi!”
Giọng nam từ tính thuần hậu mang theo thân thiết cùng kiên định, Severus giật mình, y lại có thể ở bên người đàn ông từng điên cuồng thị huyết này đọc sách mà mê mải, mà người đàn ông này có lẽ sẽ mở nanh vuốt của y ra.
Voldemort nhìn con ngươi đen thâm thúy của Severus dần dần trống rỗng giống như một đường hầm không nhìn thấy điểm cuối, khẽ thở dài một hơi, cũng không còn tâm tư đi đùa giỡn y. Hắn buông quyển sách trên tay, bắt được hai nắm tay xiết chặt của Severus, nghiêm túc thành khẩn nhìn gương mặt âm trầm tái nhợt của Severus.
“Severus, ta đã nói sẽ không tổn thương em rồi, những lời này vĩnh viễn có hiệu lực. Cho nên, yên tâm ngủ đi, trừ phi em đồng ý, ta sẽ không cưỡng bức em. Hơn nữa chỉ cần em không rời khỏi ta, ta cũng sẽ không tổn thương đến người em để ý, đây là lời hứa của ta với em.”
Severus nghe vậy, trên gương mặt lạnh băng trong nháy mắt chợt lóe một tia rung động, lại không nói gì, chỉ nhẹ nhàng rút tay ra, lẳng lặng xoay lưng lại nằm xuống, sau đó để ý thấy ngọn đèn phép thuật trở nên mờ tối, thân thể bị ôm vào một vòng tay ấm áp.
Khi những tia sáng đầu tiên của ngày hè xuyên qua cửa sổ rọi vào trong phòng, Severus chậm rãi mở hai mắt ra, màn che màu lục cùng với bài trí xa hoa chướng mắt, khiến Severus lập tức đề phòng khởi động thân thể, tình hình quỷ dị tối hôm qua quay lại trong đầu, y không khỏi nheo con ngươi đen lại, cố gắng đoán thâm ý của Chúa tể Hắc ám.
Sự tình hoàn toàn khác với những gì y nghĩ ban đầu, tối hôm qua Chúa tể Hắc ám căn bản không có ý định ép buộc y, tuy rằng y không thể đúng ý ngồi ở nơi cách xa Chúa tể Hắc ám, cũng bị Chúa tể Hắc ám ép buộc nửa nằm ở trên giường đọc sách, thậm chí lúc ngủ, y vốn tưởng rằng lần này không trốn được, ai ngờ Voldemort chỉ lại gần ôm mình rồi nhắm mắt lại, thậm chí còn không có bất cứ động tác dư thừa nào.
Severus bình tình nhìn kỹ thân thể của mình, lại nhìn nhìn áo ngủ trên người mình, ngoại trừ những nếp gấp tạo thành vì tư thế ngủ, hoàn hảo không có thiếu hụt gì. Chúa tể Hắc ám rốt cuộc muốn làm cái gì, chẳng lẽ thật sự giống như hắn đã nói sao? Y không khỏi nhớ đến lời hứa của Chúa tể Hắc ám trước khi ngủ.
Nhưng là vì sao, hắn không phải là muốn độc chiếm mình sao? Severus nhớ tới nụ hôn cùng tuyên bố lúc ban ngày kia, trong lòng nhẹ run lên, Chúa tể Hắc ám sẽ thật lòng thích y sao? Một quân cờ từng có thể tùy ý vứt bỏ, một phản đồ ruồng bỏ hắn?
Vậy để thời gian chứng minh đi, trong đầu Severus chợt lóe lên vẻ kiên định cùng cố chấp dị thường của Chúa tể Hắc ám khi tuyêt bố, thầm hạ quyết tâm. Việc này không phải cũng có lợi với y sao? Y có thể tranh thủ thời gian chăm chỉ tu luyện, có lẽ khi Chúa tể Hắc ám bắt đầu trở mặt, y đã có đủ sức mạnh để chống cự.
Voldemort ở ngoài cửa quan sát đã lâu khóe miệng cong lên, lộ ra một nụ cười mỉm tà mị. Nếu đã yêu Severus, tối hôm qua hắn tự nhiên không thể làm chuyện trái với mong muốn của Severus, mà ngay từ đầu những câu nói không mục đích cùng những trò đùa dai nho nhỏ, cũng là hy vọng Severus có thể nghiêm túc suy xét về tuyên bố của hắn, hắn đã thể hiện đầy đủ thành ý không phải sao?
Severus thông minh nhất định sẽ để chuyện này cho thời gian, lại có thể cho phép y có thời gian tích đủ năng lực chống lại Chúa tể Hắc ám. Severus âm thầm tính toán tích dần sức mạnh làm đường lui, cũng sẽ thuận theo tự nhiên đối với quan hệ của hai người, mà đây là mong muốn của hắn.
Nước chảy đá mòn, giữa bọn họ đã tồn tại quá nhiều ngăn cách, với sự cẩn thận cùng tỉ mỉ của Slytherin, chỉ có thể từng giọt từng giọt chậm rãi hóa giải, như nước ấm chảy qua, Voldemort tuy rằng chưa từng yêu người nào, nhưng là khi muốn bắt được Bậc thầy Độc dược quật cường tự ti cũng chưa từng yêu ai này, vẫn là có thừa tự tin. Hắn không cần thủ đoạn đặc biệt nào, thực ra thủ đoạn thậm chí chỉ mang đến hoài nghi cùng cảnh giác, hắn chỉ cần bộc lộ đầy đủ thành ý cùng tình yêu là được.
“Severus, dậy rồi?”
Voldemort không nhanh không chậm đi vào phòng ngủ.
“Ta giả thiết, một giây trước ánh mắt ngươi không bị con sên bò lên?”
Severus lạnh lùng liếc mắt về phía Chúa tể Hắc ám, cho dù có xuất thần như thế nào, cũng không thể không chú ý đến một tồn tại đã đứng ở cửa lâu như vậy đi, Severus độc miệng khiêu khích.
“Thực ra thì, ta chỉ muốn nhắc nhở em nên đứng dậy, em đã ngồi rất lâu rồi.”
Voldemort không hề để ý đến miệng lưỡi độc địa của Bậc thầy Độc dược, thậm chí tâm tình còn vui sướng khiến nụ cười trên mặt mở rộng.
Thực ra tối hôm qua hắn đã nghĩ mình đến khuya mới có thể ngủ được. Mặc kệ nói như thế nào thì người trong lòng cũng là người từng phản bội hắn, vết sẹo kia vẫn còn tồn tại, Slytherin luôn đa nghi, hắn nghĩ mình sẽ không thể yên tâm như thế, không thể ngờ, hắn lại rất nhanh ôm thân thể ấm áp của thiếu niên rơi vào giấc ngủ say, sau khi tỉnh giấc lại không hề mệt mỏi, khi nhìn thấy thiếu niên cuộn mình trong lòng mình cũng đang ngọt ngào ngủ say, liền vui sướng cảm tạ Merlin.
Voldemort phát hiện hắn để ý đến Severus vượt xa so với tưởng tượng của hắn, phần để ý này thậm chí còn vượt qua sự an toàn của hắn mà Severus, thực ra trong tiềm thức cũng không phải là bài xích hắn như vậy đi, nếu không một gián điệp hai mặt vĩ đại, cho dù những lời nói của hắn ngày hôm qua có êm tai thế nào, cũng sẽ không khiến Severus ngủ say trong lòng hắn mà không hề phòng bị.
Tất cả những điều này khiến Voldemort càng có thêm tin tưởng, nếu không muốn cho Severus nhiều thời gian hơn để tự hỏi, hắn sẽ vẫn ôm cho đến khi Severus tỉnh dậy.
Mặc dù có chút tiếc nuối, không được nhìn thấy vẻ mặt mông mông lung lung đáng yêu của Severus khi tỉnh ngủ, cùng với sự kinh sợ khi phát hiện ra bản thân nằm trong lòng mình. Nhưng thu hoạch đã rất nhiều, Voldemort nhìn động tác cùng những lời độc địa khiêu khích của Severus nghĩ.