[Harry Potter Đồng Nhân] Lvss Chi Giá Y

Chương 22: Chương 22: Kết Nối




CHƯƠNG 22: KẾT NỐI

Severus tạm thời buông tâm sự, được Chúa tể Hắc ám sắp xếp cho một phòng thí nghiệm ma dược đầy đủ hết các thiết bị, y ở bên trong trải qua một buổi chiều vui vẻ, ngay cả rối rắm lúc trước, tuyên bố cưỡng ép cùng thái độ không chấp nhận bị từ chối của Chúa tể Hắc ám đều ném ra sau đầu. Không có Chúa tể Hắc ám lúc nào cũng quấn quít, còn có đủ các loại trang bị thí nghiệm hoàn hảo cùng với bàn thí nghiệm tinh xảo, vạc bằng bạc đáng yêu cùng đủ các loại nguyên liệu ma dược, Severus rất nhanh đắm chìm trong làn sương khói bốc lên phía trên vạc, cùng với chất lỏng thần kỳ tản ra mùi ma dược mát lạnh bên trong…

Đại sảnh nghị sự trong trang viên Voldemort.

Ma Vương mắt đỏ nhìn Bellatrix cao ngạo ưu nhã, trong mắt cô tuy rằng vẫn là sùng bái cuồng nhiệt không thay đổi so với ngày trước, ngũ quan xinh đẹp vẫn là mang theo một chút ảm đảm cùng không nỡ, giống như lấy lại cúp vàng của Hufflepuff chúc mừng hôn lễ của cô, là một đả kích không nhỏ với cô.

Voldemort ngắm nhìn cúp vàng hình dáng xinh đẹp trong tay, hai mắt đỏ như máu hơi hơi nheo lại. Hắn nhớ Bellatrix đời trước, khi đó cô đã gần như điên cuồng, cuộc sống trong Azkaban hơn mười năm gần như đã phá hủy thần trí của cô, ngay cả em họ của mình cũng tự tay giết chết, không thèm quan tâm gia tộc Black sẽ vì vậy mà tuyệt tự, chỉ duy nhất nhớ đến lòng trung thành với hắn. Mặc kệ nói như thế nào, Bella cuối cùng vẫn là Tử Thần Thực Tử trung thành nhất.

“Ngươi đi về trước đi, cúp vàng trước hội nghị lần sau sẽ chính thức ban cho ngươi!”

Giọng nói trầm thấp đầy từ tính của Chúa tể Hắc ám mang theo kiên định không cho từ chối, cùng với uy nghi không thể bỏ qua, khiến Bellatrix mừng rỡ như điên.

Cô vốn tưởng rằng đã mất quyền bảo quản cúp vàng, lại không ngờ chủ nhân của cô lại đem thánh vật của một trong bốn nhà sáng lập chính thức ban cho cô. Chủ nhân rốt cuộc đã biết được tâm ý của cô sao? Đôi mắt màu hổ phách quyến rũ của Bellatrix hàm chứa ẩn tình, nhè nhẹ dừng trên gương mặt vô cùng tuấn mỹ của Voldemort.

Chúa tể Hắc ám vốn đang cảm khái trong lòng không khỏi giận tái mặt, đang muốn trách mắng cô, nhưng dư quang khóe mắt đã phát hiện Lucius đang đến gần.

“Đi xuống!”

Hắn lạnh giọng quở trách, nhìn Bellatrix cuồng si không chút thay đổi khom người rời đi, không khỏi nhăn lại đôi mày đẹp.

“Lord!”

Lucius nhận được lời gọi vội vàng chạy đến, nhìn thấy chị vợ hai mắt ẩn tình, không khỏi sửng sốt, buổi sáng còn nhìn thấy sự che chở ái muội của Lord với Severus, chẳng lẽ chỉ coi cậu ta là một bạn giường?

“Hôm nay đến Bộ Pháp Thuật đi, lấy văn kiện cần để kế thừa Prince, càng nhanh càng tốt!”

Voldemort không cần sử dụng Chiết tâm trí thuật cũng biết trong đầu Lucius đang nghĩ cái gì, ngữ khí lạnh xuống.

Lucius cả kinh, lại vui vẻ. Prince? Là Severus muốn kế thừa Prince đi, hắn vốn cũng tính đợi sau khi Severus trưởng thành sẽ giúp cậu ta rồi ép kế thừa, chỉ là sản nghiệp bên ngoài của Prince, lão cáo già ở Bộ Pháp Thuật chỉ sợ sẽ không dễ dàng nhả ra như vậy. Bất quá hiện tại có Lord lên tiếng thì lão già kia sẽ không có cái lá gan ấy, vội vàng lên tiếng trả lời rồi rời đi, về phần suy nghĩ lúc trước tự nhiên là ném lên chín tầng mây.

Khi Voldemort lại đi đến phòng thí nghiệm ma dược thì, liền thấy dáng người của thiếu niên trong làn sương trắng thơm mát có chút mờ mịt, kích động ngoài ý muốn lúc trước lại trở nên ổn định, trong lòng dâng lên một loại cảm xúc, hắn vẫn quấn quít qua lại không muốn buông tay, lại đau đớn vì thiếu chút nữa mất đi tình yêu tạo thành bi kịch xa cách vĩnh viễn, mấy ngày nay trải qua đủ lại cực vui cực buồn cùng nóng nảy áp lực, ở một khắc này tất cả liền tan thành mây khói, hắn tỉ mỉ cảm nhận sự yên bình mà từ lúc sinh ra đến nay chưa từng trải nghiệm, hai mắt màu rượu đỏ hiện lên dịu dàng say lòng người.

“Severus, đã hoàn thành rồi sao?”

Thấy Severus đổ ma dược vào bình thủy tinh, Voldemort chậm rãi đi qua, tuy rằng rất muốn ôm thân thể thiếu niên tràn ngập dụ hoặc vô hạn với hắn kia vào lòng, nhưng nghĩ đến mục đích mình đến đây, Chúa tể Hắc ám chỉ đành tiếc nuối buông ra, bởi vì việc tiếp theo hắn làm cần có sự đồng ý của Severus, hắn không thể bức ép quá mức khiến Severus phản ứng mãnh liệt.

Severus nghe được tiếng động phía sau liền trở nên cứng ngắc, quay người lại vừa lúc nhìn thấy Chúa tể Hắc ám cao quý ưu nhã thần bí của thế giới phép thuật vẻ mặt đầy kiên định cùng một chút tiếc nuối trong mắt, không khỏi cả kinh trong lòng, hắn lại muốn làm cái gì đây?

Rất rõ ràng, sự phòng bị của Severus, trực tiếp biểu hiện ra ngoài qua cặp con ngươi đen thâm thúy trống rỗng khiến người ta mê muội kia, Voldemort chớp mắt nheo đôi mắt đỏ lại, tiếp đó ánh mắt mang theo mỉm cười cầm lấy cánh tay trắng nõn thon dài trắng nõn buông xuống bên người y, nhẹ nhàng vuốt vẻ ngón tay trắng nõn mảnh khảnh, khớp xương rõ ràng của thiếu niên, giọng nói thuần hậu đầy từ tính mang theo kiên định không cho từ chối.

“Ta có thứ này cho em, đi theo ta!”

Da đầu Severus không khỏi run lên, y thật sự không thể thích ứng với việc áp chế sự tức giận của chính mình, đồng thời còn phải đối mặt với Chúa tể Hắc ám luôn giữ vẻ mặt ôn hòa với phản đồ là mình, y cũng không biết rốt cuộc Voldemort muốn làm cái gì. Dựa theo lẽ thường, Chúa tể Hắc ám khôi phục được sự cơ trí trước kia, có lẽ sẽ đồng ý bỏ qua cho kẻ địch từng đối nghịch với hắn, nhưng một phản đồ giống như y, tuyệt đối sẽ không nằm trong phạm vi đặc xá của hắn, càng không nói đến khoan dung độ lượng bậc này. Không để y nghĩ nhiều, vương giả mắt đỏ đã nắm chặt tay y mạnh mẽ kéo y rời khỏi phòng thí nghiệm ma dược.

“Đó là cái gì?”

Severus đứng ở trong một phòng thí nghiệm cực kỳ bí ẩn, do đá cẩm thạch lớn dày nặng rất đẹp đắp thành, được đề phòng cẩn mật dưới lòng đất của trang viên Voldemort, kinh ngạc nhìn Chúa tể Hắc ám ở đối diện cầm trong tay một đám tơ trong suốt.

“Kiếp trước ta chế tạo ba Trường Sinh Linh Giá, quyển nhật ký đã chạy mất, có một cái hiện tại không thể lấy đến đây, đây là mảnh hồn trong cúp vàng, ta cố ý lấy đến từ chỗ Bellatrix.”

Đây cũng là thành quả hắn bận rộn đến quá trưa mới xong.

“Nhưng là ngài muốn đặt nó lên người tôi, ngài là muốn biến tôi thành Trường Sinh Linh Giá của ngài sao?”

Severus đã không thể duy trì sự bình tĩnh, căm tức nhìn Voldemort, giọng nói không thể kiềm chế mà cất cao lên. Y không ngờ Chúa tể Hắc ám đã khôi phục lý trí, còn có thể có ý tưởng điên cuồng như vậy.

“Xuỵt, Severus, sao ta có thể biến em thành Trường Sinh Linh Giá của ta chứ? Đây là một mảnh hồn trống rỗng, ký ức cùng với phép thuật hắc ám bên trong đều đã bị ta tẩy sạch, ta chỉ là muốn thành lập một mối liên hệ đặc biệt với em, nhưng ta không muốn cho em dấu hiệu Hắc ám, huống chi làm như vậy em có thể nghe hiểu Xà ngữ, Nagini cũng sẽ không làm ra bất cứ chuyện gì gây tổn thương đến em.”

Voldemort dịu dàng trấn an Severus kích động, trong lòng âm thầm ủng hộ cho sự nhanh trí của mình, đây thật đúng là một lần hành động đã thành công, một Severus biết nói Xà ngữ, tất cả các loại rắn đều không thể tổn thương y thậm chí còn bảo vệ y, bao gồm cả Herpo ở Hogwarts đây là hắn nghĩ ra khi nhớ đến Xà khẩu (người nói Xà ngữ) Harry Potter.

Chỉ là mảnh hồn trong cơ thể Harry Potter có chứa ký ức cùng với năng lượng của phép thuật hắc ám, ngoại trừ Harry Potter có thể nói Xà ngữ sau đó còn khiến mình hoàn toàn mở tâm trí ra, cho dù hắn nắm giữ được Bế quan bí thuật thì cũng vẫn như cũ để nó thừa dịp vào được, mà mảnh hồn trong tay hắn chỉ có năng lượng linh hồn đơn thuần, dùng nó làm khế ước nối tiếp khắc trên người Severus, ngoại trừ khiến Severus có được khả năng nói Xà ngữ đặc trưng của huyết mạch Slytherin, còn có công dụng định vị gọi đến giống như dấu hiệu Hắc ám, chỉ là không phải đơn phương ép buộc, mà là bình đẳng hai bên.

Sau khi nghe Voldemort giải thích, Severus vẫn vặn vẹo thân mình giãy dụa không ngừng như cũ, y không muốn thành lập bất cứ liên hệ nào với Chúa tể Hắc ám, biết nói Xà ngữ lại càng không cần thiết.

“Severus, tin tưởng ta, ta chỉ là muốn có được phương thức liên hệ đặc biệt với em, em cũng có thể thông qua linh hồn liên hệ với ta giống như vậy, nó có tác dụng giống với dấu hiệu Hắc ám, lại không phải là loại khế ước cưỡng ép có tính nô bộc, hơn nữa ngoại trừ khi cảm xúc của chúng ta đặc biệt kích động hoặc là cần liên hệ, bình thường cũng không thể nhận ra loại kết nối này, ta có thể lấy ma lực của ta ra thề. Hơn nữa không phải là em cũng muốn có một con Xà quái có thể cung cấp cho em một lượng lớn nọc độc, da rắn lột, nước bọt cùng máu làm vật nuôi sao? Nó đang ở Hogwarts, chờ em biết nói Xà ngữ rồi, có thể thu nó làm thú cưng.”

Voldemort nhẹ giọng khuyên nhủ, thậm chí còn tung mồi khiến Severus khó có thể từ chối.

“Xà quái?”

Severus quả nhiên dừng giãy dụa, từ trong lòng của Chúa tể Hắc ám ngẩng đầu lên, không cam lòng trong mắt bị một chút do dự cùng khát vọng xâm chiếm.

“Đúng, là một con thú cưng đã sống ngàn năm của Salazar Slytherin, xà quái Herpo.”

Voldemort lại dùng lý trí hơn người ngăn chặn xúc động muốn hôn khẽ Severus, hiện tại quan trọng nhất là thuyết phục Severus nhận mảnh hồn trống rỗng kia, hắn không thể vì hứng trí bộc phát mà phá hủy tất cả được.

Kiếp này hắn tự nhiên sẽ không hy vọng Severus trở thành bề tôi của hắn, y là bạn đời tương lai mà hắn đã nhận định, bọn họ phải cùng đứng sóng vai, cho nên dựa vào một mảnh linh hồn nhỏ đặc biệt kết nối với nhau là cần thiết. Có lẽ đây là một loại giống như linh hồn bạn đời? Voldemort vì suy nghĩ này mà mừng thầm.

Thực ra Severus cũng hiểu, hiện tại y căn bản là không có tư cách từ chối yêu cầu của Chúa tể Hắc ám. Cho dù Chúa tể Hắc ám muốn cho y một dấu hiệu Hắc ám, y cũng chỉ có thể chịu đựng, huống chi lần này là kết nối bình đẳng, quả thực có thể gọi là vinh hạnh tột cùng, thậm chí còn có thể mang đến cho mình một con xà quái.

Severus bị áp lực thấp thỏm lo âu, do dự vươn tay trái ra.

Chúa tể Hắc ám thấy Severus thực sự đồng ý, mặc kệ Bậc thầy Độc dược vì lý do gì mà đồng ý, hắn cũng không quan tâm, trên mặt lộ rõ vẻ vui sướng.

Hắn không hề nhìn về phía cánh tay trái Severus nâng lên, mà trong đôi mắt đỏ thoáng hiện lên một mạt ý cười giảo hoạt, Chúa tể Hắc ám cao quý ưu nhã, không hề có chút quý tộc nào mà kéo vạt áo chùng phù thủy của Severus ra, khi mấy chiếc cúc bạc rơi xuống tạo thành tiếng vang ‘lách cách’, nhanh chóng vẫy đũa phép lên, môi hé mở niệm thần chú cổ xưa cực kỳ khó hiểu, đưa mảnh hồn vào phần ngực trái trơn bóng của y.

Severus bị hành động ngoài dự đoán của Chúa tể Hắc ám làm cho sợ tới mức ngây ngốc lập tức, đôi môi mỏng hơi mở ra, tròng mắt màu đen nhìn thẳng tắp chằm chằm vào người đàn ông đang bận rộn trước mắt, đợi đến khi Voldemort hoàn thành việc kết nối mới phản ứng lại, không khỏi tức giận mà gương mặt vặn vẹo, con ngươi đen luôn trầm tĩnh bừng bừng lửa giận, ngay cả hai gò má tái nhợt cũng hiện lên một mạt đỏ ửng phẫn nộ. Nhìn Chúa tể Hắc ám đắc ý nhìn y, Severus hận không thể liều lĩnh rút đũa phép ra cho hắn một lời nguyền ‘Avada Kedavra’.

Nếu đã làm ra hành động giống như đùa giỡn Severus, Chúa tể Hắc ám mắt đỏ tự nhiên không để ý đến cái nhìn chằm chằm ‘đầy chết chóc’ không có chút lực uy hiếp nào của Severus, thậm chí còn chờ mong y làm ra hành động kịch liệt nào đó chứng tỏ việc kết nối linh hồn, ví dụ như phát ra thần chú, nói như vậy không chừng hắn có thể tiến thêm một bước làm cái gì đó.

Chỉ là Slytherin Severus hút sâu mấy hơi, oán hận sửa sang lại quần áo hỗn độn, quay đầu sải bước ra phía cửa. Voldemort không khỏi thở dài tiếc nuối, nhìn áo choàng cuồn cuộn tung bay phía sau thiếu niên, nhớ tới năm 1991 ký sinh trên người Quirrel đã thấy, Giáo sư Độc dược khiến người ta sợ hãi nhất Hogwarts, đi trên hành lang của lâu đài, tạo thành cảnh tượng sống như bản đồ mã Moses đồ sộ.

Hắn cười khẽ vỗ vỗ cằm, ừm, có lẽ sau này, để Severus tiếp tục ở lại Hogwarts giữ chức Giáo sư đe dọa đám động vật nhỏ, cũng là một chủ ý không tệ? Đương nhiên điều kiện tiên quyết là mỗi ngày hắn đều có thể gặp y!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.