CHƯƠNG 21: TRƯỜNG SINH LINH GIÁ
Voldemort không biết suy nghĩ trong lòng Severus, hắn chỉ để ý rằng đã gần giữa trưa.
“Severus, chúng ta đi dùng cơm, sau đó lại đi tìm Nagini nhé?”
Severus từ lúc tỉnh lại vẫn chưa ăn gì, quả thực rất đói bụng, chỉ là nghe thấy Chúa tể Hắc ám dùng phương thức nói chuyện dịu dàng như vậy, tuyên bố cùng nụ hôn của Chúa tể Hắc ám trước đó lại thoáng hiện trong đầu, mặt không khỏi đen lại, càng hạ quyết tâm phải nhanh chóng tăng cường thực lực, đến lúc đó sẽ không phải thân không do mình như vậy nữa.
Voldemort nhìn vẻ mặt Severus liền biết y nhất định là đang bài xích mình ở trong lòng, không khỏi cảm thấy may mắn vì kỳ nghỉ hè còn hơn một tháng, hắn có đầy đủ thời gian chậm rãi loại bỏ sự bất hòa với Severus. Chỉ là Severus còn hai năm nữa mới tốt nghiệp, Hogwarts lại là kiểu dạy học đóng cửa, Voldemort cảm thấy không vui trong lòng.
Có lẽ hắn hẳn là nên xin một chức giáo sư ở Hogwarts? Cũng không biết lão già điên Dumbledore kia có thể đồng ý hay không, ừm, hắn hẳn là nên tìm Abraxas đến thương lượng một chút. Voldemort nheo mắt lộ ra nụ cười vì tình thế bắt buộc.
Rõ ràng, ăn cơm cùng Chúa tể Hắc ám là một chuyện mệt muốn chết, Severus căm giận nhìn chằm chằm Chúa tể Hắc ám mặt đầy dịu dàng khuyên y ăn nhiều một chút. Merlin! Hắn thật sự là từng người ngay cả tên cũng có thể thay đổi sao?
“Severus, không cần nhìn ta như vậy, em thật sự ăn quá ít, lại không thích vận động, cho nên sau này mới có thể nhìn khô gầy như thế, như vậy sao được chứ, em hẳn là nên cao và mập hơn một chút.”
Voldemort buồn cười nhìn vẻ mặt giận mà không dám nói gì của Severus.
Ăn mập lên chút làm cái gì, để làm thịt ăn sao? Huống chi một năm này y đã đủ khỏe mạnh. Severus dùng sức chọc miếng bò bít tết đã được cắt thành miếng ở trong đĩa, hung tợn cho vào miệng cắn nuốt.
Nếu không lo lắng Severus thẹn quá thành giận, Voldemort gần như muốn lập tức cười ra tiếng. Merlin, Severus nhất định là không để ý tới, hiện tại y cũng không phải là lão dơi già âm trầm đầy mỡ ở Hogwarts, chỉ bằng ánh mắt hung ác phối với khí thế sắc bén kia có thể lập tức dọa khóc vô số động vật nhỏ dũng cảm.
Thiếu niên non nớt vì tức giận mà má phùng lên, đôi mắt long lanh giống như hắc diệu thạch chói mắt tự cho là hung ác, khiến y ở trong mắt quân vương hắc ám lại vô cùng đáng yêu, hận không thể tức khắc ôm vào trong lòng xoa nắn một hồi.
Thật vất vả mới cơm nước xong, Severus gần như là đợi không kịp muốn cấp tốc đứng dậy, nếu mỗi lần ăn cơm đều như vậy y nhất định sẽ tiêu hóa không tốt. Y cất bước muốn trực tiếp lướt qua bên người Voldemort để quay lại phòng ngủ lúc trước, lại bị Chúa tể Hắc ám túm chặt lấy.
“Severus, chúng ta không phải là còn muốn đi tìm Nagini sao? Đi thôi, ta nghĩ em hẳn là không thể nhận ra đường đúng không?”
Ngữ khí của Ma Vương vô cùng thành khẩn, cánh tay thon dài mạnh mẽ cũng không cho từ chối mà ôm chặt hai vai Severus. Điều này khiến cho khóe miệng Severus co giật mạnh, Chúa tể Hắc ám chắc là sẽ không muốn liền thành một thể đi. Severus bắt đầu rơi vào nỗi lo cho cuộc sống sau này.
Severus bị Ma Vương mắt đỏ cười vô cùng ưu nhã mang theo, gần như là vô lực thở dài, nếu Chúa tể Hắc ám vẫn duy trì cách ăn nói động kinh như vậy, y vẫn nên thuận theo tự nhiên thì tốt hơn, nếu không một ngày nào đó thân thể của y sẽ cứng ngắc.
Voldemort nửa kéo nửa ôm rất nhanh đã phát hiện, thân thể của thiếu niên trong lòng mặc dù có chút căng thẳng mất tự nhiên, nhưng cũng không còn cứng ngắc như trước, khóe miệng không khỏi nhếch lên thành một mạt cười đầy thâm ý.
Chỉ là, tâm tình tốt đẹp của hắn rất nhanh đã bị phá hủy.
{Ngươi nói cái gì? Chiếc hộp bị ngươi mở ra, bên trong có một đoàn sương trắng thoát ra? Còn cuốn mất quyển nhật ký đi?}
Voldemort tê tê nói với Nagini đang lăn lộn trên cỏ, mặt đầy mây đen.
{Tê tê, ô ô ô, Nagini không cố ý, là Voldy trong cuốn nhật kỳ nhìn trúng chiếc hộp của Nagini, sau đó dạy Nagini mở ra, sau khi chiếc hộp bị mở, Nagini liền nhìn thấy một đám sương trắng đi ra, sau đó Voldy trong cuốn nhật ký hét to ‘Dẫn ta đi’, sau đó bọn họ liền biến mất. Tê tê, Nagini không phải cố ý! Tê…}
Nagini cũng rất oan ức.
Severus tuy rằng không nghe hiểu Xà ngữ, cũng đã nhìn thấy chiếc hộp Pandora bị mở ra, vứt ở một bên. Tầng tầng cấm chú Chúa tể Hắc ám ếm xuống lại bị mở ra? Y nghĩ đến thân phận quỷ dị của Tambor, không khỏi bắt đầu lo lắng. Tambor đến từ đại lục ma khí có vũ lực mạnh mẽ hơn nhiều, tuy rằng bị mất ‘hư vô’ chứa toàn bộ tài sản, nhưng phương pháp tăng cường sức mạnh nắm giữ trong đầu cũng không biến mất, hơn nữa linh hồn này còn biết từng hướng đi của thế giới phép thuật.
Tambor là kẻ lòng dạ cực kỳ hẹp hòi, lại mang thù, chỉ nhìn cách gã đối đãi với Lily như thế nào là biết, nay gã thiếu chút nữa bị Chúa tể Hắc ám đẩy vào hoàn cảnh vạn kiếp bất phục, nếu gã có thể thuận lợi bám lên thân ai đó, sẽ mang đến cho bọn họ phiền phức rất lớn.
Điểm này rõ ràng Chúa tể Hắc ám đang nổi giận cũng nghĩ đến, hơn nữa Tambor còn cuốn đi mất một Trường Sinh Linh Giá của hắn, điều này khiến Chúa tể Hắc ám không khỏi âm thầm cắn răng, hắn thống hận mình lúc 16 tuổi không thôi, lại khiến hắn gặp phải phiền phức lớn như vậy. Bất quá hắn cũng không hiểu rõ tình hình của đại lục ma khí, chỉ là bởi vì hắn biết bí mật của linh hồn mình, điều này khiến Chúa tể Hắc ám dâng lên cảm giác về nguy cơ, hắn cần mau chóng dung hợp linh hồn của mình, đồng thời xử lý tốt một Trường Sinh Linh Giá khác đã đang tồn tại.
Lần này cuốn nhật ký tự hành động rõ ràng là vì mảnh hồn của mình đã có ý thức độc lập. Mà Trường Sinh Linh Giá còn tồn tại của hắn chỉ có chiếc cúp vàng đã ban cho Bellatrix, cùng với vương miện của Ravenlaw đặt ở Hogwarts. Hắn lúc đầu, tuy rằng ý thức được chỗ hỏng của Trường Sinh Linh Giá, nhưng bởi vì hắn đã có được đầy đủ linh hồn, cúp vàng và vương miện cũng ở nơi an toàn, cho nên cũng không thu về, hiện tại ngẫm lại, nếu cuốn nhật ký đã có được ý thức độc lập, như vậy cúp vàng và vương miện cũng có khả năng, đến lúc nào đó chẳng phải là sẽ xuất hiện bốn Chúa tể Hắc ám? Nghĩ vậy mặt Voldemort càng đen thêm.
Không hề để ý đến Nagini đang kêu ai ai không ngừng, Voldemort lôi kéo Severus về phòng ngủ của chủ nhân trong trang viên.
“Severus, linh hồn kia không chỉ trốn mất, còn cuốn đi một Trường Sinh Linh Giá của ta.”
Tuy rằng rất mất mặt, nhưng Voldemort vẫn muốn nói ra cho rõ ràng, Tambor sở dĩ mạo hiểm cướp đoạt thân thể của Severus, là vì bị ‘hư vô’ nhận chủ, cho nên chỉ cần có cơ hội Tambor nhất định còn quay trở về tìm Severus, mà mảnh hồn trong cuốn nhật ký cũng là hắn, nói không chừng vì muốn sống sẽ giúp Tambor tiếp cận Severus, đến lúc đó Severus không có phòng bị chỉ sợ sẽ bị thiệt thòi lớn.
Severus ngồi ở sofa bên cạnh cân nhắc, Tambor rốt cuộc là chạy ra khỏi đó như thế nào. Phù thủy trong trang viên Voldemort đều là những người trung thành nhất, không có khả năng phản bội Chúa tể Hắc ám, lại càng không nói y đã tận mắt nhìn thấy Chúa tể Hắc ám ếm lên tầng tầng cấm chú, huống chi chiếc hộp còn nằm dưới răng nanh toàn nọc độc của Nagini.
Nghe xong lời của Voldemort Severus liền kinh hãi, đồng thời cũng lập tức hiểu được Tambor trốn thoát như thế nào.
Đây thật là một tin tức xấu, chỉ là vì sao Chúa tể Hắc ám phải gánh trách nhiệm như thế, y tuy rằng biết Chúa tể Hắc ám chế tạo Trường Sinh Linh Giá, đó cũng là căn cứ theo lời của Dumbledore mà phán đoán được, Chúa tể Hắc ám, hẳn là không biết y biết chuyện Trường Sinh Linh Giá.
“Em sâu sắc như vậy, sao có thể sau khi trải qua tất cả mọi việc còn không biết ta có Trường Sinh Linh Giá. Ta nói cho em, là lo lắng Tambor sẽ lợi dụng thứ kia đến tiếp cận em, em nhất định phải đề phòng. Đó là một quyển nhật ký Muggle rất phổ biến, đương nhiên có lẽ đến khi gặp lại thì thứ đó đã sống lại.”
Đôi mắt đỏ như máu của Chúa tể Hắc ám chợt lóe lên một tia chua xót, vẻ mặt nghiêm túc nhìn chằm chằm vào con ngươi đen thâm thúy của Severus. Khi nhìn thấy Severus tuy rằng kinh ngạc nhưng lại gật đầu nghe theo, Voldemort cười khẽ.
“Severus, hiện tại em có thể luyện chế ra được dược dung hợp linh hồn không?”
Hắn cần mau chóng giải quyết mối tai họa ngầm về linh hồn.
Severus khiếp sợ vì thái độ của Chúa tể Hắc ám, hắn thật là đang lo lắng cho sự an toàn của y, cho nên mới chính miệng nói ra bí mật của hắn? Hắn là nghiêm túc?
Nội tâm y dao động trong nháy mắt, sau khi nghe được câu hỏi của Chúa tể Hắc ám thì lắc lắc đầu. Y biết sự lo lắng của Chúa tể Hắc ám, là lo Tambor tiết lộ vấn đề linh hồn của hắn bất ổn ra ngoài, cho nên sốt ruột muốn nhanh chóng dung hợp linh hồn.
“Tôi chưa bao giờ làm qua, cũng không chắc chắn được. Có lẽ trong tòa thành Prince có cất giữ.”
Coi như là trả công đã cứu y đi!
Voldemort không ngờ Severus sẽ đưa ra đề nghị như vậy, dược dung hợp linh hồn nổi tiếng trong lịch sử từng được luyện chế ra, chính là do tộc trưởng của gia tộc Prince hơn trăm năm trước làm, quả thực rất có khả năng đến nơi đó sẽ tìm được ma dược để lại.
Chỉ là theo như hắn biết, tòa thành Prince, bởi vì không đợi được người thừa kế máu trong đến kế thừa, sau khi gia chủ đời trước mất vào 6 năm trước thì đã bị đóng lại. Mà người kế thừa máu trong cuối cùng của Prince, cũng chính là mẹ của Severus, Eileen Prince, cũng đã rời thế.
Bởi vậy, hiện tại người duy nhất có thể mở tòa thành Prince ra, chỉ có vương tử máu lai Severus bên cạnh hắn. Như vậy ý của Severus là hiện tại y muốn kế thừa trang viên Prince? Nhưng đời trước, cho dù Lucius khuyên bảo Severus rất nhiều lần, trước khi y chết, vẫn như cũ không kế thừa gia tộc Prince. Như vậy lúc này, là vì hắn sao?
Voldemort nhớ tới dược cố định linh hồn trước kia được chuẩn bị tốt, đầy đủ cho hắn dùng trong ba năm, có lẽ, Severus sở dĩ không động tay động chân trong dược cố định linh hồn, là vì hắn sống lại lâu như vậy, cũng chưa từng động đến Lily Evans tạo thành thất bại của hắn, cùng Severus Snape thời kỳ thiếu niên, cho nên y cho hắn sự tin tưởng của Slytherin, y tin tưởng Chúa tể Hắc ám đã khôi phục sự tỉnh táo, sẽ không làm ra những chuyện tàn bạo không có chút lý trí đã từng làm nữa. Con ngươi chói mắt của Voldemort không khỏi chợt lóe lên một tia cảm động.
“Buổi chiều ta sẽ sắp xếp để Lucius đến Bộ Pháp Thuật xử lý việc kế thừa tòa thành Prince.”
“Linh hồn bám thân có hạn chế gì không? Hay là hiện tại chỉ có thể bị động chờ bọn chúng xuất hiện?”
Severus nghĩ đến khả năng Tambor mang đến phiền toái, liền nhíu mày.
Y biết cho dù là Chúa tể Hắc ám mạnh mẽ, sau khi linh hồn của hắn rời cơ thể, cũng chỉ có thể ký sinh trên thân một con rắn, sau khi trải qua năm tháng đằng đẵng trong rừng rậm nguyên thủy Albania, khuất nhục mười năm, thậm chí sau khi Quirrel tìm đến cũng chỉ có thể ký sinh trên đầu gã. Nhưng lúc trước Tambor lại có thể trực tiếp bám vào tiềm thức của y, thậm chí còn có thể thừa cơ hội đoạt đi thân thể của y.
Y có chút lo lắng có thể hay không lúc bọn họ không phản ứng kịp Tambor sẽ xuất hiện, hơn nữa hiện tại bên cạnh gã còn có một Trường Sinh Linh Giá của Chúa tể Hắc ám, đây cũng là nguyên nhân vì sao hiện tại y đồng ý kế thừa Prince, cho dù y thật sự có thể luyện chế ra dược dung hợp linh hồn, nhưng muốn kiếm đủ nguyên liệu quý hiếm cũng sẽ mất thời gian rất lâu.
“Dù linh hồn có mạnh mẽ đến mức nào cũng chỉ có thể ký sinh lên thân thể của động vật cấp thấp không có khả năng tư duy, hoặc là lên thân thể của con người hoặc là chưa chết nhưng linh hồn đã biến mất, nếu không thường là cần phải có được sự đồng ý của chủ nhân thân thể mới có thể ký sinh, cho dù là thân thể của Muggle cũng giống như vậy, linh hồn bên ngoài thậm chí không thể chiến thắng một đứa trẻ con chưa biết suy nghĩ. Mà một khi linh hồn rời khỏi cơ thể sẽ cần ký sinh nhanh chóng, nếu không sẽ biến mất trong không khí.”
Voldemort tất nhiên là biết, hắn không muốn Severus lo lắng quá mức về việc này.
Hắn dừng một chút, ánh mắt mang theo tàn khốc:
“Lần trước sở dĩ Tambor có thể dùng chung thân thể với em, chỉ là bởi vì gã mang theo ‘hư vô’ bị em nhận chủ mà thôi.”
Severus nghe vậy quả nhiên thở phào nhẹ nhõm, thân thể của con người chưa chết nhưng linh hồn lại biến mất, cho dù là người thực vật của giới Muggle cũng vẫn tồn tại linh hồn, Tambor hẳn là sẽ không may mắn như vậy đi, nếu ký sinh trên người động vật thật đúng là không cần nóng nảy, mà người bình thường tuyệt đối sẽ không dễ dàng đồng ý để một linh hồn mình không biết ký sinh.