CHƯƠNG 91: REX SLYTHERIN
Tộc trưởng nhà Lestrange vừa về đến nhà, thậm chí không bận tâm hiện tại đã là hơn nửa đêm, liền thông qua kính hai mặt ra lệnh cho con trai thứ Rabastan thông qua Khóa Cảng lập tức về nhà. Đợi Rabastan vụng trộm rời khỏi Hogwarts, quay lại trang viên Lestrange, đám người Maxwell vẻ mặt cực kỳ nghiêm trọng đã đứng chờ hắn ở đại sảnh.
“Cho nên, hành động lần này hoàn toàn thất bại?”
Bella nghiến răng nghiến lợi nhìn Rabastan, âm ngoan sắc bén trong mắt khiến người ta không rét mà run. Thật đúng là ngu xuẩn, cơ hội tốt như thế, lại để Prince chạy mất, nếu lần này có thể ép được Prince ký kết khế ước Amos, y căn bản sẽ không còn cơ hội quấn lấy Lord.
“Bella, câm miệng!”
Maxwell hung tợn trách cứ con dâu mình luôn coi trọng. Nếu không phải do cô ta châm ngòi, Lestrange sao có thể gặp phải nguy cơ như thế. Hôm nay Lord không có bất cứ biểu hiện gì khác, cũng không tỏ ra ngài ấy sẽ bỏ qua cho gia tộc Lestrange.
Hai tay của Bella không khỏi siết chặt lại, cô luôn được Lord coi trọng, cho nên mặc kệ là gia tộc Black hay là gia tộc Lestrange, chưa từng có ai dám dùng khẩu khí như vậy nói chuyện với cô, nhưng cô cũng hiểu rõ với những gia chủ này mà nói, lợi ích của gia tộc mới là quan trọng nhất, nay bởi vì đề nghị của cô, liền mang đến nguy cơ cho toàn bộ gia tộc Lestrange, Maxwell biểu hiện như vậy cũng là rất bình thường.
Bella không khỏi khẽ đảo hai mắt, cô cần phải nghĩ cách để bảo vệ bản thân, tránh khỏi nguy cơ lần này, nếu không thậm chí có thể làm mất cơ hội đi theo vị vua vĩ đại của bọn họ.
Rodolphus lạnh lùng đưa mắt nhìn vợ mình, trong lòng tràn ngập khinh thường cùng phẫn nộ với Bella.
“Cha, Rabastan cũng mệt mỏi rồi, để nó về nghỉ ngơi trước đi. Chúng ta có lẽ có thể đến tìm Orion và Abraxas xem, bất kể như thế nào thì chúng ta cũng có quan hệ thông gia.”
Ánh mắt của Maxwell không khỏi lóe lên, Rodolphus nói không sai, lần này chỉ dựa vào gia tộc Lestrange, khẳng định là không thể gánh vác được lửa giận của Lord, hắn hiện tại thậm chí còn hoài nghi, Lord lúc trước là vì nguyên nhân gì mà muốn đến Hogwarts nhận chức giáo sư môn Nghiên cứu Muggle học, việc này thực ra vốn không cần Lord tự mình ra tay, Maxwell tin tưởng, con công già nhà Malfoy kia cũng có thể hấp dẫn toàn bộ phù thủy nhỏ đến lớp Nghiên cứu Muggle học. Vừa nghĩ như vậy, Maxwell càng thêm thấp thỏm lo âu, ánh mắt nhìn về phía con thứ và con trưởng cũng càng thêm băng lãnh.
Rabastan ngây ngốc rời khỏi thư phòng, từ khi tỉnh lại vào buổi trưa hôm sau, hắn đã biết Prince nhất định sẽ vì vậy mà trả thù hắn, nhưng hắn tuyệt đối không thể tưởng tượng được, Prince lại là người Lord coi trọng, nghĩ đến lời nói của cha và anh trai, cả người giống như bị ngâm vào băng lạnh, hắn biết, nếu Prince thật sự là người trong lòng Lord, Lestrange thậm chí sẽ gặp phải nguy cơ diệt tộc, mà hắn, trước đó nhất định là sẽ bị gia tộc vứt bỏ để mong bảo toàn đường sống. Hắn cứ như vậy mà đi thẳng về phía trước, ngay cả bản thân đi ra khỏi thư phòng lúc nào cũng không phát hiện ra.
Rodolphus sắc mặt âm trầm nhìn bóng dáng em trai đi xa, Rabastan sẽ bị từ bỏ, là chuyện mà mọi người hiểu rõ trong lòng, bảo toàn gia tộc mới là quan trọng nhất.
“Cha, khi nào thì chúng ta đi tìm Orion và Abraxas?”
Maxwell lại nhìn về phía Bellatrix:
“Bella, con đi tìm Narcissa liên lạc trước nhé?”
Bella nhếch môi thành một nụ cười giả lả:
“Đương nhiên.”
Tuy rằng cô ta hiện tại vô cùng oán giận Narcissa không tiết lộ cho mình nửa phần về chuyện của Lord, nhưng là nghĩ muốn vượt qua nguy cơ trước mắt, Abraxas đồng ý giúp đỡ chính là cơ hội duy nhất.
Phản ứng sợ hãi kinh hoàng của Lestrange, Ma Vương mắt đỏ đã quay lại trang viên Voldemort tự nhiên biết rất rõ, nhưng hiện tại hắn vốn là không có tâm tư đi suy xét chuyện này, mà giữ chặt Severus từ khi quyết định đính hôn vẫn luôn im lặng.
“Sao vậy, không vui?”
Severus sửng sốt, lắc đầu, y chỉ là để ý đến vẻ mặt mờ ám của Abraxas, nghĩ đến hành động thân mật của hai người khiến vị đại quý tộc bạch kim này tưởng tượng vô hạn, điều này khiến hắn rất không được tự nhiên, hơn nữa Malfoy còn nhắc đến sự truyền thừa của Slytherin, khiến y lập tức nghĩ đến việc Lily nhắc tới chuyện thay đổi ma dược sinh con, trong lòng cực kỳ không được tự nhiên, hơn nữa buổi sáng hai người còn làm chuyện thân mật như thế.
Voldemort đang định cúi đầu nói gì đó, liền thấy vành tai giấu ở sau tóc của Severus đỏ lên, nhớ tới triền miên lúc sáng, bất giác miệng khô lưỡi khô, lập tức ôm chặt Severus hôn môi. Sau một hồi ma lực dao động, trong phòng khách mất đi bóng dáng của hai người.
Đợi đến khi Severus hoàn toàn tỉnh táo lại, đã là buổi sáng ngày thứ hai, nghĩ đến Voldemort tràn đầy tinh lực, Severus xoa vòng eo bủn rủn không khỏi thầm hối hận vì mình đã lùi bước quá nhanh.
“Sev, dậy rồi?”
Voldemort mỉm cười nhìn Severus âm trầm than thở, vẻ mặt như vậy của người yêu thật sự là hiếm thấy, nhìn áo ngủ rộng rãi thoải mái trên người Severus, lộ rõ ra da thịt trắng nõn cùng những đốm xanh tím loang lổ do mình tạo ra phía trên, hắn vừa lòng tiến đến, ngồi ở bên giường.
“Hôm nay cùng ta đi tìm hiểu bí mật chứ?”
Severus kinh ngạc nhìn Voldemort, tìm hiểu bí mật? Từ khi nào Chúa tể Hắc ám lại nhàn nhã như thế? Hắn nhớ rõ người đàn ông này lúc trước từng nhắc đến, kỳ nghỉ Giáng Sinh này sẽ bận rộn nhiều việc.
“Hôm nay không cần đi đến thế giới Muggle?”
“Không, toàn bộ kế hoạch phải thay đổi một lần nữa, Sev, hiện tại việc mấu chốt nhất là khiến các phù thủy tăng cường sức mạnh của mình lên như thế nào.”
Voldemort cười nhẹ, thực lực mới là nền móng để an thân bảo mệnh, chuyện của thế giới Muggle nếu nóng vội ngược lại sẽ dễ làm thế giới phép thuật bại lộ ra sớm hơn.
Severus cũng không hiểu được những tính toán của Voldemort, điều duy nhất y có thể làm là cung cấp tư liệu từ đại lục ma khí và ma dược tăng cường ma lực vừa nghiên cứu thành công, nhưng đó chỉ là ma dược đầu tiên, lần đầu tiên sử dụng có thể thấy được hiệu quả nhanh chóng, tác dụng chủ yếu của nó vẫn là cung cấp cho người luyện tâm thức cơ hội để đột phá cảnh giới. Nhưng đối với việc Voldemort bất ngờ muốn đi tìm hiểu bí mật, y lại không hề biết gì cả.
“Đi đâu?”
Severus lấy ma dược nâng cao tinh thần ra uống, hai ngày này *** quá mức điên cuồng tạo thành gánh nặng rất lớn đối với thân thể chưa trưởng thành của y, nếu thật sự muốn đến chỗ nào nguy hiểm, y tự nhiên phải đảm bảo thân thể của mình có thể chịu đựng được.
“Mật thất dưới lòng đất ở Hogwarts!”
Voldemort kể lại chuyện xảy ra vào đêm Giáng Sinh đó.
“Lúc đó là cái gì?”
Severus nhíu mi, trong lòng nghĩ mà thấy sợ, không ngờ buổi tối hôm đó y lại xông vào một nơi kỳ lạ như thế, sinh vật có thể khiến Chúa tể Hắc ám không thể phản kháng nổi, đủ để nói rõ sức mạnh của đối phương mạnh đến mức không ai sánh bằng.
“Herpo cũng chưa từng nói qua trong Hogwarts có một nơi như vậy, nhưng sinh vật bí ẩn kia cũng không hề có ác ý.”
Voldemort lắc đầu, trong lòng ngược lại đã có suy đoán.
Hai người nhanh chóng đi vào mật thất vàng rực lấp lánh dưới lòng đất của Hogwarts.
“Chính là nơi này?”
Severus cẩn thận nhìn bốn phía, trên cột đá điêu khắc rồng khổng lồ cùng mật thất lộng lẫy khiến y nhớ tới khẩu hiệu của trường Hogwarts.
“Không quấy rấy rồng ngủ say, chẳng lẽ nơi này có rồng khổng lồ đang ngủ say sao?”
Voldemort sóng vai đứng thẳng cạnh Severus gật gật đầu, đũa phép bằng gỗ tử sam nắm chặt trong tay.
Hai người nhìn về phía vách tường ở tận cùng bên trong mật thất, chỗ đó là nơi duy nhất có phù điêu hai con rồng quấn quanh, phía trên chúng có một hạt châu cực lớn màu trắng.
“Mở ra!”
Voldemort phát ra Xà ngữ tê tê, hắn nhớ rõ mật thất chứa Herpo có thể dùng Xà ngữ để mở ra, mà Xà ngữ và Long ngữ gần như là tương tự.
Hạt châu kia phát ra một luồng sáng màu trắng chói mắt, Voldemort theo bản năng ôm lấy Severus. Sau một hồi đè ép khó chịu, hai người mở mắt ra, phát hiện mình đã đi vào một gian phòng bài trí theo phong cách cực kỳ Slytherin.
Cách đó không xa, có một thanh niên tóc vàng mắt vàng mặc áo vạt dài màu vàng kiểu cổ, vẻ mặt lạnh nhạt nhìn bọn họ, từ trên người hắn truyền đến ma áp dày đặc, khiến hai Slytherin tóc đen kinh hãi không thôi. Phải biết bọn họ hiện tại là cùng chung ma lực, lại chỉ có thể miễn cưỡng đứng thẳng ở trước mặt người kia. Điều này khiến cho Chúa tể Hắc ám tâm cao khí ngạo bị kích thích ý chí chiến đấu.
“Xin chào ngài!”
Voldemort và Severus vẫn như cũ giữ nguyên lễ nghi quý tộc ưu nhã ung dung, nhìn không ra một chút chật vật, trong mắt thanh niên xa lạ xẹt qua một tia tán thưởng, sau đó thu hồi uy áp bốn phía.
“Voldemort Slytherin, Severus Prince, ta vốn tưởng rằng các ngươi phải rất lâu nữa mới có thể đến được đây mà?”
Phía trước mật thất là cột đá cực lớn khắc hình rồng, có thể khiến các phù thủy có kinh nghiệm phong phú đoán được ra thân phận của hắn.
“Ta là Rex Slytherin!”
Voldemort thất thố thiếu chút nữa la hoảng lên, Slytherin? Severus cũng choáng váng đến mức đánh mất sự ung dung trước nay.
“Ngài không phải là tộc Rồng sao?”
Voldemort cố gắng giữ vững tâm trí, hắn đã nhìn qua gia phả, cũng chưa từng nhìn thấy cái tên này. Hơn nữa Slytherin đã biến mất ngàn năm, một phù thủy bình thường sao có thể sống lâu như vậy?
“Không sai, ta là rồng.”
Rex gật đầu, mắt vàng uy nghiêm chợt lóe lên vẻ trêu tức:
“Sao nào, bạn đời của ta là một Slytherin, chẳng lẽ ta không thể cùng họ với y sao?”
Nhìn hai phù thủy tóc đen trước mắt không nói gì, khóe miệng Rex cong lên, hắn vốn là cực kỳ chán ghét hai người kia, nếu không vì bọn họ, bạn đời của hắn sao có thể ngủ say không tỉnh chứ, nhưng nhìn biểu hiện của bọn họ trong khoảng thời gian này, Rex vẫn là rất vừa lòng.
“Ngài là bạn đời của ngài Salazar Slytherin đúng không?”
Severus nhớ tới lời Herpo từng nói, cùng với sự kỳ lạ khi trong tòa thành Slytherin không có có bức họa của Salazar.
Voldemort nắm tay Severus thật chặt, giật mình nhìn Rex.
Rex vung tay lên phất một cái, màn che vốn rủ xuống bên phải liền nhấc lên, một phù thủy anh tuấn mặc áo chùng phù thủy màu xanh lục quý giá nhắm mắt ngủ say, Voldemort chú ý đến, trên ngón tay đặt ở một bên của người đó, đang đeo chiếc nhẫn tượng trưng cho sự kế thừa của gia chủ Slytherin, khi hắn kế thừa tòa thành đã phát hiện ra, chiếc nhẫn của gia chủ bị Salazar mang đi lúc đó vẫn chưa trả về.
“Tổ tiên Salazar xảy ra chuyện gì?”
Voldemort thấy sắc mặt Rex âm trầm, ngồi yên bên giường nắm tay Salazar. Mắt tinh liền có thể thấy được là Salazar có chuyện, theo lý mà nói, có được một bạn đời mạnh mẽ như thế, bản thân Salazar cũng vô cùng mạnh mẽ, chắc chắn phải xảy ra chuyện ngoài ý muốn mới có thể ngủ say không tỉnh.
“Hừ, còn không phải bởi vì chuyện tốt ngươi làm chắc!”
Rex hung hăng trừng mắt liếc nhìn Voldemort một cái, bởi vì không khống chế ma áp, một luồng năng lượng khổng lồ trực tiếp đánh về phía Voldemort, Ma Vương mắt đỏ hét lớn một tiếng, cổ họng chợt ngọt, tơ máu tràn ra bên khóe miệng.
“Voldy!”
Severus kinh hãi lắp bắp, vội vàng đỡ lấy hắn, con ngươi đen thâm thúy tràn đầy lo lắng, với thực lực của bọn họ vốn không phải đối thủ của Rex, hơn nữa hiện tại thân phận của Rex cũng coi như tổ tiên của Voldemort, vốn không có bất cứ phòng bị nào.
“Không sao!”
Voldemort cầm lấy bàn tay lạnh lẽo của người yêu, ngẩng đầu nhìn về phía Rex.
“Không biết tổ tiên Salazar rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nếu bởi vì ta, ta nguyện một mình gánh chịu.”
Hắn không hy vọng Rex sẽ giận chó đánh mèo lên Severus, thân thể thoáng cái đứng che trước mặt Severus.
Severus mím môi, tay phải lặng lẽ vuốt lên tay trái. Kết giới ở nơi này rõ ràng là thiết kế theo phương pháp bí mật của tộc rồng, có vẻ vô cùng chắc chắn, cho dù dẫn ra một cấm chú nhỏ trong tài liệu của đại lục ma khí, cũng sẽ không có bất cứ ảnh hưởng nào đến lâu đài, y không thể ngồi nhìn Rex tổn thương đến Voldemort, cho dù là vì chủ niệm nước mà toàn bộ Slytherin bọn họ tôn kính.