[Harry Potter Đồng Nhân] Lvss Chi Giá Y

Chương 67: Chương 67: Rita Skeeter




CHƯƠNG 67: RITA SKEETER

Phân hội tại Anh của Hiệp hội Ma dược Quốc tế, vô số thiên tài ma dược tinh anh đều được chấp nhận ở nơi này, bất kể có hậu thuẫn to lớn cỡ nào, hoặc là lưng đeo gánh nặng khó chịu nổi ra sao, hoặc chỉ là một người nhỏ bé không có danh tiếng, chỉ cần có được thiên phú ma dược đáng tự hào cùng với tài năng ma dược cao siêu, đều có thể có được sự tán thành của bọn họ, đạt được vinh quang vô hạn trên lĩnh vực ma dược.

Đương nhiên có được những thứ này đều cần phải trải qua tầng tầng kiểm tra nghiêm mật, nhất là chứng nhận Bậc thầy Ma dược cấp cao, thậm chí còn cần một trong ba Hội trưởng của Hiệp hội Ma dược Quốc tế cùng với một phần trong số các Trưởng lão kiểm tra.

Chỉ là buổi kiểm tra hôm nay dị thường trang nghiêm cẩn thận, bên trong Hiệp hội Ma dược luôn bình thản, sau khi Severus cùng nhóm kiểm tra đi vào đại rồi đóng cửa lại thì, hai mươi mấy phù thủy mặc áo chùng phù thủy màu đen, đeo huy hiệu hình rắn màu bạc, đeo mặt nạ màu đen đi đến, sau đó tản ra bốn phía, hai phù thủy có vẻ là người đứng đầu đi đến bên cạnh Lucius Malfoy thấp giọng nói gì đó, quý tộc bạch kim nhanh chóng rời đi, không đến một giờ sau lại quay lại.

Severus sớm đã trải qua tình huống cùng loại, thuận lợi thông qua bài kiểm tra, hoàn toàn không để ý đến ánh mắt kinh hỉ lóe lên của mấy vị Trưởng lão râu tóc trắng xóa tuổi tác không kém Albus là bao này, vẻ mặt bình tĩnh rời đi. Chỉ là khi y lạnh nhạt đi ra khỏi đại sảnh kiểm tra thì, nhìn thấy Lucius một thân áo cùng phù thủy màu đen hoa lệ bằng lông thiên nga đi về phía y thì, khóe miệng không khỏi run rẩy một cái.

“Chúc mừng cậu, Bậc thầy Ma dược trẻ tuổi nhất!”

“Ngươi!”

Severus dừng chân lại, trừng mắt nhìn ‘Lucius’ cười vô cùng ưu nhã. Rất nhanh bờ vai của y bị túm lấy, phần eo mềm mại bị nhéo nhẹ một hồi.

“Sev, thật vui vì em nhận ra được!”

‘Lucius’ vô cùng cao ngạo ở dưới ống tay áo rộng rãi nắm lấy tay Severus.

Severus nhìn lướt qua đám ngăn cản cùng một vài ánh mắt tràn đầy lửa nóng đang nhìn chằm chằm về phía bên này của đám phù thủy xung quanh, âm thầm dùng lực muốn rút bàn tay bị nắm ra, chỉ là người đàn ông kia rõ ràng cũng biết Severus không dám có động tác lớn để tránh bại lộ, càng dùng sức giữ lấy ngón tay thon dài.

Nhìn sắc mặt Severus dần dần trở nên âm trầm, ‘Lucius’ ngẩng đầu nhìn quanh bốn phía, luyến tiếc buông tay ra.

“Chúng ta quay về đi!”

Hai người một trước một sau rời hỏi Hiệp hội Ma dược, các phóng viên chờ ở một bên từ sớm vẻ mặt thất vọng nhìn Bậc thầy Ma dược trẻ tuổi nhất mới xuất hiện cứ rời đi như thế, nhưng gia tộc Malfoy trong đám Tử Thần Thực Tử quả nhiên là quyền cao chức trọng, Lucius Malfoy chỉ là một người bạn, lại có thể được đội hộ vệ của Tử Thần Thực Tử ra mặt chặn việc điều tra và phỏng vấn của các phóng viên. Hoặc cũng có thể là Prince này rất được Chúa tể Hắc ám coi trọng? Chỉ là phù thủy vị thành niên cũng sẽ không được ban cho dấu hiệu hắc ám sao?

Các phóng viên không có được tin tức độc nhất vô nhị này ủ rũ rời đi, các Bậc thầy Ma dược cùng đại diện quý tộc từng động tâm tư với ma dược máu trong khi biết Prince đã thuận lợi nhận danh hiệu Bậc thầy Ma dược thì vẻ mặt đều trở nên âm trầm.

Bậc thầy Ma dược trẻ tuổi như vậy, những người bảo thủ trong Hiệp hội Ma dược Quốc tế nhất định sẽ không chấp nhận ý kiến của bọn họ, uy hiếp và dùng thủ đoạn cưỡng ép càng không thể thực hiện được, hơn nữa tuy rằng bọn họ tham lam, nhưng cũng rất tỉnh táo, lần này Prince bỗng dưng xin tư cách Bậc thầy Ma dược, có lẽ chính là muốn thị uy với bọn họ, gia chủ Prince vị thành niên và Bậc thầy Ma dược Prince khác nhau một trời một vực, Malfoy nhất định sẽ báo cho chủ nhân của bọn họ, Slytherin rất mang thù, bọn họ sợ rằng sẽ phải đề phòng Prince và Malfoy bắt tay trả thù.

Dùng ảo ảnh di chuyển đến gần Hogsmeade, Voldemort ôm chặt lấy Severus.

“Sao vậy, thật sự giận à?”

Severus không nói gì, chỉ là đưa tay lên bắt được một con bọ cánh cứng nhỏ bé ở bên tai sát gần tóc mình.

Sắc mặt Voldemort đanh lại:

“Hóa thú sư?”

Nếu không Severus sẽ không giống như gặp phải kẻ thù như thế.

“Lập tức hiện hình!”

Một người phụ nữ đeo một cái kính mắt đính đầy đá, mái tóc quăn màu vàng xinh đẹp hiện ra, cô ta nhe răng cười với hai người đang lạnh mặt.

“A, Lucius, không ngờ rằng quan hệ của ngài với Bậc thầy Ma dược Prince mới lại tốt như vậy! Hắc hắc, ngài yên tâm, tôi nhất định sẽ không để lộ ra ngoài!”

Rita Skeeter không ngờ được cô ta lo lắng bị Malfoy luôn cảnh giác phát hiện nên cố ý trốn ở trên tóc vị phù thủy vị thành niên này, lại vẫn bị phát hiện ra. Nhìn hành động ái muội vừa rồi của hai người, nghe nói Lucius sắp làm cha, loại chuyện bê bối với gia chủ mới của Prince, Bậc thầy Độc dược trẻ tuổi nhất này không thể truyền ra, bọn họ nhất định sẽ ngăn chặn, chỉ sợ lần này thật sự là nguy hiểm.

“Một Hóa thú sư phi pháp?”

Voldemort nhướng mày lên cao cao, giọng nói trầm thấp tràn ngập sát ý, hắn lại thiếu chút nữa thì lật thuyền trong mương, như vậy rất nhiều chuyện ở đời trước đều là do con bọ cánh cứng nhỏ xíu này tiết lộ?

Rita Skeeter miễn cưỡng mỉm cười, cô ta cảm nhận được trên người vị đàn em kém cô ta ba tuổi này sát ý khiến đáy lòng người ta lạnh run.

“Tôi cam đoan sẽ không nói ra nửa chữ, ngài thậm chí có thể dùng thần chú lãng quên, hoặc là thần chú không gì phá nổi cũng được!”

Voldemort hung ác nham hiểm nhìn chằm chằm cô ta, Severus lại là thờ ơ lạnh nhạt, y từ trong trí nhớ của Harry Potter mới biết được sự tồn tại của cô nàng bọ cánh cứng này, cho nên khi ở trong Hiệp hội Ma dược đã dễ dàng phát hiện ra, nếu không đến ngày mai, chuyện xấu giữa y và Lucius sợ rằng sẽ bay đầy trời.

Nhìn Rita Skeeter dần dần co quắp, tươi cười trên mặt sắp không thể giữ nổi, khóe miệng Voldemort cong lên.

“Không cần!”

Rita Skeeter lập tức thở phào nhẹ nhõm, lúc đang muốn nói lời cảm ơn gì đó, lại hoảng sợ phát hiện trước mắt mình lại có thêm một Lucius đang đứng.

“Ngài, các người…”

Cô ta thất thố kêu lên, lập tức hiểu được bản thân sợ là chạm vào một bí mật, hình như so với chuyện Lucius Malfoy và Severus Prince là tình nhân thì càng khiến người ta kinh sợ hơn.

Sau khi Lucius chạm xuống đất, thấy Chúa tể Hắc ám dùng ngoại hình của chính mình ôm Severus, vội vàng cúi đầu, nghĩ đến phần tóc bị cưỡng ép nhổ ra, khóe miệng liền không ngừng vặn vẹo.

“Lord!”

“Đây là một Hóa thú sư! Đúng lúc chúng ta cần tra xét sức mạnh thật sự của Giáo hội Rome hiện tại, ma lực của phù thủy có thể gây nên sự cảnh giác của các tu sĩ có thánh lực, mà Muggle vốn không biết về thánh lực nên không thể điều tra, nhưng mà, một con bọ cánh cứng nho nhỏ có thể dễ dàng làm được việc này cho chúng ta!”

Voldemort dùng giọng điệu của kẻ ở trên cao thờ ơ quyết định nhiệm vụ thập tử nhất sinh cho cô nàng bọ cánh cứng.

Rita Skeeter kinh sợ muốn chết, ‘Lord’ ở trong miệng Lucius, không phải là Chúa tể Hắc ám sao? Khi cô ta còn chưa kịp phản ứng thì, lại nghe thấy tu sĩ của Giáo hội, làm một phóng viên chuyên thăm dò tin tức, cô ta đương nhiên hiểu rõ về kẻ địch của phù thủy là Giáo hội thần thánh và giáo sĩ có thánh lực, nhưng sau khi vụ ‘Săn phù thủy’ kết thúc, Giáo hội cũng biến mất, hiện tại cô lại bị phái đi điều tra ở chỗ của tu sĩ khổ tu.

Voldemort vẫy đũa phép ếm một thần chú trói buộc:

“Ngươi không có lựa chọn, hiểu chưa?”

Rita Skeeter nhìn đôi mắt của Chúa tể Hắc ám sau khi uống thuốc Đa dịch thì biến thành màu xám lạnh ánh lên một tia đỏ máu, trong lòng không dám có một chút phản kháng.

Nhìn cô nàng bọ cánh cứng đã khuất phục, Voldemort vừa lòng ra hiệu cho Lucius:

“Mang đi đi, thật sự không nghe lời thì dùng khế ước chủ tớ, đưa cô ta đến Vatican, cô ta hẳn là có bút lông tự ghi chép và gương thủy tinh phép thuật. Các một đoạn thời gian thì kêu cô ta truyền tin về!”

Lucius nhận lệnh mang cô nàng bọ cánh cứng rời đi, Voldemort giải quyết được một vấn đề khó, tâm tình sung sướng đưa tay ôm chặt Severus đang im lặng đứng thẳng ở một bên.

“Ở đây rất gần Hogsmeade, thời gian còn rất sớm, chúng ta đến quán Ba Cây Chổi uống chút rượu được không?”

Severus còn đang suy nghĩ về cách xử lý của Voldemort với Rita Skeeter kia, nghe vậy liền sửng sốt.

“Chúng ta sao đi được?”

“Không sao, ta mang theo thuốc Đa dịch!”

Severus cho đến khi uống ma dược vào, bị mang vào Hogsmeade, mới phản ứng lại. Đây chắc không phải là đã có mưu từ trước đi, sao lại vừa khéo mà chuẩn bị thuốc Đa dịch và tóc như vậy chứ?

Trong quán Ba Cây Chổi.

“Nói ra thì, chúng ta hình như chưa từng cùng nhau đi đến nơi này.”

Voldemort thân mật ôm Severus đã biến thành người trưởng thành, tuy rằng bộ dáng thay đổi, hương thơm ma dược nhàn nhạt trên người vẫn có thể ngửi ra được.

Severus gật đầu, đây hình như cũng là lần đầu tiên y thanh thản ngồi trong quán rượu ở Hogsmeade. Từ khi sống lại đến giờ, y mỗi lần đều là cần mua nguyên liệu hoặc dụng cụ nên mới đến rồi lại vội vã quay về.

Voldemort gọi một chút đồ ăn và thức uống, bởi vì còn chưa trường thành, Severus cũng không thể uống rượu mạnh, nhưng bia bơ thì y đã thật lâu chưa được uống.

Voldemort nhìn đôi môi mỏng nhợt nhạt của Severus bị bọt nước làm ướt, không khỏi cúi đầu vươn lưỡi liếm mút. Sau đó bị Severus đẩy mạnh ra, đôi mắt màu nâu của Voldemort xẹt qua màu máu, nghĩ đến hai người đã thay đổi gương mặt, không khỏi bật cười khẽ.

Severus hừ nhẹ một tiếng, nghiêng người nhìn ra ngoài cửa sổ, chỉ thấy các phù thủy nhỏ theo đôi theo cặp vui vẻ đi qua trước các cửa hàng, ánh mắt không khỏi trở nên nhu hòa, đến chỗ này cũng không tệ.

Voldemort dịu dàng nìn chăm chú vào Severus đã hoàn toàn bỏ được u buồn, ánh mắt kiên định, trong lòng tràn ngập kiêu ngạo và hạnh phúc, cuộc kiểm tra hôm nay ở Hiệp hội Ma dược vào ngày mai sẽ bị giới truyền thông công bố khắp nơi, thực ra so với đời trước khi Severus lấy được danh hiệu Bậc thầy Ma dược, hình như cũng chỉ sớm hơn vài năm. Chẳng qua lần này là vì ma dược máu trong, nghĩ đến khi đám trưởng lão trong Hiệp hội Ma dược này để lộ nội dung kiểm tra, toàn bộ phù thủy quốc tế sẽ bị chấn động.

Mấy ngày hôm trước ngay cả mấy quý tộc của Đức cũng rục rịch, xem ra Grindelwald rời đi ba mươi năm, vẫn không hề thiếu các máu trong vì lợi ích riêng mà rời khỏi Thánh đồ, tin rằng lúc này Chúa tể Hắc ám đời thứ nhất độc ác cay nghiệt kia sẽ không bỏ qua cơ hội tốt để tiêu diệt như vậy. Nhưng là nếu động thì không nên động lòng, có kết cục này cũng là xứng đáng.

Về phần những máu trong đã thân bại danh liệt ở nước Anh thì thật sự thuận tiện cho bọn họ. Có lẽ còn quý tộc Slytherin hẳn là vì đang khẩn trương rút vàng để cống hiển, hơn nữa Abraxas có nhắc tới, tuy rằng Muggle phát triển quả thực rất nhanh, nhưng đối với lĩnh vực y dược, nhóm phù thủy vẫn vô cùng có ưu thế, Severus cũng từng nghiên cứu qua những ma dược chuyên dùng cho Muggle, sau đó liền giao cho đám Trưởng lão vô dụng nào đó của Hiệp hội Ma dược chỉ biết xâm chiếm tài sản của người khác được vinh dự chế ra, có lẽ hẳn là sẽ có hiệu quả hơn mấy loại thuốc do máy móc chế tạo nhiều.

“Sao vậy?”

Voldemort quay đầu liền nhìn thấy Severus nhíu mi nhìn mình, cười cười lắc đầu, việc này không cần nói cho Severus, y là người trời sinh tồn tại vì ma dược, hơn nữa hai người thật vất vả mới ra ngoài hẹn hò được, những thứ vụn vặt này liền tạm thời gác sang một bên thì tốt hơn.

“Lát nữa đến tiệm đồ ngọt của Công Tước Mật chứ?”

Severus sửng sốt, Chúa tể Hắc ám thích ăn đồ ngọt? Từ khi nào thì có đam mê và sở thích với đồ ngọt giống lão ong mật như vậy chứ?

Nhìn Severus không hề che giấu sự nghi hoặc, Voldemort ho nhẹ một tiếng.

“Em không phải là vừa trở thành Bậc thầy Ma dược sao? Chúng ta mua một chút về để chúc mừng đi!”

Sau đó lại ngẫm nghĩ rồi bỡn cợt nói:

“Ừm, ta muốn mua một bao lớn, buổi sáng ngày mai phân phát trên bàn giáo sư, em thấy thế nào?”

Severus nhịn xuống xúc động muốn trợn mắt, đường đường là Chúa tể Hắc ám mà càng ngày càng ấu trĩ là sao? Nghĩ cũng biết là người này đang định bỏ sót lại một mình Albus. Này cũng quá là mất mặt!

“Ta sẽ nhỏ mọn như vậy đấy!”

Voldemort nhíu mi, ngẫm nghĩ, Severus đạt được danh hiệu Bậc thầy Ma dược, quả thực là nên ăn mừng một trận, cũng không biết Công Tước Mật có trữ nhiều hàng như vậy không.

“Đi thôi, chúng ta đi ra đi, thuận tiện mua thêm một ít dụng cụ phép thuật!”

Severus đứng dậy, sau đó nhìn Ma Vương dùng gương mặt xa lạ không chút e dù càn quét toàn bộ tiệm đồ ngọt Công Tước Mật, khóe miệng không ngừng run rẩy, gân xanh bên thái dương ứa ra, chẳng lẽ hắn hiện tại đã ấu trĩ đến mức muốn chặt đứt nguồn cung cấp đồ ngọt của Albus sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.