[Harry Potter Đồng Nhân] Lvss Chi Giá Y

Chương 56: Chương 56: Xúc Động




CHƯƠNG 56: XÚC ĐỘNG

Voldemort ngủ trong mật thất dưới lòng đất, sau khi tỉnh lại liền phát hiện đã bỏ lỡ bữa sáng, đơn giản dùng chút cơm cho xong, lại lớn tiếng ngăn cản Gigi đập đầu tự trừng phạt mình, phiền não rời khỏi văn phòng của giáo sư Nghiên cứu Muggle học. Chờ hắn kịp phản ứng lại, hắn đã đứng ở tháp thiên văn trên tầng tám. Rất xa, hắn nhìn thấy một bóng người cao gầy yếu đuối quen thuộc đang chậm rãi đi đến, bên cạnh là một thiểu nữ xinh đẹp mỹ lệ đi cùng.

“Tom!”

Voldemort quay đầu, một u linh màu trắng như ngọc trai đứng ở phía sau hắn.

“Helena Ravenclaw!”

“Lần này ngươi quay lại Hogwarts, hình như đã thay đổi rất nhiều!”

Gương mặt vẫn giữ nguyên vẻ cao ngạo, giọng nói của Bà Xám mang theo cảm khái cùng một chút khác thường.

“Đúng không?”

Voldemort từ chối cho ý kiến, hiện tại hắn không có tâm tình đi tâng bốc con gái duy nhất của một trong bốn người sáng lập Hogwarts.

Thân ảnh của Bà Xám nhẹ nhàng hạ xuống, đối diện với Voldemort, sau khi nhìn thấy hắn không hề có ý định trả lời liền thở dài.

“Ta đối với ngươi, chỉ là manh mối dẫn đến chiếc mũ miện thôi đúng không? Ha ha ha, không hổ là hậu duệ của Salazar Slytherin, cũng lạnh lùng tuyệt tình như thế!”

Bà Xám phát ra tiếng cười trào phúng, gương mặt xinh đẹp tuyệt trần bắt đầu từ từ vặn vẹo, miệng phát ra lời nguyền rủa ác độc.

“Sớm muộn gì cũng có một ngày, ngươi sẽ vì sự vô tình của ngươi mà trả giá đắt, ta đợi nhìn kết cục của ngươi! Ha ha ha…”

Đáng tiếc sự phẫn hận điên cuồng của bà cũng không thể lay động tâm tư lạnh lùng tuyệt tình của người đàn ông, Voldemort chỉ thờ ơ nhìn bóng dáng Bà Xám biến mất, hai mắt màu đỏ tươi lộ ra lạnh lùng cùng quyết tuyệt, hắn sớm đã phải trả giá, nếu không đau đớn thấu tim hiện tại là từ đâu mà đến. Chỉ là muốn hắn buông tay, mơ tưởng! Cho dù phía trước là địa ngục, hắn cũng sẽ kéo theo Severus cùng rơi xuống đó.

Hừ khẽ một tiếng, hắn lại nhìn mấy bóng người nhỏ nhỏ dần dần đến gần, mặt không chút xuống khỏi tháp Thiên văn.

Khi Severus quay lại phòng sinh hoạt chung của Slytherin thì, liền thấy rất nhiều ánh mắt né tránh của các phù thủy nhỏ, Mulciber mặt đầy vẻ xấu hổ mở miệng muốn nói, sau khi nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng trống rỗng của Severus thì, không tự chủ được lui về phía sau một bước.

Avery giếu cợt liếc mắt nhìn Mulciber một cái, thật không biết vì sao lại trở thành một Slytherin nữa, lại vì muốn lấy lòng Evan Rosier mà bán đứng Prince, cho dù lần này Severus thất thủ, lợi ích của Prince cũng không thể nào đơn giản rơi vào tay gia tộc Rosier được, Severus còn có một ngọn núi như Lucius Malfoy làm chỗ dựa, còn có những đại quý tộc khác, chẳng lẽ đều ngu ngốc đứng nhìn sao? Cho dù lấy lòng Rosier thì sao nào, mặc dù Severus bị Chúa tể Hắc ám chán ghét, Mulciber bán đứng Severus tương lai dù có trở thành Tử Thần Thực Tử, cũng chỉ có con đường bị Malfoy chèn ép, chẳng lẽ lúc ấy Rosier có thể ra mặt cho hắn sao?

Slytherin hiện tại, ngoại trừ Regulus Black, cũng chỉ có hắn và Mulciber là gần gũi với Severus, cơ hội lấy lòng một Bậc thầy Độc dược tương lai như vậy, lại cứ thế bỏ lỡ, huống chi lần này Severus thể hiện thực lực, ngày mai vị trí thủ lĩnh năm thứ sáu ngoài cậu ta ra thì nhất định không thể là ai khác, thậm chí ngay cả vị trí thủ lĩnh nhà của Rabastan cũng chưa chắc đã giữ nổi đâu!

Severus không chút để ý đến sóng ngầm bắt đầu dâng lên trong phòng sinh hoạt chung, sự việc ngày hôm nay nhất định sẽ truyền ra, ít nhất là trong một khoảng thời gian sắp tới sẽ không có người đến khiêu khích, cũng sẽ giảm đi được rất nhiều phiền toái, y cũng không muốn to tiếng tranh đấu cùng một đám phù thủy vị thành niên.

Severus quay trở lại phòng ngủ lấy nguyên liệu ma dược ra sắp xếp lại cẩn thận, liền tê liệt ngã xuống giường, ngay cả quần áo dính máu trên người cũng không kịp cởi ra. Y quá mệt, sau khi ma lực phản phệ lại mạnh mẽ sử dụng phép thuật, hiện tại toàn thân gần như không thể khống những cơn run rẩy không ngừng.

Dưới ngọn đèn mờ tối, người đàn ông tóc đen mắt đỏ kia lẳng lặng nhìn y.

“Severus, em vốn là không cần ta, đúng không?”

Giọng nói khàn khàn thuần hậu của người đàn ông mang theo bi ai vô tận.

Severus ngẩng đầu nhìn trong mắt người đàn ông tóc đen mắt đỏ là thất vọng cùng quyết tuyệt khó có thể kìm chế.

“Cho nên, em để ý đến Evans. Nếu ta đồng ý với em, bất kể thế nào, ta cũng sẽ không động đến cô ta, có phải hay không, em liền muốn rời đi?”

Severus lắc đầu, cố gắng muốn bắt lấy Voldemort vẻ mặt ảm đạm đau thương trước mắt, nhưng là, người đàn ông kia lần đầu tiên gạt bỏ tay y ra.

“Sev, ở trong mắt em, đóa hoa bách hợp của em vĩnh viễn là quan trọng nhất, mà ta, cũng chỉ là kẻ thù đã giết em cùng bông hoa bách hợp của em, là Chúa tể Hắc ám mà em cần đề phòng. Sev, hiện tại, em tự do.”

Severus muốn cất bước tiến lên, nhưng thế nào cũng không thể động đậy, trong lòng giống như có một hố sâu cực lớn. Y muốn nói với Voldemort, y và Lily chỉ là bạn bè bình thường, y chỉ là không muốn Lily vì y mà chết, y muốn nói y không phải là không để ý đến hắn, nhưng là y không thể nói ra miệng bất cứ lời nào. Y trơ mắt nhìn bóng dáng cao lớn của người đàn ông tóc đen đi xa dần, giống như đang trở lại cơn ác mộng cũ trong đống phế tích của nhà Potter, chỉ là lần này, y mất đi không phải là sinh mệnh tốt đẹp của Lily, mà là tình yêu đã nảy sinh của y. Y mở miệng, lớn tiếng kêu lên, nhưng là thanh âm thật nhỏ mỏng manh ngay cả chính y cũng không nghe thấy.

“Voldy.”

“Voldy.”

……………

Voldemort sau khi xuống khỏi tháp Thiên văn, liền đi qua cửa ngầm đến phòng ngủ của Severus. Vừa đi vào liền kinh ngạc phát hiện, bên trong hoàn toàn yên tĩnh, bước chân hắn khựng lại, Severus hẳn là đã về rồi mới đúng. Là còn đang nói chuyện phiếm với Máu bùn kia sao? Tuy rằng đã hạ quyết tâm phải quấn lấy cả đời này, Voldemort vẫn không tránh khỏi việc trái tim co rút lại đau đớn, lửa giận vốn miễn cưỡng đè ép xuống cũng lại sôi trào.

“Ưm…”

Một tiếng rên rỉ trầm thấp khiến hắn bừng tỉnh, hắn đi nhanh về phía chiếc giường nhỏ hẹp, phòng ngủ này đã bị hắn thay đổi hoàn toàn, chỉ có duy nhất chiếc giường nhỏ này là không, vì có thể ôm Severus thật chặt đi vào giấc ngủ, hắn vẫn giữ nguyên trạng thái ban đầu.

Hiện tại, người mà hắn tưởng rằng đang vui vẻ nói chuyện phiếm với Lily Evans, thế nhưng sắc mặt lại tái nhợt cuộn mình ở trên giường. Voldemort bất chợt ý thức được điều gì đó, nhào qua đưa tay kéo tấm chăn trên người thiếu niên ra, vết máu loang lổ chói mắt cùng thân hình run rẩy không ngừng lọt vào tầm mắt.

“Sev!”

Voldemort kinh hoàng, hắn không biết Severus xảy ra chuyện gì, rất rõ ràng là y bị thương rất nặng. Hắn vội vàng rút đũa phép ra, dùng vài bùa chú kiểm tra phép thuật đơn giản, hắn vốn chuyên tâm nghiên cứu Nghệ thuật Hắc ám mà mình yêu thích, thần chú chữa bệnh cũng không am hiểu. Nhưng mà, cũng may tình trạng thân thể của thiếu niên cũng không phức tạp, ngoại trừ một ít vết thương bên ngoài, rất rõ ràng là sau khi bị ma lực phản phệ, ma lực hỗn loạn mỏng yếu lại gần như phải trút ra hết, mới khiến cho toàn thân run rẩy.

Hắn nghiêng người tựa ở trên giường, nhẹ nhàng ôm thiếu niên vào trong lòng, chậm rãi rót ma lực vào, kiên nhẫn cẩn thận trấn an ma lực hỗn loạn không chịu nổi của Severus đi vào quy luật, cho đến khi thân thể thiếu niên thôi không run rẩy, mới chậm rãi buông ra.

Voldemort nín thở ngưng mắt nhìn hai gò má tái nhợt trầm tĩnh của Severus, sau hai tháng kể từ lần đầu tiên gặp lại nhau, hắn lại một lần nữa thất kinh. Chỉ mới chia cách một đêm thêm một buổi sáng, giống như lại một lần sinh ly tử biệt, hắn căn bản không thể buông linh hồn quật cường cố chấp này ra, cho dù hắn vĩnh viễn không thể chiếm vị trí thứ nhất trong lòng Severus.

Hắn xoay người xuống giường, muốn rửa sạch vết máu trên người cho Severus, lại phát hiện ống tay áo bị Severus nắm chặt. Hắn cầm ngón tay thon dài dính máu loang lổ của Severus, muốn nhẹ nhàng rút ống tay áo ra, nhưng thiếu niên không hiểu sao lại vô cùng quật cường, miệng thậm chí còn bật ra tiếng lẩm bẩm trầm thấp bất an.

Voldemort cúi đầu ghé sát đến, lại bị cái tên được phun ra giữa đôi môi mỏng không còn chút màu máu kia dọa cho sợ ngây người.

“Voldy!”

“Voldy!”

Hai mắt màu rượu đỏ của Ma vương nhìn chằm chằm vào môi Severus, quả thực không thể tin được đó chính là tên của mình, cứ như vậy theo những lời thổ lộ từ trong miệng thiếu niên mà hắn cho rằng không hề để tâm đến hắn, chua xót cùng ngọt ngào trong lòng khiến hắn chỉ có thể ngây ngốc sững sờ đứng ở bên giường, nghe thiếu niên giống như khóc thương từng tiếng từng tiếng gọi tên của hắn, một giọt nước mắt trong suốt trượt ra từ khóe mắt của Severus, tuyệt vọng cùng thống khổ trong hai ngày nay của Ma vương kỳ lạ hoàn toàn được trấn an.

Từ khi bắt đầu yêu cầu Severus gọi tên thân mật của hắn, Severus cũng không hề gọi hắn là Lord nữa, nhưng cũng không hề gọi tên của hắn, nhưng là, sau khi trải qua cơn cuồng nộ tối hôm trước, trong lúc Severus bị thương thần trí không rõ ràng, y gọi rõ ràng là tên của hắn, mà không phải Lily Evans giống như ánh mặt trời vừa tách khỏi y kia.

“Sev!”

Voldemort thấp giọng gọi thiếu niên đang hôn mê, đưa tay vuốt những sợi tóc hỗn loạn trên trán Severus, không hề ghét bỏ mái tóc đen đang bẩn đặt xuống một nụ hôn mềm nhẹ, tình yêu mãnh liệt lấp lánh trong mắt có thể đốt cháy tất cả, bất an cùng oán giận từng có cũng đều biến mất hoàn toàn. Nhìn Severus trong lòng bất an vặn vẹo, Voldemort đưa tay ôm ngang lấy y, vách tường điêu khác họa tiết rắn màu bạc mở ra, vững vàng chậm rãi đi vào.

“Lord!”

Rabastan thấp thỏm lo âu đi vào văn phòng của giáo sư Nghiên cứu Muggle học. Loại triệu hồi bất chợt này thường biểu thị là chuyện không tốt, dù sao hắn cũng chưa làm được thành tựu vĩ đại gì.

“Hôm nay Prince xảy ra tranh chấp với ai?”

Voldemort lạnh mặt, hắn đã kiểm tra toàn bộ thân thể của Severus, chủ yếu vẫn là do ma lực phản phệ, chỉ là Severus có ma lực mạnh mẽ vững vàng, sao lại đột nhiên bị phản phệ? Hơn nữa nhưng vết thương trên người tuy rằng chỉ là vết thương ngoài da, nhưng rõ ràng là do bị bao vây tấn công gây nên.

Rabastan kinh hãi không thôi, sự việc buổi sáng, bây giờ còn chưa đến giờ cơm trưa, Lord đã biết được, thậm chí còn cố ý gọi hắn đến hỏi, xem ra thật giống như lời của anh trai, Prince rất được Chúa tể Hắc ám coi trọng, sớm kêu y đến yết kiến, thậm chí ngay cả việc kế thừa Prince cũng là chủ nhân tự mình dặn dò, nếu không chỉ với Lucius Malfoy, sợ là không có năng lực lớn như thế, ngay cả tài sản bên ngoài Prince cũng có thể đoạt lại được toàn bộ từ trong tay của mấy lão hồ ly Bộ Pháp Thuật.

“Bởi vì buổi chiều hôm trước Prince làm hòa với Lily Evans của Gryffindor, Evan Rosier có chút căm phẫn, hơn nữa ngày hôm qua khi Evans lên lớp gần như là đều nhắm mắt đi theo bên cạnh Prince, Rosier cho rằng Prince ruồng bỏ máu trong tối thượng, cho nên muốn dạy dỗ cậu ta một chút. Gọi thêm mười bạn học cùng nhà năm cuối, buổi sáng hôm nay ở gần làng Hogsmeade bao vây tấn công Prince, lại bị Prince dạy dỗ lại một trận, còn có, Sirius Black không hiểu sao đúng lúc xuất hiện ở đó, cũng vội vàng ra tay giúp đỡ đánh bại vài người.”

Rabastan cực kỳ khéo léo bỏ qua được chính mình, đồng thời không để lại chút dấu vết nói những lời có lợi cho Prince. Quả nhiên thấy vẻ mặt Voldemort hơi hơi dịu xuống.

“Ngày hôm qua, là Lily Evans tìm đến Prince sao?”

“Đúng vậy. Thực ra lần này bọn họ làm hòa cũng là do Evans kia chủ động, đây cũng là do tôi nhìn thấy tận mắt.”

Rabastan cúi đầu, khiếp sợ vì địa vị của Prince ở trong lòng Lord, có lẽ, hắn hẳn là nên nhanh chân hơn một chút. Đáng tiếc hôm nay có cơ hội tốt như thế lại bị Sirius Black đoạt mất, tuy rắng hiện tại hắn chỉ có thể giấu diếm, nhưng Gryffindor từ trước đến giờ không bao giờ giữ được bí mật, chỉ sợ đến buổi tối, toàn bộ Hogwarts đều sẽ biết, hôm nay Slytherin lục đục nội bộ, Lord cũng sẽ biết.

Voldemort vẻ mặt khó lường gật đầu, trong lòng lại hơi hơi hiểu rõ. Với tính cách bị động của Severus, lại thêm áy náy từng có đối với Lily, nếu cô ta chủ động cầu hòa, quả thực là sẽ đồng ý, như vậy chuyện bị Rabastan nhìn thấy, nói rõ hai người không phải là lén lút làm hòa sao? Severus đây là vì cho rằng hắn đã biết, cho nên mới không nói cho hắn?

“Ngươi có thể đi xuống!”

Voldemort vẻ mặt bình tĩnh vẫy lui Rabastan cẩn trọng. Xoay người đi vào phòng ngủ xa hoa phía trong văn phòng, hắn để Severus ở chỗ đó, cũng là không muốn Severus ngủ say bị những người khác quấy nhiễu, huống chi hắn cũng cần thời gian hiểu rõ ràng chân tướng sự thật.

Evan Rosier! Con trai thứ của gia tộc Rosier! Hừ! Lại dám tụ tập hơn mười phù thủy Slytherin bao vây tấn công Severus! Chỉ là, Severus là phù thủy mạnh mẽ thiện chiến, cho dù không có Sirius Black giúp đỡ, cũng sẽ không đến mức bị ma lực phản phệ, rốt cuộc là còn xảy ra chuyện gì nữa chứ?

Voldemort ngưng mắt nhìn Severus lặng yên nằm ở trên giường, nghĩ đến tối hôm qua sau khi xông vào phòng thí nghiệm ma dược, sắc mặt Severus dị thường tái nhợt lại không hề nói một lời nào, hắn rơi vào thịnh nộ cùng tuyệt vọng tự nhiên sẽ không phát hiện ra, nhưng là bây giờ nghĩ lại, có lẽ Severus căn bản không phải là không muốn nói, mà là vốn không nói được? Như vậy, hắn là nguyên nhân, khiến Severus bị thương!

Mặt Voldemort trở nên âm trầm, ma lực của hắn mạnh mẽ, lại phát ra ma áp bạo ngược mãnh liệt, quả thực là có thể khiến cho Severus đang tập trung luyện chế ma dược bị ma lực phản phệ, hắn muốn tìm kiếm sự thật khiến Severus bị thương, có lẽ, khiến Severus bị thương nặng nhất, ngược lại chính là hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.