CHƯƠNG 16-20
Đó là một cái bọc hình vuông được phủ tơ lụa thượng đẳng, trên đó còn kèm theo thư của Voldemort.
Harry thân yêu,
Chuẩn bị cho tốt sau đó đến phòng sinh hoạt chung, ta đang chờ em.
Trong cái bọc có hai hộp, trong hộp nhỏ có hai bình ma dược,” Linh dược cận thị – ma dược khôi phục thị lực.” Snape giải thích, ” Linh dược vạn năng có thể làm mất vết sẹo ngoài da.” Snape cười. Trong hộp lớn có một bộ quần áo, từ quần lót cotton mềm mại thoải mái màu trắng đến áo sơ mi lụa màu xanh nhạt, cùng quần dài màu đen, áo choàng lông màu xanh nước biển cổ áo, ống tay và giày da màu đen đều được thêu hoa văn màu bạc.
” Đáng chết!” Nắm tay đấm thật mạnh lên đệm giường,” Nên sớm nghĩ, ngoại trừ hắn ra không ai dám làm như vậy!” Nói xong cậu không để ý thế giới mơ hồ trước mắt, liền xông ra ngoài.
Snape thở dài, cầm lấy linh dược cận thị đuổi theo.
Harry chạy đến cầu thang, thấy Voldemort tùy ý ngồi an nhàn bên cạnh lò sưởi. Kỳ thật mà nói cậu không thể thấy được Voldemort, chỉ mơ mơ hồ hồ thấy được Nagini, có thể ngồi ở bên cạnh Nagini trừ Voldemort ra thì không có người thứ hai.
” Ngươi, ngươi như thế nào có thể – làm như thế – a!!”
Tức giận đến nói năng không mạch lạc, chân bước vào khoảng không, rơi từ cầu thang xoắn ốc xuống. Cậu ôm lấy đầu, nghĩ thầm, không chết cũng bị thương. Ai ngờ không hề đau đớn như dự đoán, cậu cẩn thận mở mắt, phát hiện mình bình yên không việc gì ngồi ở trên sofa bên cạnh Voldemort.
Voldemort tức giận quở trách:” Không phải cho em linh dược cận thị sao, tại sao không dùng? Lại lao xuống lỗ mãng như vậy, nếu không phải ta phản ứng mau, em đã bị ngã trên mặt đất rồi.”
Harry tức giận trợn to mắt mèo, hung ác trừng mắt nhìn nam nhân hiển nhiên vẫn ăn mặc như đi hẹn hò, nhất thời phòng nghỉ vang lên thanh âm nuốt nước miếng khan.
” Tất cả đều là ngươi làm hại! Ngươi còn lấy kính mắt của ta! Ngươi còn lấy quần áo của ta! Còn hành lý còn đũa phép của ta!” Tại sao Voldemort chưa được mình cho phép, liền tự tiện lấy đồ của mình chứ? Hoàn toàn xem thường sự tồn tại của mình a!
” Ân……” Voldemort còn thật sự tự hỏi, một lát sau giật mình hiểu ra,” Em đang nói đến những thứ rác rưởi gia tinh lấy đi?”
” Chú ý cách dùng từ của ngươi, đó là hành lý của ta!”
” Cũng chú ý cách dùng từ của em, Harry, ta là của người giám hộ của em.” Voldemort nghiêm mặt.
Harry hung hăng trừng hắn, hắn bất động nhìn lại Harry. Thật lâu sau, Harry dời tầm mắt, cậu nóng lòng muốn biết hành lý đang ở đâu.” Thật có lỗi, Giáo sư Voldemort……”
” Gọi ta Voldy.”
” Được rồi, V- Voldy.” Harry không thể không thanh thanh giọng, để gọi cái tên thân mật nổi da gà này một cách trơn tru,” Hành lý của em ở đâu?”
” Ta đốt.” Voldemort trả lời nhẹ nhàng như đốt một khối gỗ.
Harry giận dữ giống như sư tử nhảy dựng lên, cuồng nộ nhằm phía Voldemort,” Ngươi, hỗn đản!”
{ Harry, ngươi không thể thô lỗ như vậy, Voldy là người giám hộ của ngươi.} Nagin vội vàng chen vào giữa hai người.
{ Mặc xác hắn là người giám hộ của ai! Sao hắn có thể sỉ nhục ta như thế?} Harry rất muốn lướt qua Nagini, tiếc là không thành công, bởi vậy cậu càng phát ra thống hận khi nghĩ đến chuyện Voldemort đốt đũa phép của cậu.
Snape vội vàng dừng bước, biết là một chuyện, chân chính nghe được lại là một chuyện khác. Hắn nghe thấy tiếng nói trong phòng không phải là tiếng Anh, mà là thanh âm tê tê âm trầm đáng sợ, khiến cho hắn phát sinh loại sợ hãi không dám đối mặt với Voldemort.
Tuy không thấy người đứng trên cầu thang là ai, nhưng Harry nghe ra tiếng bước chân của Snape. Cậu nheo mắt lại, muốn xem rõ ràng hơn một chút,” Severus?”
Ánh mắt tin cậy của bạn tốt giúp Snape quên mất sợ hãi, đi đến bên cạnh Harry. Đầu tiên là chào hỏi Voldemort, sau đó đem linh dược cận thị đưa cho Harry,” Uống đi, Harry.”
” Không cần! Tớ phải tìm kính mắt!” Harry phẫn nộ gạt tay Snape.
Voldemort thấp giọng cười rộ lên,” Harry, ta có trách nhiệm cùng nghĩa vụ chăm sóc cho em, ta cũng cho phép em tiếp tục lý tưởng của mình.” Những lời này ngăn chặn lời tranh luận của Harry,” Em lui một bước, tận tình hưởng thụ sự quan tâm của ta đối với em không được sao?”
Snape cũng lặng lẽ khuyên bảo bên tai Harry:” Giáo sư Voldemort là người giám hộ của cậu mà.”
Vài phút sau, Harry đành phải thỏa hiệp. Cậu ngẩng đầu uống linh dược cận thị, trở về phòng rửa mặt thay quần áo. Không có biện pháp, cậu không có đũa phép, không có đồ dùng học tập, không có quần áo, cậu không thể đi học, cũng không thể mặc quần áo ngủ chạy lung tung. Huống chi, nếu cậu thực sự chọc Voldemort giận, Voldemort có thể sẽ chuyển cậu đến trường pháp thuật khác, lúc đó có khóc cũng đã muộn.
Quần áo đều được chọn lựa cẩn thận, phi thường thích hợp. Nhưng ” Linh dược vạn năng làm mất vết sẹo”, Harry trực tiếp vứt nó ra ngoài cửa sổ.
Lúc Harry xuất hiện lại tại cầu thang, trong mắt nam nam nữ nữ ở phòng sinh hoạt chung của Slytherin đều toát ra vô số lục quang.
Mặc dù mái tóc quá mức hỗn độn của Harry làm giảm đi bề ngoài, nhưng vẫn xinh đẹp đủ để tranh đua với Veela. Cậu xinh đẹp như thế, ngay cả vết sẹo cổ quái trên trán cũng không làm giảm độ tinh mỹ. Cho dù một kẻ hay xoi mói bình phẩm dung mạo người khác như Lucius Malfoy, cũng có cảm giác muốn giải trừ hôn ước với Narcissa, theo đuổi Harry. Nhưng cũng chỉ có thể là xúc động mà thôi, mới vài phút trước hắn đã thấy rõ Voldemort vội vàng cứu Harry mà biểu hiện ra một tia bất thường ám muội.
Voldemort phi thường vừa lòng, tuy việc Harry không tiêu trừ vết sẹo khiến hắn có một chút bất mãn, nhưng hắn không thể bức bách Harry. Hắn đắc ý ôm lấy hai vai cậu,” Đi thôi, Harry, hôm nay chúng ta còn nhiều việc bề bộn.”
Sau khi hai người một xà rời đi, mọi người trong phòng sinh hoạt chung của Slytherin vẫn còn sốc và kinh sợ, tất cả đều chấn động về sự xinh đẹp của Harry.
Đương nhiên, có một số ít người nhận ra sự kì lạ,” Cậu ta có vẻ giống một người, không phải sao?”
” So với người kia đẹp hơn! A, thật sự là rất mê người!” Trên mặt cô gái nổi lên hai luồng đỏ ửng.
————————————————–
Lúc này ở trên xe ngựa, Harry lạnh lùng nhìn hai tay Voldemort vẫn không chịu buông ra như trước, cố gắng đè nén sự tức giận, mở miệng: “Ngươi muốn mua dạng quần áo gì?”
Voldemort không cần suy nghĩ liền trả lời:” Đương nhiên là cao quý, tao nhã, hoa lệ …” Phát giác ánh mắt Harry càng ngày càng lạnh, hắn không tình nguyện nói thêm một câu,” Đương nhiên, còn có quần áo của muggle, em thích.”
Sắc mặt Harry hòa hoãn một chút.” Như vậy chúng ta đến London của muggle trước phải không?”
” Không, chúng ta không đi.” Thấy vẻ mặt phẫn nộ của Harry, Voldemort nhanh chóng giải thích,” Hẻm Xéo có một cửa hàng trang phục, có cả trang phục của muggle.”
Lúc này Harry mới chuyển tầm mắt, yên lặng nhìn ra ngoài cửa sổ. Cậu không cần quần áo hoa lệ, cậu không muốn trở thành con rối của Voldemort. Voldemort phải hiểu rõ, cậu kiên quyết không thay đổi lập trường của mình.
Xe ngựa dừng lại trước cửa lâu đài, Harry xuống xe, kinh ngạc phát hiện trước cửa có hai gia tinh, trên người có biểu tượng của trường Hogwarts.” Các ngươi……?”
” Chúng tôi đi theo xách đồ cho ngài Voldemort và ngài.” Nhóm gia tinh trả lời.
Nga, nguyên lai như thế. Người nọ sĩ diện đến mức ngay cả đồ mua sắm cũng không muốn cầm.
———————————————
Sau khi độn thổ , Harry xuất hiện tại Hẻm Xéo. Giống như tại đại sảnh của bộ pháp thuật, không biết xuất phát từ mục đích gì, đám người đều nhường ra một lối đi lớn, đủ để Harry tùy tiện lăn lộn mà không đụng người vào người nào.
Nhận thấy được ánh mắt mọi người nhìn mình và nhìn Voldemort giống nhau, Harry đành bất lực.
Voldemort hoàn toàn không có chú ý tới hành động của đám người, dẫn Harry vào tiệm tóc phù thủy Rogers. Rogers hoảng hốt tiếp đãi bọn họ. Rất nhanh, hoảng hốt biến thành sợ hãi, mồ hôi lạnh theo cổ của hắn chảy xuống. Hắn đã dùng hết tất cả bùa chú và phép thuật, nhưng một phần tóc của Harry vẫn vểnh lên như cũ, không chịu khuất phục. Hắn thật sự không biết làm gì, dưới ánh mắt giết người của Voldemort, hắn bất đắc dĩ dùng tới biện pháp giống như muggle, dùng những cái kẹp tóc để làm thẳng những phần tóc không nghe lời. Voldemort thực không hài lòng với việc Rogers dùng cách của muggle, chẳng qua là mái tóc của Harry gọn gàng sạch sẽ khiến hắn nở nục cười đắc thắng.
Nếu về sau Harry có thể bảo trì sự chỉnh tề như vậy, Voldemort cam nguyện mua hàng trăm cái kẹp tóc. Sau đó đến phiên Harry bắt đầu phiền não, ngày mai cậu không biết tự mình xử lý như thế nào, rốt cục Rogers mới có thể thả lỏng, lau đi mồ hôi trên trán, rồi nói cho cậu biết những cái kẹp tóc này sẽ tự động làm thẳng phần tóc rối.
Sau khi thu phục mái tóc như tổ chim của Harry, mục tiêu tiếp theo của Voldemort – tất cả các tiệm quần áo tại Hẻm Xéo.
Quá trình rất dài, nhưng Harry không cảm thấy quá mệt mỏi. Đi đến mỗi một cửa tiệm, chủ tiệm đều giúp cậu đo kích thước, gia tinh giúp cậu thay quần áo, thỉnh thoảng Voldemort còn đưa cho cậu một chút ma dược làm giảm mệt mỏi. Sau khi thay mười đến bộ quần áo, cậu có thể nghỉ ngơi trong chốc lát, uống nước do nhân viên mang tới, còn Voldemort quyết định cái nào cần mua, cái nào không cần mua (Harry cảm thấy thật tốt khi ở phương diện này cậu không cãi nhau với kẻ tự xưng là phù thủy đệ nhất kia), chọn kiểu dáng thích hợp, cuối cùng đưa danh sách trang phục cho chủ tiệm. Harry nghĩ, có lẽ Voldemort còn mệt hơn mình.
Mua xong mấy chục bộ quần áo phù thủy thượng lưu, Voldemort miễn cưỡng cùng Harry đi vào một cửa tiệm rất nhỏ phía đối diện, quần áo và áo choàng bên trong rõ ràng kém hơn rất xa.” Mua quần áo của muggle.” Hắn nói một cách nhạt nhẽo.
Chủ tiệm giống như bị đốt lửa sau mông, cấp tốc ôm đến mấy chục bộ quần áo, có áo khoác, quần jean, thậm chí còn có vài đôi giày thể thao, Harry không hề chọn lựa, tùy tiện lấy mấy bộ.” Tốt lắm, đi thôi.”
Sự nhanh chóng của Harry khiến Voldemort nhẹ nhàng thở ra, đem quần áo cho gia tinh, kéo tay Harry rời đi.
Trong lòng Harry suy tính, đã mua quần lót, quần đùi, áo sơ mi, quần dài, vest, áo khoác, áo choàng, mũ phù thủy, cà vạt, khăn lụa, găng tay, dép, chỉ còn lại có giày.
Pierce là tiệm giày lớn nhất Hẻm Xéo, trang trí tuyệt đẹp, những người qua lại đều mặc áo choàng tơ lụa thượng đẳng.
Harry ngồi trên ghế, chủ tiệm tự mình thử giày cho cậu. Thay đổi khoảng mười lần, Voldemort cho rằng đã đủ, cùng chủ tiệm thảo luận, Harry không có việc gì nhàn nhã ngó nghiêng. Cậu thấy trên giá có để một đôi giày màu đen viền bạc, đó là đôi giày mà Harry đã thử qua. Cậu đến xem, muốn nhìn giá của đôi giày, kết quả thiếu chút nữa dọa cậu ngã nhào.
5000 Galleons!
Một đôi giày!
Merlin a!
Harry đã không dám nghĩ hôm nay toàn thân cao thấp của cậu tổng cộng bao nhiêu tiền, cũng không dám tưởng tượng những thứ trong tay gia tinh có giá trị lớn như thế nào, một triệu Galleons, tuyệt đối là một triệu Galleons!
Mua xong quần áo, đã đến giữa trưa. Voldemort mang Harry đi vào tiệm sắc đẹp” vĩnh cửu”. Harry hung hăng cự tuyệt cùng Voldemort chung một phòng tắm, một mình tiến vào một phòng.
Mát xa giúp Harry tiêu trừ mệt mỏi, những cô gái xinh đẹp mát xa khiến Harry mặt đỏ tới tận mang tai, dưỡng phẩm của tiệm càng khiến da thịt phấn nộn của Harry mềm mại hơn, phảng phất phát ra ngân quang nhàn nhạt.
Sau đó Voldemort đã mua toàn bộ dưỡng phẩm cao cấp. :))
Giữa trưa, Harry cùng Voldemort đi tới Hogsmeade ăn cơm, thuận tiện quét sạch kẹo trong tiệm Công tước mật. Thực sự là đã mua hết tất cả các loại kẹo (mà Harry muốn ăn). Harry tính toán trong lòng, cậu cùng Snape phải mất bao lâu mới ăn hết tất cả các loại kẹo này, cho ra kết luận, ít nhất là phải đến trước lễ giáng sinh.
Buổi chiều, bọn họ quay lại Hẻm Xéo.
Voldemort đi vào một tiệm bán đồ nội thất, hắn hứng thú xem một chiếc gương to. Chiếc gương này nhạy cảm với phong cách thời trang nhất giới phù thủy, ngay cả gia tộc Malfoy cũng phải ngả mũ chịu thua, Harry cười nhạt.
Voldemort tựa hồ thực để ý, cùng gương thảo luận mấy vấn đề, sau đó thực vừa lòng quyết định mua nó.” Đây là một chuyên gia tư vấn trang phục hoàn hảo.”
Sau đó Voldemort lại xem một cái tủ đựng quần áo, cái bàn đặt đầu giường cùng một tủ sách.
Harry không có ý kiến với cái bàn đặt đầu giường, cậu có thói quen đặt một cốc nước trên đầu giường vào buổi tối, nhưng cậu có ý kiến đối với cái tủ quần áo và tủ sách.” Tẩm thất không chứa được.”
” Chứa được.” Voldemort thờ ơ nói. Tuy hắn không thể vì Harry mà sắp xếp một gian tẩm thất riêng biệt – trừ phi Dumbledore hủy bỏ thân phận sư huynh của Lucius Malfoy, nhưng sửa chữa một gian tẩm thất thích hợp với Harry, thực quá dễ dàng.
” Ta có giường.” Harry phát hiện Voldemort đang hài lòng nhìn một chiếc giường hoa mỹ có thể chứa được tám người, vội vàng hô.
” Buổi tối hôm nay sẽ không có.” Voldemort ý bảo gia tinh đã đem giường đi.
Chủ tiệm vui vẻ ra mặt, những món hàng xa xỉ nhất đã được bán.
Mua xong những đồ dùng thiết yếu cho cuộc sống của Harry, Voldemort bắt đầu mua đồ dùng dành cho học tập cùng đồ giải trí.
Đầu tiên là đồ dùng dành cho học tập, Voldemort mua kính viễn vọng mới, bút lông ngỗng mới, bình mực mới, cùng các loại dược phẩm, còn mua cho Hedwig một cái ***g vàng mới. Harry không dám chắc Hedwig sẽ không thích nó.
” Được rồi, sau khi mua xong đũa phép, chúng ta có thể đi đến quán cà phê nghỉ ngơi một chút, sau đó mua những đồ chơi mà các cậu bé thích.” Voldemort lấy đồng hồ ra nhìn nhìn, nói.
Đũa phép! Tim Harry lập tức đập loạn, lời nói năm đó của Ollivander đến nay cậu còn nhớ rõ, giống như mới xảy ra ngày hôm qua, cậu không cho rằng mình có thể may mắn lựa chọn một cây đũa phép khác. Cậu không muốn đi, lại không thể không đi, Voldemort sẽ không cho phép cậu dùng đũa phép không hợp với cậu.
Cửa hàng của Ollivander vẫn tối như vậy, mắt của Ollivander vẫn trắng như vậy. Ollivander nhẹ nhàng chào hỏi Voldemort và cậu, nghe được Harry là cháu ngọai của Voldemort thì thực kinh ngạc. Cậu bé này có năng lực gì khiến người như Voldemort thừa nhận?
Giống như quá khứ, Harry vẫn là một khách hàng khó chọn được đũa phép phù hợp. Nhưng cậu càng khó chọn, Ollivander cùng Voldemort càng hài lòng. Mặc dù đũa phép đã chồng chất đến trần nhà, sự hăng hái của Ollivander vẫn không suy giảm.
Hắn khổ khổ tự hỏi, ánh mắt chậm rãi đảo qua đảo lại trên người Harry cùng Voldemort, hắn có một chủ ý.” Tại sao lại không? Tại sao lại không? Đây chính là chủ ý của thiên tài!”
Hắn leo lên giá gỗ, tay lấy ra một hộp gỗ cũ,” Đến, thử xem. Mười một tấc anh, gỗ sồi xanh, lông phượng hoàng, phi thường mềm mại.”
Harry gian nan nuốt nước miếng vài cái, tiếp nhận đũa phép, lập tức, hào quang màu đỏ theo đỉnh đũa phép phun ra, nhiều vết lốm đốm chiếu sáng cửa hàng tối tăm.
Voldemort vui mừng ôm Harry,” Thật tốt quá, Harry, đũa phép này thực thích hợp với em.”
” A, đúng vậy. Không chỉ có phù thủy chọn lựa đũa phép, mà đũa phép cũng chọn lựa phù thủy. Rất kỳ diệu.” Ollivander kinh ngạc vạn phần.
Harry rất muốn lôi kéo Voldemort rời đi, không cho hắn tiếp tục nghe Ollivander nói, nhưng mà Voldemort rất để ý biểu hiện của Ollivander, muốn nghe Ollivander nói xong.
Đôi mắt như mặt trăng của Ollivander lẳng lặng nhìn Voldemort,” Ngài Voldemort, ta nhớ rõ rất rõ, hai cái lông của cùng một con phượng hoàng làm hai cây đũa phép, một cây là 13.5 tấc anh, gỗ thủy tùng, đúng vậy, chính là đũa phép của ngài, ngài Voldemort, còn đũa phép trong tay cậu Potter là cái kia.” Hắn chuyển hướng Harry,” Cậu sẽ làm nên sự nghiệp vĩ đại, ngài Potter. Tựa như cậu của cậu.”
Đi ra tiệm của Ollivander, Voldemort gắt gao ôm Harry, yên lặng kích động. Hiện tại hắn càng tin tưởng rằng hắn cùng Harry gặp nhau là do Merlin an bài, mệnh của bọn họ là phải cùng một chỗ.
Dựa theo sự sắp xếp của Voldemort, bọn họ đi vào một quán cà phê nghỉ ngơi. Voldemort thêm đường và sữa cho Harry, còn mình thì uống cà phê đen. Ánh mặt trời sáng lạn xuyên thấu qua cửa sổ của quán cà phê, lộ ra khuôn mặt thỏa mãn cùng nhu tình vạn chủng của nam nhân. Harry bị ánh mắt ôn nhu này làm ngượng ngùng.
Huyết thống thực có thể làm một người thay đổi lớn đến vậy sao? Harry nghi hoặc.
Khó có được một buổi chiều yên tĩnh, lại bị một gã không mời mà đến phá vỡ. Harry tức giận thu máy ảnh của nhiếp ảnh gia, ngày hôm qua chụp ảnh không thành công, hôm nay âm hồn không tiêu tan lại bắt đầu.
Nhiếp ảnh gia nhẹ nhàng bước đến, tận lực không tiếp xúc với ánh mắt giết người của Harry, nịnh nọt khom người cúi chào, thanh âm ngọt như đường mật:” Ngài Voldemort, hôm nay tôi có thể được vinh hạnh chụp ngài cùng cháu ngoại của ngài hay không? Nếu ảnh của ngài và cháu ngoại đăng trên nhật báo tiên tri, nhất định sẽ được hoan nghênh.”
Không đợi Harry mở miệng nói” Không”, Voldemort đã gật đầu đồng ý,” Có thể.”
Harry chậm rãi buông cái cốc, lạnh lùng phủ nhận,” Ta không đồng ý.”
Voldemort kinh ngạc nhìn Harry, không rõ chụp ảnh thì có vấn đề gì. Xem ra hắn cần nói chuyện với Harry.” Ngươi chờ.” Hắn nói với nhiếp ảnh gia, sau đó đuổi ra xa.
” Harry, có thể nói cho ta vì sao không? Chẳng qua chỉ là chụp ảnh.” Sau khi đuổi đi kẻ quấy nhiễu, Voldemort nhẹ nhàng hỏi.
Harry nhếch miệng,” Nếu chụp ảnh đăng trên nhật báo tiên tri sẽ bị mọi người đàm luận. Họ sẽ biết quan hệ giữa ta và ngươi, mà ta chỉ hi vọng có được một cuộc sống đơn giản và thanh thản!”
” Ta nghĩ em muốn vào Văn phòng liên lạc muggle.” Voldemort khó hiểu khơi mi.
” Đương nhiên, nhưng ta cũng hi vọng cả đời bình thản.” Harry thật sự không thể nói lý với đối phương, chẳng lẻ muốn vào Văn phòng liên lạc muggle, thì phải tung ra quan hệ thân thích giữa hai người bọn họ sao?
” Ân……” Voldemort nhận ra vấn đề, dù sao trước đây tiểu Harry của hắn cũng sống tại thế giới muggle, sau lại sống ở Hogwarts, có một số sự tình không hiểu rõ. Hắn nên nói cho Harry.
Voldemort lựa chọn cách dùng từ, hắn không muốn phá hỏng nội tâm đơn thuần khờ dại của cậu bé này.” Harry, em chưa rời trường học, không rõ xã hội phức tạp. Hiện tại, bộ pháp thuật đã là sân khấu của ta cùng Dumbledore tranh tài, mỗi một chức vị đều là kết quả thỏa hiệp giữa ta và hắn. Mỗi một người ở bộ pháp thuật đều có phe phái, người duy nhất không có chính là bộ trưởng bộ pháp thuật Fuge, hắn chẳng qua chỉ là con rối, không ai thèm để ý hắn nói cái gì.”
” Ý của ngươi là – ” Harry gian nan nói ra mấy từ vô nghĩa, rốt cuộc không nói thêm được gì.
” Chính là nói, suy nghĩ lúc trước của em là hoàn toàn sai lầm. Hôm nay bộ pháp thuật không dung nạp một phù thủy có lập trường chính trị bình thường, cho dù nơi hắn muốn đến là Văn phòng liên lạc muggle. Ta bổ nhiệm chức vị cho phù thủy máu trong, Dumbledore bổ nhiệm chức vị cho những kẻ hắn cho là tài giỏi, mà muốn đạt được mấy chức vị này, điều kiện hàng đầu là phải ủng hộ ta, hoặc hắn. Nếu không, cho dù Dumbledore đồng ý cho em tiến vào Văn phòng liên lạc muggle, những người khác của hội phượng hoàng cũng sẽ phản đối. Bọn họ không thể để bộ pháp thuật – cho dù là quyền lực thấp nhất như Văn phòng liên lạc muggle – có một phù thủy không phe phái gia nhập, một phù thủy thành tích bình thường, đó là một uy hiếp, bọn họ không thể không cẩn thận. Ta khẳng định với em rằng Dumbledore là một kẻ ranh ma.” Voldemort nhẹ nhàng uống một ngụm cà phê, cười dài nhìn Harry.
” Ý của ngươi là, nếu ta vẫn là ta như lúc trước, ta sẽ không thể trở thành nhân viên của Văn phòng liên lạc muggle?” Harry nói thực chậm, thực chậm.
” Hiện tại vẫn có thể, nhưng em sẽ phải đối địch với ta và hội phượng hoàng.” Một khi chiến tranh bùng nổ, chính là hai mặt thụ địch.
Ánh mặt trời ngoài cửa sổ ấm áp sáng lạn, Harry lại cảm thấy cả người lạnh như băng.
” Cho nên như em thấy, hướng mọi người giới thiệu sự tồn tại của em là vô cùng cần thiết, em sẽ dễ dàng tiến vào bộ pháp thuật. Đương nhiên, nếu em biểu hiện muốn gia nhập phe phái của Dumbledore, cũng nhận được kết quả tương tự.” Voldemort cười thực vui vẻ. Cho dù Harry muốn gia nhập, hội phượng hoàng tự xưng là chính nghĩa kia cũng sẽ không nhận cháu ngoại của Voldemort, chắc chắn Harry sẽ bị hoài nghi là gián điệp.
Biểu hiện trên mặt Voldemort không nhìn rõ là hắn có nói dối hay không, Slytherin nói dối dễ dàng như ăn cơm. Nhưng Voldemort cũng sẽ không vì việc chụp ảnh mà nói dối về đại cục quan trọng. Harry vò vò tóc thật mạnh, cặp tóc bằng đá quý lập tức chỉnh sửa lại mái tóc rối. Có vẻ như cậu đã đánh giá thấp sự tranh chấp giữa Voldemort và Dumbledore, tưởng rằng tương lai của mình có thể thanh thản. Kỳ thật điều này không thể trách cậu, năm thứ 5 cậu quyết định trở thành Thần sáng, được rất nhiều người ủng hộ, năm thứ 6 chiến tranh bùng nổ, cậu không tốt nghiệp trường Hogwarts mà trực tiếp gia nhập chiến tranh, trở thành” Ngôi sao cứu thế”, khi đó cậu chỉ cần chiến đấu, chiến đấu, lại chiến đấu, chuyện chính trị đều do những người khác xử lý, ví dụ như Dumbledore, hay Hermoine. Hiện tại sự tình phức tạp như vậy khiến cậu cảm thấy khó khăn. Nhưng cậu khẳng định, cậu sẽ không gia nhập phe Dumbledore, thắng lợi cuối cùng chắc chắn thuộc về Voldemort, cậu không muốn giãy dụa vô ích.
” Nếu ta không vào bộ pháp thuật, có thể có cuộc sống thanh thản phải không?” Harry bắt đầu muốn buông tay.
” Hiện tại em không thể, Harry. Kỳ thật tất cả mọi người biết sự tồn tại của em, có chụp ảnh hay không chụp ảnh cũng chẳng khác nhau.” Voldemort vươn tay ra,” Tại sao không hào phóng một chút? Để giới pháp thuật nhìn thấy phong cách của em.”
Nhiếp ảnh gia đợi đã lâu, cuối cùng cũng được như mong đợi. Voldemort gắt gao ôm Harry, cười đắc ý, Harry miễn cưỡng mỉm cười, trong lòng bắt đầu định tương lai cho chính mình.
Bốn năm nay Harry vẫn luôn cho rằng, cậu có thể đứng ngoài chiến tranh, không tham gia, không ủng hộ. Cậu vốn là khách qua đường, cậu đã để lỡ mất cơ hội thay đổi lịch sử, cậu không còn lý do ngăn cản Voldemort làm phát động chiến tranh. Một thế giới pháp thuật ổn định, mặc kệ là ánh sáng hay là hắc ám, còn hơn là thế giới pháp thuật phân chia mạnh yếu.
Nhưng, qua bốn năm, cậu lại sắp rơi vào vòng xoáy chiến tranh. Theo lý tưởng của cậu, tiến vào bộ pháp thuật – cháu ngoại của Voldemort tiến vào bộ pháp thuật, mặc kệ cậu nhận chức vụ gì, cậu vẫn là cháu ngoại của Voldemort.
Đích xác, cậu từ bỏ lý tưởng lúc trước là tốt nhất.
————————————————-
Lại bắt đầu mua sắm, Voldemort vui mừng phát hiện Harry bắt đầu nói ra thứ mình muốn.
” Ta muốn cái này.” Harry lẳng lặng nhìn mô hình chòm sao trong quả cầu thủy tinh,” Thiên văn học của ta không tốt lắm.”
Voldemort cảm thấy kỳ lạ, tại sao Harry đột nhiên quan tâm tới việc học tập, nhưng hết thảy những thứ Harry muốn hắn đều vui lòng mua.
Một bộ cờ vua phù thủy bằng đá quý, bột Floo, còn có —
” Tia chớp!” Harry giật mình nhìn qua cửa kính.
Từ khi đi vào thời đại này, có nhiều thứ không thay đổi lớn, nhưng cũng có những thứ hay thay đổi, ví dụ như chổi bay. Tuy chổi bay Cleansweeps vẫn còn, nhưng dòng đầu tiên của Nimbus đã xuất hiện. James cùng Lucius cưỡi” Nimbus1981″, các thành viên khác trong đội Quidditch của Slytherin quidditch cưỡi” Nimbus 1980″,” Nimbus 1980″ không thể so với tốc độ của Nimbus 2000, nhưng Nimbus 1981 và Nimbus 2000 lại có tốc độ tương đương nhau. Cảnh này khiến Harry nhớ tới lần đầu tiên lắp bắp kinh hãi đi xem một trấn đấu Quidditch.
Hiện tại, cậu lại lắp bắp kinh hãi. Trong cửa sổ, một chiếc chổi bay rất độc đáo, từ đầu tới đuôi đều tinh tế, đây không phải là Tia Chớp trong trí nhớ sao?
Cái chổi bay lên trời đã chứng mình cho suy nghĩ của Harry – đây là dòng sản phẩm đầu tiên của” Tia Chớp”.
” Đội tuyển Anh đã đặt mua bảy cái, năm sau nó sẽ tỏa sáng ở Qudditch Thế giới!” Chủ tiệm rất tự hào về điều đó.
Harry tham lam nhìn Tia Chớp, không tự chủ được nhớ tới cây chổi Tia Chớp trước kia đã cùng mình phối hợp ăn ý, kí ức dần dần phai nhạt lại gợn sóng. Cậu muốn có một cây chổi Tia Chớp, bởi vì nó không chỉ là cây chổi thần bay trên bầu trời, mà nó còn chứa đựng kỉ niệm của Harry.
Chẳng qua, nó thật sự rất đắt! Bằng giá tiền đôi giày trên chân Harry – 5000 Gallons, Harry không thể dễ dàng mở miệng đòi hỏi.
” Ta nghĩ, chúng ta nên chọn lựa một cái tốt nhất.” Voldemort ôm lấy thắt lưng Harry, tư thế giữa hai người càng ngày càng ám muội, Harry không tránh ra, bởi vì lời nói của Voldemort khiến cậu khiếp sợ.
Voldemort thực sự muốn mua cho cậu sao?! Người này đối với cậu thật sự quá tốt, có phải có âm mưu gì hay không?
Cậu đột nhiên ngẩng đầu, dùng ánh mắt hung dữ nhìn Voldemort. Cậu không ngu ngốc mà dùng Chiết tâm bí thuật trên người Voldemort, bởi vì lúc nào Voldemort cũng sử dụng phép Bế quan bí thuật. Nhưng những suy nghĩ, tình cảm trong lòng con người, đều được biểu hiện qua ánh mắt.
Kỳ quái là ánh mắt của Voldemort tràn đầy yêu thương và sủng nịch, Harry cảm thấy mơ hồ, ánh mắt đó ôn nhu như nước, khiến trái tim Harry chấn động một chút. Cho tới bây giờ chưa ai nhìn cậu như vậy, cậu cảm thấy thật ấm áp. Cậu nghĩ đây không phải là chuyện xấu, nhưng lí trí cũng mách bảo cậu, đây cũng không hẳn là chuyện tốt.
” Ngươi…… Ngươi thực muốn mua cho ta? Nó rất đắt.” Harry yếu ớt nói.
Tim Voldemort khẽ nhói lên, gắt gao ôm lấy đứa nhỏ đáng thương. 15 năm qua, Harry sống thực cực khổ, đáng lẽ cậu phải sống cuộc sống cao cao tại thượng, ăn ngon mặc đẹp, được người khác hầu hạ, nhưng hiện tại lại vì một cái chổi bay nho nhỏ mà phải lo sợ.
Hắn cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên vết sẹo trên trán Harry, tràn đầy nhu tình làm an lòng cậu bé trong lòng,” Bảo bối thân yêu, Harry của ta, chỉ là một cái chổi bay mà thôi, không cần lo lắng. Nếu em muốn, chỉ cần ta có thể cho em, ta sẽ cho em tất cả.”
Harry kinh ngạc sờ sờ vết sẹo trên trán, lúc Voldemort vừa mới hôn cậu, cậu đã nghĩ là sẽ đau muốn chết, không ngờ tới không đau một chút nào, lại còn có cảm giác ấm áp.
Thật lạ lùng!
Trăm mối nghi ngờ không giải thích được, cậu hạ mi mắt, ngoan ngoãn để Voldemort ôm lấy cậu đi vào tiệm cung cấp trang thiết bị quidditch.
Voldemort chọn cho cậu một cây chổi Tia Chớp, mỉm cười ghé vào lỗ tai cậu hỏi cậu thích không, hơi thở của Voldemort làm Harry khó chịu, cậu liếc hắn một cái, nói chuyện liền nói chuyện, có tất yếu phải thân cận như vậy không? Chẳng qua ánh mắt của Voldemort thì không thể chê, hắn đã chọn cây chổi bay nào thì tuyệt đối là số một!
Cuối cùng gia tinh ôm một cây chổi bay cùng một bộ công cụ bảo dưỡng theo hai người rời khỏi tiệm Quidditch.