CHƯƠNG 21-25
Khi hai người kết thúc chuyến mua sắm, đã là hoàng hôn. Bữa tối ở Hogwarts sắp bắt đầu.
Harry ngồi trên xe ngựa, tưởng tượng xem tối nay có cái gì ngon.
” Harry.” Voldemort gọi Harry đang chìm đắm trong ảo tưởng. Cậu nghi hoặc quay đầu lại, một cái mề đay vàng nặng trịch đã treo trước ngực cậu, trên mặt có khắc chữ S, giống như lưỡi rắn độc phun ra nuốt vào. Cái mề đay của Slytherin.
” Nếu gặp nguy hiểm liền cầm lấy nó, nó sẽ đưa em đến bên người ta.” Voldemort nói, chiếc nhẫn gắn đá đen trên tay phải hiện lên hào quang chói mắt.
Tại sao nam nhân này lại đối xử tốt với mình như vậy? Bởi vì là thân nhân sao? Vậy thì tại sao hắn giết Morfin Gaunt? Gaunt mới là thân nhân thật sự của hắn.
” Vì sao, vì sao đối xử với ta tốt như vậy?” Harry không hiểu.
” Bởi vì em đáng giá ” Khuôn mặt Voldemort đầy dịu dàng.
Harry cảm thấy mơ hồ, cái gọi ” Bởi vì em đáng giá” là gì?
” Bởi vì tương lai ta có thể rất mạnh sao?” Harry hỏi.
Voldemort cười ra tiếng.” Harry, em không muốn tham gia vào sự nghiệp của ta, em có mạnh hơn nữa cũng không có tác dụng.”
” Vậy thì tại sao?” Harry khó hiểu gắt gao nhìn Voldemort.
Voldemort không trả lời, vươn tay, vuốt mái tóc rối của Harry,” Sau này em sẽ hiểu.”
Harry đi vào đại sảnh, thoáng chốc, các học sinh ở đây giống như bị ếm bùa câm lặng. Sáng sớm lúc Harry rời đi, có một số ít học sinh thấy được dung mạo của Harry, nhóm nữ sinh bắt đầu truyền tin Harry xinh đẹp mê người, đến giữa trưa cũng có nam sinh hỏi học sinh của Slytherin về chuyện này, đến trước bữa tối, sức quyến rũ động lòng người của Harry đã truyền khắp ngóc ngách của Hogwarts. Bởi vậy, hầu hết mọi người ở đại sảnh đều chờ đợi sự xuất hiện của Harry, chờ đợi khoảnh khắc được thấy khuôn mặt thật.
Giống như ánh mặt trời sáng lạn, giống như hoa mùa xuân rực rỡ, giống như ánh trăng chiếu rọi mặt biển, lại giống như hạt sương tinh khiết sáng tinh mơ, sự xinh đẹp của Harry phảng phất như một giấc mộng, khiến hầu hết mọi người mê say.
Nói là hầu hết, bởi vì còn có những không bị hấp dẫn, như Dumbledeore (Có lẽ ông đã sớm nhìn thấy khuôn mặt Harry khi bỏ xuống kính mắt), giáo sư McGonagall (Bà không bao giờ giật mình vì bất kì cái gì), Snape, James, Sirius cùng Remus.
” Merlin,” Dĩa ăn của Sirius rơi xuống mặt đất phát ra tiếng leng keng nhưng hắn không để ý, ” James, cậu ta thực sự giống em của cậu!”
Remus nhìn Harry lại nhìn James vài lần, lắc đầu,” Các cậu rất giống nhau, trừ đôi mắt. James, có lẽ cậu nên viết thư về nhà, hỏi gia tộc của cậu có thất lạc đứa con nào không.”
” Đặc biệt, cậu ta cũng gọi là Potter,” Mặt Sirius đầy u ám,” Không có khả năng có nhiều sự trùng hợp như vậy.”
Vẫn đang đắm chìm bởi sự xinh đẹp của Harry, Pettigrew kích động tiếp lời:” Đúng vậy, nói không chừng các cậu là anh em, a, a. A.”
” Câm miệng, Pettigrew!” Ba người cùng nhau rít gào.
Đêm đó tẩm thất của Harry bị thay đổi. Giường của cậu được chuyển vào bên trong, chung quanh giường ếm pháp thuật để tạo không gian cho các đồ nội thất khác. Màn che xanh bạc cố định vào bốn cột trụ của cái giường sang trọng đủ cho tám người nằm, hình tiểu thiên sứ thêu trên màn che lay động theo lụa mỏng màu bạc, các loại gối ôm đủ màu rơi lả tả trên giường, thảm lông cừu mềm mại trắng tinh cùng với tơ lụa mịn màng tạo thành một hình ảnh đẹp đến nghẹt thở: Trăng lưỡi liềm chậm rãi xuất hiện trên bầu trời thăm thẳm, hồ nước lấp lánh trong rừng cây rậm rạp, bạch kì mã một sừng dõi mắt trông về phía xa xa, những nàng tiên hoa đáng yêu đang nhảy múa xung quanh nó.
Tất cả quần áo đều được treo vào trong tủ: áo choàng tắm, đồ ngủ, áo sơ mi, quần tây, áo khoác, áo choàng, đều là lụa, len hoặc nhung, màu sắc trang nhã và mềm mại. Vài bộ quần áo muggle bị vứt vào một góc âm u. Một ngăn kéo để quần lót cùng quần soóc, những ngăn kéo khác thì để kẹp tóc, cà vạt, găng tay và khăn lụa. Mười chiếc mũ phù thủy tuyệt đẹp để chung với găng tay ấm áp. Ba ngăn cuối cùng của tủ quần áo đặt những đôi giày cao cấp, có giày da, bốt ngắn và bốt dài, còn đôi giày thể thao thì bị nhét vào xó xỉnh. Bên cạnh tủ là cái gương lớn, tiện cho việc thay đổi quần áo của Harry. Bên cạnh cái gương là tủ sách, hàng đầu tiên là sách giáo khoa của Harry, hàng thứ hai là sách Harry mượn ở thư viện, hàng thứ ba là đồ dùng học tập, chính là đũa phép cùng quả cầu thủy tinh. Hàng thứ tư là những đồ vật dùng để giải trí, chổi bay Tia Chớp mà Harry thích nhất và bộ đồ bão dưỡng được để ở hàng cuối cùng. Một bình sứ màu bạc đặt trên bàn, có cắm một bông hoa hồng mềm mại. Tất cả kẹo được đặt trong một ngăn kéo, và ngăn cuối cùng là một túi Gallons lớn – tiền tiêu vặt của Harry.
Phòng tắm cũng được thay đổi, phòng tắm lớn trước đây được chia làm hai phòng tắm nhỏ. Phòng tắm của Harry nhìn qua có vẻ nhỏ, nhưng khi đi vào sẽ thấy nó lớn như một phòng học. Trần nhà xanh bạc, đèn chùm thủy tinh, vách tường và nền đều được lát đá cẩm thạch tuyết trắng. Rèm cửa sổ trắng tinh che khuất những ánh mắt tò mò, hai chiếc khăn lông sạch sẽ đặt ở góc sáng sủa. Kệ màu bạc chiếm một góc tường, trên kệ bày những sản phẩm dưỡng da cao cấp. Bồn tắm bằng đá cẩm thạch giống như một hồ bơi nhỏ, có một cái đầu rồng phun nước đủ để hưởng thụ.
Harry thực không dễ thích nghi với cuộc sống xa hoa như thế này.
—————————————————————
” Harry, bài tập lần này của cậu được điểm E!” Snape giật mình nhìn tờ giấy da trong tay Harry, rất bất ngờ, trước đây chỉ có bài tập nghiên cứu về Muggle của Harry mới được điểm E.
Harry khác với Snape, cậu cực kỳ không hài lòng với điểm lần này của mình.” Tớ cho rằng có thể được điểm O. Có vẻ tớ đã viết thiếu cái gì đó, cậu thấy thế nào?”
” Tớ cho rằng dưới sự giảng dạy của giáo sư Binns, ngươi có thể được điểm O là cực kỳ hiếm.” Snape bĩu môi,” Phải biết rằng, lần này nhà Slytherin chỉ có cậu là được điểm E.”
” Môn lịch sử pháp thuật phải xuất sắc hơn nữa.” Harry thì thào nói nhỏ,” Như vậy, mình chỉ có một lựa chọn.” Bất chấp việc cậu không thích người kia. Cậu đứng lên, cầm lấy giấy da và sách,” Lúc này Voldy ở tại văn phòng hay tẩm thất?”
Snape ngửa đầu, chiếc đồng hồ vừa điểm 8 giờ,” trước 8:30 giáo sư Voldemort luôn ở văn phòng.”
” Cảm ơn cậu.”
Harry đi đến trước cửa văn phòng của Voldemort, vừa định gõ cửa, thì chân dung Medusa nhìn cậu đầy quyến rũ.” Harry thân yêu, cậu không cần gõ cửa.” Cửa lặng lẽ mở, không khí ấm áp tỏa ra.
” Harry?” Voldemort kinh ngạc dừng bút phê bài, nâng đầu lên, trong đôi mắt đỏ thoáng hiện vui mừng. Có thể vào văn phòng của hắn mà không gõ cửa, toàn Hogwarts tìm không đến ba người.
” Là ta.” Harry nghiêng nghiêng đầu, hoàn toàn phớt lờ ánh mắt quyến rũ của Medusa,” Ngươi, ách, ngươi…… Ách, hình như công việc của ngươi rất nhiều.” Harry nói không nên lời, muốn Voldemort bổ túc giúp cậu, nhưng bài tập của học sinh còn chồng một núi nhỏ trên bàn làm việc của Voldemort.
Voldemort vung đũa phép, bài tập của học sinh biến mất. Lại vung lên, xuất hiện một chiếc ghế bành trước mặt Harry.” Ngồi đi. Bài tập không quan trọng. Có việc gì sao?” Ngày cuối tuần hắn luôn muốn một mình ở chung với Harry nhưng bị cự tuyệt, không ngờ hôm nay Harry đến một mình. Nhất định là có chuyện rất quan trọng.
Harry đem giấy da cho hắn,” Đây là bài tập lịch sử pháp thuật của ta.”
Voldemort nhìn lướt qua giấy da có ghi điểm E, tán dương:” Thành tích rất tốt. Mà cách giảng dạy của lão già Binns kia khiến kẻ khác không thể chịu được.”
” Không đủ, mục tiêu của ta là điểm O.” Harry nói ra mục tiêu mới của câu.
Voldemort nhíu mi, nghi hoặc về sự chuyển biến bất ngờ của Harry. ” Điểm O? Không phải em luôn giả vờ bị điểm kém sao. Từ từ…”, hắn vuốt vuốt cằm,” Ân…… Lại nói tiếp, mấy ngày nay biểu hiện của em đều rất tốt. Ở lớp thảo dược học giúp Slytherin có thêm 20 điểm, giáo sư McGonagall rất vui vẻ nói cho ta là em thành công khi biến một cái kính viễn vọng thành một con cú, còn có các giáo sư khác…… Đương nhiên, nghiên cứu về muggle của em thì quá tốt.” Hắn nhìn vào mắt Harry thật sâu,” Harry thân yêu của ta, điều gì khiến em thay đổi như vậy?”
Harry nhún nhún vai,” Ta có mục tiêu mới. Ta không định là nhân viên của Văn phòng liên lạc Muggle.”
” Nga?” Voldemort thú vị cười rộ lên,” Xem ra mục tiêu mới yêu cầu rất cao.”
Harry bĩu môi, Voldemort đành buông tha việc ép Harry nói ra. Sau học kì này, hắn chắc chắn sẽ biết, không phải sao?
Hắn hắn giọng, hỏi thẳng vấn đề,” Như vậy, ta có thể làm gì cho em?”
Gắt gao nắm chặt hai tay với nhau, Harry không biết việc của mình có mang đến phiền toái cho Voldemort hay không, cậu không hề biết làm một giáo sư thì phải phê nhiều bài tập như vậy, cho đến khi cậu đi vào văn phòng của Voldemort.
” Không sao, Harry, có vấn đề gì cứ nói, ta là thân nhân của em.” Voldemort khuyên bảo cậu.
Vì để hoàn thành mục tiêu, Harry cố gắng mở miệng,” Ta hy vọng, khụ, ta hy vọng ngươi có thể giúp ta bổ túc, lịch sử pháp thuật và thiên văn học của ta quá kém, mặt khác có vài môn lúc thi ta vẫn chưa đủ tự tin.”
Voldemort có thể nói cái gì? Hắn có thể nói cái gì? Cơ hội trời cho a! Harry tự đến, hắn không tiếp thu thì đâu phải đạo lý. Bổ túc sẽ mất một thời gian dài, chắc chắn có cơ hội thân cận, nếu như hắn không tranh thủ thì hắn không phải đàn ông!
” Giúp em bổ túc?” Hắn lặp lại tin tức khiến hắn mừng như điên này, sợ là mình nghe nhầm.
Harry liền hiểu lầm.” Nếu ngươi bề bộn nhiều việc, ta liền……”
” Không không không, ta không hề bận, ta có rất nhiều thời gian.” Voldemort nhanh chóng xác định,” Harry, em thấy khi nào thì thích hợp?”
Harry yên tâm bỏ đi tảng đá lớn trong lòng, buông hai tay đang xoắn chặt ra,” Nếu không phiền toái, ta hy vọng sẽ vào thứ ba và thứ năm mỗi tuần.”
” Được.” Voldemort sảng khoái đồng ý.” Ngô, hôm nay là thứ năm, chúng ta bắt đầu luôn sao?” Hắn vô cùng chờ mong.
Harry gật đầu,” Hôm nay ta muốn tìm ra những thiếu sót trong bài tập lịch sử pháp thuật này.”
Voldemort cười cười,” Sao em không ngồi gần một chút? Ngồi xa như vậy không thích hợp cho việc bổ túc.”
Tục ngữ nói, đàn ông khi nghiêm túc là hấp dẫn nhất. Chiến tranh khiến Harry luyện thành thói quen luôn nghiêm túc khi làm việc, cộng thêm bộ dáng xinh đẹp của Harry, lại càng khiến kẻ khác thần hồn điên đảo. Voldemort phát hiện chính mình thường xuyên quên mất phải nói cái gì, bởi vì cặp mắt động lòng người của Harry luôn chăm chú nhìn hắn, vừa tin cậy vừa kính nể, lại thêm trìu mến và kiều mỵ làm hắn hận không thể gắt gao ôm Harry vào trong lòng ngực mà yêu thương.
Hai giờ sau, hắn cảm thấy chính mình bị loại ngọt ngào mà thống khổ này dằn vặt đến mức muốn nổ tung.
” Cám ơn ngươi, Voldy.” Harry cảm ơn từ đáy lòng. Voldemort không hổ là một trong những thiên tài vĩ đại nhất Hogwarts, tri thức của hắn quá uyên bác, nghiên cứu và tinh thông nhiều lĩnh vực, hoàn toàn chinh phục Harry. Qua lời kể của Voldemort, cậu đã thấy rõ được sự thăng trầm của thế giới pháp thuật. 2 giờ qua cậu thu được rất nhiều, cậu vô cùng chờ mong lần bổ túc sau.
” Đây là việc ta ta nên làm, Harry. Ta là thân nhân của em mà.” Voldemort ôn nhu nói. Thấy Harry sắp đi, hắn vội vàng giữ lại,” Harry, ta có thể cho em một cái hôn chúc ngủ ngon không?”
Hôn chúc ngủ ngon? Harry nhíu mi, để Voldemort hôn chúc ngủ ngon mình sao? Cảm thấy khá kì lạ, bọn họ từng là kẻ thù không đội trời chung a! Hơn nữa, cậu khẳng định bị hôn sẽ rất đau. Chẳng qua hiện tại Voldemort là người giám hộ của cậu, cũng không biết mười mấy năm sau hai người bọn họ sẽ ” Chỉ một người có khả năng còn sống”, hôn chúc ngủ ngon có lẽ là yêu cầu bình thường.
Harry suy nghĩ thật lâu, nghĩ đến việc Voldemort vừa mới cẩn thận giúp cậu bổ túc, cậu đồng ý.” Đương nhiên.” Sau này có thể lấy lý do vết sẹo đau mà cự tuyệt hôn chúc ngủ ngon.
Kích động, vui sướng tràn ngập ý nghĩ của Voldemort, kiệt lực đè nén tâm tình dao động, nhẹ nhàng hôn lên trán Harry một chút. Chỉ giống như chuồn chuồn lướt nước, sau đó buông ra, nếu không hắn sợ hắn sẽ nhịn không được làm ra chuyện gì.
Harry cảm thấy thập phần kỳ quái sờ sờ cái trán, một chút cũng không đau, ngược lại lại có cảm giác ấm áp, giống như lúc ở Hẻm Xéo. Hay là Voldemort thích cậu, cho nên vết sẹo cũng thay đổi?
Lucius tao nhã đi đến bên cạnh Snape,” Harry, Severus, tớ có chuyện thông báo cho các cậu.”
Hai người đang chơi cờ phù thủy đồng thời ngẩng đầu lên, đồng thanh hỏi:” Chuyện gì?”
Lucius nghĩ động tác Harry nghiêng đầu thật đáng yêu và duyên dáng, không nhịn được mà thầm tán thưởng.” Tối hôm nay tổ chức lễ hội cuồng hoan. Severus, cậu đã vắng mặt ba lần, giáo sư Voldemort cho rằng cậu cần thư giãn một chút.”
Khuôn mặt vốn âm u của Snape liền cứng ngắc, giọng nói ồ ồ:” Bảo giáo sư Voldemort yên tâm, tớ sẽ có mặt đúng giờ.”
Đồng dạng, Harry cũng nhận được thông báo, thực không tình nguyện nhíu mày. Thân là học sinh nhà Slytherin, cậu cũng nghe nói qua tiếng tăm của lễ hội cuồng hoan, Snape đã từng dùng vài câu để chỉ sự tùy tiện của lễ hội này: Cùng với âm nhạc *** mĩ khiêu khích, một đoàn cả trai lẫn gái thỏa thích phóng túng, truy tìm khoái cảm thân thể, Harry gọi đó là” Lễ hội trao đổi thân thể”, trong lòng lại gọi là” Lễ hội lăng nhăng”, Snape trực tiếp gọi nó ” Lễ hội ngu xuẩn”.
” Chẳng lẽ tớ cũng phải tham gia sao?” Harry ghê tởm hỏi Lucius.
” Đương nhiên không phải. Nếu cậu không thích, có thể không tham gia.” Lucius tỏ vẻ khoan dung.
Snape đứng bên cạnh kinh ngạc khiêu mi, nhưng Harry không thấy được.
Lông mày Harry giãn ra, nhẹ nhõm nói:” Tớ không tham gia.”
” Được.” Tảng đá lớn trong lòng Lucius cũng buông xuống. Voldemort đã nghiêm lệnh cấm Harry tham gia, thậm chí còn không muốn cho Harry biết chuyện này, cho đến khi Lucius nhắc nhở rằng lễ hội này không thể giấu được, Voldemort mới bỏ đi chủ ý giấu diếm. Nhưng Voldemort cũng giao cho Lucius một nhiệm vụ mà Lucius cho rằng mình không có khả năng hoàn thành: Vô luận như thế nào, cho dù sử dụng phương pháp gì, thủ đoạn gì, không để cho Harry tham gia.15 tuổi, đúng là tuổi tìm sự kích thích, không riêng gì Slytherin, học sinh của ba nhà khác cũng trộm ăn trái cấm không ít. Lucius đang buồn rầu nghĩ làm như thế nào để hoàn thành nhiệm vụ, không ngời Harry không hề có hứng thú với lễ hội! Nhiệm vụ hoàn thành ngoài dự kiến. Hóa ra tiểu mỹ nhân là một người trong sáng, có lẽ là người thích sạch sẽ.
Buổi tối, Harry cùng hai người khác không được thông báo đến lễ hội ở lại tẩm thất.
Đây là cách làm tốt nhất. Địa điểm tổ chức lễ hội cuồng hoan là phòng sinh hoạt chung, ồn ào cho đến bốn năm giờ sáng, nếu buổi tối đi ra ngoài dạo, khi trở về nhất định sẽ quấy rầy việc tốt của người khác. Học sinh tham gia lễ hội không có ai là thiện nam tín nữ, tuy rằng chưa sử dụng Avada Kedavra, nhưng cũng sử dụng không ít hắc ma pháp.
Harry lấy mô hình chòm sao ra, đối chiếu với bài tập thiên văn học. Cuộc thi O.W.Ls năm nay, cậu phải thi môn phòng chống nghệ thuật hắc ám, môn biến hình, môn độc dược, môn bùa chú, thảo dược học, thiên văn học, lịch sử pháp thuật, thần hộ mệnh và nghiên cứu muggle, tổng cộng có chín môn thi, mục tiêu của cậu là chín điểm O, lịch sử pháp thuật và thiên văn học cách mục tiêu này xa nhất.
” Nếu như vậy…… Như vậy như vậy……” Harry huy động đũa phép, ngôi sao trong quả cầu thủy tinh theo đũa phép không ngừng thay đổi vị trí.
Cậu bối rối gãi gãi đầu, kẹp tóc lại giúp cậu chỉnh phần tóc rối của mình. ” Xem ra, vẫn phải đến thư viện.”
Phòng sinh hoạt chung rực rỡ, mấy trăm ngọn nến phát ra ánh sáng đỏ, chẳng biết âm nhạc kích tình từ nơi nào truyền tới. Trên ghế sofa (trừ vị trí của Harry), trên bàn, nơi nơi là thân thể dây dưa cùng một chỗ, tiếng thở dốc, tiếng rên rỉ cùng tiếng cơ thể tràn ngập.
Harry thật cẩn thận đi đường vòng tránh các đôi trái gái đang thỏa sức hưởng thụ, nhưng cuối cùng vẫn tránh không được, đối phương vừa định trừng mắt, phát hiện là Harry, đành tự nhận không may.
” Harry, có việc sao?”
Harry hoảng sợ quay đầu lại, là Lucius. Mái tóc dài màu bạch kim buông xuống ngực, bên cạnh là một cậu bé xinh đẹp đang kiệt lực che đi thân thể trần trụi của mình.
Harry vội vàng dời tầm mắt.” Không có gì, tớ đến thư viện…… A, Severus?”
Snape ngồi ở góc sáng sủa, khóa ngồi trên người hắn là một thiếu niên mang vẻ mặt say mê đang vận động lên xuống. Cậu bé có mái tóc ngắn mềm mại màu rám nắng, đôi mắt nâu ướt át. Harry nghĩ cậu bé kia rất quen, nhưng không nhớ nổi đã gặp ở đâu.
” Tớ rất kinh ngạc, Severus thích con trai.” Harry thốt lên.
” Hơn nữa là người không nên yêu.” Lucius giận tái mặt.
“…… Tớ không biết……” Harry ngây người.
” Giáo sư Voldemort cũng nhìn ra. Chúng ta khuyên cậu ta, nhưng cậu ta rất cố chấp. Bởi vậy chúng ta tìm thay thế phẩm, xem có thể làm phân tán sự chú ý của cậu ta không.” Lucius bất đắc dĩ thở dài, tính cố chấp của Snape khiến hắn đau đầu không thôi.
Cũng quan tâm đến Snape, Harry rất thông cảm với Lucius, sự ngoan cố của Snape cậu quá rõ ràng. Đành an ủi:” Tớ thấy cũng có hiệu quả.”
Lucius lầm bầm một tiếng,” Đó là vì mệnh lệnh của giáo sư Voldemort! Nếu không, cậu ta sẽ trốn vào một góc ngồi uống rượu.”
” Quả thực rất phiền phức.” Harry đồng ý. Cậu luôn trì độn với chuyện tình cảm, đụng tới vấn đề tình cảm của người khác, cậu lại càng không biết phải làm gì, nếu đi an ủi Snape có lẽ không tốt.
Lucius bộc phát được tức giận thì vui vẻ hơn hẳn, nhìn thấy ánh mắt u oán của cậu bé ngồi trên sofa, liền nhanh chóng đuổi Harry đi.” Đúng rồi, Harry, không phải cậu muốn đến thư viện sao?”
Harry như ở trong mộng mới tỉnh, nhớ lại mục đích đi xuống lầu của mình.” Đúng vậy.”
Cậu vội vàng rời đi, lúc đi qua chân dung, cậu quay đầu lại nhìn Snape, mái tóc thật dài che khuất mặt, nhưng Harry vẫn có thể cảm nhận được sự tuyệt vọng của hắn.
Vào thứ 7, thư viện không có nhiều người, chỉ có hai hay ba học sinh đọc sách hoặc nhỏ giọng nói chuyện với nhau. Lúc Harry xuất hiện đều khiến bọn họ kinh hãi và nghi hoặc. Cậu ta không tham gia lễ hội cuồng hoan của Slytherin sao?
Sách ở thư viện cũng không thể giải đáp hoàn toàn thắc mắc của Harry, cậu bỏ sách lại, định lần bổ túc sau sẽ hỏi Voldemort. Đi được vài bước, cậu dừng lại, cậu thấy một nữ sinh đang cố gắng nhón chân, lấy một cuốn sách ở chỗ khá cao, cô có một mái tóc màu đỏ và khăn quàng cổ của Gryffindor. Trong ấn tượng của Harry, chỉ có một nữ sinh của Gryffindor có mái tóc đỏ, chính là Lily Evens.
Nhón một chút, lại một chút, Lily cố gắng nâng người lên, một chút nữa là chạm được vào cuốn sách! Khó khăn lắm mới được giáo sư Slughorn cho phép mượn cuốn (bách khoa toàn thư về cấm dược), cô không thể vì một chút khó khăn mà mất đi cơ hội hiếm có này.
Hô cô thất vọng thở dốc, chỉ còn một chút nữa thôi! Có thể sử dụng bùa triệu tập? Nhưng nếu bị bà Pince bắt được, cô sẽ bị đuổi ra ngoài.
” Tớ có thể giúp cậu chứ?” Một giọng nói ấm áp dễ chịu vang lên.
Cô xoay người lại, đập vào mắt là áo choàng tơ lụa xanh nhạt, dưới áo choàng là một đôi giày da, trước ngực người tới có đeo một mề đay vàng, ngón tay trắng nõn nhẵn nhụi. Cô ngẩng đầu lên một chút, không ngờ lại thấy được khuôn mặt đáng yêu, xinh đẹp, ánh mắt xanh lá quên thuộc đầy ôn nhu.
Cho đến nay, Lily vẫn cảm thấy Harry Potter mang lại cho cô cảm giác quen thuộc, giống như hai ngươi đã quen nhau từ rất lâu. Mặc kệ người chung quanh có nói xấu về cậu, cô vẫn không hề để ý những lời này, vẫn luôn nghĩ tốt về cậu. Cô muốn biết nhiều về cậu, hiểu cậu, nhưng việc hai nhà thù địch cùng tình yêu của James đối với cô buộc Harry phải thờ ơ với cô. Trên chuyến tàu tốc hành Hogwarts, cô cảm thấy Harry là một nam sinh đáng yêu và hiền lành, bọn họ có cơ hội để trở thành bạn bè lâu dài, nhưng mà thành kiến của Slytherin đã phá hủy tất cả.
Sau đó, sự sỉ nhục của Slytherin biến thành vương tử cao quý của Slytherin. Vẻ ngoài xinh đẹp cùng xuất thân cao quý và trang phục hoa lệ khiến cậu trở thành nam sinh được hoan nghênh nhất ở Hogwarts, vượt qua cả Sirius Black – người cũng có xuất thân quý tộc và khuôn mặt điển trai, kết quả học tập xuất sắc của cậu cũng được đem so sánh với James Potter. Cô biết rằng đã không còn cơ hội để phát triển tình bạn.
Cô ngẩng đầu nhìn sách rồi lại nhìn Harry, được rồi, không phải bạn bè nhưng bạn cùng trường vẫn có thể giúp đỡ nhau.” Vậy nhờ cậu, tớ muốn lấy cuốn (Bách khoa toàn thư về cấm dược).”
Harry vươn tay lên, măng sét kim cương cài trên ống tay áo sơ mi lụa trắng tỏa sáng. Cậu dễ dàng lấy được sách, đưa cho Lily,” Của cậu.”
” Cám ơn cậu, Potter.”
Lily cúi đầu nói cảm ơn, sau đó rời đi. Harry nhìn bóng dáng của cô, nói ra những lời cậu luôn muốn nói.
” Thực xin lỗi, Evens, chuyện ngày nhập học tớ muốn giải thích với cậu. Tớ không tuân thủ lời hứa với cậu, khiến cậu thất vọng.”
Nghe vậy, Lily dừng bước.” Không, cậu không cần giải thích với tớ. Tớ nghe nói tình huống của cậu lúc ấy, nếu tớ ở vào vị trí của cậu, tớ cũng sẽ lựa chọn như vậy, dù sao giáo sư Voldemort là người nói là làm.”
” Cho dù như thế, cũng không thể che dấu được sự hèn nhát của tớ.” Harry không hối hận về sự lựa chọn lúc trước, nhưng cậu cũng thừa nhận mình không đủ dũng cảm.
” Cậu không cần tự trách mình như vậy. Tớ đã nói, nếu tớ là cậu, tớ cũng lựa chọn như vậy, đây là chuyện thường tình. Nếu lúc ấy cậu chống lại lệnh của giáo sư Voldemort, hiện tại có lẽ cậu không còn ở Hogwarts, lại càng không có chuyện tớ và cậu đứng nói chuyện với nhau như hôm nay. Cho nên, lựa chọn của cậu là vô cùng chính xác.” Lily xoay người, có chút kinh ngạc vì việc Harry tự trách.
” Vậy, chúng ta vẫn có thể là bạn chứ?” Harry do dự thật lâu, nói ra.
Lily lắc đầu. Xem ra cậu ấy còn chưa rút ra bài học.” Giáo sư Voldemort sẽ không cho phép, trước kia không, hiện tại không, tương lai cũng sẽ không.”
Trầm ngâm, Harry biết mình không có hy vọng. Voldemort, đúng vậy, Voldemort, nam nhân kia vốn đã sớm biểu hiện thái độ của hắn đối với những phù thủy xuất thân Muggle, Harry không thể lựa chọn.
Nuốt khan vài cái, cậu gian nan mở miệng,” Như vậy, nếu sau này có việc gì muốn tớ giúp, có thể nói cho tớ, tớ sẽ cố gắng hết khả năng.” Đây là điều duy nhất cậu có thể hứa.
Cho dù Lily không phản đối cũng chẳng giúp tâm tình Harry tốt hơn, cậu thất hồn lạc phách đi về, thiếu chút nữa đụng phải James Potter.
” Sách sách sách, Harry Potter, mày không tham gia lễ hội cuồng hoan thật làm cho người ta giật mình. Hay mày không đủ tốt để tham gia?” Đang nói chính là kẻ còn đáng ghét hơn James – Sirius.
” Black, đừng nghĩ tao cũng như mày. Slytherin luôn coi thường những kẻ thô lỗ của Gryffindor.” Harry phản bác.
” U có chỗ dựa vững chắc có khác. Không chỉ thành tích học tập đột nhiên tăng mạnh, nói chuyện cũng nhanh mồm nhanh miệng hơn.” Lần này người nói là James. Thư từ nhà gửi đến nói rằng tuyệt đối không thất lạc đứa nhỏ nào, nhưng hắn vẫn không giải thích được việc Harry quá giống thành viên của gia tộc Potter. Có lẽ trên đời cũng có người giống nhau, hắn nghĩ vậy.
Harry há mồm muốn nói tiếp, nhưng nhìn thấy Remus Luppin, nhất thời hút một ngụm lãnh khí.
Tóc màu rám nắng! Đôi mắt màu nâu!
Cậu nhớ tới thay thể phẩm được đưa cho Snape, rất giống người trước mắt – Remus Luppin!
Snape yêu Remus, khó trách cậu ta muốn uống rượu giải sầu.
Đầu Harry rối loạn, đả kích liên tiếp khiến cậu không còn lòng dạ nào gây chuyện nữa. Lợi dụng kỹ xảo Voldemort dạy cậu, cậu thuần thục phát ra thanh âm tê tê,{ cút ngay!}
Sự tức giận cộng thêm xà ngữ khiến người khác sợ hãi, cho dù James và Sirius là hai người không sợ trời không sợ đất cũng không tự chủ được lui về phía sau vài bước.
Harry nhân cơ hội này, bước nhanh về phòng sinh hoạt chung của Slytherin. Phòng sinh hoạt chung vẫn điên cuồng như trước, Harry phức tạp nhìn thoáng qua Snape, quần áo cậu ta đã tề chỉnh, nam sinh trong lòng ngực kích tình khó nhịn hai mắt rưng rưng. Tưởng tượng Snape xem nam sinh kia là ai, Harry muốn ngửa mặt lên trời thét dài. Thực sự là loạn, Snape yêu Remus, cậu muốn cùng mẹ mình có một tình bạn tốt đẹp, lại thất bại. Hai người bọn hắn thật ra có thể an ủi lẫn nhau một phen.
Sáng chủ nhật, Harry đã sớm tỉnh. Tắm rửa xong, cực kỳ thoải mái, tâm tình cậu tốt lên nhiều. Cuộc sống luôn hướng đến tương lai. Có mơ ước, là một loại hạnh phúc, không phải sao?
Đi ra khỏi phòng tắm, Harry ngạc nhiên thấy Snape cũng đã rửa mặt xong, ăn mặc chỉnh tề chờ cậu cùng xuống lầu.” Severus, sao cậu không ngủ thêm một lát?” Cậu không biết Snape trở về khi nào, nhưng chỉ cần nhìn là biết hắn mệt mỏi, đâu cần phải dậy sớm như thế.
Không biết có phải do tâm lý hay không, cậu cảm thấy ánh mắt của Snape hiện lên một tia đau xót,” Tớ không muốn bỏ bữa sáng.”
Bữa sáng không phụ sự kỳ vọng của Snape, vô cùng phong phú. Sau lễ hội tối hôm qua, không, xác thực là rạng sáng hôm nay, bàn ăn của Slytherin không được một nửa số học sinh, Lucius cũng không xuất hiện. Dưới tình huống, tầm mắt của Harry cũng không bị cản, dễ dàng thấy được bàn ăn của Gryffindor.
James cùng Sirius thì thầm, Remus nhẹ nhàng lấy đĩa súp hộ một nữ sinh. Theo bản năng Harry quay đầu lại, nhìn thấy Snape chưa thu hồi ánh mắt thâm tình nhìn Remus – bất chấp việc Remus xem đó là ánh mắt cừu hận.
Lần đầu tiên Snape bối rối như thế, thậm chí dĩa ăn còn rơi trên mặt đất. Harry khẽ thở dài, nhân lúc Snape xoay người lấy dĩa ăn khác, ánh mắt hướng sang bàn ăn của Gryffindor, tìm Lily.
Đại khái mẫu tử cũng có liên hệ, tầm mắt Harry vừa đến thì Lily cũng vừa ngẩng đầu. Vẻ mặt Lily phức tạp nhìn cậu vài giây, sau đó quyết đoán dời tầm mắt.
Harry suy sụp thu hồi ánh mắt, khẩu vị không tệ lắm trở nên vô cùng tệ, chỉ nhấm nháp vài thìa cháo.
Cậu thật không ngờ, khi cậu và Lily chỉ nhìn nhau vài giây, lại rơi vào mắt hai người khác , hiểu nhầm cậu cùng Lily nhìn nhau đầy tình cảm mãnh liệt.
—————————————————–
Sau khi Filch kiểm tra xác nhận, Harry cùng Snape đi vào Hogsmead. Snape trầm cảm thật đáng sợ, hắn u ám cúi đầu, mái tóc đen nhẹ nhàng phủ trên trán che đi biểu tình.
Để giúp không khí vui vẻ hơn, Harry lấy kẹo ra đưa cho hắn, hắn ăn hết kẹo Harry đưa Harry quyết định đến tiệm kẹo Công tước mật, đang đếm số tiền trên tay, thì Harry bị hắn lôi đi.
” Hắc, bạn học, lão bạn học, Severus, cậu có thể vui vẻ một chút không, hôm nay chúng ta đang đi chơi!” Harry tức giận đá văng một hòn đá trên đường.
” Hiện tại cậu vẫn có tâm tình cùng tớ chơi đừa sao?” Rốt cục Snape trầm mặc đã mở miệng, đáng tiếc lời nói của hắn Harry không hiểu.
” Đương nhiên!” Harry rút túi tiền, bên trong là 100 Gallons,” Tớ có mang theo tiền!” Trước kia đều là Snape chiêu đãi cậu, nếu cậu có tiền, đương nhiên cậu muốn trả Snape gấp đôi. Dù sao tiền không phải của cậu, cậu cũng không tiếc.
Snape ngẩng đầu lên, nhìn thẳng Harry,” Tối hôm qua…… Không, rạng sáng hôm nay, sau khi chấm dứt lễ hội, Lucius nói cho tớ, cậu biết chuyện.”
” Oh.”
” Sáng hôm nay, cậu lại thấy được.”
” Cho nên?” Harry đầy mờ mịt.
” Cậu nhất định cho rằng tớ thực thấp hèn? Cậu ấy chán ghét tớ như vậy, ánh mắt cậu ấy nhìn tớ đầy khinh thường, nhưng tớ vẫn yêu cậu ấy. Chỉ cần cậu ấy nói chuyện với tớ tớ liền vui mừng, dù đó là lời nguyền rủa độc ác. Tớ thấp hèn đến cực điểm.” Đáy mắt chứa đầy đau thương của Snape có thể hủy đi chính mình, tự phỉ nhổ chính mình. ” Tớ vứt bỏ truyền thống cao quý của Slytherin, vứt bỏ nguyên tắc đã đặt ra, chỉ vì một đứa con trai không bao giờ liếc mắt nhìn tớ. Nếu không phải giáo sư Voldemort còn cần tớ, tớ đã sớm – ”
” Dừng!” Harry vội vàng nhảy đến trước mặt Snape, tay che đi cái miệng của hắn,” Bạn học, lão bạn, hiện tại cậu quá kích động, không biết mình đang nói cái gì. Chúng ta đến quán Ba cây chổi, uống bia bơ, ăn chút điểm tâm, chờ cậu hoàn toàn bình tĩnh, chúng ta lại nói tiếp, được không?”
Ánh mắt có vẻ cuồng loạn của Snape khôi phục một chút tỉnh táo, bỏ tay Harry xuống, hỏi:” Sao không đến Quán Đầu Heo?”
” Nơi càng nhiều người càng ít bị nghe trộm.” Điều này là Hagid dạy cho Harry.
Quán Ba Cây Chổi thực sự rất náo nhiệt, bà chủ trẻ Rosmerta vô cùng xinh đẹp.
Harry uống đến cốc bia bơ thứ hai, rất vui vẻ khi thấy Snape ăn một miếng bánh ngọt chocolate.
” Uống một chút, bình tĩnh lại, Severus. Lão bạn, mặc kệ cậu có làm gì, tớ đều là bạn tốt nhất của cậu, cậu phải tin tưởng tớ.” Harry nói.
Snape nuốt vào một mồm to bia, khuôn mặt vàng vọt nhất thời đỏ ửng.
” Những lời vừa rồi, chắc chắn cậu đã tự nói với chính mình nhiều lần a?” Harry hỏi. Snape không trả lời.” Kỳ thật cậu không cần tự trách mình như vậy, tình yêu, tình yêu là vô tội,” Harry bắt đầu vắt hết từ ngữ trong óc an ủi Snape,” Yêu một người không sai. Người nào cũng sẽ có một người mình yêu thương.” Cậu uống một miệng bia, thực vừa lòng với phát ngôn của mình.
Mắt Snape sáng lên một chút,” Cậu thật sự cho rằng như vậy?”
” Đương nhiên!” Harry dùng sức gật đầu,” Tớ cho rằng như vậy! Tuy tớ rất trì độn với việc tình cảm, nhưng không có nghĩa là tớ không thể giúp cậu, Severus. Chỉ cần cậu có thể khẳng định cậu muốn cái gì, dù thế nào tớ cũng giúp cậu.” Harry chân thành mà kiên định hứa. Câu biết, một khi Snape quyết định, chắc chắn cả đời sẽ không thay đổi, mấy chục năm sau, cho dù mất đi James, mất đi Sirius, Remus, vẫn còn có một người làm bạn với cậu a?