Đương V Đại Ngận Tân Khổ
(Làm V đại mệt mỏi quá)
042 | Người khổng lồ lai
“Sang năm, mình sẽ là năm thứ ba, nhà Black còn có một người, Alphard? Black, hẳn chính là người chú bị trục xuất ra khỏi cửa, đồng thời tiếp tế cho Sirius ở khi thằng bé bị đuổi đi đi. Còn có Hagrid...” Khuôn mặt Riddle vặn vẹo, nhớ tới một kẻ đáng ghét, cậu giận dữ đứng dậy đi làm bài tập môn Biến Hình, trang giấy viết cũng sắp bị đâm thủng.
Kỳ nghỉ hè năm nay hầu như là phiên bản kéo dài của lễ Giáng Sinh, khi Abraxas về nhà là lúc Saga và Gellert đấu võ mồm, khi Gellert về Đức, là lúc Abraxas và Saga cãi nhau, khi hai người họ đi vắng, Mord sẽ tận dụng mọi khả năng quăng lượng công việc mấy tháng cho Saga, đó là lúc Mord đấu pháp với Saga. Khi tất cả mọi người trình diện... Merlin ơi, bắt đầu tính đến việc mất tích là Riddle.
“Nghĩ gì vậy.” Saga bưng điểm tâm vào. (Đây là thư phòng.)
“House-elf cũng có chỗ tốt đấy.” Riddle hớn hở cầm lấy món pudding ngon miệng, cắn một miếng bánh tart, sau đó là nước chanh ướp lạnh.
“Ừ, chịu cực, hiệu suất làm việc cao, khi không cần sẽ hoàn toàn mất tăm.” Ngày đầu tiên nó tới, anh và Riddle đều rất bất mãn với nó, tuy rằng tay nghề của nó không tồi.
Sau đó Saga dùng khẩu tài lừa cảnh sát nhập bọn, tư thế và kỹ thuật lật ngược phải trái, Riddle thì trực tiếp dùng bột Floo tới nhà Prince tìm Eileen hỏi một chai độc dược có thể độc câm house-elf.
Hiện tại house-elf nhà bọn họ, đã lấy việc làm được như cao thủ trong tiểu thuyết võ hiệp Đông Phương thành nhiệm vụ của mình, tới vô ảnh, đi vô tung, muốn gì chỉ cần gọi một câu, sẽ tới tay ngay, cam đoan nhìn không thấy cái bóng dễ dàng kích động trái tim người khác của nó. Cả Gellert và Abraxas đều thoả mãn với hình thức này, rất mới lạ.
“Sang năm em sẽ là năm thứ ba!” Riddle đột nhiên kích động.
“Năm thứ ba ở Thế Giới Phù Thủy đặc biệt lắm à?”
“Có môn học tùy chọn.” Riddle móc danh sách ra, “Em chọn Cổ Ngữ Runes và Sinh Vật Huyền Bí.”
“Cái này thì sao?” Saga chỉ vào Số Học Huyền Bí, đã bị lão Dark Lord khoanh đỏ, ý là Riddle phải chọn.
“Học thêm hai môn là tiêu chuẩn bình thường của học sinh.” Ba môn sẽ rất bận. “Đừng nói cho Grind.”
“Muộn rồi!” Lão Dark Lord thoải mái đứng sau lưng.
“Ông nên gõ cửa.” Riddle tức giận bật dậy lên án hành vi xâm phạm riêng tư này.
Gellert nhìn khuôn mặt vui vẻ của Saga nhướng mày, không phải là không nói lời nào đã tự ý vào sao, nhìn cái vẻ đắc ý ấy kìa. “Thứ ta nhắc nhở, cánh cửa thư phòng hôm qua đã bị bạo lực dỡ bỏ.” Mà còn là trình độ pháp thuật không thể khôi phục. “Còn có ta nói muộn rồi ý là... tờ giấy xác nhận môn học hôm qua ta đã thay nhóc gửi, nhóc-muộn-rồi.”
“Không sao, không phải còn có làng Hogsmeade gì đó à, anh đã ký tên rồi.” Saga an ủi Riddle mặt bí xị.
“Saga, em vẫn muốn hỏi, quan hệ của chúng ta là gì trên hộ khẩu?” Thế Giới Phù Thủy chỉ cần có người giám hộ là được, hộ khẩu của Muggle là Saga... chuẩn xác mà nói là Mord làm.
“...”
“Chẳng lẽ anh điền là cha con à? Bị thiệt là anh đấy.” Lập tức già đi quá trời.
“Không.” Anh ước gì viết vợ chồng, đáng tiếc Mord điền là anh em. “Riddle, kỳ thực vấn đề nghiêm trọng hơn là, tên của anh ở đây cũng là giả, càng đừng nói hộ khẩu.”
“...” Cậu từ một cô nhi tuy rằng thân thế thê thảm nhưng tốt xấu nguồn gốc là mộc đỏ hợp pháp biến thành không hộ khẩu không thể xuất đầu lộ diện?
“Ai... đây chính là bi ai làm mafia~” Đã hơn bốn mươi chương, tác giả chưa cho anh một cái họ.
Đệt! Anh ưu buồn cái gì hả, trả sự thuần khiết lại cho em ~
Sự bi phẫn của Riddle Saga thấy được, nhưng anh không rõ, cái thời buổi rối ren này, không tính những phù thuỷ thích chạy tung tăng gây họa khắp nơi ấy, mỗi ngày vô tội biến mất cũng có hơn trăm mà. “Được rồi được rồi, nếu em để ý, ngày mai anh sẽ tới phòng lưu trữ sửa về là được, em muốn thân phận gì, nói anh biết, dòng chính hoàng thất không chen vào được, nhưng dòng bên thì không thành vấn đề.” Riddle muốn gì, anh cũng chiều, tiêu chuẩn cưng vợ đấy, à mà cái mặt thù phú này là sao vậy?
...
“Có không ít thủ hạ ám chỉ ta, ta rất yên tĩnh.” Gellert bắt đầu không phụ trách nhiệm hối lỗi, sau đó cảm thấy không có gì ghê gớm cả, tiếp tục uống cà phê.
“Lần trước ông không phải đã quăng một con sinh vật huyền bí cho bọn họ giày vò sao?” Saga nhớ lần trước tới Gellert ngoại trừ khoe mình thất tình còn là khoe con sinh vật này.
“Một bộ phận chủ trương lóc xẻ, một bộ phận chủ trương nuôi thả, cuối cùng một thuộc hạ ở ban kiểm soát và điều hòa Sinh Vật Huyền Bí gõ bàn kết luận, có thể lóc, có thể xẻ toàn bộ làm hết, sau đó thả ra, miễn cho lãng phí nhân lực vật lực.”
“Chỗ Muggle không phải đang chiến tranh à? Ông dẫn bọn họ lên chiến trường đi.” Hôm nay là ngày đầu tiên Abraxas có mặt.
“Ta luyến tiếc bọn họ đi chịu chết.”
“Ông làm lố quá đấy.” Lời này không phải Abraxas nói, là Saga. Tuy không thích các phù thuỷ khinh thường Muggle, nhưng bản lĩnh chạy thoát thân và làm gián điệp của phù thuỷ rất có ưu việt, độn thổ gì đó có thể né tránh đại bộ phận nguy hiểm.
“Chủ yếu là người lãnh đạo kích động chiến tranh hiện tại của Muggle. Đầu óc rất...” Nghĩ dùng từ nào sẽ thích hợp, “Rất có cá tính, không thích hợp cho các bé con thuần huyết quá dễ kích động tiếp xúc.”
“Dùng từ của ông khiến tôi thấy thất vọng với phù thuỷ Đức!” Bé con, bọn phù thủy ấy ~ ách... khuôn mặt xinh đẹp của Abraxas vặn vẹo. Quay đầu đi tìm Riddle trấn an tâm linh.
“Tôi thì là tuyệt vọng với cuộc sống về sau.” Nếu anh tới chín mươi tuổi cũng là vậy, anh tình nguyện chết sớm đầu thai sớm. Sau đó chạy theo, tuyệt đối không thể để thằng nhãi này ở riêng một mình với Rid nhà anh.
“Bọn trẻ hiện tại quả thật là không thông cảm cho người già mà, đúng không, Mord.”
“Cảm ơn, tôi còn tuổi trẻ.” Cậu chưa tới bốn mươi, đừng so cậu với chín mươi.
...
“Riddle... cậu đang vẽ tranh à?” Abraxas không dám xác định hỏi, “Nó cần pháp lực rất mạnh, còn liên quan đến nối tiếp linh hồn, và...”
“Abraxas, tôi chỉ là vẽ tranh thôi.” Riddle cười khổ để bàn vẽ xuống, cậu đột nhiên hứng lên, muốn vẽ một bức tranh, vừa phác thảo xong, Abraxas đã xông vào nói pháp thuật của cậu chưa đủ trình độ, thật là.
“Kỹ thuật vẽ của Rid rất tuyệt.” Có chút thủ pháp anh thậm chí không biết, phải biết anh vì phối hợp với yêu thích của Riddle tốn không ít vất vả đấy.
“Loại không thể cử động à?” Abraxas thấy nhàm chán.
“Mặc kệ nhóc. Rid, đây là... anh à?” Saga chỉ vào một người đã phác họa đường viền, nhưng chưa có ngũ quan. Biết là mình vì anh thấy Riddle vẽ một chữ X nho nhỏ trên vành tai, chỉ có anh là đeo hoa tai thôi.
“Ừ, em muốn vẽ một bức tranh của anh và em...” Đột nhiên oán niệm bên cạnh tăng cao, “Được rồi, có cả cậu nữa.” Đã cộng thêm Abraxas vậy... “Grind và Mord cũng tính vào đi.”
“Không có riêng hai chúng ta sao?” Mord anh không ý kiến, hai phù thuỷ này tính cái gì, “Đừng vẽ bọn họ, dù sao phù thuỷ thích loại tranh biết cử động.”
“Tôi có thể liên hệ người chuyên chế tạo tranh, Riddle?” Abraxas không hiểu nhìn ánh mắt áy náy của Riddle.
“Abraxas, tranh vẽ và ảnh chụp là dùng để hoài niệm, vui buồn trong nháy mắt ấy, cảnh tượng trong nháy mắt ấy, thời gian và không gian vĩnh viễn dừng lại trên tấm phim mới là trân quý nhất, từ nháy mắt ấn nút chụp cho tới vĩnh hằng, khẩn trương khi chụp, hoảng loạn vì chưa sửa sang lại quần áo, suy tư lo nghĩ trong một khắc đó, mới là điều chúng ta muốn lưu giữ. Bức tranh này cũng vậy. Mỗi một bút phác thảo, mỗi một nét màu vẽ, gửi gắm là tình cảm của tôi, suy nghĩ của tôi. Tuy mọi người trên tranh không biết nói, không biết cười, nhưng bọn họ sẽ vĩnh viễn ở lại bên tôi, đây mới là cảm giác nhà...” Riddle thoả mãn nhìn Abraxas rung động, nuốt xuống câu 【 đáng tiếc thiếu người vợ xinh đẹp và con cái của tôi 】, thật là. Sao Abraxas lại thích cậu chứ, dù là ghép CP cũng nên là con trai Lucius của cậu ta với cậu.
“Ảnh chụp của Thế Giới Phù Thủy thì thôi, biết cử động nhìn cũng thú vị, bức họa thì miễn, tôi không chịu nổi có một người tướng mạo tính cách hình thức suy nghĩ giống Riddle nhưng không phải Riddle.” Saga khó được đi con đường triết học hạ thấp Abraxas.
“Điều này anh không cần lo lắng, ở Thế Giới Phù Thủy bức họa có năng lực suy nghĩ chỉ treo lên khi người đó chết, Muggle như anh tuyệt đối chết trước Riddle.” Hình như chỉ cần không đối mặt với Riddle, lực công kích của quý tộc bạch kim sẽ không giảm. Đối mặt với Saga là tăng gấp bội.
“Anh không thể sống trong một thế giới không có em.” Saga lập tức bày tỏ với Riddle. “Chết trước em là tâm nguyện của anh.”
“Vậy anh hiện tại chết đi!”
Kế tiếp là thời gian cho hai người cãi nhau, lần này lấy Abraxas thất bại mà kết thúc, 512: 513, Saga tạm thời vượt lên trước dẫn đầu.
“Saga, anh có phải thích Abraxas không?” Thừa dịp Abraxas tức chạy, Riddle nhanh chóng bắt lấy Saga hỏi anh nghi hoặc gần đây.
“Cái... cái gì...” Saga cảm thấy mình rất mệt mỏi, đã bị lãng tai rồi, quả nhiên anh nên ném hết mọi chuyện cho Mord, không nên mềm lòng mà giữ lại một phần cho mình.
“Mỗi khi cậu ấy xuất hiện, anh cũng xuất hiện, luôn cãi nhau với cậu ấy, nội dung ấu trĩ, cứ như là vì cãi nhau mà cãi nhau vậy, thấy cậu ấy thở hổn hển anh sẽ vui vẻ...” Không thể trách Riddle quấn quýt, cảnh phim này quá cẩu huyết, tiêu chuẩn hoan hỉ oan gia mà. Lại nói Abraxas thích cậu, Saga thích Abraxas, quan hệ tam giác theo đuổi giữa bạn bè này cũng là kinh điển. “Tuy rằng không biết hai người có kết quả không, nhưng làm một người bạn có khó khăn thế nào đi chăng nữa em cũng đứng về phía anh.” Trong lòng hơi ái ngại, ba người hai thành đôi, cái còn thừa luôn sẽ xấu hổ.
“Anh... anh...” Saga hít sâu, “Anh đi tìm Grind tán gẫu, a... a...”
Riddle nhìn bóng lưng có chút tan vỡ của Saga, “Sai rồi à?” Kỳ thực... Những ví dụ tính cách không hợp nhau trong cuộc sống hiện thực nhiều lắm... Thôi, lần sau xin lỗi đi ~ nhún vai, vẽ tiếp.
...
Chỗ lão Dark Lord...
“Cậu bị kích thích, nên chạy tới quấy rầy ta à?” Gellert có xung động đánh người, ông hiện tại không phải đang uống trà đọc sách, ông đang điều phối độc dược được không!
“Grind à, ông nói em trai Dumbledore ban đầu chia rẻ hai người, có phải vì ông ta thích ông, hoặc Dumbledore, không cam lòng muốn cho hai người chú ý, vì thế luôn lấy em gái làm tấm mộc, hy vọng giành được sự chú ý của ông hoặc Dumbledore không?”
Bùng ~ lão Dark Lord nổ vạc, Saga ngày càng thoả mãn với độ kháng pháp của đồ đạc trong nhà, đồng thời sau khi dời đi sự buồn bực của mình, lần đầu tiên anh quyết định tới chỗ thuộc hạ giải quyết công việc.
...
Thư phòng...
“Grind? Vừa vặn, đề này tôi không hiểu!” Đang làm bài tập Abraxas phát hiện gia sư đặc cấp khó được tự tìm tới cửa.
“Tiểu Malfoy à, nhóc có cảm thấy người bạn nhà Zabini của nhóc phản đối nhóc thích Riddle, kỳ thực là vì thằng nhóc ấy thích nhóc, hoặc Riddle. Cho nên mới nhiều lần cản trở không?”
Rắc. Bình mực của quý tộc bạch kim bị đánh nghiêng, bài tập làm được phân nửa bị lem...
...
Trở về phòng vẽ tranh...
“Riddle, cậu có cảm thấy cậu luôn vấp phải trắc trở không hẹn được cô gái nào là lỗi của Thomas không, nói không chừng cậu ta thích cậu nên dùng thủ đoạn này, vì có thể ở bên cạnh cậu.” Ánh mắt Abraxas mơ hồ nhìn Riddle.
“Hừ ~ cậu ta dám!” Bình tĩnh nhìn Abr, vẽ tiếp, hoàn toàn không để trong lòng.
Cuối cùng vòng tròn này vì cách ăn ở “thành công” của Thomas mà dừng lại.
...
“Cậu thật vô dụng, lâu vậy rồi cũng không giải quyết được, hiện tại cậu ấy đã tới buồng tàu nhà Black ngồi rồi.” Sheryl nhìn Abraxas cách xa mình, “Trúng tà hả?”
“Không... không có, Sheryl à, nếu Riddle không thích tôi, không phải cũng tốt sao...” Tuy biết Sheryl không như vậy, nhưng lời của lão Dark Lord vẫn khiến Abraxas có tâm lý bóng ma.
“Cũng đúng.” Cậu quên mất điểm này, “Chỉ là có chút không phục.” Bọn họ là quý tộc trong quý tộc, từ nhỏ đã quen với thắng lợi, không có thứ gì bọn họ không có được, “Nhưng khi ấy cậu sẽ rất đau khổ.” Khi Riddle triệt để cự tuyệt cậu.
“Cũng tốt hơn tôi khiến cậu ấy đau khổ.”
“Sao tôi không biết cậu có thiên phú làm nam phụ bi tình?”
“Nếu không cậu gả cho tôi đi, vậy tôi sẽ không bi tình?”
“Gả cho cậu? Tôi tình nguyện đi chấp hành kế hoạch diệt sạch Gryffindor của Riddle, hy sinh cái tôi, cưới một cái Gryffindor về.” Sheryl liếc trắng.
“Đi thong thả, đừng tìm nhà Weasley. Nhà bọn họ oải lắm.” Abraxas thở phào, quyết tâm như vậy, Sheryl hẳn không mơ tưởng cậu.
“Riddle ở chỗ Black cậu yên tâm à?”
“Hai cái lớn phỏng chừng lo lắng Riddle hơn.” Abraxas nhớ tới đôi vị hôn phu thê chị em họ ấy, thật hâm mộ, vì sao Riddle không phải thuần huyết, “Cái nhỏ là động vật quý hiếm, Riddle đi ngắm, cậu đi chung không? Tôi đang muốn đi này.”
“Động vật quý hiếm? Chẳng lẽ là rắn giả thường ngày nhảy nhót rất có khả năng đi Gryffindor như Thomas?”
“Không, Riddle nói căn cứ tổng hợp lại phân tích, tiểu Black là một con gấu ngốc nhận chuẩn điều gì sẽ không thay đổi, rất dễ bị dắt mũi, ngoài mặt có khuynh hướng Gryffindor là vì hai năm trước từng được gặp kẻ phản bội đời trước của nhà bọn họ, ấn tượng rất khắc sâu.”
“Đi xem nào!” Thế là số người tới ngắm gấu nhiều hơn hai cái, làm chị em Black rất lo lắng, em trai mình bị bắt nạt sẽ không phản nghịch vào Gryffindor trái lại tới Hufflepuff tị nạn.
...
“Ôi ~ Merlin ơi.” Pallas rất không thục nữ há to miệng, còn quên dùng tay che lại.
“Ôi ~ vua Arthur ơi.” Người bên cạnh phát hiện gọi Merlin ảo giác vẫn chưa biến mất, nên gọi thử ông chồng của Merlin.
“Đây là gì...”
“Tân sinh năm nay.” Riddle choáng váng nhìn cái thân hình đồ sộ hơn tưởng tượng.
“Vậy cũng quá... gì kia...” Thomas nói lắp.
“Cậu đang đố kị với chiều cao của cậu ta à?” Người bên cạnh mỉa mai
“Còn cần đố kị sao?” Riddle tận lực che giấu sự chán ghét của mình, “Dị dạng không đáng sợ, đáng sợ là kẻ dị dạng này cho rằng mọi người đều dị dạng như mình.” Trong nguyên tác người này thuần túy thuộc về phái Dumbledore, một người hiền lành, nhưng câu cậu ta nói nhiều nhất là 【 xin lỗi 】, còn là với những người giúp đỡ cậu ta, cậu ta hại mọi người không ngừng bị thương, nuôi thú cưng nguy hiểm, cảm thấy chúng vô hại đáng yêu, kế hoạch huấn luyện Cứu Thế Chủ của Dumbledore phân nửa là cậu ta vô ý thúc đẩy!
Ỷ vào tình cảm người khác dành cho mình mà không kiêng nể gì cả, nhiều lần phạm sai, hại những người quan tâm mình bị thương, lại đầu óc rỗng tuếch cho rằng chỉ là ngoài ý muốn nho nhỏ!
“Riddle?” Lần đầu tiên Riddle biểu hiện rõ sự chán ghét và khinh thường như vậy, thậm chí Dumbledore cũng là lão ong mật ấy nhiều lần khiêu khích, Riddle mới trả đòn. (Dùng sự thật chứng minh trò giỏi hơn thầy.)
“Không có gì, chỉ là đang nghĩ nhân loại và người khổng lồ làm cách nào giao / phối.” Riddle cố gắng hít sâu, cậu không thể dựa vào nguyên tác mà quơ đũa cả nắm, nếu đã cho Dumbledore một cơ hội, vậy người khổng lồ lai này cũng sẽ có một cơ hội.
“Ách... người khổng lồ trong một năm có một ngày là... cỡ của người bình thường.” Riddle cố gắng đè nén nỗi lòng không phát hiện đại bộ phận quý tộc Slytherin đều âm thầm quan sát sắc mặt âm u mà Riddle dành cho Half-Giant kia.
“Một ngày? Well, xem ra song thân của cậu ta phong lưu không hề nhẹ.” Câu châm chọc của Riddle khiến các Slytherin nghe được co quắp khóe miệng.
“Có cần xử lý không?” Sử dụng quyền lợi của Slytherin, đuổi một quái vật ra khỏi trường là rất dễ.
“Không, chúng ta không phải Merlin. Nếu trên danh sách của trường có tên của cậu ta, vị giáo sư nào đó lại phí không ít sức...” Hagrid bị phân vào Gryffindor, cậu ta rưng rưng nước mắt khom mình với Dumbledore, Gryffindor vỗ tay hoan nghênh vị tân sinh cao lớn sắp bằng năm thứ bảy này, nhưng ngoại trừ mấy người thần kinh đặc biệt thô không ngừng bày tỏ sự nhiệt tình, tiếng vỗ tay của những sư tử còn lại đều khá cẩn thận. “Nếu cậu ta có thể biểu hiện như một phù thuỷ ưu tú, hoặc như một 【 người 】 bình thường! Tôi sẽ xem cậu ta là một Enbigment Charm vĩnh cửu biết hoạt động! Nếu không phải...” Nếu còn như nguyên tác, ví dụ như mang Acromantula kịch độc vào trường nuôi. Hừ! Hành vi này quả thật chẳng tốt hơn Voldemort hàng thật thả Basilisk ra đâu.
Nghĩ tới chuyện này đã không kiềm được cơn giận, Riddle không phát hiện bầu không khí của Slytherin vì lời cậu nói mà có sự thay đổi không nhỏ.
Bọn họ là Slytherin cao ngạo, đừng nói Slytherin khinh thường dị tộc, chúng tôi cho cậu cơ hội thắng được sự tôn trọng, nếu còn không biết tốt xấu vậy chúng tôi sẽ khiến cậu nhìn thấy thủ đoạn của quý tộc.
Mà Dumbledore trên đài cũng nghiêm túc nhìn chằm chằm Riddle, chỉ thấy Riddle tức giận nói câu gì, cả Slytherin đã phấn chấn lên, cảm giác như là rất nhiều con rắn đột nhiên tụ lại thành một con mãng xà khổng lồ, nhe ra răng nọc với Gryffindor. 【 Xem ra, Riddle rất có ý kiến với Hagrid mới tới. Quả nhiên là Slytherin khinh thường ngoại tộc. 】 Dumbledore hiền lành chớp mắt với Hagrid, 【 Vẫn còn non lắm, nếu trò biết tầm quan trọng của người khổng lồ trong chiến tranh trò sẽ không để lộ địch ý rõ ràng như vậy với Hagrid. 】
...