Đương V Đại Ngận Tân Khổ
(Làm V đại mệt mỏi quá)
043 | Thủ Lĩnh của Năm
“Alphard? Black.” Thế Giới Phù Thủy chỉ có từng ấy người, một số lời đồn truyền đi rất nhanh. Khi nghe được từ Black này, ngay lập tức các Gryffindor tưng bừng náo nhiệt dấy lên tinh thần.
Vĩnh viễn thuần túy là danh hiệu của nhà Black, đời đời phản bội cũng là tiêu chuẩn của nhà bọn họ, tuy rằng chưa phản nghịch đến mức phân viện vào Gryffindor, nhưng hầu như cứ cách mấy mươi năm sẽ có chê cười để xem, mỗi một cái lỗ trên tấm thảm treo tường khổng lồ nhà bọn họ, tỏ rõ quyết tâm cũng tỏ rõ sự bi ai này, dù sao không phải ai bị trục xuất cũng có bạn bè giúp đỡ có chú âm thầm tiếp tế như Sirius hoặc may mắn gả cho một người đàn ông tốt như Andromeda.
Nhìn cái bản mặt xúi quẩy khẩn trương đến trắng bệch của em họ, Walburga bất mãn híp mắt, rất không quý tộc cầm lấy dao ăn khi đĩa còn chưa lên món, rẹt qua vành đĩa một cái, âm thanh két lét két lét ấy nghe mà tê tái da đầu cũng khiến mọi người nhớ tới kỹ thuật ném dao cực oách của Riddle ở học kỳ trước. Hiệu quả rõ ràng đến mức Alphard nghe xong quay đầu lại nhìn rồi vèo một cái tót tới trước mặt Dumbledore đội mũ.
“Gia giáo có cách~” Riddle bội phục nhìn sự uy hiếp không lời này.
“Nếu thật có cách, bọn tôi cũng không cần mệt vậy.” Nón phân viện còn đang giãy dụa.
“Vất vả, quy củ của đại gia tộc quả là nhiều.” Riddle thở dài.
“Vinh quang của gia tộc Black không thể bị hủy diệt.” Hai vị Black kiên trì.
“Không bảo các cậu vứt bỏ kiên trì nghìn năm, chỉ là...” Nhìn Alphard trên đài có vẻ như tinh ranh kỳ thực hàm hậu, “Đừng siết chặt quá, dù sao các cậu là thân nhân, có một số việc mở một mắt nhắm một mắt cũng không tổn hại tên tuổi vĩnh viễn thuần túy, tổ tông của các cậu cũng vậy, cùng là huyết mạch nhà Black, cùng là cốt nhục của nhau mà.”
Walburga nhíu mày “Nếu nó thật sự phản bội gia tộc.”
Orion đón lời “Tội chết có thể miễn, tội sống khó tha, tuyệt đối không thể vì nó là em tôi mà nuông chiều.”
Walburga “Nể tình tuổi còn trẻ, hình phạt có thể giảm.”
Orion “Đánh năm mươi đại bản, sung quân biên cương vĩnh viễn không đón nhận.”
Abraxas, Thomas, Sheryl, Pallas, và bầy rắn ABCDE xung quanh, đều trưng ra cái mặt phức tạp nhìn Riddle.
“Được rồi~ lỗi của tôi, tôi có tội.”
Vẻ mặt mang tên khiêm tốn nghe lời răn dạy nhưng thề không sửa đổi là Riddle hiện tại. 【 Văn hóa Trung Hoa quả là bác đại tinh thâm, không uổng công tôi điều giải mâu thuẫn của vợ chồng họ lâu vậy... 】
“Ravenclaw!” Alphard lo lắng nhìn về phía bàn Slytherin, tuy không phải Gryffindor, nhưng cũng không phải Slytherin, lúc trước chị họ kiêm chị dâu tương lai có nói Ravenclaw là điểm mấu chốt, điểm mấu chốt đã giẫm, không biết bọn họ có phản ứng gì, kỳ thực sau lời tuyên ngôn nửa năm trước ở lễ Giáng Sinh, Alphard đã hối hận, nửa năm như Địa Ngục mà.
Alphard rất dễ dàng tìm được anh trai và chị họ tuy rằng không phải học cùng năm nhưng vẫn ngồi cạnh nhau ở bàn Slytherin, ngoài dự liệu là, cậu không nhìn thấy vẻ mặt như phẫn nộ, bất mãn hoặc thất vọng.
Cả hai cùng thở phào... Nói vậy là... Cậu trót lọt? Alphard hưng phấn chạy về phía bàn Ravenclaw, ôi trời ạ, học tỷ ở đây nhiệt tình quá.
“Tốt quá rồi, chí ít không cần dùng cực hình.” Orion thở phào, tốt xấu là em mình.
“Phải, quất nó mấy roi là được.” Walburga cũng thở phào, tốt xấu là em họ mình.
“Cậu rốt cuộc đã dạy bọn họ cái gì!” Abraxas đè thấp giọng, rống giận với Riddle, nghe như là tiếng rắn tê tê, nhắc tới tiếng rắn, Nagini đâu? Cậu nhét nàng vào rương hành lý nào vậy? Có mang theo không? Được rồi... Có lẽ cậu nên ngẫm lại học kỳ trước khi về nhà cậu có mang Nagini theo không.
Đầu óc đang thất thần, Riddle vẫn không quên trả lời “Ngày thường tôi nói còn ít sao? Ai biết năng lực tiếp thu kiến thức về mặt này của vợ chồng họ mạnh như vậy.” Điểm này Abraxas không thể phản bác, Riddle bình thường có thể nói từ chòm sao đoán mệnh tới làm đẹp dưỡng da, có thể từ chuyện xấu của giáo sư lan man đến liêu trai chí dị, thượng vàng hạ cám hầu như gì cũng có, thấy hứng thú với hình pháp còn nhớ dai như vậy cũng chỉ có hai người này.
“Chí ít khuyên nhủ tí, sau này vòng tròn của giới quý tộc có đồn đãi về yêu thích như vậy cũng không dễ nghe.” Mọi người đều là thân thích.
“Được, nhưng theo tôi thấy bọn họ chỉ là tìm được một cách trừng phạt dễ chữa trị hơn tổn thương của bùa chú, còn chưa đến mức trở thành yêu thích.”
“Thế nhưng bọn họ nói chuyện quỷ dị quá.”
“Chỉ cần sau này khuê nữ không gả vào nhà bọn họ, bọn họ ngày thường nói thế nào cũng không liên quan tới cậu cả.”
“Cũng đúng!” Rất nhiều người gật đầu.
Riddle, cậu cầu nguyện sau này Sirius và Regulus đừng tới tìm cậu tính sổ đi.
...
“Năm thứ nhất đuổi kịp.” Huynh Trưởng mới là Edmond? Hent, không phải quý tộc hiển hách gì, sản nghiệp cũng không nhiều, nhưng người ta là cháu ngoại trai của bạn gái của đồ đệ của em họ của viện trưởng, thế nên chức Huynh Trưởng do viện trưởng chọn ra rơi vào đầu người ta, Slytherin đương nhiên không có ý kiến, dù sao Huynh Trưởng được chọn chỉ là biểu tượng ở Slytherin, Huynh Trưởng chính thức trên cơ bản là Thủ Lĩnh nội bộ Slytherin. Nhưng chị Đại tiểu thư Pobby vừa tốt nghiệp đi Ai Cập giúp đỡ sự nghiệp của bạn trai. Đời kế tiếp tương đối hiển hách chỉ có Walburga? Black, mới năm thứ tư, một năm giáp hạt này thôi cứ để tiểu tử vừa vặn có tí quan hệ kiếm hời đi.
“Riddle!” Abraxas vươn tay kéo lại Riddle vừa ngáp vừa tính về phòng
“Gì vậy?”
“Trận khiêu chiến Thủ Lĩnh...”
“À, chúc mừng cậu.” Chúc mừng sớm, về ký túc xá ngủ. Ngày mai còn phải đi tìm Nagini nữa. (Còn ngày mai!)
“Đứng lại, đã hai năm cậu không tham gia rồi, năm nay phải tham gia, cậu khinh thường tôi có phải không!”
“Tôi tôn trọng cậu còn không được sao!” Cậu muốn ngủ.
“Không được!” Chuyện này không liên quan tới tình cảm, là tôn nghiêm của Slytherin. Riddle có thực lực thế nào cậu rõ ràng nhất, cậu tình nguyện để Riddle làm Thủ Lĩnh, cũng không hy vọng cái chức này là Riddle nhường cho.
“Abraxas, chúng ta có thù à?”
“Thân ái, cậu biết rõ là không có.” Cố kéo, “Cho tí mặt mũi đi, cậu cũng là Slytherin mà, phối hợp.”
Trận khiêu chiến Thủ Lĩnh năm thứ ba, Riddle vừa đứng vào vòng, sắc mặt mọi người... nói thế nào đây, ngoài dự liệu, đã đoán được, về lý trí là hy vọng, về tình cảm lại là không, kiêu ngạo của Slytherin khiến bọn họ theo thói quen cúi đầu trước kẻ mạnh, Riddle là người bọn họ chịu phục, nhưng mà... nhưng mà xác suất tên này chịu quang minh chính đại quyết đấu không đủ 1%!
“Không cho dùng dao.” Abraxas mở miệng.
Riddle suy nghĩ một chút, gật đầu.
“Không cho dùng súng.”
Riddle cũng gật đầu, súng rất nguy hiểm.
“Không cho dùng, thuốc mê, thuốc tê, đạn cay, đạn sáng, vật phẩm luyện kim kiểu hố bẫy chỉ dùng một lần.” Abraxas ngẫm lại rồi nói một tràng, “Mớ ám khí như kim thép, bom bi không cho dùng, thuốc mê bốc hơi không cho, độc dược hỏi từ Eileen cũng không cho.”
“Abraxas, cậu quá đáng lắm...”
“Cho cậu dùng cậu có thể cam đoan thủ hạ lưu tình sao?”
“Đại bộ phận là không...” Chỉ có phi đao luyện là vì ngầu, còn những kỹ xảo khác là Saga dạy, khi đó bọn họ còn phân tích, lúc một phù thuỷ cần dùng tới thủ đoạn của Muggle khẳng định là lúc nguy hiểm, đương nhiên phải hạ tử thủ rồi.
“Thế không phải rõ rồi sao, dùng đũa phép và võ thuật bình thường thì chết à, tôi nhớ tiết phòng chống Nghệ Thuật Hắc Ám của cậu là O.”
“Được rồi, ể... Abraxas, chúng ta bắt đầu thôi.”
“Ừ?” Vừa nãy nếu quý tộc bạch kim chú ý sẽ phát hiện mỗi khi cậu nói ra một yêu cầu ước chừng sẽ có mấy người lui về sau, nói xong cũng chỉ thừa lại hai người họ, vì thế cả hai đều có chút xấu hổ, lý do, vì bọn họ đang ở trong trạng thái theo đuổi và bị theo đuổi, hoặc nhiều hoặc ít có tí ái muội.
Duy nhất rõ ngọn ngành Sheryl bước tới, thì thầm một câu vào tai Abr, 【 Có đuổi được cậu cũng cần dùng võ lực để cam đoan mình ở trên. 】
Ánh mắt của quý tộc bạch kim nháy mắt sáng lên, đũa phép chỉ thẳng vào Riddle, khí thế mười phần.
【 Ăn thuốc nổ à? 】 Riddle trái lại không ngờ, bát tự còn chưa tính, phía đối diện đã bay tới vấn đề trên dưới.
Chuyện còn lại thì đơn giản, bùa chú bay tán loạn, lực sát thương ngày một mạnh, mọi người nhìn hoa cả mắt, càng bội phục hơn là, bùa chú của bọn họ không có cái nào thất bại, chỉ có bắn ra, bị né, hoặc bị Protego cản lại, mà không có tình huống như bắn không ra, hoặc lệch xa hơn vạn dặm và bắn trúng mà không có hiệu quả gì. Mỗi một cái hố trên đất, và sự nhảy nhót không ngừng của hai người tỏ rõ độ mạnh và độ chính xác của chúng.
“Hai người này né giỏi thật.” Lời ca ngợi của Thomas bị một bàn tay của Pallas tát về. Cậu phiền muộn sờ ót, làm chi vậy, bọn họ đến giờ còn không bắn trúng đối phương, không phải né giỏi thì là gì.
“Ai u!” Abraxas đột nhiên trượt chân, sau đó bị một cái Petrificus Totalus bắn trúng.
“Thủ Lĩnh năm thứ ba, Tom? Riddle.”
Vừa cởi ra Body Freezing Spell, Abraxas đã nắm lấy cái thứ màu trắng bên chân, ném về phía Riddle, kèm theo một tiếng quát giận dữ “Tom? Riddle!”
“A nha ~ Nagini, thì ra mày ở đây, tao tìm mày lâu lắm đấy.” Riddle chuẩn xác đỡ được Nagini. Cũng khen ngợi vuốt ve thân thể mềm nhẵn của tiểu cô nương.
【 Tom, tôi luôn chờ ở đây, cậu lúc nào có thể không quên tôi chứ~ 】 Nagini thấy oan lắm, Tom đích xác là một người chủ tốt, xưa nay chưa từng bạc đãi Nagini, tiền đề là còn nhớ mình có con thú cưng này, may mắn thay thân phận của Tom cao quý, Hogwarts có rất nhiều house-elf nguyện ý hầu hạ thú cưng của hậu duệ Slytherin, nếu không nàng sẽ là sinh vật huyền bí đầu tiên vì bản thân không biết săn mồi đồng thời bị chủ nhân bỏ quên mà chết đói (tiểu cô nương kiên trì thân phận của mình)【 Tom, vừa nãy tôi làm không tệ đúng không. 】 Vẫy đuôi, Nagini là một con rắn huyền bí lợi hại, rất hữu dụng.
Riddle hớn hở so ngón tay cái với Nagini, lúc này không thể mở miệng, chỉ có thể khen như vậy. Không hổ là rắn cậu nuôi, phong cách không ấn lẽ thường học rất giống. (= =)
“Cậu không thể quang minh chính đại đánh một trận sao!” Khi cần bày ra thực lực đừng có không từ thủ đoạn như vậy.
“Đây là ngoài ý muốn, Abr...” Riddle giả vờ vô tội nhìn Abraxas, tuy rằng cậu rất vui, thắng nhanh chóng lại không tổn hại mặt mũi của Abr, nhưng quả thật là ngoài ý muốn mà, nhìn quanh, được rồi, không ai tin.
“Chân tướng vĩnh viễn tịch mịch như vậy.”
“...”
...
Riddle rất giận, vì sao khi Abraxas làm Thủ Lĩnh không có chuyện gì, đến phiên cậu làm lại xảy ra chuyện, lao đi như bay, trong lòng tính toán sang năm phải đá vị trí này về.
“Nói! Lại thế nào hả.”
“Riddle...” Một Slytherin năm thứ ba tên là Finger.
“Tôi nói rồi không được đánh nhau trước mặt mọi người!” Khi nghe Thomas báo tin, cậu rất muốn đánh người, đánh cho cái tên dám đánh nhau này tàn phế (chỉ cho quan châu đốt lửa, không cho bách tính đốt đèn), thân là Slytherin lẽ nào không biết hẹn người tới chỗ bốn bề vắng lặng rồi hãy động thủ (hẹn hò)?
“Ôi trời ơi, tôi nhận phạt, trừ điểm cấm túc gì cũng được, nhưng cậu ta... cậu ta... Cậu ta dĩ nhiên mang theo Flobberworm, còn là cả một lọ!” Đầu Slytherin đó nổi đầy gân xanh nhìn Ruber? Hagrid cao tòng ngòng phía trước!
“Nhưng... nhưng chúng...” Hagrid hình như là muốn giải thích cái gì.
“Xin lỗi.” Một Gryffindor lớp lớn cột tóc chỉnh tề mở miệng. “Tôi là cấp trưởng của Gryffindor, Minerva? McGonnagal, tôi không cho rằng điều này có thể giải thích cho việc cậu bắn bùa yểm vào cậu ấy.”
“Học tỷ McGonnagal.” Riddle ôn hòa nói với McGonnagal, “Finger đã bảo, cậu ấy thừa nhận sai lầm của mình, vừa rồi cậu ấy đang nói lý do cậu ấy công kích.”
McGonnagal há miệng, vừa tính nói gì, Finger đã quát. “Cậu ta đổ cái lọ đựng sâu ấy lên người tôi!” Nói xong đã thêm cho mình mười mấy cái Scourgify.
Các Slytherin xung quanh thu hồi ánh mắt bất mãn với Finger, đổi thành trừng Hagrid, mà học viện khác cũng cau mày.
“Cậu ấy không cố ý!” McGonnagal che trước Hagrid, tuy rằng Hagrid là năm thứ nhất, McGonnagal đã là năm thứ sáu, nhưng vẫn có vẻ nhỏ nhắn.
Phía trước là nữ vương cực kỳ có khí thế, phía sau là một nam sinh vạm vỡ tội nghiệp nháy đôi mắt như bọ cánh cứng, khiến mọi người nổi hết da gà.
“Cậu ta đương nhiên không cố ý, nếu cậu ta cố ý khi nãy tôi đã lột da cậu ta ra rồi.” Tên này có phải đi hơi gần với hai cái nhà Black không?
“Sao cậu có...”
“Được rồi.” Riddle cản lại cuộc tranh cãi của hai người. “Finger, về ký túc xá tắm đi, mấy thứ này chỉ dùng Scourgify là vô dụng, tiết sau của cậu là gì?”
“Tiên Tri.” Finger nhìn Riddle như đang nhìn Cứu Thế Chủ.
“Vậy nghỉ đi, tắm lâu một chút, Pallas, tôi nhớ cậu cũng có tiết Tiên Tri, xin nghỉ cho cậu ấy, bảo là tôi đồng ý.”
“Được.” Mỹ nhân dã tính cao ngạo ngẩng đầu, quyến rũ lại đắc ý nhìn mọi người trợn mắt há hốc mồm xung quanh, đây là quyền lợi của Slytherin.
“Cậu dĩ nhiên bảo cậu ấy trốn học!” Bà chị McGonnagal à, tinh thần trọng nghĩa của chị mạnh quá rồi đấy.
“Phải, thật tiếc nuối, nếu cậu ấy không phải Slytherin, cậu ấy có thể mang theo đống chất nhầy Flobberworm dính đầy người này lên lớp.” Riddle nhướng mày nhìn McGonnagal, “Chị nói đúng không, Huynh Trưởng Gryffindor!” Chị là Gryffindor, quản chuyện của Slytherin làm gì.
“Xin nghỉ như vậy sẽ không được duyệt, cậu ấy vẫn bị trừ điểm.”
“Cảm ơn ý tốt của học tỷ McGonnagal, cho dù giáo sư vì chuyện này mà trừ sạch điểm của Slytherin cũng không ai nói nửa câu thừa, vì chuyện này tôi đã cho phép, tôi là Thủ Lĩnh năm thứ ba, cậu ấy do tôi quản.” McGonnagal đích xác là có ý tốt, thế nên Riddle cũng khó được giải thích thêm một câu, giọng nói nhẹ nhàng.
McGonnagal nhíu mày, người ta đã nói đến nước này, cô cũng không thể nói gì hơn, nhưng mà... Thủ Lĩnh của năm ở Slytherin có quyền lợi lớn như vậy à?
“Hagrid!” Nên tính tới chuyện chính.
“Dạ!”
“Sâu là cậu mang.” Giọng khẳng định.
“Dạ.”
“Bất cẩn làm đổ.”
“Dạ.”
“Xin lỗi chưa.” Cứ như đang dạy chó vậy?
“Xin lỗi.” Lấy cái dáng ngoài này hẳn là gấu chó đi. (Gấu chó không phải là chó, nhưng muốn tìm ra một con chó có chiều cao bình quân 1m7 khó lắm.)
“Vì sao mang theo chúng.”
“Chúng rất đáng yêu, lại dễ nuôi, tôi muốn nuôi thử xem.” Kế chớp mắt.
“Đáng yêu...” Riddle cảm thấy có chút choáng váng, cái thứ giống như con sên này đáng yêu ở đâu chứ!!!
“Phải, chúng...” Hagrid cho rằng câu này của Riddle là đồng ý, khoa tay múa chân tính kể.
“Câm miệng!” Riddle giận trừng Hagrid. “Nghe cho kỹ đây, nội quy trường quả thật không có quy định không cho nuôi sinh vật ngoại trừ thú cưng trong trường, nhưng rất nhanh sẽ có, lại có lần sau, là cấm túc, trừ điểm, đuổi học, học tỷ McGonnagal, nếu chị để ý tới vinh dự của Gryffindor vậy khi ấy xin hãy chú ý nhiều hơn. Về phần cậu...” Quan sát Hagrid từ trên xuống dưới, “Tôi ghét cậu!”
Mọi người sửng sốt, “Bề ngoài xấu xí, chiều cao dị dạng, ăn mặc không tươm tất, trên người toàn mùi lạ, lôi thôi lết thết, mặt mũi không rửa, tóc tai thắt lại, nói chuyện ấp a ấp úng, cho dù cậu học năm thứ nhất, một nam sinh dĩ nhiên để nữ sinh nói giúp, lúc tôi học ở năm thứ nhất thả rắn ra cắn giáo sư cũng là tôi tự giải quyết.” Riddle, chuyện này không đáng để khoe...
“Thưởng thức của Gryffindor dĩ nhiên là cấp bậc như Flobberworm.” Bẩn là bẩn tí, nhưng tốt hơn Blast-Ended Skrewt nhiều, thế nên lời của Riddle cũng không dữ tợn cho mấy, “Nghe kỹ đây, Slytherin đều là quý tộc tinh xảo đến từng sợi tóc, chúng tôi rất để ý bề ngoài của mình, thế nên, cậu, như cậu vậy đấy, chúng tôi rất ghét, sau này chúng tôi thấy cậu sẽ đi đường vòng, cậu thấy chúng tôi cũng làm ơn giữ một khoảng cách nhất định. Chờ có quy định rồi, trừ điểm là chuyện của Gryffindor, cấm túc là chuyện của cậu, chọc tới Slytherin... Cút ra khỏi trường là nhẹ đấy.”
“Cậu có quyền gì uy hiếp bạn học hả. Riddle, tôi nhớ...”
“Tôi không phải đang chia rẻ học viện, tôi nhằm vào là cậu ta mà không phải Gryffindor, cho dù hôm nay cậu ta là Ravenclaw hay Hufflepuff tôi cũng sẽ nói vậy, đây là cảnh cáo là uy hiếp cũng là lời khuyên. Chị không nghĩ thử xem, nếu đống sâu này đổ lên người Malfoy sẽ là hậu quả gì? Da của cậu ta có dày đi chăng nữa cũng sẽ bị Abraxas phân thây.”
“Vậy cậu cũng không có quyền đuổi cậu ấy đi. Cậu chỉ là Thủ Lĩnh của năm.” McGonnagal nhìn Hagrid không biết phải làm sao cuối cùng mềm lòng.
“Tôi nói chỉ là nhẹ, tôi không có quyền này, nhưng không có nghĩa làm không được, có tin hay không, nếu cậu ta chọc lên đầu tôi, tôi sẽ khiến cho cả Gryffindor khóc la tống cậu ta vào Azkaban.” Sự cuồng vọng và kiêu ngạo của Riddle khiến mọi người hít ngược một hơi, sau đó bầy rắn của Slytherin như là đánh mất khả năng hít thở vậy, khuôn mặt nghẹn đến đỏ bừng hưng phấn tỏa sáng nhìn Riddle.
“Tránh xa Slytherin ra, ngu xuẩn.”
...