[Harry Potter] Đương V Đại Ngận Tân Khổ

Chương 31: Chương 31: Tiêu khiển




Đương V Đại Ngận Tân Khổ

(Làm V đại mệt mỏi quá)

031 | Tiêu khiển

“Riddle, cậu không phải nói Dumbledore và ông chủ quán Đầu Heo có gì sao... Giờ lại cùng bà chủ Muggle...” Năm trên quấn quýt, uổng công bọn họ bỏ xuống rụt rè quý tộc, cải trang tới quán Đầu Heo thăm dò. Kết quả có được đích xác rất thú vị, nhưng chưa kịp ủ nóng, chứng cứ mới có ảnh làm chứng đã lòi ra.

“Anh không nghe qua câu chân đạp hai thuyền à?”

“Vì sao chuyện của anh và Alice sẽ lên báo?”

“Dù sao cả trường trên cơ bản đều đã biết, cũng không kém tờ báo này, ưu điểm là danh tiếng càng hoàn mỹ, áp lực của anh càng nhỏ, anh không phải đòi tốt nghiệp xong sẽ kết hôn sao.”

“Vậy... thầy ơi, yêu thầy thật thống khổ...”

“Là thật, có người nói đối tượng là giáo sư bùa chú của chúng ta và một nam sinh năm trên của Ravenclaw.”

“Đũa Phép Ân Cừu Lục sao chỉ có phần giới thiệu vắn tắt vậy.”

“Đã nói là tiểu thuyết nhiều tập, một tờ báo sao có thể viết hết được, rồi. Kế tiếp tới tôi hỏi.” Riddle nhìn cả đám Slytherin vây quanh mình, “Mọi người sao lại tới hỏi tôi!”

“Để chồng báo cậu đang cầm bán trên tay xuống câu hỏi sẽ càng có sức thuyết phục.” Abraxas đơ mặt nhìn tờ báo trong tay, mấy bài báo tạp nham, đồn đãi không phụ trách nhiệm này, khoa trương hơn là mớ tin đồn thất thiệt hoặc thật hoặc giả.

Lúc nào Hufflepuff cao tay như vậy.

“Tổng phụ trách là Huynh Trưởng của Hufflepuff, nhận bản thảo ở Slytherin sẽ do Thomas phụ trách.” Riddle nói một câu.

“Vì sao là tôi?”

“Tôi bận!”

“Cậu bận nên là tôi à?”

“Có ý kiến? Vậy để phần bài tập độc dược thuộc về tôi cậu đang cầm trên tay xuống.”

“Tôi biết rồi...” Rơi lệ ~ đây chính là cường quyền.

“Thomas, cậu không thể tự làm bài tập à.” Sheryl cảm thấy thằng nhãi này rất đáng buồn, “Chép của Riddle còn phải nghĩ cách sửa lại, chúng ta mới năm thứ nhất mà.”

“Có người trời sinh là M, hết cách rồi.” Pallas ngồi bên cạnh xen miệng.

“Không phải lỗi của tôi...” Thằng nhãi bị bình luận là M ngẩng đầu lên, “Phải biết, hai chữ 【 thói quen 】 là đáng sợ cỡ nào~”

Chúng ta đổi chủ đề đi... Ánh mắt mọi người giao lưu, sau đó không nhìn người nào đó đang 【 thói quen 】, nhắc tới một chủ đề khác.

“Tom? Riddle, anh cho rằng em nên có chút tinh thần tập thể.” Huynh Trưởng đột nhiên tới, mọi người dùng mờ mịt ánh mắt nhìn Huynh Trưởng, lại nhìn Riddle.

Nhìn Huynh Trưởng là vì Slytherin tuy rằng rất đoàn kết nhưng đó là khi nhất trí đối ngoại, bình thường thì miễn, gia tộc mỗi người đều có không ít đối địch. Về phần Riddle, ánh mắt của bọn họ là hỏi, cậu lại làm chuyện xấu gì.

【 Hậu quả khi làm người quá thành công là, có đôi khi gặp được vài chuyện cho dù mở miệng giải thích, cũng không ai tin. 】 Riddle thở dài.

“Quidditch?” Sau một chuỗi quanh co lòng vòng anh tới em lui rất có phong cách Slytherin, Riddle làm rõ được vấn đề lập tức không ưu nhã bật dậy, “Em nói này Huynh Trưởng, môn Bay của em suýt nữa miễn tu, anh tìm em bàn về Quidditch?”

Rất nhiều tiểu thuyết đồng nhân từng nói Voldemort không am hiểu môn Bay, sau khi Riddle đội lốt Dark Lord, cậu rất nhanh đã xác thực định luật này, hết cách rồi, dù sao linh hồn của cậu không phải trẻ con chân chính, bản lĩnh đón nhận những điều mới lạ không cao, ngồi lên chổi bay vẫn có chút áp lực, kề sát mặt đất chậm rãi lia thì còn được, làm ba cái trò lộn qua lộn lại, gay to.

Riddle từng dùng vô số chuỗi Diffindo, để kháng nghị cây chổi của trường, lại dùng cả đống bùa chú quấy rầy để kháng nghị môn Bay, giành được đãi ngộ tới tiết có thể ngồi lia trên chổi đồng thời trong vòng bán kính năm mét sẽ không có nửa cây chổi nào lại gần. Nếu không phải cảm giác cách mặt đất ấy không tồi, cậu đã sớm xin miễn tu rồi.

Những người khác lặng lẽ nhìn Huynh Trưởng, bọn họ có quan hệ khá tốt với Riddle, cũng biết thiên phú bay của cậu ta thậm chí vì lén lút vui sướng khi người gặp họa mà từng bị chơi xỏ mấy lần.

“Vậy cũng nên tới cổ vũ, trước đến giờ em chưa từng đi xem trận Quidditch nào cả.” Slytherin vốn đã ít người rồi, lại có kẻ lười biếng nữa chứ, đầu người trên khán đài còn thua cả Ravenclaw. Mà bọn Gryffindor ngu xuẩn thì vừa nhiều người sinh lực vừa dư thừa. Riêng nói sĩ khí thôi đã ăn đứt bọn họ.

Không cam lòng... Vì thế Huynh Trưởng kiêm đội trưởng đội Quidditch bắt đầu bắt người, Riddle là ứng viên đào ngũ số một.

“Cho dù cộng thêm em, tiếng cổ vũ cũng không lớn hơn được bao nhiêu...” Quăng cho bạn tốt ánh mắt xin giúp đỡ.

Abraxas “Muốn tôi giúp cậu? Chê scandal của chúng ta chưa đủ à? Tôi thì không thành vấn đề, chỉ cần cậu tới Hufflepuff thừa nhận mình nằm phía dưới là được.” Nhờ ơn mấy bức chân dung, nó chính là tin vịt lan nhanh nhất gần đây, Hufflepuff đã thề sẽ tìm ra chân tướng.

Pallas “Anh tôi là tấn thủ Slytherin.” Cô không giúp được, dùng mỹ nam kế cũng vô dụng.

Thomas “Tôi thích Quidditch.” Thường xuyên lôi Riddle đi xem Quidditch nhất là Thomas.

Sheryl “Giúp cậu? Dưới tình huống này? Cậu cho tôi chỗ tốt gì?” Lợi thế!

“Tôi đi là được.” Phù thuỷ các cậu quá thiếu thốn hoạt động giải trí mà, “Đúng rồi!” Riddle đột nhiên bật dậy, ánh mắt lóe sáng nhìn mọi người. “Đánh mạt chược không?”

...

“Của Muggle à?” Thomas gõ gõ mạt chược, không nhúc nhích, không biết nói, vậy là của Muggle.

“Cậu đang nói chung thứ tiếng với Muggle đấy, sao không mau câm miệng lại.” Rất hiển nhiên Riddle cho rằng Thomas phát bệnh phù thuỷ, “Cái trò cờ phù thuỷ, mới mấy quân cờ thôi đã kêu loạn xà ngầu, trò này có tới 144 quân bài lận!”

Mọi người song song não bổ cái cảnh 144 quân bài mở miệng kêu đồng thời bay tứ tung, không không, quý tộc cần ưu nhã.

“Nó đích xác là trò chơi của Muggle, nhưng là quốc tuý của Trung Quốc. Tục ngữ nói, phạm tội không bị bắt là hợp pháp. Chơi hay không?” Riddle không cần đầu độc bao nhiêu, khuôn mặt nổi lên hứng thú của cậu chính là mê hoặc lớn nhất.

Abraxas và Sheryl đã thay đổi phân nửa cái nhìn với Muggle sảng khoái ngồi xuống, Thomas cũng rất cổ động ngồi theo, vừa vặn đủ ghế, Pallas cầm giấy bút, phụ trách ghi lại quy tắc trò chơi.

“Riddle, cái này...” Thomas cầm quân Phát, ý rất rõ, đọc không hiểu.

“Đơn giản, pháp thuật thật thần kỳ.” Lục ra những quân có chữ Trung Quốc, dùng tiếng Anh thay thế. Chữ Phát biến thành đồ án Gold Galleon. “Bắt đầu, quy tắc là...”

“Hô... rõ chưa?” Riddle ngứa tay xào bài. “Chưa rõ chơi hai ván là rõ!”

“Đợi đã, Riddle, trò này có thắng thua cũng có quy tắc lớn nhỏ, y như là đánh bạc vậy, lưu hành cái này ở trường...” Sheryl chưa nói xong, Riddle đã nhanh chóng lấy ra một xấp giấy —— giấy của Muggle.

“Ghi nợ hả?” Abraxas thuộc về tầng lớp có tiền, nhưng cũng biết nguy hại khi đánh bạc, nhà Malfoy thậm chí có gia quy minh xác, có quý tộc vì tham dự cá độ Quidditch mà táng gia bại sản, trốn ra hải ngoại.

“Severing Charm!” Lưu loát cắt chúng thành sợi, “Giấy của Muggle có chỗ tốt là, mỏng, mềm, giá rẻ, và không có mùi khai của dê.” Lại lấy ra một chai keo cao su, âm hiểm cười nhìn mọi người.

“Không, rất tổn hại hình tượng quý tộc.” Abraxas là người đầu tiên thét lên, không phải cậu và Riddle tâm hữu linh tê, mà là vì nhà Malfoy để ý hình tượng bề ngoài của mình đã đến độ thay đổi gien.

Riddle liếc xéo một cái, rút ra cây đũa phép lông đuôi phượng hoàng, tiêu sái vung lên, cửa phòng ngủ đóng lại, còn cố ý lớn tiếng đọc ra hàng loạt bùa chú như Locking Charm, Silencing Charm vân vân. Rồi khiêu khích nhìn Abraxas.

“Nhưng...” Không chỉ là Abraxas cả Sheryl cũng nhíu mày, bọn họ nghĩ tới cái cảnh mặt mình dán đầy giấy.

Chưa chờ Riddle nói thêm lời kích động lòng người gì, Thomas ngày thường ở vấn đề hình tượng rất có phong cách Gryffindor, dùng nửa mặt khí phách trừng Riddle, lại dùng nửa mặt còn lại biểu hiện rất hèn mọn ghé tới chỗ hai người họ.

“Lẽ nào các cậu không muốn nhìn Riddle bị dán giấy à?”

Vừa dứt lời, hai quý tộc Anh nhìn nhau, lại nhìn khuôn mặt cười đến tà khí, anh tuấn bất phàm của Riddle, ăn ý bắt đầu xào bài, Pallas ngồi bên cạnh cúi đầu bật cười, ném luôn cả hình tượng thục nữ bò lên giường Riddle chà đạp chăn gối của cậu.

【 Mình làm người thất bại vậy à? 】 Riddle lần đầu tiên xét lại cách ăn ở của mình, rồi nhận được đáp án là đời trước mình tuân thủ pháp luật, đời này chỉ là giúp bạn bè làm chút chuyện xấu, lên lớp có nghiêm túc nghe giảng, tôn kính giáo sư, bảo vệ bạn học, thích giúp mọi người.

【 Mình thật là một người tốt. 】 Quy tội chuyện vừa rồi cho mấy tên đố kị với tướng mạo của cậu.

...

“Tôi rốt cuộc hiểu hàm nghĩa của câu bình mẻ thì ném.” Sheryl dán giấy đầy mặt cảm thấy nếu thua tiếp nữa vậy chỉ còn mắt để dán.

“Tôi lại cảm thấy nếu bị người ta thấy, chúng ta có thể thoái thác nói là đang nghiên cứu trang phục Halloween sang năm.” Abraxas, đắn đo nữa ván này cậu sẽ thua.

“Tôi cảm thấy mình đã lĩnh hội được hàm nghĩa của cảnh giới ngoài cười trong không cười mọi lúc mọi nơi của quý tộc mà mẹ tôi muốn tôi luyện tập.” Thomas nói chuyện khá khó khăn, phân nửa chỗ giấy bị cắt ra đều dán trên mặt cậu, khi dễ mớ biểu tình phong phú của cậu.

“Làm phù thuỷ thật tiện, chạm đũa phép vào nhau một cái, là có thể cam đoan không lám bừa.” Trên mặt Riddle cũng có mấy cái, nhưng tốt hơn những người đã không thấy làn da xung quanh. “Các cậu ngay từ đầu đã liên hợp công kích tôi, thật không đủ bạn bè.”

“Từ ý nghĩa nào đó mà nói làm bạn của cậu quả là một chuyện không dễ.” Pallas tổng kết, ba người bạn dán giấy đầy mặt gật đầu, mấy tờ giấy vung vẫy khắp nơi.

“Hôm nay đến đây thôi, cũng sắp giới nghiêm ban đêm rồi. Chủ yếu hơn là hết giấy.”

“Được!” Bình thường một người chơi nghiện sẽ không sảng khoái đáp ứng, nhưng khi thấy chuyện đầu tiên Abraxas làm là giơ đũa phép xóa sạch mớ giấy trên mặt... Chúng ta phải hiểu cố chấp của mỹ nhân.

“Tôi còn chưa chơi mà!” Pallas oán giận.

“Pallas, sau này có rất nhiều cơ hội, mà còn dán giấy hoài có chút lãng phí, chúng ta có thể áp dụng những cách trừng phạt khác tỷ như... Uống nước!”

“Uống nước?” Tam trọng tấu.

“Thomas, nếu đổi mỗi tờ giấy trên mặt cậu thành một ly nước bắt cậu uống hết...”

“Tôi tình nguyện dán giấy.”

“Tôi tình nguyện trả tiền.” Giàu nứt đổ vách Abraxas.

“Điểm này phải ngăn lại, Slytherin không thể nuôi ra bầu không khí đó, nếu làm to chuyện, nói không chừng trò này sẽ bị cấm, chúng ta dạy cho ai chơi cũng phải dùng bùa chú cam đoan tuyệt đối không thể diễn biến thành trò đánh bạc tiền tài hoặc hiện vật!”

Bốn người không ngốc lập tức đồng ý, nhưng bộ bài vẫn bị Pallas lấy lý do là cô chưa chơi mà bị tịch thu.

Cái gì là chơi bời lêu lổng, tuy rằng Slytherin có chừng mực chiếm 90%, nhưng bạn không thể trông chờ một người bị giam trong ngục mười mấy năm sẽ biết thu liễm ở khi được ra ngoài hít thở không khí, chí ít... ở trước khi người mới học chưa dán đầy giấy lên mặt của những người khác, bọn họ sẽ không dừng tay.

Slytherin thông qua Moody truyền tới Hufflepuff, sau đó là Ravenclaw và Gryffindor, cuối cùng lấy việc công làm việc tư giáo sư Slughorn tịch thu được một bộ, thời gian các giáo sư dùng để chấm bài trái lại áp súc không ít.

“Sáng ý thiên tài!” Cho dù không phải Slytherin phát minh cũng là Slytherin phát hiện.

“Đồ của Muggle rất thú vị, nhưng sao tôi chưa từng thấy?” Giáo sư Muggle học.

“Có người nói là sản phẩm nước ngoài.” Giáo sư Thảo Dược học.

“Biến hình thuật của mọi người có tiến bộ rất lớn.” Cung không đủ cầu, biến hình thuật của mọi người đều đột nhiên tăng mạnh, Dumbledore híp mắt nghĩ, ông rất thích trò này, phép tính phức tạp hơn cờ phù thủy, song song phải tính cả bài của ba người khác, rất khảo nghiệm đầu óc, còn có may mắn, nhưng... “Thật khó mà ngờ được, Slytherin dĩ nhiên sẽ chú ý tới trò chơi của Muggle.”

“A ~ có người nói là Riddle mang tới, Albus, tôi phải thay Slytherin giải oan, tuy rằng chúng tôi coi trọng thuần huyết, nhưng chưa tới nỗi cả chơi một trò chơi cũng như có thâm thù!” Trên thực tế, câu này là câu tuyên truyền khi mở rộng trong nội bộ Slytherin.

Lúc đó đối mặt với các Slytherin quấn quýt, mấy người đã chơi nghiện, liếc bọn họ một cái, 【 Cái này cũng tính toán, cậu sống có thấy mệt không. 】 rồi tiếp tục chơi, mê hoặc tại trận luôn. Cuối cùng bè lũ ngoan cố cũng vong trận dưới sự kêu gọi ba thiếu một của bè bạn mình, miệng còn thì thầm, Malfoy đều chơi gì đó...

“A, tôi thua rồi.” Dumbledore rất lưu manh nhìn cục bài nhất pháo tam hưởng, thành thạo cầm lấy tờ giấy dán lên mặt, “Vì sao trừng phạt không phải là ăn bánh ngọt~”

“Nhắc tôi mới nhớ Albus, có người nói bọn nhỏ còn có trừng phạt uống nước.” Giáo sư Thảo Dược học.

“Chúng ta cũng thử đi, dán giấy chặn mắt quá.” Slughorn rất hứng thú, nhìn Dumbledore, “Chúng ta đổi thành cao cấp tí nhé, cà phê thế nào?” Ba phiếu thông qua.

Dumbledore đau khổ nhìn ly cà phê trước mặt mình, lại nhìn các đồng sự rất đồng lòng, lần đầu tiên bắt đầu xét lại cách ăn ở của bản thân, “Hội Phượng Hoàng còn có chuyện cần xử lý...” Ông cũng rất bận mà.

“Lần nào cũng vậy, cậu luôn bận rộn cả, Albus. Giúp chúng tôi gọi Pince tới đây, thư viện hẳn có thể đóng cửa rồi.”

...

“Kỳ thực... tôi cảm thấy Slytherin chúng ta nên là những người rảnh rỗi nhất trước khi kỳ thi tới.” Riddle ra sức làm bài tập, tiếng chà mạt chược ở phòng sinh hoạt chung đã bị Silencing Charm chặn bên ngoài, cảm ơn pháp thuật thần kỳ.

“Tôi trái lại cho rằng cuối tuần bọn họ nên tiết chế.” Abraxas lật xem 《 Tạp chí H 》 trong tay (thuần khiết tí, đó là viết tắt của từ Hogwarts), “Trận đấu Quidditch sắp bắt đầu, các đội viên lại không chịu ai luyện tập, may mắn trận kế là với Ravenclaw... Cái gì! Vì sao tôi đứng đầu bảng mỹ nữ!”

“Đã nói là đừng làm căng với báo chí mà.” Giọng nói bình tĩnh của Riddle khiến Abraxas cảm thấy mình như là chuyện bé xé ra to, kỳ trước đã lá cải đến độ Dumbledore mang thai, cậu lên bảng mỹ nữ cũng là bình thường.

Thomas cầm lấy bài tập Riddle đưa, nuốt câu 【 Bảng này do Riddle xếp đấy. 】 vào bụng.

...

Ngày thi đấu Quidditch...

“Chết tiệt, chúng ta dĩ nhiên không luyện tập được bao nhiêu lần!” Huynh Trưởng kiêm đội trưởng Quidditch bùng nổ, đi tới đi lui trong phòng nghỉ của đội viên.

“Tôi chưa làm bài tập...” Đội viên Giáp.

“Tôi cũng vậy, lát nữa tới thư viện, nhanh chóng giải quyết, rồi chơi hai ván, tôi muốn rửa nỗi nhục trước.” Đội viên Ất.

“Các cậu nghiêm túc cho tôi!!!” Đội trưởng rít gào.

“Giận gì chứ!” Đội viên Bính.

“Riddle nói to họng nhất là người thua, tối qua khẳng định thua thảm...” Đội viên Giáp, cậu đoán đúng rồi...

Đội trưởng đang tính bão nổi, một đội viên từ bên ngoài thong thả bước vào, “Yên tâm đi, mặt mũi bảo vệ, tới xem thi đấu chẳng có mấy ai cả.”

Tối hôm đó, Riddle bị Huynh Trưởng tóm lấy cổ áo rống “Anh có thể không thèm cúp Quidditch, không thèm cúp học viện, nhưng chúng ta tuyệt đối không thể thua Gryffindor!!” Kết quả trận sau là Slytherin đánh với Gryffindor, còn là trận chung kết.

“Lần này không phải thắng sao...”

“Gryffindor không thích động não!” Mạt chược là trò dùng trí nhớ. “Họa em gây ra, em giải quyết!”

“Được rồi, nhưng lần này thôi đấy, dù sao là tình huống khẩn cấp, phải giải quyết khẩn cấp. Ai... Xem ra chỉ có thể áp dụng thủ đoạn đặc thù mang phong cách Slytherin, em vốn có lòng hướng Đảng, nào biết tác phong Đảng đã thay đổi, đều là lỗi của xã hội~” Riddle giả vờ giả vịt thở dài, trên mặt là nụ cười các Slytherin bắt đầu quen thuộc.

...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.