Đức nhìn thẳng vào Linh, hai người yên lặng một lúc, hắn lên tiếng trả lời:
“Tôi từ chối”
Linh nhíu mày lên tiếng: “Tại sao? Anh thậm chí còn không hỏi tôi đó là nơi nào?”
“Không cần thiết. Nếu cả cô cũng cảm thấy khó khăn khi đi vào đó, thì nó chắc chắn rất nguy hiểm”
“Chuyện của tôi ở đây có cũng được, mà không có thì cũng chả sao, nhưng đi với cô, đó là mạo hiểm sinh mạng”
“Không đáng” Đức trả lời
“Tôi có thể bắt anh vì tội trộm cắp bí mật quốc gia” Linh nhìn hắn nghiêm giọng nói
Đức cười lên một tiếng: “Cô thực sự nghĩ, lúc này điều đó có nhiều uy hiếp sao?”
“Thời đại bây giờ là thời đại của kẻ mạnh, nếu cô không đủ mạnh, cô sẽ không thể bắt người khác làm cái gì cả”
Linh nheo mắt nhìn về phía hắn: “Anh nghĩ rằng tôi không đủ mạnh sao?”
Đức chăm chú nhìn cô, nhẹ nhàng trả lời: “Phải”
Linh đưa tay lên bóp hai quyền đầu vang lên tiếng kêu rôm rốp, nhìn về phía hắn, ánh mắt toát ra chiến ý:
“Nếu anh đã tự tin đến như thế, thì thỏa thuận thế này …”
“Tôi đánh bại anh, anh phải đi theo tôi tới đó và làm theo lệnh tôi chỉ huy, yên tâm tôi cũng sẽ không ra lệnh cho anh tìm chết”
“Còn ngược lại?” Đức lên tiếng hỏi
“Anh có thể tìm bất cứ thứ gì anh muốn ở nơi này” Linh trả lời
Yên lặng một lúc, Đức gật đầu: “Được”
Hắn vừa dứt lời, Linh đã dậm chân lao đến, nắm tay vung lên đấm thẳng vào mặt hắn, cú đấm rất mạnh, quyền phong rít lên vù vù mang theo hơi gió rát mặt.
Đức lách nhẹ đầu qua một bên né được khiến nắm đấm rơi vào khoảng không, xoay người tung một cú đá gót phải vào sườn của Linh khiến cô phải thu hai tay lại đỡ đòn.
Cú đá khá mạnh, Linh lùi về phía sau nửa bước, nhưng gần như ngay lập tức, cô đã tiếp tục tiến tới tung một cú lên gối vào ngay giữa ngực Đức khiến hắn phải đưa chân lên đỡ, phản lực tách hai người ra một đoạn ngắn.
“Yaaaa” Hét lớn một tiếng, Linh chủ động lao đến tấn công liên tục, ra đòn lần sau mạnh hơn lần trước dồn dập như sóng biển không ngừng nghỉ, đối lại Đức cũng bình tĩnh né tránh, tiếp chiêu, phản đòn không hề hoảng loạn. Một trận đấu trực diện gần như chỉ sử dụng thể thuật và đọ sức bằng kỹ năng chiến đấu tay không, cả hai đều chưa ai sử dụng dị năng hay năng lực đặc biệt gì của mình.
Khả năng cận chiến tay không của Linh phải nói là rất khá, đòn đánh mạnh mẽ dứt khoát, biến chiêu linh hoạt, không ngừng nhắm vào sơ hở của đối phương tiến hành công kích, đỡ đòn và phản công rất sắc bén, thậm chí Đức có cảm giác, nếu là hắn trước lúc cường hóa P.S.I đọ sức với cô gái này trong trạng thái bình thường trước cường hóa, người thua rất có thể sẽ là hắn.
Nhưng bây giờ, hắn đã mạnh hơn trước đó rất nhiều, nền tảng võ thuật tốt từ nhỏ, quá trình rèn luyện trong quân đội, cộng thêm cường hóa P.S.I và liên tục chiến đấu trong sinh tử, không ngừng khổ luyện trong hơn hai tháng qua khiến thực lực của hắn có sự nhảy vọt về chất.
Ánh mắt của Đức rất bình tĩnh quan sát từng đòn thế của Linh, tuy rằng nhìn qua giống như hắn đang bị áp đảo không ngừng phải lui về phía sau, nhưng thế lùi không hề hỗn loạn, hai chân di chuyển thành từng nửa vòng tròn nhỏ, né tránh đòn đánh trong gang tấc.
Rồi đột ngột, Đức dậm chân tung người về phía trước, trọng tâm toàn thân hạ thấp xuống né qua cú đá của Linh, cùi chỏ đánh thẳng vào giữa bụng cô, khiến Linh trúng đòn bay ngược về phía sau ngã xuống đất.
Nén đau, Linh tung người bật dậy thì hắn đã đến ngay trước mặt, chụp lấy cánh tay của cô đang đấm tới, Đức xoay người dùng một đòn vật vai, quật Linh ngã xuống.
“Hự” Thân hình của cô bay bổng lên không ngã xuống nền tuyết trắng, những bông tuyết bay lên tung tóe.
Đức tung người ngồi lên, hai đầu gối kẹp giữa người Linh, đôi tay như một cọng kềm sắt đè chặt hai tay của cô xuống đất, hai người nhìn thẳng vào nhau, hơi thở của Đức phả ra từng làn sương khói trong tiết trời lạnh giá.
“Thua chưa?” Đức lạnh nhạt lên tiếng hỏi
“Yaa” Đáp lại lời hắn, Linh hét lớn một tiếng, cơ thể đột ngột như bao phủ trong một lớp cương khí màu vàng kim, cương khí rung động phát sinh nổ mạnh, lực đẩy hất người Đức văng ra ngoài.
Đức lộn người một vòng, chậm rãi đứng dậy, lớp màng năng lượng màu lam nhạt trước người hắn chậm rãi biến mất. Vừa rồi, nhận ra bất ổn hắn đã kịp thời sử dụng kỹ năng “khiên ma pháp” che chắn hầu hết sức phá hoại từ vụ nổ.
Phía bên kia, Linh nhìn qua có vẻ te tua hơn một chút, cơ thể hoàn toàn lành lặn, nhưng bộ quần áo trước người thì không được chắn chắn như thế, chiếc áo khoác đen đã rách bươm, kéo đến cả áo trong, lộ ra một mảnh da thịt trắng như tuyết, chiếc quần thể thao kaki bị xé hết một bên ống, những mảnh vải lua xua ra bên ngoài.
Linh đứng thẳng người dậy, từ tốn buộc lại mái tóc dài về phía sau, cởi phăng chiếc áo khoác ngoài quăng qua một bên, buộc lại vết rách của áo sơ mi bên trong, xé luôn cả mảnh vải lua tua từ chiếc quần kaki, khiến nó từ quần dài bỗng chốc trở thành quần đùi. Cả quá trình Đức chỉ bình thản đứng yên quan sát.
“Tiếp tục chứ?” Linh nhìn về phía Đức lên tiếng hỏi
“OK” Đức chìa tay về phía trước đáp lời
Linh buông tay xuống, từ lòng bàn tay ánh sáng màu vàng kim tỏa ra giữa đêm tối, ánh mắt sắc bén nhìn về phía hắn, rồi đột ngột vung mạnh tay về phía trước.
Năm luồng sáng nhắm thẳng người Đức phóng tới với tốc độ rất nhanh, hắn nghiêng người qua một bên né tránh khiến chúng bắn thẳng vào bức tường đổ nát phía sau vang lên những âm thanh lộp bộp, bức tường bằng bê tông dễ dàng bị xuyên thủng thấu ra phía sau.
“Cương khí ngoại phóng?” liếc nhìn mảnh tường phía sau, Đức cấp tốc suy nghĩ
Linh lúc này đã dậm chân lao đến ngay trước mặt hắn, luồng sáng trên tay chợt kéo dài ra như một ngọn roi quất đến cuộn chặt vào chân kéo hắn về phía trước.
Đức không lùi mà thuận đà kéo, dậm chân nhảy về phía trước, tung một cú lên gối vào ngay giữa ngực của Linh khiến cô phải thu tay lại đỡ đòn, trước người Linh như có một lớp màng bằng ánh sáng vàng kim chắn đỡ cú đá của hắn, đòn đánh như chạm vào kim loại khiến chân của Đức hơi tê dại.
Linh xoay người lộn về phía sau một vòng, từng luồng sáng màu vàng kim trên người cô bắn về phía hắn như lông nhím, Đức giơ tay về phía trước, khiên ma pháp cấp tốc bật lên chặn lại.
Hình thù luồng sáng ngưng đọng như những chiếc dùi nhỏ, xoáy hình trôn ốc, sức xuyên thấu rất mạnh mẽ, khiên ma pháp đã hiện ra từng vết rạn như kính.
Đức dừng tụ năng lượng, lớp chắn năng lượng lập tức tan vỡ, những chiếc dùi sáng ấy bắn qua, hắn lách người theo khoảng trống tiến về phía trước, dồn lực vào nắm đấm, những tia lửa điện lẹt xẹt xuất hiện, vung quyền đấm mạnh vào giữa bụng của Linh khiến cô trúng đòn bay ngược về phía sau.
Đức lạnh nhạt nhìn cô ngã xuống đất, dấu quyền ấn hiện lên trên chiếc áo sơ mi Linh đang mặc trên người cháy đen một mảnh, người cô tê dại vì từng luồng điện giật, nhưng ánh mắt vẫn rất quật cường nhìn về phía hắn.
“Lần này đã được chưa?” Đức lên tiếng hỏi
“Hừ” Đáp lại, Linh hừ lạnh một tiếng, đập mạnh tay xuống đất tung người bật dậy, toàn thân trong chớp mắt tỏa ra ánh sáng rực rỡ như mặt trời, từ hình xăm trên cổ tay phải, những ký tự tượng hình kỳ lạ trong thời gian cực ngắn đã lan tỏa ra toàn thân, như những nét mực đen trên một nền giấy vàng vẽ kín khắp người cô.
Từ phía sau lưng, lớp ánh sáng đó dần tụ lại thành hình như một đôi cánh chim kim sắc rực rỡ, toàn thân như bao bọc trong một lớp lân giáp màu vàng, còn trên bàn tay phải đã hiện ra một thanh kiếm với rất nhiều ký tự màu đen bao phủ.
Nhìn cô hệt như một chiến binh thiên thần rực rỡ.
Đức mở mắt phân tích nhưng không hề thu được bất kỳ tin tức gì hữu dụng, đây là một năng lực khá giống như “Tụ khí thành hình” trong một số công pháp tu luyện về cương khí miêu tả, là một cách thức sử dụng cương khí khá cao cấp, nhưng những ký tự quanh người cô càng khiến hắn tò mò hơn.
Bời vì dù không hoàn toàn tương đồng, nhưng nó có rất nhiều ký hiệu trùng hợp như trên thanh Lạc phong kiếm của hắn.
Hai cánh của Linh vung lên đập mạnh, đẩy người cô lướt thẳng về phía trước, thanh kiếm trên tay nhắm thẳng vào người Đức chém xuống.
Hắn nhảy lùi về phía sau né tránh, Linh thuận thế liên tục áp về phía trước, thanh kiếm trên tay liên tục huy động chém về phía hắn, dù vậy điều khiến hắn khá có thiện cảm là, hầu như cô chỉ sử dụng sống kiếm.
Đức lộn người qua một bên, thanh kiếm trên tay Linh chém vào bức tường bê tông sau lưng hắn phát ra âm thanh trầm đục, một mảnh xi măng lập tức vỡ nát.
Đúng lúc này, Đức chợt dậm chân nhảy về phía trước, vung chân đá mạnh vào tay cầm kiếm của Linh, nhưng cô cũng phản xạ rất nhanh xoay người một vòng tròn né tránh, vung kiếm chém thẳng về phía ngực của hắn.
Đức không lùi mà tiến về phía trước, hai tên giơ lên bắt chéo theo thế kim giao tiễn chặn cổ tay của Linh khiến thanh kiếm không thể chém xuống, tung chân đá mạnh vào giữa ngực khiến cô lùi lại phía sau.
Ánh mắt hắn lạnh lùng nhìn về phía trước, cổ tay khẽ đảo, Lạc phong kiếm đã hiện ra phong chú chi ấn và lôi điện cấp tốc vận chuyển, vung tay chém mạnh, một luồng phong lôi kiếm khí nhắm thẳng giữa người Linh chém tới.
Linh vội vàng đưa kiếm lên đỡ đòn, thanh kiếm ngưng tụ bằng cương khí không ngờ cực kỳ cứng rắn đỡ được đòn đánh, nhưng phản lực vẫn hất cô về phía sau một đoạn ngắn, điện lẹt xẹt khiến hai cánh tay của cô hơi tê dại.
Nhân cơ hội, Đức tung người lao đến, đá bay thanh kiếm trên tay của Linh, “lôi quyền” đấm thẳng vào giữa chấn thủy khiến cô cong người bay ngược ra sau ngã xuống đất.
Linh chưa kịp gượng dậy thì thanh kiếm lạnh lẽo đã kề ngay trên cổ, ánh mắt hắn lạnh nhạt nhìn cô, lên tiếng:
“Lần này thì sao?”