Hạt Giống Tiến Hóa

Chương 51: Chương 51: Tuyệt cảnh




Đức nhảy sang một bên để né tránh. Luồng nham thạch độc hỏa đó thiêu rụi cả một khoảng, nền tổ ong vốn là một đám xương cốt bị đốt cháy tan chảy, tiếng xèo xèo vang lên liên tục.

Phía sau, Lan đã niệm chú vung tay, bão lửa bao trùm người con ong chúa. Ánh lửa tan đi, để lộ ra thân hình cao lớn của nó.

Tin tốt là, nó không có khả năng tạo lá chắn năng lượng kiểu linh cốt chiến giáp như mấy con ong tướng. Tin xấu là, nó … không cần lá chắn năng lượng. Ngoại trừ vỏ ngoài hơi ám lửa, con ong chúa chẳng hề suy suyển gì. Ánh mắt nó nhìn chằm chặp vào Lan toát ra một mảnh hung quang.

Đức cảm thấy không ổn, đang định lao tới thì đột nhiên một âm thanh cực lớn vang dội trong đầu như tiếng chuông đồng ong ong, khiến hắn choáng váng, mắt hiện lên từng đợt trọng ảnh, ngã khuỵa xuống, phía bên kia Lan và Toàn còn thê thảm hơn, Toàn ôm đầu ngã ngồi trên mặt đất, thất khiếu (*) chảy máu, bất tỉnh tại chỗ, Lan còn khá hơn đôi chút nhưng cũng đã ôm đầu hét lên đau đớn, mũi không ngừng chảy máu.

“Sóng tinh thần trùng kích” Đây là kỹ năng công kích tinh thần của ong chúa, nó có một nguồn tinh thần lực cực kỳ mạnh mẽ, Lan là pháp sư chuyên tâm tu luyện tinh thần lực nên còn có chút kháng cự chứ Toàn thì không thể chống đỡ nổi. Đức vận chuyển năng lượng từ lõi Trance một vòng, cố gắng bảo vệ tâm thần, âm thanh trong đầu mới giảm đi.

Hắn lao tới chỗ Lan, rút chiếc nhẫn chứa phòng thí nghiệm trong tay con bé ra, hét lớn: “Vào trong” Lan cũng hiểu tình cảnh khẩn cấp, ở ngoài chỉ có thể làm vướng tay Đức nên đi vào, Đức quay sang thu Toàn đang nằm hôn mê trên mặt đất vào trong nhẫn, rồi đeo nó lên tay.

Cả quá trình, con ong chúa không hề ngăn cản, nó thú vị nhìn Đức, trong mắt toát ra quang mang khó hiểu.

“Ngươi quả thật có nhiều năng lực thú vị, nhân loại”

“Buông bỏ tinh thần chống cự, trở thành nô lệ của ta, ta sẽ cho ngươi được sống”

Âm thanh vang lên lần nữa trong đầu Đức khiến hắn cảm thấy tức cười, trước giờ trong các tiểu thuyết trên mạng chỉ thấy người ta đi thu phục ma thú thành sủng vật, chưa thấy ma thú đi thu phục con người bao giờ. Nhưng điều đó có thể cho thấy được, con ong chúa này có trí tuệ rất cao.

“Đoàng.. đoàng … đoàng” Đáp lại lời nó là những viên đạn liên tiếp vang lên, lần này Đức sử dụng đạn “Băng nguyên lực”, chuyên nhắm vào cánh nó, những viên đạn va vào người nó tỏa ra luồng hơi lạnh, tạo ra một tảng băng đông cứng nó lại.

Bên trong tảng băng, con ong chúa nhìn hắn lộ rõ vẻ khinh miệt, nó quẫy cánh một cái, tảng băng lập tức vỡ vụn ra thành từng mảnh, rít lên một tiếng, một luồng hỏa độc trong miệng nó lại phóng vào người hắn.

Đức dậm chân nhảy lên tránh thoát, đạp vào bức tường gần đó lao tới, hai tay nắm chặt Lạc phong kiếm, vận sức chém xuống đầu nó, con ong chúa xoay cánh ra đỡ, thanh kiếm kéo một đường rất ngọt, chém xuyên qua cánh xuống đầu con ong, bị lớp vỏ của nó chặn lại, dư lực không đủ để xuyên qua, chỉ vạch được một vết xước nhỏ trên đầu nó, dịch màu vàng chảy ra từ vết thương.

Cánh bị chém trúng đau đớn, con ong chúa rít lên một tiếng đầy phẫn nộ, quẫy cánh còn lại đập mạnh Đức ra ngoài. Khi hắn vừa va phải bức tường thì một luồng lửa dữ dội đã bay tới.

Khiên ma pháp cấp tốc bật lên, lá chắn màu lam nhạt hình thành trước người hắn chặn luồng lửa lại, năng lượng trong người tụt như xe xuống dốc không phanh. Một âm thanh xé gió vang lên khiến hắn dứt khoát giải trừ lá chắn lộn qua một bên. Mũi gai độc từ đuôi con ong bắn tới ghim đúng vào vị trí hắn vừa đứng, độc từ chiếc gai khiến cả mảnh tường bằng xương thịt tan chảy như băng đá rơi vào chảo dầu. Nếu hắn chỉ chần chừ thêm nửa giây thì giờ này có thể đã bị ghim cứng tại đó rồi.

Nhưng ít ra có thể thấy được, con ong chúa không phải là bất khả chiến bại, Lạc phong kiếm vẫn có thể chém qua được lớp giáp của nó. Đức hít sâu một hơi vận sức chuẩn bị lao đến lần nữa.

Lúc này, chân con ong chúa chợt dậm xuống bể máu, từng luồng Huyết mật được hút vào trong người nó, chỉ trong chớp mắt vết thương trên người nó đã lập tức lành lại như chưa hề có cuộc chia ly. Vết xước nhỏ trên đầu biến mất, cánh của nó cũng lành lại ngay lập tức.

Thấy vậy, Đức rủa thầm trong bụng một tiếng, quyết đoán xoay người bỏ chạy. Nói đùa sao, khó khăn lắm mới cho nó trầy được một miếng, hút một ngụm mật đã lành lại thì còn chơi quái gì được nữa.

Phía sau lưng vang lên hai tiếng xé gió, Đức vội dậm chân nhảy lên tránh né, hai luồng độc châm phóng tới ngay chỗ chân hắn vừa đứng. Không dám chần chừ một giây, Đức ném lại một quả lựu đạn sương mù axit rồi cắm đầu chạy như điên.

Phía bên ngoài, đám ong cũng đã tràn vào đông nghịt che kín lối ra, trong đó cũng có thêm khoảng 5 con ong tướng đang tuần tra, kiếm ăn bên ngoài, trở về. Đức ném một quả lựu đạn sương mù axit về phía trước cản đường và tầm nhìn của bọn chúng rồi vung thanh kiếm trong tay xẻ từng đường ở bức tường bên hông, nhắm một hướng khác đào ra ngoài.

Lạc phong kiếm quả thực cực kỳ sắc bén, chém vào bức tường xung quanh như đậu hủ, tốn hơn ba phút vừa phá tường vừa cắm đầu chạy, cuối cùng đã thấy ánh sáng phía trước, Đức đạp vỡ một mảnh tường bằng xương cốt phía trước rồi nhảy ra ngoài. Nhân tiện quăng lại một quả lựu đạn lửa làm quà mừng cho đám ong đang bám như đỉa đói phía sau để cản đường.

Từ chỗ hắn lao ra cách mặt đất phải đến mười mét, Đức cắm thanh kiếm vào vách tường tổ ong để giảm lực rơi xuống, vừa chạm đất, hắn xoay người lộn một vòng rồi cắm cổ chạy.

Một tiếng “ầm” lớn vang lên, đỉnh của tổ ong bị phá vỡ, mảnh xương vụn bay tung tóe khắp nơi. Con ong chúa đã xuất hiện trên đỉnh tổ, nó rít một tiếng bén nhọn, đám ong biến dị phô thiên cái địa đuổi theo hắn.

Khẽ liếc qua nhìn lại phía sau, Đức thấy tê dại cả da đầu, con ong chúa, bên cạnh nó là năm con ong tướng biến dị cấp C, đám ong ở tổ lúc nãy bị Đức, Lan và Toàn tiêu diệt một mảng lớn giờ bổ sung thêm năm đội của mấy con ong tướng mang về nữa, số lượng ong biến dị cấp D cộng lại phải hơn trăm con, số ong cấp E thì gần ba trăm, số lượng ong mới sinh và cấp F thì phải hơn ngàn. Nơi chúng bay qua, ánh mặt trời cũng bị che đi, tối lại một khoảng trời.

Vừa tới đường cái, Đức lấy ra chiếc xe mô tô phân khối lớn trong kho chứa đồ leo lên xe điên cuồng phóng đi. Con ong chúa dẫn đầu đàn ong đuổi theo, Đức cố gắng đẩy nhanh tốc độ nhưng sao có thể nhanh hơn đám ong đang bay, khoảng cách càng lúc càng rút ngắn lại.

Con ong chúa phun ra một luồng lửa đỏ như nham thạch, đoạn đường trước mặt Đức bị tan chảy ra, nhựa đường nhão nhoét như bùn, khói đen bốc lên từng đợt mùi khó ngửi. Xe của hắn không tránh kịp, bánh xe trượt đi một đường.

Đức buông tay lái, nhảy xuống chật vật lộn một vòng, chiếc xe trượt đi đâm vào cột điện gần đó.

Khi hắn đứng dậy thì đã thấy trước mặt là con ong chúa đang nhìn hắn, vẻ mặt rất nhân tính hóa, ánh mắt đầy giễu cợt, bên cạnh nó là hai con ong tướng cấp C, cùng một đàn ong hộ vệ cấp D.

Phía sau, là ba con ong tướng đã sà xuống đất đợi sẵn, trên không, đàn ong số lượng đông đến hàng ngàn che kín mọi lối đi.

Bốn phương tám hướng đều có ong biến dị vây quanh, Đức đã không còn lối nào có thể chạy trốn được nữa.

Hắn đã lâm vào tuyệt cảnh.

…………………………….

(*) Thất khiếu: Miệng, hai mũi, hai tai và hai mắt.

P/s: Đố vui có thưởng ^.^: Làm cách nào Đức có thể thoát khỏi tình trạng ngặt nghèo này?

Đoán trúng sẽ đăng thêm 1 chương bonus nha.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.