Câu này của Tiểu Thiên nghe ra rất vô tội nhưng lại
làm cho người ta không thể tìm được lí do thoái thác làm cho Hoàng Phủ Tấn nhịn
không được khẽ cong môi, nữ nhân chết tiệt này, còn dám cùng hắn cò kè mặc cả.
Hai người vừa vặn tới cạnh ao sen, bước chân Hoàng Phủ
Tấn ngừng lại, liếc mắt nhìn Tiểu Thiên trong lòng mình, trong mắt hiện lên một
tia giảo hoạt.
“Được rồi, ngươi đã sợ đau, trẫm sẽ không ném ngươi
xuống đất!”
“Có chuyện tốt như vậy sao?” Tiểu Thiên lập tức cảnh
giác, hôn quân này đột nhiên trở nên tốt như vậy, khẳng định không phải chuyện
tốt.
Quả nhiên ——
Hoàng Phủ Tấn đi đến bên cạnh ao sen, nhìn hồ sen mang
theo nhè nhẹ cảm giác mát lạnh, liếc mắt một cái, mặt không chút thay đổi mở
miệng nói: “Xung quanh hồ sen này đều là nước, ném xuống hẳn là không đau chứ?”
“Cái. . . . . . Cái gì?” Hôn quân này định ném nàng
vào ao sao? Trời ạ, thời tiết lạnh như thế, hắn lại muốn ném nàng xuống nước.
Như thế này chẳng khác gì mưu sát nàng rồi.
Nhìn thoáng qua ao sen ở phía sau, tay của Tiểu Thiên
bất giác đặt lên gáy của Hoàng Phủ Tấn, bám càng lúc càng chặt.
“Ngươi. . . . . . Ngươi không thể đối xử với ta như
vậy!” Vẻ mặt Tiểu Thiên hoảng sợ nhìn Hoàng Phủ Tấn chằm chằm, lúc trước mông
nàng đã bị đánh ba mươi đại bản đã muốn đủ xui xẻo lắm rồi, đêm nay lại bị té
ngã hai lần, nếu còn bị tên hôn quân này ném vào nước, vậy chẳng phải nàng sẽ
bỏ mạng tại đây sao?
“Không thể đối với ngươi như vậy?” Hoàng Phủ Tấn
nhướng mày, “Ngươi dựa vào cái gì cùng trẫm bàn điều kiện?” Nói xong, càng bước
đến gần ao sen hơn.
“Uy, uy, uy, ngươi không thể nhưng ta đi xuống lạp.”
Tiểu Thiên khẩn trương đắc hô to gọi nhỏ đứng lên, thủ ôm đắc Hoàng Phủ Tấn
thực nhanh.
“Niếp Tiểu Thiên, ngươi mau thả tay ra cho trẫm!”
Hoàng Phủ Tấn hét lớn, nữ nhân chết tiệt này tại sao lại mạnh quá vậy.
“Không thể buông, thả sẽ ngã xuống !” Nói xong, lực
đạo trên tay nàng càng thêm siết mạnh.
“Niếp Tiểu Thiên, có phải ngươi muốn bóp chết trẫm hay
không?” Hoàng Phủ Tấn giận đến đen mặt
“Dù. . . . . . Dù sao ngươi không thể ném ta xuống
đó.”
“Ngươi mau buông tay cho trẫm!”
“Ngươi không ném ta xuống ta sẽ buông tay!”
“Ngươi. . . . . .”
“A —— đừng ném, đừng ném mà!”
“Ngươi buông tay không! ! !”
“Ta. . . . . . Vậy ngươi cách hồ sen xa một chút!”
“Niếp Tiểu Thiên, buông tay!” Nữ nhân chết tiệt này,
còn dám càng siết càng mạnh sao!