Sau khoảnh khắc, Tần Vũ đã tới một không gian xa lạ mà kinh khủng…
Nơi này không có Thiên, không có Địa, phảng phất mỗi một tấc không gian đều tiêm nhiễm máu ô uế, tại đây trong mảng thế giới màu đỏ sậm, gần như không nhìn thấy bất cứ vật gì, có thể cảm nhận được chỉ có sát khí hung hãn mãnh liệt vô cùng trong nó.
Huyết giới, giống như Tát Hải sử dụng nguyên khí thiên địa mà ngưng đọng lại luyện ra một loại không gian độc lập, nhưng bất đồng chính là không gian này từ ô huyết mà hình thành có lực lượng ăn mòn cực kỳ cường đại, hơn nữa cực kỳ ổn định, tưởng muốn phá vỡ thì dễ dàng vậy sao.
Tần Vũ tại lúc vừa bị hút vào không gian này lập tức đã cảm nhận được một loại nguy cơ mãnh liệt, mà dòng xoáy đen trắng được Lục đạo Luân Hồi sản sinh ra dường như vẫn luôn chuyển động không ngừng, đem huyết khí bốn phía thôn phệ vào.
“A Ha Ha Ha!”
Đột nhiên, tiếng cười cuồng dại của Huyết Ma vang lên trong Huyết giới, ánh mắt Tần Vũ co lại, thần thức cực kỳ linh mẫn tức thì cảm nhận được lực ô uế từ bốn phía mãnh liệt ào ào kéo đến, gắng gượng có thể nhìn thấy trong huyết vụ mờ mịt, từng đạo từng đạo huyết trụ màu đỏ sậm phóng lên cao, mà Huyết Ma thì đứng ngạo nghễ trong đó, dữ tợn nhìn vào Tần Vũ.
Tần Vũ hừ lạnh một tiếng, Lục đạo Luân Hồi đột nhiên chấn động, huyết khí bốn phía nhất thời bị tán tách rộng ra, ngưng thần nhìn lại, liền ngạc nhiên phát hiện chính mình đứng ở phía trên hải thủy do ô huyết hội tụ mà thành, trên đỉnh đầu ngưng tụ huyết khí sền sệt mờ mịt, bốn phía lộ ra cảnh vô cùng âm u tăm tối.
“Thì ra là thế, ngươi mở ra Huyết giới, dùng ô huyết tại đây định nhấn chìm cả Thiên Thần giới?” Tần Vũ nhìn thấy huyết thủy này mãnh liệt quay cuồng, lạnh lùng nói.
Tiếng cười khàn khàn của Huyết Ma vang vọng trên mặt biển máu:
“Ta không nhớ đã bị phong ấn bao nhiêu năm, nhưng vì một ngày này, bổn Ma vương ngưng đọng lại luyện ra ‘Huyết giới’ một phương này, ta muốn dùng đại dương ô huyết mênh mông này nhấn chìm mỗi một tấc không gian của Thiên Thần giới, Ha Ha Ha!... Lão gia hỏa Thủy Quân đó, ta phải cho hắn trả giá bằng mọi giá!”
Lúc này, dường như cả Huyết giới đều bởi vì tâm trạng phẫn nộ của Huyết Ma mà sôi trào hẳn lên, vô số kể đạo huyết trụ màu đen to tròn từ trong biển máu phóng vọt lên cao, hướng về Tần Vũ gầm rú cuộn ào đến. Tần Vũ thân mình đứng tại trung tâm Lục đạo Luân Hồi, cổ Hỗn Độn khí sinh tử ấy luân chuyển ở trong Huyết giới lúc này hình thành một khoảng không gian không thể vượt qua, trong dòng xoáy đen trắng đan xen nhau dường như có được lực lượng đủ để xoắn nát tan hết thảy.
Huyết Ma nhìn thấy Lục đạo Luân Hồi chung quanh Tần Vũ, trong ánh mắt lóe ra vẻ xem thường:
“Ngươi mặc dù có được lực lượng quái lạ, có thể bất chấp lực ăn mòn ô uế của bổn Ma vương, nhưng một khi sa vào trong Huyết giới của ta, thì vĩnh viễn cũng không có biện pháp thoát ra được, không tới ba canh giờ, ngươi sẽ hóa thành một vũng máu, hòa tan vào trong biển máu mênh mông này!”
Không gian bên trong Huyết giới, từng đám từng đám huyết vân liên tiếp hiện lên không ngừng, tại bốn phía quanh Tần Vũ nổ bùng lên, tiếng nổ tung mãnh liệt khiến cả không gian đều chấn động hẳn lên.
Nhưng mà sinh tử luân lưu trong Lục đạo Luân Hồi, dòng xoáy Hỗn Độn khí sản sinh ra trước sau như một, không có mảy may bị huyết thủy làm ô uế, ngược lại đem các huyết trụ ào ào xông tới đánh tan tác, chẳng qua cùng với mặt biển máu không ngừng dâng cao, Tần Vũ gồm luôn cả Lục đạo Luân Hồi đều bị huyết thủy ô uế phủ trùm.
Tần Vũ đắm chìm tại sâu trong ô huyết, ngoại trừ sử dụng Hỗn Độn khí ngăn cản huyết thủy ô uế, không có cách nào phản kích lại Huyết Ma.
Nhưng đúng lúc này, thân mình ông là trung tâm của cả Lục đạo Luân Hồi, trong đó sinh tử khí luân lưu quanh mình lại khiến trong lòng ông lóe lên một tia sáng, ông biết rõ tính chất đặc thù của Lục đạo Luân Hồi, hủy diệt và sản sinh cái mới, tử cực hạn đó là sinh, hai luồng khí tức hoàn toàn bất đồng tại dưới sự lưu chuyển cực nhanh tạo thành Hỗn Độn khí, nhưng mà sinh tử khí ở trong thiên địa có thể nói là không chỗ nào không có, cũng chính vì thế, hết thảy sự vật mới không thoát khỏi được sự chưởng quản của Lục đạo Luân Hồi.
Lúc này Tần Vũ sa vào trong “Huyết giới”, ô huyết trong cơ thể Huyết Ma đúng là tiếp nối với một mảnh không gian ô uế không chịu khổ, nhưng mà chỗ không gian tiếp nối với Lục đạo Luân Hồi của bản thân cũng là không gian Hỗn Độn vô tận.
Tần Vũ hít một hơi thật sâu, mắt nhìn thấy ô huyết mãnh liệt quay cuồng ở bốn phía, khẽ chau mày, tựa như lâm vào trầm tư suy nghĩ.
Thiên địa vạn vật, hết thảy đều không thoát khỏi sự chưởng quản của Lục đạo Luân Hồi, từ một mà sinh ra, cuối cùng hóa thành một…
“Một sinh hai, hai sinh ba, ba sinh vạn vật, vạn vật phát triển thành Hỗn Độn… ta rốt cục hiểu rõ rồi!”
Tần Vũ ngửa mặt lên trời thét dài, trên khuôn mặt lóe ra ánh mắt vô cùng hưng phấn. Chỉ thấy trong Lục đạo Luân Hồi, hai luồng khí đen trắng phóng lên cao, một đạo bạch quang nóng cháy, tràn đầy bừng bừng sức sống, giống như tự nhiên lực của Tần Vũ, làm cho người ta cảm giác được vô cùng ấm áp. Mà hắc quang kia thì đen nhánh đầy áp lực, giống như loại tử khí từ thâm sâu địa ngục hiện lên, làm cho người ta cảm giác được linh hồn dường như đều phải bị nó cắn nuốt một cách tự nhiên.
Hắc bạch hai đạo quang mang ẩn chứa khí tức hoàn toàn bất đồng quẩn quanh thân Tần Vũ cùng bùng lên, sau một thoáng rung động, hai đạo quang hoa phát ra một tiếng gầm trầm thấp, đột nhiên hướng bốn phía khuếch tán ra, đến chỗ nào, bất kỳ là huyết khí ô uế hay là huyết vụ tanh hôi, nhất thời tự nhiên bị cắn nuốt vào, cứ như thế dường như một cái động khẩu sâu không thấy đáy hình thành, thôn phệ điên cuồng hết thảy mọi thứ xung quanh.
Chính vào lúc này, Tần Vũ rốt cục lĩnh ngộ được lực lượng thực sự của Lục đạo Luân Hồi, đó là một loại tồn tại ngự trị áp đảo bất cứ không gian nào, bất luận là Hồng Mông, Lâm Mông thậm chí là Tần Mông không gian, đều chịu dưới sự chưởng quản của nó, dĩ nhiên Huyết giới này đối với ông mà nói, chẳng qua là một hạt cát trong vũ trụ mà thôi.
Lục đạo Luân Hồi bộc phát trong nháy mắt rúng động cả Huyết giới, hai đạo quang mang hắc bạch tại trong biển máu đột nhiên nổ bùng lên, lực công kích cường đại đánh vào khiến cả hải vực đều sụp đổ xuống, hình thành một cái rãnh sâu giống như lỗ hổng do thiên thạch rơi thành.
Trên khuôn mặt đỏ sậm của Huyết Ma tức thì hiện lên một cổ hắc khí, từng sợi gân xanh tại bên ngoài lớp da của hắn phập phồng, xem ra Hỗn Độn khí của Lục đạo Luân Hồi trực tiếp làm tổn hại đến Huyết giới đã dẫn tới thương hại trên người của Huyết Ma, hắn run rẩy toàn thân, rốt cuộc không thể chịu đựng được phun ra một ngụm ô huyết màu đen tanh hôi khôn tả.
“Vì sao… vì sao, đây là cái lực lượng gì?” Huyết Ma kinh ngạc vạn phần nhìn Tần Vũ lao ra khỏi biển máu, Lục đạo Luân Hồi phát ra khí tức hủy diệt và hồi sinh khiến cho hắn có một loại cảm giác kinh hoàng ngàn vạn năm nay chưa từng có. Hết thảy điều này dường như đã quay lại thời gian ngàn vạn năm trước, khi mà Thủy Quân và tứ đại hộ pháp Thiên Vương thi triển lực phong ấn, cảm giác lúc đó cùng với bây giờ giống hệt như nhau.
“Sinh tử siêu thoát, Thiên địa Luân hồi, hết thảy đều trong khống chế của ta… Huyết Ma, ngươi sai lầm rồi!” Thần sắc Tần Vũ có vẻ bình tĩnh trầm ổn, tâm tình không có bất cứ chút dao động nào. Huyết Ma nhăn tít cặp lông mày, trên mặt gân xanh tăng vọt, lúc này Huyết giới đã không ổn định lại được nữa, thế cho nên tự thân hắn cũng khó mà chịu đựng khoảng không gian độc lập này.
“Sai lầm… ta sai ở chỗ nào?” Huyết Ma giọng nói nghiêm túc, với ý định dùng sự phẫn nộ để che dấu đi nỗi sợ hãi tận đáy lòng.
Tần Vũ cảm xúc lực sinh tử thật sâu sắc, trong hai mắt bắn ra quang mang khiến người ta phát ớn lạnh:
“Ngươi sai chính là sai tại ngày sống lại, Thiên Thần giới này có Tần Vũ ta tồn tại!”
“Ngươi nói càn, tiểu bối vô tri! (không biết gì) Dám cả gan mạo phạm Huyết Ma đại nhân ta, cho ngươi nếm thử lợi hại của ‘Ma Huyết đại pháp’!”
Tiếng hét khàn khàn thịnh nộ của Huyết Ma vang lên, hai tay điều khiển Huyết giới tàn tạ gắng gượng nhắm vào Tần Vũ phát ra công kích cường đại nhất. Chỉ thấy rung động trong toàn cả Huyết giới, trên mặt biển máu sụp đổ hình thành từng đạo từng đạo dòng xoáy cực lớn đường kính trăm trượng, cơn xoáy dẫn theo một cổ lực lượng vô hình từ phía dưới phóng lên cao, từng đạo từng đạo long quyển cuồng phong xuất hiện tại chung quanh Tần Vũ khiến người ta nhìn thấy mà giật mình kinh sợ, chen lẫn vào vạn tấn huyết thủy ô uế, giống như ác ma địa ngục phát ra tiếng thét chói tai.
Mà ở trên đỉnh đầu của Tần Vũ, huyết vân sền sệt dày đặc trong khoảnh khắc tụ tập lại, so với kiếp vân mà nói, tầng tầng lớp lớp huyết vân này chính là tinh huyết của Huyết Ma tôi luyện qua ngưng luyện mà thành, uy lực gần như có thể dùng chữ kinh khủng để miêu tả.
Trong phút chốc này, Tần Vũ đã bị ô huyết vô số kể trùng trùng điệp điệp vây quanh, mà thần sắc trên mặt ông vẫn không có e sợ chút nào, sự ổn định vững vàng đó tựa hồ đã khiến cho Huyết Ma hiểu được lực lượng chân chính của Lục đạo Luân Hồi.
Thậm chí ngay cả Tần Vũ đều không có nghĩ đến, tại trong Huyết giới này dưới hiểm cảnh bị Huyết Ma áp bức trầm trọng đã giúp ông lĩnh ngộ được lực lượng chân chính của Lục đạo Luân Hồi, thế giới rộng lớn bao la, một hạt cát trong vũ trụ, thiên địa vạn vật đều không thoát khỏi sinh tử, hết thảy không gian, sự vật đều ở trong sự khống chế của Lục đạo Luân Hồi, nếu như không phải công phu tu luyện của Tần Vũ còn yếu kém, không có thời gian để lĩnh ngộ huyền cơ trong đó, bằng không dùng Lục đạo Luân Hồi để thăm dò Thiên đạo mênh mông, vậy ắt hẳn sẽ đem đến cho ông một phen thành tựu khác.
‘Ô huyết thao tứ’, “Ma huyết đại pháp” của Huyết Ma đã thúc động đến mức cực hạn, lúc này Huyết giới mặc dù bởi vì bộc phát của Lục đạo Luân Hồi mà bị ảnh hưởng rất lớn, nhưng “Ma huyết đại pháp” thì vẫn như cũ có được năng lực khiến người khác kinh hãi, từng đạo từng đạo long quyển đường kính đạt tới trăm trượng cuộn lên cao không nhìn thấy đỉnh của ngọn sóng ô huyết, Tần Vũ đứng vững chắc trên biển máu, so với phía dưới mặc dù có thể dùng chữ nhỏ bé để hình dung, nhưng khí thế hạo nhiên của ông tán phát ra, lại làm cho Huyết Ma kiêng nể sâu sắc, nói cho cùng cho dù là Thủy Quân ngàn vạn năm trước cũng không có năng lực, có thể tại trong Huyết giới của mình muốn làm gì thì làm như thế này.
Một tia sát khí chợt lóe trên mặt Tần Vũ, và cả Lục đạo Luân Hồi liền ầm ầm tuôn trào lên, hai quang mang hắc bạch chậm rãi ngưng tụ lại, tất cả Hỗn Độn khí được sinh ra ở quanh thân mình Tần Vũ cuồn cuộn bùng lên.
“Huyết Ma, ngươi cuối cùng phải thất bại!”
Lực lượng của Lục đạo Luân Hồi tạo cho Tần Vũ niềm tin trọn vẹn, chỉ thấy ông thong thả tung ra một quyền, tức thì không gian của Huyết giới giống như mặt hồ nước yên tĩnh bị ném vào một tảng đá to sóng gió mãnh liệt nổi lên, Huyết Ma đứng ở trên không trung không cách nào tự kiềm chế được lại phun ra một ngụm ô huyết, sắc mặt bởi vì thống khổ mà vặn vẹo hết mức, khó coi đến cực điểm.
“Ta không tin, ta không tin! Ta khổ tu ngàn vạn qua, dứt khoát không có khả năng thua vào tay ngươi tên tiểu bối không biết gì này! Ma huyết thao thiên!”
Huyết Ma điên cuồng giơ hai tay lên cao, tất cả ô huyết trong nháy mắt tụ tập lại cùng dâng lên, giống như Lục đạo Luân Hồi tại giữa không trung tạo thành một dòng xoáy ô huyết xiêu vẹo, nhưng mà thể tích so với Lục đạo Luân Hồi có lẽ lớn hơn gấp trăm lần.
“Đi chết đi cho ta!”
“Đi chết đi cho ta!”
Hai người gần như cùng một lúc thét lên một tiếng phẫn nộ. Đỏ sậm! Đen trắng! Hai đạo dòng xoáy trong nháy mắt cùng va đập vào nhau…