Hãy Cho Nhau Một Lối Thoát

Chương 180: Chương 180: Đi mua đồ Với kỳ đã cán mới một lần




Bản thân Lăng Diệu từ trên xuống dưới đều là hàng cao cấp được đặt làm riêng, quản gia đều chuẩn bị đầy đủ cho anh, anh có thiếu cái gì mà phải đích thân chạy tới cửa hàng tiện lợi mua chứ?

Anh nhíu mày không lên tiếng.

Buổi tối quá lạnh nên cô cũng không hỏi tiếp nữa, hai người đi theo Lê Nhã Trí vào cửa hàng.

Tuy nói tên của Lê Hân Dư và Lê Nhã Trí nghe có vẻ giống nhau, nhưng dáng vẻ của hai người đúng là cách xa một trời một vực.

Lê Hân Dư là kiểu phụ nữ đẹp mà khi người khác nhìn thấy sẽ khen đẹp ngay lập tức, còn Lê Nhã Trí chỉ có thể được coi là thanh tú mà thôi.

Lê Hân Dư thuộc về sắc nước hương trời, còn Lăng Diệu vừa cao to lại vừa đẹp trai, hai người cùng năm tay nhau vừa nhìn đã biết đó chính là một đôi khiến người khác ngưỡng mộ, ước ao, còn Lê Nhã Trí lại lẻ lol đi ở phía trước, rõ là một cái bóng đèn sáng chói.

Hai cô gái bán hàng thì thầm vài câu, đôi tình nhân này đúng là tốt, đêm hôm khuya khoắc còn đi mua đồ với kỳ đà cản mũi này nữa chứ.

Lời nói của hai cô vừa lúc bị Lê Nhã Trí nghe được, cô ta tức đến nỗi suýt chút nữa đã hất đổ cả quầy hàng.

Kỳ đà cản mũi gì chứ, cô ta giống kỳ đà cản mũi ở chỗ nào?

Nhưng khi nhìn thấy ánh mắt lạnh lẽo lại chán ghét của Lăng Diệu, cô ta mới gắng gượng nhịn xuống, đè lửa giận trong lòng lại.

Cô ta đi tới khu vực bản đồ rửa mặt chọn đại vài chal sau đó cầm đi tỉnh tiền.

Vừa khéo cô nhân viên bán hàng lúc nãy nói xấu sau lưng cô ta là người tính tiền cho cô ta, thế là Lê Nhã Trí bắt đầu sai khiến người khác.

Sau khi cô nhân viên quét xong mã vạch thì Lê Nhã Trí lại tùy tiện rút ra một chai dầu gội nói: “Cái này không cần đâu.”

Cô nhân viên bán hàng đi tìm mã vạch của chai dầu gội đầu kia xóa đi.

Lê Nhã Trí lại cầm chai dầu gội kia về nói: “Quên đi, hay là lấy chai này đi, còn chai dầu xả tóc này thì không cần

Nhân viên bán hàng ngẩn người, nhưng vẫn làm theo lời của cô ta.

Chờ nhân viên bán hàng tính xong rồi, Lê Nhã Trí lại lấy chai dầu xả để trở ngược vào rổ hàng nói: “Tóc tôi khô, phải sử đụng dầu xả mới được, hay là không cần sữa dưỡng thể vậy”

Sắc mặt của nhân viên bán hàng đã rất khó coi nhưng khách hàng là thượng đế, cô ta chỉ đành miễn cưỡng tính tiền theo lời của Lê Nhã Trí.

Lê Nhã Trí lại bỏ ra lấy vào làm tới làm lui hết mấy bận, gần như là toàn bộ sản phẩm của cô ta đều bị bỏ ra ngoài một lần.

Rốt cuộc nhân viên bán hàng cũng không nhịn được: “Xin hỏi rốt cuộc cô muốn mua món nào?” “Cô đây là thái độ gì? Lẽ nào tôi mua đồ mà không được lựa chọn sao? Còn không để cho tôi lựa, chẳng lẽ cô trả tiền cho tôi sao?" “Vậy trước hết cô đứng sang bên cạnh chọn đi, đợi sau khi cô xác nhận kỹ rồi thì hãy tính tiền" "Không được." Lê Nhã Trí ngang ngược vô lý nói: “Tôi muốn đứng ở đây chọn hàng."

Nhân viên bán hàng dứt khoát không để ý tới cô ta nữa mà đặt tất cả đồ của Lê Nhã Trí vào giỏ, đẩy sang một bên, sau đó mỉm cười nhìn Lê Hân Dư và Lăng Diệu nói: “Chào anh chị, tôi thấy anh chị đứng đây đã lâu rồi, xin hỏi anh chị muốn mua gì a?”

Lê Hân Dư ôn hòa mỉm cười: “Cảm ơn cô, có điều tôi chỉ đi chung với em gái tôi thôi." “Tôi mua.” Lăng Diệu hờ hững mở miệng.

Bàn tay với các khớp xương rõ ràng rút ra khỏi vai Lê Hân Dư, lựa ra một hộp TT trên kệ hàng đặt trên quầy tính tiền: "Tôi mua cái này."

Người đàn ông này không chỉ đẹp trai mà ngay cả giọng nói cũng gợi cảm như thể, cô bé bán hàng lập tức đỏ mặt.

Cô ta đang chuẩn bị thanh toán thì lại nghe thấy anh nói: “Chờ đã.”

Mọi người nghi ngờ nhìn về phía anh.

Anh hờ hững mở miệng nói: “Một hộp không đủ.

Sau đó cầm hai hộp chất đống trên quầy thu tiền.

Cô bé bán hàng không nhịn được liếc mắt nhìn kích cỡ ghi trên hộp TT, hic, đều là size lớn nhất.

Đây đúng là một đôi hạnh phúc cả trong chuyện phòng the mà.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.