Lời nói của nữ phóng viên kia khiến Lê Khải Thiên tìm được đường sống cuối cùng, ông ta cố vớt vát: “Lăng Diệu, cậu đối xử với nhà họ Lê chúng tôi như vậy không sợ Hân Dư đau lòng sao? Cậu đừng quên Hân Dư cũng là con gái nhà họ Lê tôi!”
Tất cả mọi người nín thở chăm chú nhìn vẻ mặt của Lăng Diệu
Cũng không biết Lăng Diệu là sẽ vì Lê Hân Dư mà lùi bước một lần nữa, hay là hoàn toàn không nể mặt Lê Hân Dư, trực tiếp giáng cho nhà họ Lê một đòn nặng nề.
Lê Khải Thiên nói cũng không sai, dù sao Lê Hân Dư cũng là người nhà họ Lê, máu mủ tình thâm, từ lúc sinh ra đã như vậy, hơn nữa còn là thứ không thể nào cắt bỏ được.
Nhưng vẻ mặt của Lăng Diệu rất lạnh lùng, anh thong thả mở miệng nói: “Đúng rồi, có lẽ mọi người vẫn không biết vợ tôi không phải là con gái của nhà họ Lê
Anh lạnh nhạt nói: “Người nhà họ Lê đều là nhóm máu AB, mà vợ tôi lại là nhóm máu RH âm tính”
Sau một hồi im lặng, giới truyền thông có mặt ở đó liền sôi sục.
Chả trách lúc trước người nhà họ Lê tốn công sức đẩy Lê Hân Dư cho nhà họ Lăng như vậy, cũng mặc kệ Lê Hân Dư bị bao nhiều người mỉa mai, nhục mạ, bọn họ chưa bao giờ đứng ra nói giúp cô ấy một lời.
Hóa ra Lê Hân Dư căn bản chỉ là một con cờ được nhà họ Lê nhặt về.
Bởi vì lúc đó Lê Nhã Trí còn nhỏ cho nên chỉ có thể đẩy Lê Hân Dư ra ngoài.
Mà bây giờ Lê Nhã Trí đã trưởng thành, cô ta thích anh rể của mình nhưng người nhà họ Lê lại vô liêm sỉ muốn giúp con gái ruột cướp chồng của con gái nuôi.
Tại sao lại có loại bố mẹ vô liêm sỉ, một gia đình vô liêm sỉ như vậy chứ?
Giọng nói của Lăng Diệu truyền qua loa phóng thanh có chất lượng cực tốt, lọt vào tai người nghe: “Mấy ngày trước bà Lê có qua đây, bởi vì Lê Nhã Trí phóng đãng quan hệ tập thể với đàn ông mà trách tội Hân Dư, muốn cắt đứt quan hệ với cô ấy, tôi nghĩ ông biết chuyện này
Thì ra người nhà họ Lê thật sự chỉ xem Lê Hân Dư như con cờ.
Lúc nào cần thì lấy ra, không cần thì đạp dưới chân.
Nếu nói vậy thì Lê Hân Dư không ra ngoài đối mặt với người nhà họ Lê mới là cách làm tốt nhất.
Tất cả mọi người luôn đứng trên lập trường của Lăng Diệu và Lê Hân Dư, căm ghét nhìn kẻ khởi xướng trò khôi hài này.
Lê Khải Thiên ngồi xụi lơ dưới đất, trong nháy mắt dường như già đi mười tuổi, lần này ông ta thật sự đi tới đường cùng rồi.
Trời tạo nghiệt, còn có thể sống.
Mình tự tạo nghiệt thì không thể sống được.
Lăng Diệu cũng không liếc nhìn ông ta mà nói với những người đang có mặt ở đó: “Nếu các vị trong giới truyền thông cần thì đều có thể c tất cả các tài liệu video có liên quan ở chỗ tôi để làm tài liệu.”
Không phải tội của anh, anh không nhận.
Mà điểm giới hạn của anh cũng chỉ đến thế mà thôi.
Lê Nhã Trí vẫn luôn xem phát sóng trực tiếp qua màn hình, lúc này nụ cười đắc ý trên mặt cô ta hoàn toàn cứng ngắc.
Vốn dĩ sau khi phá thai cô ta đã không còn đi học nữa, ngày nào cũng ủ rũ ở nhà nghĩ cách trả thù.
Sau đó nguồn cơn sự việc bị bố cô ta đào ra, cô ta càng không có cách nào đi học được.
Tuy nhiên, những tin đồn càng lúc càng lan rộng, ngược lại còn lại tạo cảm giác vui vẻ cho góc tối âm u trong lòng cô ta.
Cô ta thích nhìn bố mẹ đi quấy nhiều cuộc sống của Lê Hân Dư, khiến Lê Hân Dư sống không thoải mái, nhưng cô ta thật sự không muốn công bố những chuyện dơ bẩn mà cô ta đã trải qua cho người khác biết.
Bố cô ta đổ tất cả mọi tội lỗi lên đầu Lăng Diệu, ít nhất cô ta cũng không mất mặt.
Bởi vì tất cả mọi người đều cho rằng người đàn ông chiếm thân thể của cô ta là Lăng Diệu, là Lăng Diệu mà bao nhiêu người muốn cũng không được.
Nhưng một khi nói bản thân cô ta bị hai tên đàn ông vừa xấu xí lại vừa bẩn thỉu thay phiên nhau hãm hiếp nên mới mang thai... trong đầu của Lê Nhã Trí lập tức vang lên tiếng ong ong.