Sáng hôm sau, Hải Anh đến lớp rất sớm và muốn giúp đỡ Hạ Anh trực lớp ngày hôm nay
-Chào cậu, Hạ Anh- Hải Anh cố tình đến sớm nhưng vẫn sau Hạ Anh
..im lặng như bình thường
-Để mình giúp cậu nhé
Hạ Anh vẫn không nói gì hay để ý đến Hải Anh, im lặng lau bảng
-Mình giúp bạn đi lấy nước nhé
“KHÔNG CẦN” nó ghi to lên bảng
-Mình muốn làm bạn với cậu
..không quan tâm nhỏ đang nói gì
-Hạ Anh, mình biết cậu có thể nói chuyện.Làm bạn với mình nhé
..im lặng
Sau đó, cả lớp cũng đến.Hải Anh dù làm gì cho Hạ Anh, nó cũng không hề đáp trả lại, vẻ mặt vẫn thế, cũng không mở miệng
-Hạ Anh, ra ngoài gặp tao-Ánh Nhi mới vào lớp đã hét ầm ĩ
-Này, cậu lại sao thế- Hải Anh
-Tao làm gì thì liên quan đến mày à.Hôm nay tao rất bực nên cần “bao cát” Hạ Anh
-Cậu dừng lại cái trò đó đi-Hải Anh
-Thôi thôi, kệ bọn nó đi mà-hs khác vội ngăn Hải Anh lại.Còn Ánh Nhi lôi Hạ Anh vào nhà kho để hành hạ
-Tao cấm bọn mày bước vào-Ánh Nhi chỉ thẳng từng đứa đi theo xem náo nhiệt.Nhỏ đấy Hạ Anh vào một góc với một lực mạnh rồi bước tới túm lấy áo mà đập thẳng vào mặt Hạ Anh nhưng con bé không khóc mà vẫn khuôn mặt đẹp lạnh băng đó
-Mày vẫn chưa nói chuyện, chưa khóc, chưa mở miệng xin tha sao.Con khốn này-Ánh Nhi hét lên, đã 10 năm nhỏ tìm mọi cách làm nó phải mở miệng xin tha nhưng ngược lại con bé thà bị ăn đòn chứ không nói lời xin lỗi
-Ánh Nhi, cậu dừng lại đi.Dừng làm mọi chuyện tồi tệ hơn-Hải Anh bước vào nhà kho
-Tao đã nói thế nào, biến-Ánh Nhi
-Hạ Anh, cậu..cậu không sao chứ?-Hải Anh
-Mày hỏi nó cũng vô ích, tao sợ giờ nó câm luôn rồi.Loại người như nó thiệt là đáng đánh vì thế cả mẹ ruột hay mẹ nuôi vẫn vứt nó vào cô nhi viện mà-Ánh Nhi đứng phủi tay rồi liếc Hạ Anh khinh bỉ
-Ánh Nhi, cậu im đi.Đừng nói nữa.Không hiểu chuyện người khác thì đừng nói làm dơ bẩn người khác-Hải Anh chạy lại đỡ Hạ Anh lên
-Nó chỉ là đứa bị bỏ rơi.Đến cả mẹ nó còn không muốn nhìn mặt nó nữa mà.Nó không đáng để có bạn, cũng chỉ là đứa câm điếc bị mọi người bỏ rơi
-Thôi đi
“ Rầm” đột nhiên Ánh Nhi ngả xuống….khiến ai cũng bất ngờ
-Hạ Anh, cậu…quá giỏi
-Con nhóc này…Mày gan lắm rồi mà
Cái cách đánh của Ánh Nhi được Hạ Anh giải được mà dạy cho nhỏ một bài học
-Xin cậu, dừng ra vẻ như mình hiểu tớ.Thật sự, cậu cũng không hơn gì tớ đâu-Hạ Anh cất câu nói đầu tiên trong 10 năm qua khiến ai cũng bất ngờ
-Hạ Anh, cậu chịu nói rồi
-Có chuyện gì vậy-Giám thị bước tới
-Không có gì đâu thầy-h/s
-Thế mấy đứa bu lại đây làm gì mà đông thế chuyện gì sao?-Thầy len lỏi giữa bọn học sinh rồi vào nhà kho thấy Ánh Nhi đang nằm 1 cục ở đó, còn Hạ Anh mặt bị thương tè le
-Ánh Nhi, nó lại đánh em sao?-Thầy hỏi Hạ Anh
-Phải đó thầy-Hải Anh
-Không phải đâu ạ-Hạ Anh
-Em nói rồi sao?-Thầy cũng bất ngờ
-Thầy ơi, đỡ Ánh Nhi lên phòng y tế đi thầy
Đột nhiên, Hạ Anh lại cảm thấy chóng mặt, hơi thở đột ngột rồi ngồi khụy xuống đất, ôm đầu khóc la om sòm làm ai cũng sợ, hơi thở dần yếu đi
-Cậu sao vậy Hạ Anh
-Thuốc thuốc, ở túi áo-Hạ Anh ráng nói
-Đây của cậu đây
Hạ Anh vừa uống vào thì một hồi sau cũng trở nên bình thường, nhưng Hải Anh đưa Hạ Anh lên phòng y tế
-Cậu ổn rồi chứ? Không sao rồi phải không?
-Xin cậu..đừng bỏ rơi mình-Nó ngồi dậy ôm lấy nhỏ nước mắt trào ra
-Không sao, không sao.Hạ Anh có Hải Anh mà.Đừng lo, Hải Anh sẽ không bao giờ bỏ rơi Hạ Anh-Hải Anh cũng ôm lấy Hạ Anh
-Bàn tay đẹp không phải làm trắng trẻo thon gọn mà nó đẹp khi nó có thể làm người khá hạnh phúc-Hạ Anh nói với Hải Anh
-Cảm ơn cậu
Lúc trước, Hải Anh bị dị ứng làm tay cô nổi hạt đỏ khiến bàn tay không còn đẹp nữa, làm cho Hải Anh lo lắng và khóc.Thì ra Hạ Anh vẫn luôn quan tâm Hải Anh.
Kể từ hôm đó, không anh dám chọc Hạ Anh nữa.Tình bạn Hải_Hạ còn thân thiết và lãng mạn hơn tình yêu, luôn dính lấy nhau,Hạ Anh cũng cười nhiều hơn nhưng vẫn ít nói kiệm lời.Điều đó không khiến họ xa cách mà càng khiến họ thêm hiểu nhau..không cần nói nhiều chỉ cần hành động trong tình bạn trong sáng này
2 tuần sau..tại cô nhi viện nơi Hạ Anh sinh sống
-Hạ Anh, mình có cái này cho cậu xem này
-Hã, cái gì cơ?
-Bọn mình tham gia cuộc thi thử giọng này của JYP Entertainment ở Việt Nam đi
-Tớ..có thể làm được sao? Thôi miễn đi Hải Anh
-Tớ nghe cậu hát rồi.Tham gia với mình đi, năn nỉ đó
-Mình không thể, mình sẽ phát bệnh khi gặp nhiều người.Vì vậy cậu tìm người khác đi
Hạ Anh, xinh gái, hát hay tham gia cho vui thôi đừng quan trọng làm gì mà.Coi như là đi chơi với mình đi.Vì mình được không Hạ Anh
-…Cậu phiền quá.Mình không thèm nói chuyện với cậu nữa
-Hạ Anh, mình thật sự muốn tham gia cái này.Mình muốn được nổi tiếng.Tớ cầu xin cậu hãy vì tớ..mà tham gia với tớ.Chỉ có khi cậu ở bên tớ mới có thể tự tin hát.Cậu đã nói với tớ là đừng bao giờ bỏ cậu nhưng giờ, cậu đã làm thế nào…cậu bỏ rơi mình-Hải Anh nghiêm túc nói to rồi quay người bước ra cổng
-..Hải Anh… mình..sẽ tham gia cùng cậu…Nhưng được chọn hay không thì tớ không thể chắc
-Cảm ơn cậu.Cậu đã cứu được ước muốn của tớ-Hải Anh tâm trạng 360 độ quay lại chạy đến ôm lấy Hạ Anh
-Khi nào cậu rãnh hãy đến đây.Mình sẽ tập luyện cùng cậu
-KHông còn thời gian đâu.Còn 2 ngày nữa sẽ bắt đầu
-Sao cậu không nói sớm.Vậy mau đi tập luyện thôi.Vì ước muốn của cậu mà
-Hihi..cảm ơn cậu
-Ơn nghĩa gì chứ
Ngày đêm tập luyện vì đam mê của Hải Anh mà Hạ Anh cũng cố gắng tập luyện.”Song Anh” chọn bài hit của Khởi My “Nếu Ngày Ấy”
-Đồ đây, cậu mặc đi-Hải Anh đưa đến 2 bộ váy công chúa ngắn đến đùi, áo trên tay dài bằng vải ren.Hạ Anh màu hồng còn Hạ Anh màu trắng
Đến phòng thi, Hạ Anh căng thẳng phát bệnh nhưng uống thuốc rồi kiềm chế bản thân.Hải Anh nắm lấy bàn tay run rẩy của Hạ Anh rồi cùng bước vào thử thách
“Nếu Ngày Ấy”-Khởi My
Đôi khi muốn trở lại, nơi ta đã bắt đầu, khi ta đang quá yêu nhau (Hải Anh)
Để một mai khi cách xa...em biết phải làm sao (Hạ Anh)
Hôm nay em hững hờ, hôm nay anh hững hờ (Hải Anh)
Không ai muốn giữ tay ai(Hạ Anh)
Phải bỏ lại thói quen bên anh trở về nơi ta bắt đầu(Hải Anh)
Nhìn ánh mắt, bối rối khi mình lỡ hẹn(Hạ Anh)
Yêu thương anh, hứa sẽ bên anh, thật lòng xin lỗi anh... (Hải Anh)
Một lần nhé, em muốn anh quay trở về(Hạ Anh)
Để 1 lần nữa, không làm thất hứa, lời yêu ngày xưa (Hải Anh)
Người yêu ơi, phải chăng ngày đó, vấn vương còn có thể giữ anh ở lại (Cả 2)
Em luôn mơ thấy em bên anh, mà biến mất quá nhanh
Tháng năm ngày ấy, níu tay giữ lấy...
Mà người nào đâu hay
Chỉ còn em vẫn nuôi hi vọng..
Chỉ có em ngóng trông đợi mong
Khóc làm gì, cho tất cả đã trôi đi (Hạ Anh)
Cần ai đang cần em không phải là ngày anh ra đi
Cho em cho hết những gì từ anh bấy lâu nay
Đôi khi yêu dấu đang dần mong manh mà em đâu hay
Em đâu có biết lại nhớ em nhiều biết mấy
Em muốn cố gắng đứng cho bờ mi thật lặng cay
Nhìn ánh mắt, bối rối khi mình lỡ hẹn (Hải Anh)
Yêu thương anh, hứa sẽ bên anh, thật lòng xin lỗi anh...
Một lần nhé, em muốn anh quay trở về
Để 1 lần nữa, không làm thất hứa những lời yêu thương ngày xưa
Người yêu ơi, phải chăng ngày đó, vấn vương còn có thể giữ anh ở lại
Em luôn mơ thấy em bên anh, mà biến mất quá nhanh
Tháng năm ngày ấy, níu tay giữ lấy...
Mà người nào đâu hay
Chỉ còn em vẫn nuôi hi vọng..
Chỉ có em ngóng trông đợi mong
Nước mắt hằn sâu trong những nụ cười (Hạ Anh)
Anh luôn mang trong mình cơn bão tố giấu hết những đau thương
Để tìm về nơi con tim rạng ngời
Lòng vẫn vấn vương người con gái anh thương dù chỉ là trong tưởng tượng
Nhưng anh vẫn còn rất yêu em
Một chút kí ức hiện lên một cách vô thức anh tìm về em
Một chút trống trải, một chút suy nghĩ, một chút anh nhớ đến em
Một chút khoảng lặng, một chút sâu lắng đừng làm ta lạc về nhau
Tại sao nỗi buồn mà hai chúng ta cứ mãi hờ hững như vậy
Giá như chưa từng xảy ra đến ngày ở cũ.
Phải chăng ngày đó, vấn vương còn có thể giữ anh ở lại (Hải Anh)
Em luôn mơ thấy em bên anh, mà biến mất quá nhanh
Tháng năm ngày ấy, níu tay giữ lấy...
Mà người nào đâu hay
Chỉ còn em vẫn nuôi hi vọng
Chỉ có em ngóng trông đợi mong
Anh xin em đừng khóc nữa, nước mắt em rơi làm anh đau lắm (Hạ Anh)
Thôi thì mình cứ thế này em nhé
Anh xin lỗi.
*Ban Giám Khảo
1. Suzy (Tình đầu quốc dân - Miss A)
2. Nichkhun (Thần tượng quái thú 2PM)
3. YeEun ( Leader -Wonder Girl)
4. Sunmi ( Wonder Girl)
5. JB ( Leader – GOT7)
6. BamBam ( GOT7 )
7. Park JiHyo ( Leader – TWICE )