Hãy Để Cho Anh Một Lần Nữa Bắt Đầu

Chương 19: Chương 19




Tần Vũ nheo mắt nhìn đôi trai gái đang đi về phía anh. Người con trai dáng vẻ thanh lịch, nho nhã, gương mặt đẹp như ngọc đang cầm ô che cho cô gái. Cô gái e ấp, dịu dàng nép vào lòng chàng trai. Tần Vũ cố bình ổn cảm xúc tiến lại gần:

- Trần tổng, tôi có thể hân hạnh mời ngài và tiểu thư đây dùng bữa không? Rất mong có thể giới thiệu cho hai người một vài đặc sản của quê hương.

Andy mặt không biểu cảm nhìn Tần Vũ. Tần Vũ mỉm cười nhìn Anna:

- Không biết Anna tiểu thư đã khám phá được nhiều điều ở thành phố này chưa?

Anna đôi mắt long lanh, má ửng hồng, khuôn mặt toát lên vẻ kiều mị đầy quyến rũ:

- Được giám đốc Tần làm hướng dẫn viên du lịch thì còn gì bằng.

Nói xong, cô ngước đôi mắt chờ mong nhìn Andy. Anh đưa tay khẽ chạm vào tóc cô rồi quay sang phía Tần Vũ:

- Làm phiền Tần tổng rồi!

Tần Vũ khoát tay làm một điệu bộ rất hân hạnh rồi mời hai người đi theo mình. Mười lăm phút sau, xe dừng tại một nhà hàng hải sản nổi tiếng của thành phố S. Tần Vũ quay sang nhìn Andy:

- Chẳng hay Trần tổng đã đến đây lần nào chưa?

Andy mỉm cười, đôi mắt trong suốt không nhìn ra cảm xúc nào:

- Đây là lần đầu tiên.

Tần Vũ cũng không hỏi han nhiều mà dẫn hai người vào một gian phòng đã được đặt trước. Gió biển thổi mát rượi. Từ đây có thể nhìn ra một không gian xanh thẳm nối liền giữa bầu trời và mặt biển. Ánh mặt trời miền Trung gay gắt, vậy mà ngồi đây vẫn cảm thấy thật dễ chịu. Hương vị mặn mòi từ biển thổi vào mang theo hơi thở đặc trưng của thành phố S. Bầu trời không gợn một sợi mây. Ngoài khơi xa, vài cánh chim chao liệng trong không trung, thi thoảng lại sà xuống vờn trên sóng. Anna vui thích lấy điện thoại ra chụp phong cảnh trước mắt. Cô nhí nhảnh, đáng yêu như một chú chim nhỏ, khiến người ta muốn yêu chiều, cưng nựng trong tay. Andy mặc cô chơi đùa, anh trìu mến nhìn cô đang tạo dáng chụp ảnh. Thi thoảng anh quay sang trò chuyện vài câu xã giao với Tần Vũ. Các vệ sỹ cũng theo vào phòng. Bốn phía đều được cảnh giới chặt chẽ. Tần Vũ lần lượt giới thiệu các món ăn đặc sản của thành phố S. Cuối cùng, hắn dừng bên một món vừa đưa lên:

- Đây là món tu hài nướng. Nhà hàng này nổi tiếng nhất ở việc chế biến món ăn này.

Hắn tiếp vào đĩa cho hai người rồi cũng lấy cho mình một phần. Miếng tu hài nướng vừa chín tới, không khô, thơm ngậy. Mùi hành răm quyện với mùi thơm của thịt tu hài tạo nên một sức hấp dẫn khó cưỡng. Tần Vũ lấy thìa gạt miếng tu hài, chầm chậm đưa lên miệng. Andy đăm đăm nhìn hắn, đột nhiên hỏi:

- Không biết Tần tổng có thể nói qua về món ăn này không?

Tần Vũ dừng lại, nhìn xoáy vào Andy. Khuôn mặt anh vẫn lạnh nhạt, không nhìn ra biểu cảm. Tần Vũ cười cười:

- Hai người cứ vừa thưởng thức, vừa cảm nhận. Đôi khi nói quá nhiều lại khiến cho cảm nhận của ta không còn chân thực. Xin mời.

Nói xong, hắn lại tiếp tục đưa miếng tu hài vào miệng. Mắt vẫn không rời Andy. Trong một khoảnh khắc, hắn cảm thấy ánh mắt của anh như ngưng trọng lại. Hắn vẫn không ngừng lại, dẫu biết rằng mình không thể ăn, hắn vẫn nguyện cược cả tính mạng của mình. Chỉ Tô Minh biết hắn không thể ăn rau răm. Trong một lần tụ tập bạn bè trước đây, vì ngà ngà say, vô tình ăn phải, sau đó hắn đã phải nhập viện vì dị ứng. Lần đó, hắn suy hô hấp, suýt mất mạng, may cấp cứu kịp thời. Từ đấy trở đi, Tô Minh quản luôn việc ăn uống của hắn, luôn nhắc nhở cẩn thận, không chút lơ là. Tần Vũ lúc trước cũng luôn ỷ vào sự chăm sóc đó, luôn mặc nhiên hưởng thụ mà không biết được đó là những giây phút hạnh phúc nhất của cuộc đời mình. Andy nhìn hắn chằm chằm. Tần Vũ thản nhiên nhìn lại, vẫn không dừng động tác. Bỗng một tiếng thét vang lên:

- Cẩn thận!

Ngay sau đó là tiếng súng nổ. Theo bản năng,Tần Vũ quay lại, nhưng hắn bỗng bị xô mạnh ngã rạp xuống sàn, mặt úp sấp xuống. Tiếp theo đó, một vệ sỹ đã đè lên người hắn. Hắn cố giẫy giụa, ngẩng đầu lên nhìn về hướng Andy. Hai vệ sỹ đã nhào đến che chắn cho anh từ lúc nào. Phía bên kia, Anna hoảng sợ, một vệ sỹ cũng đẩy ngã cô. Bát đũa trên bàn rơi vỡ. Một mảnh sứ cứa vào tay Anna, máu tứa ra càng khiến cô sợ hãi, nước mắt giàn giụa. Tiếng một vệ sỹ vang lên:

- Chúng đã rút rồi. Người của ta đang đuổi theo, thưa ngài!

Andy ngồi dậy, anh lập tức nhào qua phía Anna, rút chiếc khăn tay ra cầm máu rồi ôm lấy cô vào lòng. Anna nép vào lòng anh nức nở. Andy vuốt tóc cô không ngừng trấn an:

- Không sao rồi! Không sao rồi!

Tần Vũ sững sờ nhìn một màn ngọt ngào trước mắt, trong lòng là nỗi xót xa đang chầm chậm lan ra. Tay hắn cũng nhỏ máu vì va mạnh vào cạnh bàn. Giây phút này đây, Tần Vũ thấy mình hài hước đến cỡ nào. Hắn đang định cược cả tính mạng để thử lòng một người hoàn toàn không quan tâm đến hắn. Đến liếc một ánh mắt, cậu ta cũng không thèm dành cho hắn. Cậu ta rõ ràng là toàn tâm, toàn ý yêu người phụ nữ kia. Vậy mà, mới vài phút trước thôi, hắn đã cho là mình bắt được giây phút căng thẳng trong mắt cậu ta. Đó chỉ là một ảo tưởng ngốc nghếch. Tô Minh thật sự đã không còn trên cõi đời. Cậu ấy sẽ không đối xử với hắn như thế. Số phận đang đùa bỡn hắn, mà hắn lại đáng thương như con thiêu thân lao đầu vào lửa. Trái tim hắn như nổ tung trong nỗi tuyệt vọng. Hắn sẽ không bao giờ gặp lại người kia được nữa. Tần Vũ lảo đảo đứng dậy, hắn không còn nghĩ đến phép tắc lịch sự gì nữa. Nỗi đau đớn đang vò xé tâm hồn khiến hắn không còn ý thức về thực tại xung quanh. Một mình hắn thất thểu lên xe, rời khỏi nhà hàng, cánh tay vẫn nhỏ máu, một đường vương vãi trên lối đi.

***

Trong một căn phòng hôn ám, người đàn ông gác chân lên ghế xem đoạn video ghi lại trực tiếp từ hiện trường. Hắn nở một nụ cười quỷ dị. Trong camera, Andy ngay khi nghe tiếng thét của vệ sỹ đã nhào đến xô ngã Tần Vũ. Hai vệ sỹ lập tức che chắn cho anh. Khoảnh khắc Tần Vũ rời khỏi phòng, ánh mắt Andy chợt ánh lên nỗi đau lòng. Người đàn ông đưa tay sờ lên khuôn mặt Andy qua màn hình. Không uổng công hắn bày ra trò thử nghiệm thú vị này. Chuông điện thoại bỗng réo vang, người đàn ông nhấn nút nhận cuộc gọi. Đầu dây bên kia vang lên giọng nói gay gắt:

- Ông đang làm cái quái gì vậy. Cái tôi cần bây giờ chưa phải là tính mạng hắn.

Người đàn ông đôi mắt như sáng rực trong đêm tối:

- Tôi đã có được điểm yếu của hắn. Có thể bắt đầu hành động rồi.

Đầu dây bên kia lặng im. Tiếp theo đó là tiếng cười lớn sảng khoái:

- Không hổ là “kho tin toàn cầu”. Lực lượng của tôi đã sẵn sàng. Ông chuẩn bị kế hoạch đi.

Người đàn ông đưa lưỡi liếm khuôn mặt Andy trên màn hình, miệng thì thầm như hơi thở của thú dữ:

- Rất nhanh thôi, em sẽ là của tôi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.