•••
Sa mạc Tháp Nhĩ Qua.
Một thân ảnh với hắc bạch trên thân cùng với mái đen, khuôn mặt anh tuấn đang đi giữa sa mạc nắng nóng. Còn ai khác ngoài Lâm?
“Dị hỏa ở đâu ấy nhỉ?”
Hiện tại, Lâm đang trong một khu vực có khả năng cao chính là nơi xuất hiện Thanh Liên Địa Tâm hỏa. Lần này, hắn đã đến đúng nơi nhờ vào năng lực của Sharingan, nhìn thấy được Đấu Khí.
Nơi mà hắn đang tìm kiếm có nồng độ Đấu Khí Hỏa Hệ rất lớn nên hắn dám chắc nơi này sẽ xuất hiện Thanh Liên Địa Tâm hỏa.
Ầm Ầm
Bỗng dị biến phát sinh, nơi Lâm đang đứng, cát bị tụt xuống dưới, tạo ra một cái hố sâu xuống bên dưới. Không nghi ngờ gì, đó chính là lối vào để lấy Thanh Liên Địa Tâm hỏa.
Bất quá, dị biến quá bất ngờ khiến Lâm không kịp phản ứng.
“Ahhhh...!”
Lâm la hét thất thanh, cơ thể cũng theo cái hố mà rơi xuống.
Bịch
Một màn tiếp đất bằng mông đầy tấu hài của Lâm đã diễn ra.
“Ui da!”
Lâm ngồi đó, tay xoa mông của mình.
“Vậy đây chắc là nơi có Thanh Liên Địa Tâm hỏa đi?”
Lâm đứng dậy và đánh giá xung quanh. Phía trước mặt hắn là một cái thông đạo, nhiệt độ xung quanh cũng khá nóng.
“Đi lên xem thử!”
Không do dự, Lâm bước đi dọc theo cái thông đạo đó.
Sau một hồi đi dọc theo thông đạo, Lâm cuối cùng cũng thấy được Thanh Liên Địa Tâm hỏa.
Trước mặt hắn là một cỗ hỏa diễm màu xanh, cũng chính là Thanh Liên Địa Tâm hỏa. Bên dưới Thanh Liên Địa Tâm hỏa chính Thanh Liên Tọa, có công dụng giúp hỗ trợ tu luyện. Ngoài ra thì Lâm còn phát hiện thêm Địa Hỏa Liên Tử ở gần đó.
Thanh Liên Địa Tâm hỏa, dị hỏa đứng top 19 trong bảng dị hỏa ở Đấu Khí Đại Lục. Thanh Liên Địa Tâm hỏa có uy lực rất khủng bố, đặc biệt nó còn có khả năng kích phát núi lửa phun trào nếu ở gần các vùng núi lửa, tạo thành sức hủy diệt trên diện rộng.
“Đúng là dị hỏa có khác! Nóng thật!”
Lâm cảm thán nói. Bởi trước mặt Lâm lúc này, hắn có thể cảm nhận được nhiệt độ phát ra từ Thanh Liên Địa Tâm hỏa là rất lớn.
Lâm cũng không đến gần mà thu lấy dị hỏa, hướng hệ thống nói:
“Hệ thống! Thu Thanh Liên Địa Tâm hỏa vào cho ta!”
Đương nhiên, Lâm đâu có điên mà đem Thanh Liên Địa Tâm hỏa bỏ vào nhẫn trữ vật của hắn. Ở trong nhẫn trữ vật của hắn ngoài các trang bị ra thì còn có nguyên liệu chế biến thức ăn a. Hắn đâu có ngu mà bỏ Thanh Liên Địa Tâm hỏa vào đó.
[Thu Thanh Liên Địa Tâm hỏa thành công]
Lời hệ thống vừa dứt thì Thanh Liên Địa Tâm hỏa cũng biến mất theo, Lâm bước đến thu lấy Thanh Liên Tọa và Địa Hỏa Liên Tử vào nhẫn trữ vật.
“2 thứ này xem như mang theo để gia tăng thực lực cho chúng nữ vậy!”
Lâm thầm nghĩ. Sau đó, Lâm theo lối cũ mà đi ra khỏi cái hố.
“Chà! Thuận lợi hơn mình tưởng!”
Lâm vừa ra khỏi cái hố, đứng trên mặt đất phủi bụi trên thân nói.
“Hô! Có chuyện gì mà thuận lợi vậy?”
Bỗng lúc này, một giọng nói nữ tử vang lên phía sau lưng Lâm.
Lâm theo bản năng quay người lại thì thấy một thân ảnh nữ tử với mái tóc màu đỏ, thân thể thon dài, dung nhan đầy mị hoặc đối với nam nhân, là tuyệt thế vưu vật. Lâm lại xuống phần dưới của nàng thì chính là một cái đuôi rắn, phía sau nàng là một nữ tử Xà Nhân khác, cũng xinh đẹp không kém.
“Đừng bảo với ta là Mỹ Đỗ Toa và Nguyệt Mị tìm đến đấy nhá?”
Lâm thầm nghĩ.
“Ngươi ngắm đủ chưa?”
Giọng nói lạnh lùng của nữ tử tóc đỏ vang lên.
“Chưa a! Không biết đại danh của vị mỹ nữ đây a?”
Lâm vô sỉ nói. Quả thật, đứng trước mỹ nữ là hắn không thể dừng việc trêu chọc được, khác với cái vẻ nghiêm túc khi đánh trận của hắn.
“Ta là Nữ Vương của Xà Tộc, Mỹ Đỗ Toa. Vậy thứ ngươi lấy được là gì?”
Mỹ Đỗ Toa vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng mà nói.
“Ây da! Tại hạ lấy được là dị hỏa a!”
Lâm cười đùa nói. Nhưng bên Mỹ Đỗ Toa thì không vui vẻ nổi tí nào, sắc mặt của nàng đã ngưng trọng rồi.
Mỹ Đỗ Toa đến đây vì Thanh Liên Địa Tâm hỏa, nhưng bây giờ lại bị một tên nam tử hẫn tay trên như vậy.
“Ngươi để lại dị hỏa! Chúng ta có thể tha mạng cho ngươi!”
Đương nhiên, Lâm hiện tại đang ở địa bàn của Xà Nhân Tộc nên Mỹ Đỗ Toa có quyền quyết định ở đây. Bất quá, Lâm mà còn cần sự cho phép?
“Ây da! Mỹ nữ a, dị hỏa thì không được rồi! Nhưng mà chỉ với 2 người các nàng có thể cản được ta rời khỏi đây?”
Lâm cười nói. Nếu đối phương là Đấu Tôn, Đấu Thánh thì hắn còn kiêng dè chứ chỉ 2 Đấu Hoàng mà muốn cản hắn? Đúng là nằm mơ.
Lâm không rảnh hơi mà nói tiếp, thân thể hắn biến mất khỏi vị trí vừa đứng và xuất hiện ở phía sau 2 nữ.
“Cái...”
Mỹ Đỗ Toa cùng nữ Xà Nhân kia chấn kinh. Từ khi nào mà hắn đã ra đằng sau mà bản thân lại không biết? Đã vậy lại còn di chuyển rất nhẹ nhàng không gây ra bất cứ dao động nào. Thậm chí cảm ứng nhiệt của loài rắn của các nàng cũng không cảm nhận được gì.
“Thế nhé! Bai bai!”
Lâm vẫy tay, định rời đi thì một thanh âm quen thuộc lên tiếng.
“Hô! Lại gặp nhau rồi! Tên gì ấy nhỉ?”
Giọng nói đó từ trên không truyền đến, dù có muốn quên cũng không quên được giọng nói này.
“Xích Diệm đấy à! Nay có hứng tìm bổn công tử?”
Lâm lạnh lùng nói. Đối với tên Xích Diệm này thì Lâm đương nhiên sẽ phải cẩn trọng một chút.
“Không phải tìm ngươi mà là dị hỏa trên người ngươi!”
Xích Diệm lắc đầu nói.
“Vậy thì không được rồi a! Dị hỏa này chính là quà cầu thân của ta đối với Nữ Vương của Xà Nhân Tộc rồi!”
Lâm nhún vai biểu thị từ chối nói. Bất quá, Mỹ Đỗ Toa đứng ở một bên nghe Lâm nói vậy thì khá giật mình. Hắn vừa nói gì, quà cầu thân ta?
“Đừng tưởng ngươi hạ được vật thí nghiệm của bọn ta thì lớn lối! Xem chiêu!”
Xích Diệm cũng không nói nhảm nữa mà lao về phía Lâm.
“Chậc! 2 nàng lùi lại!”
Lâm tặc lưỡi một cái, nhìn 2 nàng Mỹ Đỗ Toa nói. Sau đó hắn rút Hắc Ảnh Kiếm ra, phóng lên giao chiến với Xích Diệm.
“Nguyệt Mị! Chúng ta lui!”
Mỹ Đỗ Toa đương nhiên cũng cảm nhận được sự uy hiếp đến từ cái tên Xích Diệm kia. Ở lại chỉ tổ vướng tay vướng chân tên nam tử Nhân Loại kia.
Keng
Khi Hắc Ảnh Kiếm va chạm vào lớp da được Ma Lực gia cường thì một thanh âm va chạm vang lên.
“Lại là chiêu cũ à?”
Lần trước, Lâm cũng chả thể chém xuyên qua lớp da đucợ bọc Ma Lực này.
“Có hiệu quả ngu gì không xài?”
Xích Diệm đắc ý nói.
“Hừ! Vậy thử cái này xem!”
Lâm bọc Haki vũ trang lên Hắc Ảnh Kiếm, chuyển đổi tư thể chuẩn bị xuất kiếm.
“Kiểm kỹ, thức thứ 4, Ám Minh Trảm!”
Lời vừa dứt, một đường kiếm mang theo Ám Hệ được xuất ra, chém thẳng về phía Xích Diệm.
“Ngươi nghĩ thứ đó có thể gây tổn thương ta?”
Xích Diệm cười khinh bỉ nhìn lấy Lâm. Nhưng hắn đã nhầm.
Xoẹt
Một đường kiếm sựt ngang qua lớp da, từ vị trí đó, một dòng màu đen từ từ chảy xuống.
“Không thể nào!”
Xích Diệm chấn kinh, hắn vốn rất tự tin vào lớp phòng ngự này của mình. Vậy mà chỉ một kiếm của tiểu tử trước mặt lại có thể khiến hắn bị thương.
“Từ xưa đến nay, không có chuyện gì là chắc chắn cả! Đó là do ngươi quá ỷ lại vào sức mạnh mà thôi!”
Lâm cười lạnh nói. Quả thật như Lâm nói, không có chuyện gì là chắc chắn, cùng với sự khinh địch của Xích Diệm chính là điểm chí mạng.
“Ngươi thành công chọc giận ta rồi! Tiểu tử xưng tên đi!”
Xích Diệm phẫn nộ nói.
“Diệp Lâm, nhưng ngươi cũng không cần biết! Bởi hôm nay ngươi cũng đừng hòng rời khỏi đây!”
Sự tồn tại của Xích Diệm và Ma Tộc sẽ là yếu tố khiến Đấu Khí Đại Lục bị hủy diệt. Đương nhiên không gặp thì thôi, đã gặp thì phải diệt trừ hậu hoạn.
“Cuồng vọng!”
Xích Diệm vận chuyển Ma Lực khắp toàn thân gia tăng sức mạnh cho bản thân, khí thế ngang với Đấu Tôn được kích phát.
“Quả nhiên ta nên diệt trừ ngươi sớm!”
Hiện tại, Xích Diệm đã là Đấu Tôn, nếu để cho hắn thêm chút thời gian thì chẳng phải hắn sẽ lên Đấu Thánh hoặc Đấu Đế sao. Lúc đó thì không thể diệt trừ được hắn nữa.
Mỹ Đỗ Toa ở một bên đã hoảng sợ rồi, với một Đấu Hoàng như nàng mà so với Đấu Tôn thì khác biệt một trời một vực a.
Không quan tâm đến biểu cảm của Mỹ Đỗ Toa lúc này, Lâm lần nữa nắm chặt Hắc Ảnh Kiếm, dồn toàn bộ Đấu Khí vào nó. Đương nhiên Lâm muốn 1 chiêu oang tạc diện rộng để gây thương tổn đến Xích Diệm. Dù không thể giết chết được hắn thì ít nhất cũng khiến hắn tạm thời nằm yên một chỗ không đi gây phiền phức cho Lâm.
“Kiếm kỹ, bí kỹ, Tuyệt Thiên Trảm!”
Một trảm với toàn lực của Lâm cùng với việc dồn 90% Đấu Khí vào đó khiến uy lực rất kinh người. Một kiếm từ trên trảm xuống, mang theo độ sắc bén cực điểm, hướng thân thể của Xích Diệm mà tiến đến.
“Hừ! Xem ta phá nó đây!”
Đương nhiên Xích Diệm cũng thuộc dạng não cơ bắp nên không quan tâm đến cái uy thế của Tuyệt Thiên Trảm, 2 tay đưa lên chuẩn bị đón kiếm.
Xoẹt
Phụt
Tuyệt Thiên Trảm đã thành công chém xuyên qua thân thể của Xích Diệm, làm đứt nửa thân thể phía bên trái của hắn.
“Aaaaaaa!”
Xích Diệm la hét trong đau đớn. Lâm cũng không rảnh mà nghe hắn la hét, cầm lấy Hắc Ảnh Kiếm, dùng số Đấu Khí còn lại trong cơ thể lao về phía Xích Diệm định một kiếm đoạt mạng hắn.
Phốc
Ngay khi Lâm gần tiếp cận được Xích Diệm thì một thân ảnh khác xuất hiện và đá vào bụng Lâm một cái, khiến hắn rơi xuống đất.
Ầm
Phụt
Lâm rơi xuống, tạo ra một cái hố nhỏ và phun ra một ngụm máu tươi.
“Chuyện này đến đây thôi! Đại nhân đang chờ!”
Thân ảnh thần bí đó mang theo Xích Diệm rời đi, bỏ lại Lâm ở trong hố cát.
“Rốt cuộc vẫn là quá yế...”
Chưa nói hết câu thì Lâm đã bất tỉnh, Đấu Khí cạn kiệt cùng với một cước của người thần bí khiến Lâm bị thương cũng không hề nhẹ.
Đúng lúc này, Mỹ Đỗ Toa cùng Nguyệt Mị đi đến.
“Nữ Vương, bây giờ chúng ta làm gì?”
Nguyệt Mị lên tiếng hỏi.
“Trước tiên mang hắn về chỗ của ta!”
Mỹ Đỗ Toa phân phó nói.
Sau đó cả 2 người cùng với Lâm đang bất tỉnh đi về phía ốc đảo của Xà Nhân Tộc.
- --
Hôm nay 3 chap thôi nha các bác.
Tại chap sau sẽ khiến các bác tụt hứng nên tác dồn vào ngày mai ms up.
Ae đọc vui vẻ.