•••
Sa mạc Tháp Nhĩ Qua.
Trong một tòa cung điện nguy nga tráng lệ.
Bên trong một gian phòng nào đó, Lâm vẫn bất tỉnh mà nằm trên giường.
“Ưm...”
Lâm từ từ mở mắt ra, tay sờ vào vùng đầu một chút.
“Đây là đâu?”
Lâm nhìn xung quanh là một khung cảnh xa lạ, thầm nghĩ.
“Ngươi tỉnh rồi?”
Đúng lúc này, một giọng nói nữ tử vang lên. Lâm theo hướng phát ra giọng nói mà nhìn sang.
“Ngươi hình như là người đi cùng với Nữ Vương của Xà Nhân Tộc?”
Đương nhiên Lâm nhận ra nữ tử này do hôm đó nàng cũng có mặt ở đó, Nguyệt Mị.
“Đúng vậy! Ta tên Nguyệt Mị, một trong Bát Tướng phục vụ dưới trướng Nữ Vương!”
Nguyệt Mị nói.
“Ta đã bất tỉnh bao lâu rồi?”
Lâm hỏi.
“Đã qua 5 ngày rồi!”
Nguyệt Mị nhẹ nhàng nói.
“Lâu đến vậy à!”
Lâm cũng không ngờ bản thân lại bất tỉnh lâu đến như vậy.
“À mà khoan! Kiếm của ta đâu?”
Giờ Lâm mới chợt nhớ đến thanh kiếm quý báu của mình, nhìn Nguyệt Mị hỏi.
“Cái thanh hắc kiếm ấy à? Nữ Vương đang giữ!”
Nguyệt Mị nhàn nhạt đáp.
“Đưa ta đi gặp nàng!”
Lâm nghiêm túc nói.
“Ngươi chờ ở đây! Ta đi gọi Nữ Vương!”
Nguyệt Mị nhàn nhạt đáp, sau đó rời đi, để lại Lâm một mình trong phòng.
“Này hệ thống! Có cách nào giúp ta khôi phục cấp nhanh nhanh một chút không?”
Với thực lực hiện tại muốn chiến thắng Xích Diệm quả thật là quá khó.
[Có a! Hệ thống có một nhiệm vụ giải khai tận 10 cấp cho ký chủ này!]
Hệ thống đáp.
“Nhiệm vụ gì?”
Lâm hỏi. Bất quá hắn đang rất mong chờ hệ thống sẽ ra nhiệm vụ gì.
[Phát động nhiệm vụ: Đẩy Mỹ Đỗ Toa
Mô tả: Trong vòng 6 ngày, ký chủ phải song tu cùng Mỹ Đõ Toa
Phần thưởng: giải khai 10 cấp, Vạn Kiếm Giới, 2.000.0000 điểm thành tựu
Thất bại: cắt tiểu huynh đệ]
“...”
Vờ lờ hệ thống. Nhiệm vụ như thế này cũng có? Sao éo phát động sớm?
[Ký chủ có yêu cầu đâu? Những nữ chính của Đấu Phá Thương Khung, hệ thống đều có nhiệm vụ đẩy từng người a]
Hệ thống giả ngu đáp. Nghe vậy thì Lâm khóe miệng co giật. Hệ thống vậy mà hố hắn một vố to.
“Haizzz! Đành chấp nhận số phận vậy!”
•••
Sau một hồi chờ đợi thì cuối cùng, Mỹ Đỗ Toa cùng với Nguyệt Mị quay trở lại.
“Nghe nói ngươi có việc cần tìm ta?”
Mỹ Đỗ Toa lạnh lùng hỏi.
“Đúng vậy! Ta muốn giúp Nữ Vương đột phá lên Đấu Tông!”
Lâm nhẹ nhàng nói.
Bùm
Mỹ Đỗ Toa vừa nghe thấy gì? Một nam nhân Nhân Loại nói muốn giúp nàng đột phá? Quá khó tin.
“Ta dựa vào gì tin ngươi?”
Đương nhiên Mỹ Đỗ Toa sẽ không tin người lạ, đặc biệt là Nhân Loại dễ dàng như vậy.
“Ta hiện tại thân mang trọng thương, kiếm của ta nàng cũng giữ rồi! Còn sợ ta chạy trốn sao? Với cả việc hại Nữ Vương, ta không làm được!”
Lâm sử dụng giọng điệu đầy ôn nhu nói.
Mỹ Đỗ Toa nghe vậy thì trong tâm hơi chấn động, bất quá nàng không quá tin tưởng vào câu nói đó. Nhân Loại thường rất giỏi trong việc nịnh hót, đương nhiên nàng sẽ không dám tin.
Nhưng nhìn vào vẻ mặt nghiêm túc của Lâm cùng với giọng điệu ôn nhu đó thì nàng muốn tin hắn một lần xem sao.
“Được! Chỉ cần ngươi giúp ta đột phá thành công thì ngươi có thể rời khỏi đây!”
Mỹ Đỗ Toa nói. Nghe vậy thì Lâm lắc đầu nói.
“Ra khỏi đây thì chỉ cần ta khôi phục hoàn toàn. Chuyện đó dễ ợt!”
“Thế người muốn gì?”
Mỹ Đỗ Toa lạnh lùng hỏi.
“Đợi khi nào ta giúp Nữ Vương đột phá thành công rồi ta sẽ nói!”
Lâm nhẹ nhàng nói. Mỹ Đỗ Toa nghe vậy thì cũng gật đầu đồng ý.
“Vậy khi nào có thể bắt đầu?”
Mỹ Đỗ Toa lên tiếng hỏi.
“Ngay bây giờ đi!”
Lời vừa dứt, Lâm lấy ra Thanh Liên Địa Tâm hỏa.
“Dị hỏa?!”
Mỹ Đỗ Toa và Nguyệt Mị chấn kinh. Mặc dù đã biết trước Lâm có dị hỏa trong tay, nhưng khi thấy trực tiếp mới thấy nó khủng bố thế nào.
“Ý của ngươi là sử dụng dị hỏa để giúp ta đột phá?”
Mỹ Đỗ Toa hỏi. Nhưng trong ánh mắt là ngàn chờ mong. Nàng đã ước mong đột phá Đấu Tông, hoàn thiện hóa hình người lâu lắm rồi. Nhưng trước đây, mọi nỗ lực của nàng là vô vọng. Nay đã xuất hiện dị hỏa, khả năng đột phá của nàng tăng lên, có thể không chờ mong sao?
“Ừ!”
Lâm gật đầu đáp. Quả thật hắn đi lấy Thanh Liên Địa Tâm hỏa cũng chỉ vì cho nàng đột phá, thành tự Đấu Đế đang chờ nàng ở tương lai.
Nghe được Lâm xác nhận thì trong lòng nàng vui vẻ không thôi. Nhưng vì địa vị của nàng nên nàng đành phải nén xuống mà làm vẻ mặt lạnh lùng.
“Được rồi! Nữ Vương lại đây, ta sẽ bắt đầu chuyển nó vào người của Nữ Vương!”
Lâm nhẹ giọng nói. Mỹ Đỗ Toa nghe vậy thì cũng làm theo, đi lại đối diện hắn mà ngồi xuống.
“Ta bắt đầu đây!”
Lâm thấy nàng đã ngồi xuống thì tay cầm Thanh Liên Địa Tâm hỏa hướng nàng đưa đến. Sau đó hắn lại vận chuyển Đấu Khí của bản thân vào Thanh Liên Địa Tâm hỏa để áp chế nó một chút.
“Ưm...”
Thanh Liên Địa Tâm hỏa tiến vào bên trong cơ thể của Mỹ Đỗ Toa khiến nàng hơi giật mình một chút.
Lâm cũng không rảnh mà ngồi xem, hắn lại vận chuyển Đấu Khí của bản thân lần nữa vào cơ thể Mỹ Đỗ Toa, hỗ trợ nàng luyện hóa.
Mỹ Đỗ Toa cũng bắt đầu tập trung vào việc luyện hóa.
Bỗng chốc, dị biến phát sinh, Thanh Liên Địa Tâm hỏa không biết vì lý do gì mà bùng phát mạnh mẽ ra bên ngoài, đốt cháy toàn bộ y phục của Mỹ Đỗ Toa.
Phốc
Do Lâm ngồi đối diện với Mỹ Đỗ Toa nên cỗ ngọc thể của nàng hiện ra trước mắt hắn. Hắn xém chút xịt máu mũi trước cảnh tượng trước mắt.
Nhưng hắn thấy vẻ mặt đau đớn của nàng thì biết có chuyện rồi.
Lâm liền lấy ra Hồn Cầm để gảy để làm dịu Thanh Liên Địa Tâm hỏa lại.
Tình tang...
Đúng như hắn đoán, ngay khi mà tiếng đàn vang lên thì Thanh Liên Địa Tâm hỏa cũng dịu đi phần nào, sắc mặt Mỹ Đỗ Toa cũng tốt hơn vừa nãy.
Nhưng Lâm thì ngược lại, không hiểu vì sao mà lượng Đấu Khí của hắn lại tiêu hao gấp 5 lần, nhiều hơn hẳn so với lúc hắn dùng để hỗ trợ tu luyện và chữa trị.
“Ráng lên ta ơi! Vì hạnh phúc, ráng lên!”
Đương nhiên, mặc dù hao tổn Đấu Khí không hề ít nhưng mà nếu hắn ngưng ngay lúc này thì Thanh Liên Địa Tâm hỏa sẽ bùng phát lần nữa và Mỹ Đỗ Toa sẽ lại khổ cực luyện hóa nó.
“Để ta giúp ngươi!”
Bỗng lúc này, Nguyệt Mị đặt tay lên lưng hắn, truyền một lượng Đấu Khí vào cho hắn.
“Đa tạ!”
Lâm cảm kích nói.
“Không có gì! Ngươi chỉ cần tập trung giúp Nữ Vương thôi!”
Nguyệt Mị nhàn nhạt đáp.
Lâm cũng không rảnh hơi mà nghe, tập trung cao độ vào việc gảy đàn.
Tình tang...
Không biết qua bao lâu, Nguyệt Mị cuối cùng cũng cạn Đấu Khí mà Mỹ Đỗ Toa vẫn chưa luyện hóa xong.
“Ráng thêm chút nữa!”
Lâm cắn chặt răng mà tiếp tục gảy đàn. Hiện tại hắn cũng đã cạn Đấu Khí, nãy giờ hắn đã sử dụng Tinh Thần Lực để thay vào.
Tình tang...
Ngay khi Lâm sắp cạn luôn Tinh Thần Lực thì dị biến xuất hiện.
Mỹ Đỗ Toa bắt đầu chuyển hóa thành Thôn Thiên Mãng Xà.
Lâm thấy vậy bèn lấy ra vài viên đan dược giúp Mỹ Đỗ Toa khôi phục lại trạng thái bình thường của nàng.
Sau khi đưa từng viên đan cho Thôn Thiên Mãng Xà xong thì Lâm chính thức gục xuống. Thân thể vốn đã trọng thương, bây giờ lại thêm cạn Đấu Khí và Tinh Thần Lực thì cả cơ thể lảo đảo muốn ngã.
Nhưng ngay khi Lâm chuẩn bị ngã nhào xuống thì cơ thể của Thôn Thiên Mãng Xà đã trở về với hình dạng Mỹ Đỗ Toa đã chắn trước hướng ngã của hắn khiến hắn đè lên nàng.
Mỹ Đỗ Toa mở mắt ra thì thấy Lâm đang đè lên mình, lại nhớ đến hắn liên tục gảy đàn để hỗ trợ nàng áp chế Thanh Liên Địa Tâm hỏa để nàng dễ dàng luyện hóa lại còn xuất ra nhiều viên đan dược cấp cao để nàng khôi phục nhân hình thì không hiểu vì sao, nàng cũng không ghét việc Lâm đang đè lên người của mình. Thay vào đó, nàng lại chủ động đưa tay ra vuốt ve mái tóc đen của hắn.
“Ngươi làm không tệ!”
Hiện tại, đuôi rắn của nàng đã biến mất, thay vào đó là đôi chân dài xinh đẹp của nàng.
•••
Ngày hôm sau.
Lâm dần tỉnh lại, cảm thấy 2 bên cánh tay của mình có thứ gì đó ấm ấm ôm lấy.
Hắn nhìn sang 2 bên thì chợt đổ mồ hôi lạnh.
Bên canh hắn là Mỹ Đỗ Toa cùng với Nguyệt Mị. Mà khoan, chuyện quái gì đây?
“Ưm...”
Đúng lúc Lâm còn đang mải mê suy nghĩ thì Mỹ Đỗ Toa ở bên cạnh đã tỉnh giấc.
“Nữ Vương a! Chuyện này...!”
Lâm hiện tại rất sợ hãi. Với tính cách nữ cường nhân của Mỹ Đỗ Toa trong nguyên tác thì thấy bản thân ngủ cùng với một nam nhân Nhân Tộc thì không giết mới là lạ ấy.
Nhưng ngay khi Lâm định giải thích điều gì thì Mỹ Đỗ Toa đã chen ngang nói:
“Bổn vương đây là thưởng cho ngươi! Ngươi không thích?”
“Thưởng? Ta có làm gì sao?”
Lâm giả ngu hỏi.
“Việc ngươi gảy đàn hỗ trợ ta cùng với đống đan dược kia!”
Mỹ Đỗ Toa nhẹ giọng nói.
“Ra là vậy!”
Lâm ra vẻ như đã hiểu nói. Nhưng hắn cũng khá là sốc khi Mỹ Đỗ Toa lại lấy việc nằm ngủ chung với hắn xem như phần thưởng cho hắn a. Hắn thậm chí còn hoài nghi cô nàng trước mắt này không phải Mỹ Đỗ Toa a. Nhưng cơ hội ngàn vàng như vậy mà bỏ lỡ thì hơi phí
“Vậy ta cũng phải đáp lại phần thưởng của Nữ Vương cho tương xứng chứ nhỉ!”
Lâm cười dâm nói.