Huyết Chiến Cường trong lòng vốn hiếu kỳ, nên lần này có cơ hội, hắn muốn thăm dò xem, vị Ma Quân mà La Kiệt luôn miệng nhắc đến là thân thánh phương nào.
Mới có thể khiến La Kiệt, cam tâm tình nguyện làm tay sai cho hắn ta.
La Kiệt nghe vậy, trong lòng hắn ta thầm nghĩ: “Lão tặc này lại muốn thăm dò ta, hừ chỉ là một con kiến hôi cũng muốn tính toán Ma Quân đại nhân.”
La Kiệt mở miệng nói: “Huyết huynh không cần quá lo lắng. Về Ngu Yên Vũ, ta đã cách đối phó với nàng ta.”
Nghe trong giọng nói của La Kiệt tràn đầy sự tự tin, không có bất kỳ, một tia sợ hãi nào đối với Ngu Yên Vũ.
Huyết Chiến Cường trong lòng không khỏi trầm tư ; “Khô Lâu Ma Quân này, thật sự lợi hại như vậy sao?”
Rồi Huyết Chiến Cường lại nghĩ đến chiếc Vạn Hồn Ma Đăng trong tay La Kiệt. Nhất thời trong mắt hắn hiện lên một đạo quang mang, cũng không ai biết, trong lòng hắn ta đang tính toán điều gì.
Về phía La Kiệt, hắn cũng không biết vị Ma Quân có lai lịch ra ra sao.
Chỉ là 5 năm trước, khi Ngu Yên Vũ mới xuất hiện ở Minh Nguyệt Quận này, nàng ta lấy sức mình, đẩy lui cả Ma Môn bọn hắn, một chưởng kích thương hắn.
Nếu không có một bộ pháp bảo phòng ngự cấp cao trên người, thì chỉ sợ ngay lúc ấy, La Kiệt hắn đã lìa đời rồi.
Kể cũng may, sau khi Ngu Yên Vũ đánh La Kiệt một chưởng, nàng ta cũng không quan tâm đến La Kiệt nữa.
La Kiệt mới nhân cơ hội, chạy vào Hắc Ám Sơn Lâm, thế nhưng một chưởng của Ngu Yên Vũ, không chỉ khiến cho La Kiệt bị thương nghiêm trọng, uy danh mất hết. Mà còn khiến cho La Kiệt, căn cơ vỡ nát, sau khi bình phục lại, tu vi cũng khó lòng tịnh tiến.
La Kiệt trong lòng nản chí, hắn chạy bừa vào một hốc hàng ở Hắc Ám Sơn Lâm, vết thương trên thân lại càng lúc càng nghiêm trọng, khó lòng mà có thể chạy được nữa, chỉ đánh nhắm đợi yêu thú đến nhấm nháp mình.
Thế nhưng ông trời chưa diệt hắn, trong khoảnh khắc chạy vào hốc hàng ấy, hắn đã vô tình đụng phải một chiếc lồng đèn có hình thù kỳ lạ. Và vô tình làm thức tỉnh, con quái vật ngủ sâu trong chiếc lông đèn ấy.
Con quái vật trong chiếc lông đèn sau khi tỉnh dậy, đã tự xưng mình là Khô Lâu Ma Quân, một đại Ma đầu uy chấn hàng vạn năm về trước, liên tục thể hiện ra bản lĩnh thông thiên của mình, không chỉ giúp La Kiệt phục hồi tu vi, mà còn giúp hắn tu vi tịnh tiến lên một bước.
Điều này đã khiến cho La Kiệt, phải qùy phục sát đất. Cam tâm, tình nguyện, làm tay sau cho vị Khô Lâu Ma Quân thần thánh ấy.
Và kể từ lúc ấy, cuộc đời của La Kiệt đã sang một trang sách mới.
...
Trở lại với thực tại
Lúc này trời đã tờ mờ sáng, nhờ hiệu quả của đan dược trị thương, La Kiệt đã có thể đi lại bình thường, hắn đứng lên nói: “Được rồi Huyết huynh, chúng ta cũng nên trở về tông môn và giáo phái của mình, để chủ trì đại cục, cùng phân chia lợi ích của Thái Âm Giáo nào.”
Nói rồi, La Kiệt đi lên phía trước, mặc kệ Huyết Chiến Cường đang nằm tịnh thương ở đấy.
Đi được vài bước, thì đột nhiên, La Kiệt cảm giác được, có một nguồn kình lực kinh khủng đang từ phía sau ấp đến vị trí của hắn.
Thế là hắn hoảng hốt, né sang bên trái để tránh nguồn kình lực kinh khủng ấy. Nhưng dù đã né nhanh đến mấy đi nữa, hắn vẫn bị thứ kình lực kinh khủng này sượt qua, khiến vết thương trên người hắn, lại một lần nữa nứt ra.
La Kiệt quay lại, nhìn người đã đánh lén mình, con mắt lập tức trừng lên, nộ khí xung thiên nói”: “Huyết Chiến Cường người muốn làm gì??”
Huyết Chiến Cường đã không còn vẻ mặt như anh em thiện lành với La Kiệt trước đó. Mà thay vào đó, là một bộ mặt lạnh lùng, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm La Kiệt nói: “Người đoán xem, ta muốn làm gì.”
La Kiệt tỉnh ngộ, tức giận nói: “Giỏi lắm Huyết Chiến Cường, ngươi muốn giết người đoạt bảo sao?”
Huyết Chiến Cường cười nhạo nói: “Ngươi chỉ nghĩ được như vậy sao??”
La Kiệt hừ lạnh nói: “Bớt nhiều lời đi!! Sao người không soi gương, xem lại bộ dạng bây giờ của mình một chút. Với cái bô dạng bây giờ của ngươi, thì giết nổi ai.”
Rồi La Kiệt lại khinh thường nói tiếp “Đừng nói là với cái bộ dáng bây giờ của người, cho dù là lúc ngươi toàn thịnh, ngươi dám chắc, ngươi thắng được ta sao.”
Huyết Chiến Cường cười nói: “Xem ra ngươi vẫn ngu xuẩn như lúc mới quen, nếu như không nắm chắc giết ngươi, sao ta có thể tùy tiện ra tay.”
La Kiệt trong lòng kinh nghi bất định, nhưng ngoài miệng khí thế không giảm nói: “Đến đây đi, nếu người đã muốn chết, thì đừng trách ta không nể tình.”
Thế nhưng sau khi nói xong câu ấy, ánh mắt La Kiệt cấp tốc trừng lớn, bỏi vì hắn đã nhận ra, nguyên khí trên người Huyết Chiến Cường đang không ngừng gia tăng, để chạm đến ngưỡng đã đến mức toàn thịnh so với lúc giao đấu với Ngu Yên Vũ.
La Kiệt còn mắt trừng lớn nói: “Giỏi lắm lão tặc, hóa ra trước đó, người vẫn luôn giấu bài.”
La Kiệt trong lòng đã sinh ra sợ hãi, bởi vì hắn biết, nếu như bây giờ giao chiến, mình chắc chắc không phải là đối thủ Huyết Chiến Cường.
Vì dù sao chiếc Vạn Hồn Ma Đăng, cũng chỉ là Thánh cấp binh khí, mà không phải là Thần cấp binh khí, có khí linh phụ trợ.
Hơn nữa, bây giờ khắp người hắn đều là thương tích, nguyên khí lại hao kiệt, chiếc lực không bằng 1/4 so với lúc toàn thịnh của hắn, sao có thể là đối thủ của Huyết Chiến Cường được.
Huyết Chiến Cường nói với vẻ đắc ý: “Nếu như ta không biết tính toán một chút, sao dám hợp tác với loại người như Ma Môn các người. Mà lại không phải ngươi, cũng luôn có điều dấu giếm ta sao?”
“Chúng ta điều có qua có lại. không thể oán trách nhau được... ha ha”
Lúc này, quanh người Huyết Chiến Cường đã tỏa ra một nguồn nguyên khí cực thịnh, có màu đỏ sâm, nguồn nguyền khí này so với lúc toàn thịnh của hắn, không chút nào thua kém.
Huyết Chiến Cường nói tiếp: “Từ lúc ngươi lấy ra Vạn Hồn Ma Đăng, ta đã bắt đầu suy tính tới chuyện này rồi.”
“Loại người như ngươi, chỉ cần có tu vi hơn ta, lại thêm Thánh cấp binh khí phụ trợ, đợi sau khi đánh bại được Ngu Yên Vũ. Đến lúc ấy, ngươi sẽ quay sang để đối phó với ta, nhằm chiếm đoạt hoàn toàn Thái Âm Giáo, lẫn Huyết Thần Giáo. Ta nói đúng không La Kiệt? “
La Kiệt gương mặt âm trầm, không nói lời nào, bởi vì những lời Huyết Chiến Cường nói, đều lời nằm đáy lòng lâu nay của hắn.
Huyết Chiến Cường lại nói bằng giọng vui mừng: “ Vậy nên ta luôn giữ lại át chủ cho mình, không đến bước cuối cùng, quyết không dùng đến. Nhưng ta thật không ngờ, át chủ bài này của ta lại dùng để đối phó người chứ không phải là Ngu Yên Vũ.”
“La Kiệt a, ngươi phải cảm thấy vinh hạnh, khi là người đầu tiên, được chiêm ngưỡng cảnh giới cao nhất, trong bí pháp tối cao của của Huyết Thần Giáo ta.”
La Kiệt lui lại phía sau vài bước, trong thân tâm đã bắt đầu sợ hãi, nhưng gương mặt lại làm ra vẻ trấn định nói:
“Huyết Chiến Cường!! Ngươi cần suy nghĩ kĩ lại chuyện này. Nếu như ngươi giết ta, ngươi không sợ Ma Môn trả thù sao? đến lúc đó, người vừa không chiếm được Thái Âm Giáo, vừa bị Ma Môn trả thù!! “
Huyết Chiến Cường mang một vẻ mặt bất ngờ nói: “La Kiệt, lời ấy của ngươi sai rồi, Người giết ngươi không phải là ta, mà là Ngu Yên Vũ!!”
(còn tiếp)
P/s: Sang tuần tại hạ nhất định bù chương cho các đạo hữu =))