La Kiệt nghe vậy thì đã hiểu ra tất cả.
Huyết Chiến Cường không chỉ đơn giản muốn giết hắn để đoạt bảo, mà mục đích thật sự của Huyết Chiến Cường chính là muốn giá họa cho Ngu Yên Vũ, giá họa cho Thái Âm Giáo.
Vì sau khi hắn chết đi, Ma Môn sẽ tìm tới Thái Âm Giáo để trả thù, Khô Lâu Ma Quân cũng tìm đến Ngu Yên Vũ để đòi lại Vạn Hồn Ma Đăng. . Đam Mỹ Sắc
Kế hoạch này của Huyết Chiến Cường có thể nói là vô cùng hoàn mỹ, nhất là khi hắn vừa giao chiến với Ngu Yên Vũ xong, trên thân đang còn lưu lại vết thương do nàng ta gây ra.
Nên cái chết của hắn, sẽ không có ai nghi ngờ là do Huyết Chiến Cường làm.
Chỉ nghĩ đến đây thôi, La Kiệt trong thân tâm đã cảm thấy rét lạnh, hắn nhận ra rằng, mình vẫn luôn đánh giá thấp độ ngoan độc, cùng cơ trí của Huyết Chiến Cường.
Lúc La Kiệt nhân ra được vấn đề, thì cũng là lúc, Huyết Chiến Cường đang từ từ tiến lại gần hắn.
La Kiệt lại lui lại phía sau 2 bước, trong lòng hoảng hốt, cấp tốc tìm đối sách để ứng phó: “Nếu như là lúc toàn thịnh, dựa vào Vạn Hồn Ma Đăng, chỉ trong vòng 30 chiêu, ta hoàn toàn có thể đả bại được Huyết Chiến Cường.”
“Nhưng hiện giờ, vết thương của ta còn chưa kịp khôi phục, chỉ dựa vào Vạn Hồn Ma Đăng là không đủ, để ta đủ sức tự vệ trước Huyết Chiến Cường.”
Nghĩ đến đây La Kiệt không khỏi tuyệt vọng than lên trong lòng: “Ta... ta....thật sự hết cách rồi sao!!”
“Chẳng lẻ hôm nay, sẽ là ngày giỗ của La Kiệt ta sao?”
Trái ngược với vẻ tuyệt vọng của La Kiệt, là vẻ hứng phấn Huyết Chiến Cường. Hắn mang theo ánh mắt ngoan lệ, từ từ tiến tới gần La Kiệt, vừa đi vừa nói: “Để tránh cho đêm dài lắm mộng, La Kiệt chịu chết đi!!”
Bởi vì sử dụng đến bí pháp của Huyết Thần Giáo, nên Huyết Chiến Cường cũng chỉ có thể trụ vững được tối đa 1 canh giờ. Chiến lức của hắn x2 đến x3 lần tùy theo mức độ thương tích trên người hắn, đấy cũng chính là cảnh giới tối cao nhất trong bí pháp của Huyết Thần Giáo.
Nên sau khi giải thích cho La Kiệt hiểu, theo quy định thông thường của thế giới truyện chữ, thì ngay lập tức, hắn muốn ra tay kết liễu tính mạng La Kiệt.
Huyết Chiến Cường trên thân vận lên nguyên khí, mang theo một chưởng lực hủy diệt lao nhanh về phía La Kiệt, lúc này quanh thân hắn, được bảo bọc bởi một màn nguyên khí dồi dào có màu đỏ sẫm.
La Kiệt biết lúc này đã không còn càn cách nào khác, nên hắn dùng toàn lực còn xót lại trong cơ thể của mình, vận chuyển nguyên khí vào Vạn Hồn Ma Đăng để đối kháng với Huyết Chiến Cường.
Nhưng buồn thay, lúc này toàn thân hắn lại đang bị thương, nguyên khi suy giảm nghiêm trọng, nên không thể phát huy hết uy lực của Vạn Hồn Ma Đăng, như lúc đối chiến với Ngu Yên Vũ Được. Cũng do đó, nguồn nguyền khí mà hắn tạo ra, đã ngay lập tức bị nguồn nguyên khí của Huyết Chiến Cường áp đảo.
Huyết Chiến Cường cứ thể thẳng tiến lao về phía La Kiệt, mà không gặp bất kỳ một trở ngại nào. Chỉ trong chớp mắt, Huyết Chiến Cường đã phá tan nguồn nguyên khí của La Kiệt tạo ra, hắn nhanh nhóng tung ra một chưởng của mình, phá nát cương khí hộ thân của La Kiệt, chạm vào nơi giữa lồng ngực của La Kiệt.
La Kiệt đón nhận một chưởng đầy uy lực này của Huyết Chiến Cường, lập tức phun ra tiên huyết, bay lại phía sau như diều đứt dây, lăn lốc mấy vòng, rồi mới dừng lại, trong tư thế úp mặt xuống đất.
Vạn Hồn Ma Đăng trong tay La Kiệt cũng đã tuột ra khỏi tay hắn, bay sang một hướng khác.
Sau khi ra tay xong, Huyết Chiến Cường cũng không để ý xem, La Kiệt còn sống hay đã chết. Bởi vì lúc này, La Kiệt đã như cá nằm trên thớt, tùy ý hắn chặt chém.
Huyết Chiến Cường đi tới, muốn nhặt lên Vạn Hồn Ma Đăng để xem xét.
Khi tới nơi, nhìn đến Thánh cấp binh khí Vạn Hồn Ma Đăng đang nằm trên mặt đất, bàn tay của Huyết Chiến Cường có chút run rẩy, hồi hộp nhặt nó lên. Bởi đây, dù sao cũng là lần đầu tiên, hắn được cầm binh khí có đẳng cấp cao như Vạn Hồn Ma Đăng.
Sau khi cằm chiếc Vạn Hồn Ma Đăng trên tay, quan sát kĩ nó. Huyết Chiến Cường không khỏi cảm thán nói: “Thánh cấp binh khí, quả nhiên là bất phàm!!”
Huyết Chiến Cường lại nhìn sang La Kiệt, hắn cảm giác được La Kiệt vẫn chưa chết, đang nằm ở đấy mang theo ánh mắt căm hận nhìn mình, chỉ là hơi thở trên người của La Kiệt lúc này đang vô cùng yếu ớt, tựa như một ông lão sắp qua đời vậy.
Huyết Chiến Cường chép miệng nói: “La Kiệt a, La Kiệt, loại binh khí có cấp bậc như Vạn Hồn Ma Đăng, rơi vào trong tay của ngươi, quả thật là lãng phí.”
“Thế nhưng ngươi cứ yên tâm, ở dưới suối tuyền mà nghỉ ngơi, vì ta sẽ thay người bảo quan tốt nó, phát huy hết tác dụng vốn có của nó.”
“Người cũng biết, dù sao thì ta với người cũng có một thời gian làm huynh đệ với nhau. Vậy nên làm để làm tròn bổn phận của chữ 'huynh đệ' này, ta sẽ dùng Vạn Hồn Ma Đăng để kết liễu ngươi, xem như nể làm tình huynh đệ bấy lâu này của chúng ta.”
“Hắc hắc...La Kiệt, ngươi cũng đừng nhìn ta với ánh mắt âu yếm như vậy, vì ta không cần, người phải nói lời cảm tạ với ta đâu!!“.
La Kiệt càng nghe càng tức giận, ánh mắt hắn hằm lên, như có thể phun ra được lửa, hắn hét lên nói: “Huyết Chiến Cường, lão tặc vô sĩ nhà ngươi chắc chắc sẽ chết không chỗ chôn thân!!”
Huyết Chiến Cường không để ý tới La Kiệt, bởi vì lúc này hắn đang nhỏ máu, cưỡng chế nhận chủ Vạn Hồn Ma Đăng.
Trong suốt trình này, diễn ra vô cùng thuần lợi, thuận lợi đến mức Huyết Chiến Cường cũng không thể tin được.
Thế nhưng dù sao, binh khí cũng đã nhận chủ nhân mới, Huyết Chiến Cường cũng lười để ý chuyện này, mà quay lại nhìn La Kiệt đang hấp hối, cười vui vẻ nói: “Ha ha, Thánh cấp binh khí đã nhận chủ, La Kiệt người nhìn xem, đến ông trời cũng giúp ta.”
Huyết Chiến Cường lần nữa tiến lại gần phía La Kiệt, hắn vừa đi vừa nói: “ Đến lúc chúng ta phải nói lời tiễn biệt rồi, La Kiệt!!”
Khi đi đến trước La Kiệt, nhìn đến cái bộ dạng đầy căm phẩm trong sự bất lực của hắn, Huyết Chiến Cường không khỏi thổn thức nói: “Trong cái thời khắc chia ly này, ta không biết nói gì cho cảm động nữa, nhưng mà La huynh ngươi cứ yên tâm ra đi thong thả, vì là huynh đệ thời vụ của ngươi, nên vợ con ngươi ta sẽ thay ngươi chăm sóc kĩ càng.”
“Người đã không còn điều gì để lo lắng nữa rồi!!”
Sau kết nói với tâm tình trước lúc chia ly với La Kiệt, Huyết Chiến Cường lập tức vận chuyển nguyên khí vào Vạn Hồn Ma Đăng, muốn kết liễu sinh mạng của La Kiệt.
P/s: 11h ta mới đi dự án về, tranh thủ gõ vài chữ cho các đạo hữu, nên chương này có hơi ít chữ @@