Hệ Thống Bắt Ta Làm Phản Diện, Mà Ta Chỉ Là Tiểu Lâu La

Chương 154: Chương 154: Nương nương, đây là lần đầu của Thuộc hạ




Khi giọng nói bí ẩn kia dứt lời.

Đợi một lúc sau, hắn thấy được trong ánh mắt của Ngu Yên Vũ đã không sự phản kháng mãnh liệt như vừa rồi.

Mà thay vào đó là một tia mê mang, một tia do dự cuối cùng để bước qua đạo tâm khảm này.

Giọng nói bí ẩn kia âm thâm cười, sau đó hắn ta lại lên tiếng nói tiếp:

“Tiểu nha đầu, nếu ngươi e ngại ta có mặt đây.”

“Thì ta có thể nói với ngươi, ta đối với ngươi hoàn toàn không có chút hứng thú nào cả.”

“Ta với ngươi vốn không phải là người cùng một thế giới, hay nói chính xác hơn, ta cùng các ngươi vốn không phải là người cùng một thời đại.”

“Sợ là đến cả Lão Tổ trong tộc của ngươi, làm đồ tôn đồ tử cho ta còn không đủ, vậy nên, sao ta có thể biến thái tới nổi xuất hiện hứng thú đối với một tiểu nha đầu như ngươi chứ?”

“Bối phận của ta và các ngươi thật sự là quá chênh lệch.”

Dừng lại một lát, giọng nói của hắn ta lại giật mình vang lên:

“À phải rồi, ta chút nữa thì quên mất nhắc nhở Tiểu nha đầu ngươi một điều.”

“Tiểu nha đầu ngươi dù sao cũng đường đường là cường Thiên Thánh cảnh, dù tu vi hiện giờ không thể sử dụng nhưng thể chất vẫn còn ở đó.”

“Vậy nên Tiểu nha đầu ngươi cần nhớ kỹ, hãy cẩn thận một chút, đừng ép chết tên Tiểu tử này.”

......

Về phía Ngu Yên Vũ.

Cũng không biết có phải nàng đã bị những lời nói của cái giọng nói bí ẩn kia đang vang lên tác động hay không.

Nhưng chỉ thấy, ánh của nàng vốn đang mê mang do dự bỗng trở nên quyết tuyệt tới trước này chưa từng có.

Rất đúng với cái tính cách quyết đoán, mạnh mẽ từ trong xương tủy của nàng.

Mà đúng với cái tình cách ấy, một khi trong lòng đã có tuyển định, nàng sẽ không một chút nào do dự nữa.

Là một nữ cường nhân cao ngạo trong từ trong xương cốt, đối với một tên có tu vi thấp kém, có thân phận thấp hơn mình, đặc biệt lại là thuộc hạ của mình.

Nếu muốn song tu.

Nàng nhất định phải là người chủ động.

Nàng nhất định phải ở phía trên.

Như vậy mới không đánh mất đi cái ngạo khí của Ngu Yên Vũ nàng.

Lúc này, cơn dục hỏa Ngu Yên Vũ ngày càng tràn lan dữ dội, nó không khác gì một dòng lũ lớn càn quét qua tất cả mọi trở ngại còn sót lại trong lòng nàng.

Ngu Yên Vũ liếc qua Bạch Tử Phàm, trong ánh mắt có một chút phức tạp, có một chút mị hoặc màng tinh ý liên miên không rõ.

Nàng cất đôi chân trần của mình từng bước từng bước tiến tới phía Bạch Tử Phàm.

Từng bước đi của nàng, là từng mảnh y phục của nàng tự động thoát ly thân thể rơi xuống mặt đất.

.....

Về phía Bạch Tử Phàm.

Lý trí hiện tại của hắn chẳng còn sót lại là bao nhiêu, nên những lời đối thoại vừa rồi của Ngu Yên Vũ và giọng nói bí ẩn kia.

Hắn rất muốn suy ngẫm, phân tích.

Nhưng đầu óc của hắn lại không đủ tỉnh táo để hoạt động, do từng cơn dục hỏa mãnh liệt đang không ngừng quấy phá trong cơ thể của hắn.

Thời khắc này, trông thấy Ngu Yên Vũ tiến tới, hơi thở của hắn lập tức liền trở nên dồn dập tới trước nay chưa từng có.

Dục hỏa trong cơ thể hắn do Thái Dương Chân Hỏa gây ra vốn đã mạnh liệt dữ dội, hơn cái loại xuân dược mạnh nhất không biết bao nhiêu lân.

Giờ đây, khi đối mặt Ngu Yên Vũ đang từng bước tiến gần tới chỗ của mình, từng bước đi của nàng là từng mảnh y phục được thoát xuống.

Một làn trắng tựa hơn tuyết, một thân thể với vóc dáng hoàn mỹ vô khuyết đang dần được hiện hữu ra trước mặt của hắn.

Khiến Bạch Tử Phàm hô hấp ngày càng trở nên dồn dập, hắn đã chính thức hóa thân thành cầm thú, bởi các cái dục vọng trong người hắn đã bành trướng tới mức không thể kiềm chế.

Lại nhìn lên dung nhan của Ngu Yên Vũ, một dung nhan đủ để khuynh đảo thiên hạ, lúc này đây, lại có thể phân vũ mị điên đảo chúng sinh, do dục hỏa trong cơ thể của nàng tác động gây ra.

Bạch Tử Phàm chỉ cảm thấy cả người hắn lúc này giống như muốn nổ tung vậy.

Cách Bạch Tử Phàm chỉ còn vài bước, Ngu Yên Vũ trong lòng cũng đã xuất hiện cảm giác tương tự như Bạch Tử Phàm.

Càng tới gần Bạch Tử Phàm, Ngu Yên Vũ mới càng rõ được sức hấp dẫn kỹ trên cơ thể của hắn đối với nàng, thật sự nó còn khủng khiếp hơn nhiều so với nàng tưởng tượng.

Nàng chỉ có cảm giác, toàn thân mình bị thiêu đốt tới lợi hại, đôi phượng nhãn của nàng lúc này đã chan chứa dục vọng.

Một cái dục vọng mang khát vọng mãnh liệt như muốn ăn tươi nuốt sống Bạch Tử Phàm, mãnh liệt như muốn điên cuồng chà đạp hắn.

Chỉ trong chốc lát, Bạch Tử Phàm đã trông thấy Ngu Yên Vũ không biết từ khi nào đã trước mặt mình.

Trên người của nàng từ đầu cho tới chân, chỉ còn sót lại duy nhất, một cái yếm lụa lẻ loi che thân, hơi lộ ra kiều đĩnh ở trong cái hố sâu vạn trượng đó.

Ở trong khoảng cách gần quan sát nàng.

Bạch Tử Phàm liếc mắt liền thấy, mỗi một tấc da tấc thịt của Ngu Yên Vũ mang một sự tinh tế liên miên pha phần ôn nhuận khôn kể, làm nổi bật lên một làn da bóng loáng trên da thịt.

Thật là làm cho người ta phải mê muội, lòng mang quan hệ bất chính khi đứng trược mặt nàng lúc này.

Lại thêm mùi hương từ cơ thể cộng cùng mùi hưởng của xử nữ động lòng đang thoang thoảng phát ra của Ngu Yên Vũ.

Bạch Tử Phàm lòng thầm khẳng định.

Ngu Yên Vũ thật sự là một cực phẩm vưu vật!!!

Nữ nhân như nàng ta, để cho bất kỳ một người nam nhân nào cũng sẽ tuyệt đối vì nàng mà điên cuồng, vì nàng mà đỗ máu.

Cho dù chỉ là ôm một cái, hôn một cái, đều đã là cực hạn hưởng thụ.

Bạch Tử Phàm miệng đắng lưỡi khô noi:

''Giáo chủ.....Giáo chủ..... nương nương...a... Ân.”

Một tiếng động thất thường vang lên.

Hóa ra chưa đợi Bạch Tử Phàm nói hết câu, Ngu Yên Vũ đã điên cuồng không một chút thẹn thùng đẩy Bạch Tử Phàm ngã xuống đất.

Tuy theo nàng ngã xuống, dưới cổ 2 tòa thánh nữ phong, không, nếu chỉ đơn giản gọi nó là thánh nữ phong thì thật sự là bất kính đối với nàng, mà phải gọi là tòa biệt thủ tựa hồ mới đủ hình dung nó.

Tùy theo Ngu Yên Vũ ngã xuống, dưới cổ hai tòa thánh nữ phong lúc này cũng giống như hoàn toàn đổ sụp.

Nàng nằm trên người Bạch Tử Phàm, ánh mắt động tình nhìn xem hắn, khắp toàn thân của nàng, nổi lên vẻ tê dại như điện giật, do lần đầu tiên tiếp xúc gần gũi với da thịt của một người nam nhân.

Nhưng chỉ trong tích tác, vì đã bị cơn dục vọng mãnh liệt chi phối hoàn toàn.

Ngay sau đó, cả Ngu Yên Vũ lẫn Bạch Tử Phàm đều điên cuồng lao vào nhau như những con thú dữ tìm được miếng thịt ngon của mình.

Một tay Ngu Yên Vũ giữ chặt lấy Bạch Tử Phàm, trải dài những tia thánh dịch của nàng trên khắp khuôn mặt hắn.

Một tay thì không ngừng hoạt động, xé toang những mảnh ý phục che thân của Bạch Tử Phàm.

Phía bên kia, Bạch Tử Phàm cũng không phải dạng vừa, tay của hắn đã bắt đầu loạn động, hai tay hắn hất tung lớp bảo vệ cuối cùng của Ngu Yên Vũ, để xây đắp 2 tòa biệt thự.

Mãi tới một sau, hắn mới tiếp cận được đôi môi đỏ hồng kiều diễm của Ngu Yên Vũ, cùng nàng miệng lưỡi giao hòa.

Trong đầu hắn mơ màng suy nghĩ, nghĩ tới ở nơi đây còn một người khác.

Hắn không khỏi xuất hiện cảm giác, lần đầu tiên đóng phim, 2 người đóng một người xem

À, Cũng không hẳn là vậy, sợ rằng còn rất nhiều người khác đang xem.

Nhưng là ở thế giới khác, không biết có bao nhiêu vị Đại lão thần chỉ đang giấu vào ý phục phía bên dưới của mình, để lĩnh ngộ sự huyền diệu của Âm Dương đại đạo trong này.

Lúc này, Bạch Tử Phàm đã bị Ngu Yên Vũ hôn cho có chút khó thở, tuy rằng nàng ta khá vụng về, nhưng đổi lại, lại rất nỗ lực.

Quả không hổ là nữ cường nhân Ngu Yên Vũ.

Cơn dục vọng điên cuồng của Ngu Yên Vũ vẫn còn chưa dừng lại, sau khiến Bạch Tử Phàm suýt nữa tắc thở, nàng ngồi thẳng dậy điều chỉnh.

Bạch Tử Phàm trông thấy động tác này của Ngu Yên Vũ.

Tuy rằng trong đầu của hắn còn rất mê mang, nhưng miệng vẫn mở lời, theo một thói quen thông thương, mỗi khi lâm hắn lầm vào hoàn cảnh này.

Để giữ lấy giá trị cho bản thân hắn:

“Nương nương, ngài nhớ ôn nhu một chút, đầy là lần đầu của Thuộc hạ.”

P/s: Cầu các đạo hữu cất giữ truyện a.

Mai sẽ 2c.

Chương.5 thì đợi ít hôm nữa tại hạ uppp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.