Trong ánh mắt sát ý của Ngu Yên Vũ nhìn về phía Bạch Tử Phàm, trong đó có một tia quyết tuyệt, một tia do dự cùng một tia dãy dụa.
“Giết hắn sao?”
“Nhưng sau khi giết hắn rồi, liệu có thể giúp nàng thoát khỏi thảm cảnh ở nơi này sao?”
“Khi mà ngoài Bạch Tử Phàm hắn ra, ở nơi đây, vẫn còn có một người khác....”
Ngu Yên Vũ biết thời gian tỉnh táo của mình là không nhiều, lúc này, nàng không thể nào do dự mà phải nhanh chóng đưa ra một quyết định chínhchuẩn xác nhất.
Nàng nắm chặt cán dao nhìn chằm chằm Bạch Tử Phàm mà không để ý tới nơi bắp đùi thon thả trắng tuyệt của mình, máu tươi chảy xuống đã thấm đẫm mặt nền của tảng đá nơi nàng ngồi.
Tuy rằng bị thứ dục vọng mạnh mẽ, mạnh hơn cả loại xuân dược mạnh nhất không biết bao nhiêu lần chi phối, đang không ngừng thiêu đốt cơ thể.
Thiêu đốt tới cả nơi lý trí vững vàng nhất của nàng, bắt nàng thành một ả dâm nữ lao tới chỗ của Bạch Tử Phàm, cùng hắn cuồng hoan.
Nhưng Ngu Yên Vũ vẫn kiên cường ngồi đấy, nắm chặt chiếc dao găm, rạch ra từng đường máu nơi bắp đùi.
Để một khi bản thân nàng mê mang, bị cơn dục vọng chi phối, nó sẽ giúp nàng tỉnh táo trở lại.
Nàng bất khuất kiên cường như vậy, bởi đó chính là tính cách kiêu ngạo của nàng.
Nên nếu nàng đã không đồng ý, dù bất chấp cho thân thể có nhận lấy bao nhiêu tổn thương đi nữa.
Nàng cũng sẽ không để cho một bất kỳ một ai, có thể sai khiến, khống chế nàng.
Giống như cái cách mà cái tên phát ra những giọng nói bí ẩn kia đang làm, bắt nàng sa chân vào dục vọng, để mua vui cho hắn.
Từ trước tới này, nàng chưa từng nghĩ rằng, mình sẽ động lòng trước một người nam nhân nào, hay là khuất phục trước một người nam nhân nào.
Bởi vì nàng có kiêu hãnh của nàng, nếu muốn làm phu quân của nàng, nhất định phải là người lợi hơn nàng về tất cả mọi mặt.
Vì với tính cách dám yêu, dám hận của nàng,
Một khi đã yêu một người nam nhân, nhất định sẽ yêu rất cuồng nhiệt, yêu đến hết mình.
Xem người nam nhân đó như là tất cả, là trung tâm của mình, là thế giới của mình, nàng sẽ hết lòng trợ giúp nam nhân của mình, hoàn toàn có thể vì nam nhân của mình mà đối đầu với cả thiên hạ.
Huyết sát mọi thứ có thể đe dọa, gây bất lợi cho nam nhân của mình.
Trong đời của nàng, cũng sẽ chỉ yêu duy nhất một người nam nhân và bất chấp tất cả để chiếm hữu người nam nhân đó.
Đấy mới chính là nàng.
Là một Ngu Yên Vũ đầy kiêu ngạo, hào hùng, với một tính cách tràn đầy bá đạo, không bao giờ chịu thua, khuất phục trước một ai hết, nhưng lại mang trong mình một tình yêu cuồng nhiệt.
Vậy nên, nếu như để thất thân trước một người nam nhân mà nàng không phải là người nàng yêu, nếu như bị nhiễm bẩn trước một người nam nhân mà không phải là Phu Quân của nàng.
Thì đây chắc chắn sẽ là điều nàng không thể chấp nhận được, là điều sỉ nhục lớn nhất của đời nàng.
Vậy nên, hiện giờ giữa nàng và Bạch Tử Phàm.
Chỉ có hai lựa chọn một là hắn chết, hai là nàng vong.
Trong tình cảnh này, nếu như lựa chọn một đã không mang lại hiệu quả tối yêu nhất, vậy thì.....
Ánh mắt của Ngu Yên Vũ ban đầu do dự dãy dụa, không can tâm. nhưng lại sau lại đổi thành quyết liệt, dứt khoát.
Nàng lập tức chuyển tay, tạo ra một vòng tròn đầy hoa mỹ, sử dụng thanh đao có điêu khắc hình Phượng Hoàng trực tiếp đâm thăng vào vùng trái tim của mình, đông tác nhanh tới vô cùng.
Nhưng đúng lúc này, giọng nói bí ẩn kia lại tiếp tục vang lên, hắn ta không nhanh không chậm nói:
“Tiểu nha đầu, ngươi đã quên mất mối thù của gia tộc mình rồi sao?”
Nghe thấy lời này, động tác trên tay của Ngu Yên Vũ đã kịp thời dừng lại, khi mũi nhọn sắc bén của chiếc dao găm đã chạm vào vùng da nơi trái tim của nàng đang đập.
Thấy động tác của Ngu Yên Vũ đã dừng lại, giọng nói bí ẩn kia tiếp tục không lạnh không nhát nói.
Chỉ là giọng nói của hắn lại ẩn ẩn gì đó một chút chê cười chất vấn:
“Khá khen cho Tiểu nha đầu ngươi, có tính cách thật là ngoan cường.”
“Thế nhưng đường đường là một Thiên Kiêu Chi Nữ, không ngờ lại hồ đồ tới vậy.”
“Ngươi có phải hay không đã quên mất, mối thù của gia tộc mình rồi?”
“Ngươi có phải hay không đã quên mất, ước mơ trở thành Nữ cường giả đầu tiên trên Linh Vũ đại lục chứng đạo Thủy Tổ của mình?”
“Ngươi có phải hay không đã quên mất, ước mơ trở thành người đầu tiên thống nhất Linh Vũ đại lục của mình.”
Nghe tới những lời này, Ngu Yên Vũ đã không thể nào giữ mình được nữa, nàng hoảng hốt kêu lớn.
Bởi vì đây chính là những bí mật chôn dấu sâu trong tâm khảm của nàng. mà ngoài nàng ra không có một ai khác biết được.
“Ngươi là ai??”
“Ngươi rốt cuộc là ai???”
“Sao ngươi có thể biết được những điều này?”
Đối với từng tiếng chất vấn của Ngu Yên Vũ, chỉ nghe giọng nói kia hừ lạnh, khinh thường đáp:
“Hừ, với tu vi Thiên Thánh Cảnh của ngươi, nếu là ở kỷ nguyên trước, làm nha hoàn cho ta còn không xứng.”
“Thì một chút bí mật nhỏ trong lòng của người, có thể che dấu được đôi pháp nhãn của ta sao?”
Thiên Thánh Cảnh làm nha hoàn cũng không xứng?
Ngu Yên Vũ trong lòng vừa kinh nghi, vừa hoảng sợ:
“Chẳng lẽ người này, đã đạt tới ngưỡng tu vi của gia gia ta?”
Giọng nói kia lại tiếp tục vang lên:
“Tiểu nha đầu, người nghĩ với thiên phú của người ghê gớm lắm sao?”
“Chỉ cần, một ngày tu vi của ngươi còn chưa chính thức bước lên đỉnh phong của thế giới.”
“Người khác hoàn toàn có thể giết chết ngươi từ trong trứng nước.”
Khi lời này vừa kết thúc, chỉ nghe Ngu Yên Vũ đáp lời bằng một tiếng mị hoặc kinh tâm động phách.
“Ưm....”
Trong cơ thể Ngu Yên Vũ, dục hỏa bây giờ đã chính thức sôi trào không thể đè nén lại, do trước đó nàng đã mở miệng phá vỡ sự kiềm chế của mình.
Thấy tình cảnh như vậy, giọng nói kia lại vui vẻ trở lại, hắn ta nói:
“Tiểu nha đầu, ta thấy Tiểu tử kia không tồi, tuy bây giờ có chút phế, nhưng thành tựu tương lai của hắn, ta tin hoàn toàn xứng đáng để trở thành lương phối của ngươi.”
“Mà nữa, trên người Tiểu tử kia tu luyện 《Âm Dương Tạo Hóa Kinh》, với công pháp này, một khi ngươi tiến hành song tu cùng hắn.”
“Hắn hoàn toàn có thể giúp ngươi tiêu trừ đi Thái Âm Tiên Khí trong cơ thể, chữa trị Thái Âm Tiên Thể còn đang khiếm khuyết của người.”
“Hơn nữa, song tu với hắn, lại còn có thể giúp ngươi dung hợp Âm Dương Phượng Hoàng Diễm vào cơ thể theo một cách hoàn mỹ nhất.”
“Song tu với hắn, có thể giúp ngươi gia tăng tu vi của mình lên một cách nhanh nhất.”
“Là con đường ngắn nhất để ngươi thực hiện khát vọng báo thù của mình, là còn đường ngắn nhất để ngươi thực hiện ước mơ của mình.”
Nói tới đây, hắn dừng lại một chút rồi nói:
“Ta chỉ nói như vậy, còn quyết định ra sao đều nằm ở tiểu nha đầu ngươi.”
“Ta tin vào lựa chọn của ngươi, vì ngươi không phải là một cô nàng ngu ngốc.”
(Còn tiếp)
.........
P/s: Để vinh danh đạo hữu 【quang tinh bui】đã liên tục tặng qua.
Cùng các đạo hữu đã nhiệt tình đề cử tặng hoa, đêm nay tại hạ quyết thức đêm để ra chương.
♥♥♥ CÁC ĐẠO HỮU ỦNG HỘ ĐỂ TẠI HẠ ĐỒ SÁT CÁI BỆNH LƯỜI NÀY ĐI NHÉ! ♥♥♥
Các bạn ủng hộ bằng 4 phương thức:
1. Đánh giá chất lượng truyện.
2. Bấm đề cử, tặng hoa ❁.
3. Ấn nút Tặng kẹo???? cuối chương.
4. Ấn Nút like
Chân thành cảm ơn!
- -- À đạo hữu nghĩ sao nếu để Ngu Yên Vũ hóa thân thành Yandere =)) --