Khô Lâu Ma Quân nghe vậy thì lạnh giọng nói: “Vậy ngươi hãy ngay lập tức đi trừ khử bọn chúng, đừng để cho bọn chúng tiết lộ bí mật của chúng ta ra ngoài. “
Bóng đen kia cảm giác như nhiệt độ xung quanh bỗng nhiên như giảm xuống, hắn chần chừ một chút rồi mới đáp:
“Đại nhân, việc này sợ rằng không đơn giản, người của các phái chính đạo đang nhìn chằm chằm vào vùng sơn cốc ấy, nếu như Thuộc hạ xuất hiện ở đó, sợ rằng ngay lập tức sẽ bị bọn họ phát hiện ra.”
Bóng đen không thấy được sắc mặt của Khô Lâu Ma Quân hiện tại thế nào nhưng hắn lại cảm giác được nhiệt độ xung quanh lần nữa giảm đi vài phần, thế là hắn nhanh miệng nói tiếp:
“Đại nhân xin ngài hãy hiểu cho Thuộc hạ, Thuộc hạ không sợ nguy hiểm, Thuộc hạ chỉ sợ làm hỏng kế hoạch của đại nhân.”
Khô Lâu Ma Quân cảm thấy, tên này nói không phải không có lý, vậy là Khô Lâu Ma Quân chuyển giọng nói: “Vậy ngươi hãy tìm cách liên lạc với bọn chúng, bảo với bọn chúng rằng hãy kiên nhẫn tiếp tục chờ đợi, chúng ta rất nhanh sẽ tới cứu bọn chúng.”
Bóng đen kia nghe vậy không khỏi ngờ vực hỏi: “Ma Quân đại nhân, ngài thay đổi ý định, không muốn diệt khẩu bọn chúng nữa sao?”
Khô Lâu Ma Quân hừ lạnh nói: “Thật ngu, ta chỉ cho bọn chúng chút hy vọng, để bọn chúng không bí quá làm liều, khai hết ra bí mật của chúng ta.”
Bóng đen kia giật mình, vỗ đầu kêu lên: “Thuộc hạ đã hiểu, Ma Quân đại nhân quả nhiên là bậc trí lực thông thiên, thiên hạ khó ai sánh bằng.”
Nhưng sau lưng hắn lại thầm ớn lạnh, trong lòng lại nghĩ: “Ma Quân đại nhân ngay cả Thuộc hạ của mình cũng có thể dùng thủ đoạn để trừ bỏ, vậy sợ rằng Môn Chủ cũng đã bị Ma Quân đại nhân diệt trừ.”
Đến đây, hắn liếc nhìn bóng lưng của Khô Lâu Ma Quân một cái, rồi lại tiếp tục nghĩ: “Ma Quân đại nhân, quả không hổ danh là một Đại Ma Đầu gian ác, quả nhiên ngài ấy cũng chính là một tấm gương tươi sáng để cho ta học tập theo.”
Khô Lâu Ma Quân thấy tên này sau một lúc vẫn không phát ra tiếng động gì, hắn không khỏi trau mày nói: “Nếu đã hiểu rồi thì ngay lập tức đi thực hiện đi, đừng để cho đám người chính đạo ta tay, diệt sát bọn chúng trước khi ngươi truyền tin tức đến.”
Bóng đen kia giật mình tỉnh lại, lớn miệng đáp: “Thuộc hạ đã rõ, Đại nhân!!”
Dứt lời hắn lập tức biến mất trước mặt của Khô Lâu Ma Quân để đi thực hiện nhiệm vụ của mình.
Còn Khô Lâu Ma Quân tiếp tục nhắm mắt lại thẩm du.
.....
Sáng sớm ngày hôm sau.
Bạch Tử Phàm lần thứ 2 đi cùng nhóm nữ đệ tử thân truyền của Thái Âm Giáo lên đường nhưng lần này không phải là trở về Thái m Giáo mà là lên đường đi truy sát đám đệ tử còn sót lại của Ma Môn.
Còn có một điều khác biệt nữa chính là Bạch Tử Phàm đã không còn ở cương vị là một Tên lâu la theo chân nhóm để tử thân truyền này, mà lần này, hắn chính là Đại trưởng lão đầy quyền lực chỉ sau Giáo chủ Thái Âm Giáo, dẫn dắt bọn nhóm đệ tử thân truyền này đi chinh phạt Ma Môn.
Trong nhóm người này có rất nhiều gương mặt quen thuộc như Sở Nguyệt Thiền, Liễu Phỉ Phỉ...v.vv ngoại trừ cô nàng Thái Vũ ra thì tất cả đều là gương mặt quen thuộc lần trước, những gương mặt tiêu biểu đã luân phiên nhau cưỡng hôn gương mặt bé bỏng của hắn.
Trong nhóm đệ tử thân truyền lần này không có cường giả Đại Tông Sư Cảnh, bởi vì bên phía Ma Môn chỉ có đệ tử đạt cảnh giới Tông Sư Cảnh đỉnh phong là cao nhất.
Nếu như các phái chính đạo mang theo cường giả Đại Tông Sư Cảnh đi cùng thì còn gì gọi là lịch luyện cho thế hệ trẻ nữa.
Tuy nhiên dù là như vậy, bên phía chính đạo sẽ vẫn có cường giả âm thầm giám sát không chế thế cục, để có bất chắc gì xảy ra còn kịp thời ra tay cứu giúp.
Bạch Tử Phàm ngồi trên lưng ngựa, khuôn mặt có chút ngán ngẩm, hắn cảm thấy rằng sau khi mình xuyên qua thế giới này, chẳng khác nào một thằng culi chạy kpi ngập mặt, hết sự kiện này đến sự kiện khác tiếp diễn, lần lượt đập vào mặt hắn.
Dù là vất vả như vậy nhưng Bạch Tử Phàm cũng chỉ có thể cố gắng an ủi bản thân mình rằng:
“Nếu hắn không tiếp tục nỗ lực chạy kpi, truyện làm sao có thể diễn biến tiếp, tác giả làm sao có thể kiếm tiền.”
“Haiz.... suy cho cùng, cũng chỉ có thể trách hắn mà thôi, phận làm main chính thật khổ nhưng có ai hiểu được đâu!!”
Bạch Tử Phàm cũng không phải là hạng người hay than vãn gì, rất nhanh sau đó hắn liền chấp nhận sự thật đau lòng này, rồi nhìn vào trong lòng bàn tay của mình kiểm tra xem, trong này rốt cuộc có cất giấu những vật gì.
Mà Doãn Chí Bình lại đặt ra cấm chế mạnh đến vậy, sau khi nhẫn trữ vật của Doãn Chí Bình đã được hắn nhờ Nhị trưởng lão thay hắn phá giúp cấm chế.
Một lúc sau Bạch Tử Phàm có chút tiếc nuối than:
“Không thấy công pháp 《Thái Âm Bổ Dương chi thuật》của Doãn Chí Bình đâu, cái này thật đáng tiếc, à không, phải là thật đáng trách, một công pháp tuyệt thế như vậy, vậy mà Doãn Chí Bình lại không lưu truyền lại đời sau, tự mình cất giấu, nếu như để lão tặc Thiên Mã Hành Không biết được việc này, nhất định sẽ rất tức giận đi.”
Tiếp tục quan sát, cảm xúc trên gương mặt của Bạch Tử Phàm càng lúc càng quái dị, bởi vì ngoài mấy thứ đan dược có lẽ là của Tông Chủ Cốc Sơn Tông còn sót lại trong nhân trữ vật ra, thêm một chút pháp bảo nữa, đã không còn thứ gì đáng chú ý.
Chỉ là..chỉ là trong này còn có mấy quyển thần tác, thật sự rất đặc biệt như:
“Thần Điêu Đại Bịp.”
“Doãn Chí Bình và Tiểu Long Nữ ngoại truyện.”
“Cố sự chưa biết đến của Doãn Chí Bình và Tiểu Long Nữ.”
“Hệ thống Bắt Ta Làm Phản Diện, Mà Ta Chỉ Là Tiểu Lâu La”
Lướt qua nội dung của mấy quyển thần tác này một chút, Bạch Tử Phàm đã suýt chút nữa đấm ngực than lên:
“Là vị anh hùng bàn phím nào, đã gõ ra được những kịch bản màng nhiều dramma đặc sắc như vậy!!”
Tiêu biểu như cuốn 《Cố sự chưa biết đến của Doãn Chí Bình và Tiểu Long Nữ 》kia.
Cái gì mà Tiểu Long Nữ 16 năm sau cùng Dương Quá gặp lại, không phải là Tiểu Long Nữ thật, mà nàng ta chính là con gái của Doãn Chí Bình và Tiểu Long Nữ.... sinh ra...khục..khục.
Thế nhưng cái này cũng chưa là gì nếu đem so với dramma trong cuốn thần tác 《Hệ thống Bắt Ta Làm Phản Diện, Mà Ta Chỉ Là Tiểu Lâu La》kia, quyển thần tác này thật là có quá nhiều dramma đặc sắc.
Tiêu biểu như trong truyện này cũng có một tên họ Bạch tương tự như hắn, nhưng lại gọi là Bạch dâm tặc, hắn vậy mà làm trái với luân thường đạo lý, không những thu 1 đôi sư đồ của chính đạo vào hậu cùng, mà 1 đôi sư đồ bên ma đạo hắn cũng không buông tha.
Cái tên Bạch dâm tặc này thật đáng sợ, ngay cả thần thú mà hắn cũng thu vào hậu cung của mình được, ngoại trừ bà già cũng con heo may mắn là được hắn buông tha.
Xem ra hắn còn có chút nhân tính!!
Drama bắt đầu từ bên sư đồ chính đạo, và nhân vật chính là sư phụ của cô nàng bên chính đạo kia, khi cấm nàng ta yêu đương với tên Bạch dâm tặc, nhưng chính ả sư phụ ấy, lại lên giường với Bạch dâm tặc trước cả đồ đệ của mình....haiz...
Thế nhưng điều này còn chưa đáng nói, đáng nói nhất là lúc cả 2 sư đồ bọn họ đều thất thân với Bạch dâm tặc.
Sau đó cả 2 liền thay phiên nhau chen ép Bạch Tử Phàm, ép hắn vẻ lại thủ cung sa cho mình, để chứng mình với người kia là mình còn trong sạch.
Để rồi đến một hôm cả 2 cùng phát hiện ra....sau đó, đã không còn sau đó cho tên họ Bạch dâm tặc này nữa.