Bữa tối đi qua, hai người nắm tay đi dạo ở trên đường.
Gần tháng tư thời tiết vừa có gió lại vừa ẩm thấp, kéo khăn quàng cổ, Choi Ae Young quay đầu nhìn về phía Kwon Ji Yong: “Chúng ta đi mua áo lông đôi đi?”
Muốn cùng Choi Ae Young nhanh chút trở lại ký túc xá, sau đó tốt như vậy mỗ long không có khí lực ứng tiếng nói: “Được.”
Nghe vậy, biết Kwon Ji Yong tính toán Choi Ae Young phốc xuy cười lên tiếng: “Ai, người nào đó không tình nguyện như vậy. Em vẫn là về ký túc xá đi, hôm nay quay chụp lại hát thật cố hết sức mà. Mong Ea hẳn là đang chờ em thôi?” Nói xong, buông tay ôm lấy Kwon Ji Yong ra, duỗi thắt lưng.
Thấy thế Kwon Ji Yong ôm cổ Choi Ae Young: “Vẫn là mua áo long đôi đi!”
Đi dạo mấy cửa hàng, cuối cùng lựa chọn hai cái áo lông rộng rãi đỏ thẫm. Trực tiếp thay áo lông hai người đi ra cửa hàng quần áo.
“Màu đỏ có phải rất gây chú ý hay không?”
“Sẽ không, đỏ thẫm, mới tốt thôi.”
Choi Ae Young hắc tuyến. Nhìn đến cửa hàng bán đồ uống cách đó không xa: “Muốn uống đồ uống không?”
“Ừ?” Nhìn của hàng bán đồ uống nóng, nghĩ đến cái gì Kwon Ji Yong lôi kéo Choi Ae Young xuyên qua đường cái.
Trong lúc đó xe chạy đầy đường, đèn nê ông, xuyên qua người đi đường. Tại đây, dường như hết thảy đều thành quay chậm, chỉ có thể cảm nhận được người này – độ ấm bàn tay mang đến. Choi Ae Young giơ môi cười cười, Kwon Ji Yong...... Là người thân, xuất hiện mang đến một loại ấm áp. Bất động thanh sắc nắm chặt bàn tay, không thể buông tay.
“Một ly Mocha.”
“Ôi? Muốn hai ly......”
“Một ly.” Nói xong, Kwon Ji Yong ôm lấy cổ Choi Ae Young bưng kín miệng cô.
“......”
Đồng loạt uống cà phê nóng, hai người ngồi ở trên băng ghế trong công viên.
Xoa vành tai Choi Ae Young, Kwon Ji Yong hôn gương mặt cô: “Qua hai tuần lễ, có khả năng anh sẽ đi châu Âu phát triển. Không lâu nhóm nhạc cũng đại khái sẽ ở Nhật Bản phát triển.” Không muốn Choi Ae Young lúc anh rời đi sẽ khổ sở, liền nói ra trước, hi vọng hiện tại có thể bồi ở bên người cô cùng nhau tiêu hóa tin tức này.
“?!” Dựa vào gì...... Yang cúc hoa kia thật sự...... Là chưa thỏa mãn thị trường Hàn Quốc sao......
“Thật xin lỗi...... Cho rằng bận qua đợt này hai người đều có thể nhàn rỗi......” Kwon Ji Yong ôm sát Choi Ae Young.
“A...... Không phải em nhận kịch bản mới sao? Hơn nữa, Nhật Bản cách Hàn Quốc rất gần không phải sao?” Choi Ae Young khoa tay múa chân một chút: “Hưu ~ bỗng chốc liền đến.”
“Ừ.”
Choi Ae Young tựa vào ngực Kwon Ji Yong, cũng không lên tiếng.
Trong lúc nhất thời, hai người đều lặng im.
“Trở về đi.” Choi Ae Young tươi cười nhìn về phía Kwon Ji Yong: “Không phải nói đi ký túc xá của anh sao? Đi thôi.”
*
“Này...... Mới hai năm, quần áo và trang sức của anh thật khoa trương. Thời thượng tiên sinh?” Mở phòng quần áo của Kwon Ji Yong ra, phòng trang sức, Choi Ae Young thiếu chút nữa mù hai mắt. So với chính mình, Choi Ae Young có loại giới tính hai người hẳn là bị tráo đổi.
“Ừ, rất nhiều phục sức đều thật thích, hay thu dọn rồi. Bất tri bất giác......” Kwon Ji Yong cười gượng hai tiếng: “Đi phòng ngủ đi.”
“......”
Bị người nào đó kéo vào phòng ngủ, Choi Ae Young hí mắt xem Kwon Ji Yong: “Anh muốn làm gì?”
Kwon Ji Yong hắc tuyến, ánh mắt cùng giọng điệu của cô...... Cho dù anh muốn làm chút gì, cũng sẽ không bắt buộc cô được không? Đi đến trước máy tính, từ trong ngăn kéo lấy ra một quyển sổ màu lam, xoay người ngồi bên cạnh Choi Ae Young.
“Xem một chút.”
Choi Ae Young tò mò nhìn Kwon Ji Yong liếc mắt một cái, mở laptop. Lọt vào trong tầm mắt là khúc phổ...... Lật xem vài tờ, Choi Ae Young ngẩng đầu nhìn Kwon Ji Yong. Đây là bản nháp bình thường anh soạn đi? Kwon Ji Yong nâng cằm, ý bảo Choi Ae Young tiếp tục.
An tĩnh lật xem, Choi Ae Young chú ý tới, có chút khúc tuy rằng thành hình, nhưng cũng không phát hành. Còn có khúc...... Như “Lie”, “cuối cùng nhớ lại”, đều viết lên dấu hiệu to dead romance. Hơi hơi rũ mắt xuống, mặc dù biết đây đều là lưu luyến tình cảm đã qua, Choi Ae Young vẫn có cảm giác có chút không thoải mái. Bất động thanh sắc đến trang giấy cuối cùng viết khúc phổ, to c love--my butterfly.
Khép lại laptop, Choi Ae Young ngẩng đầu hỏi: “Mấy bài hát phía sau, là muốn phát hành sau đó không lâu sao?”
“Ừ, nhưng mà là muốn làm một album solo.”
“Chúc mừng anh, có thể cho ra album solo.” Biết đây là chuyện sau khi Kwon Ji Yong xuất đạo luôn nỗ lực, trong lòng Choi Ae Young cũng thay anh vì đạt được mục tiêu mà cao hứng.
“Này...... Choi Ae Young lực chú ý của em sao đều đặt ở chút chuyện ấy?”
“Bằng không?”
Kwon Ji Yong mở laptop, đến trang butterfly kia: “To c love nhìn không ra sao? Bài hát này là viết đưa cho em.”
“Ôi......?” Viết cho...... Cô hát?
Lại tinh tế nhìn ca từ, hố cha kia...... Làm sao cô giống ca từ bươm bướm như vậy? Nhưng mà...... Thật cao hứng......
“Khi nào thì em ở chân trời?” Choi Ae Young híp mắt tâm tình tốt khóe miệng giơ lên, nắm chặt mặt mỗ long cười nói: “Chẳng lẽ hiện tại anh đã ở chân trời sao? Bằng không làm sao anh gặp người ở chân trời?”
“Ô......” Kéo tay Choi Ae Young xuống, Kwon Ji Yong ủy khuất đè Choi Ae Young gục ở giường: “Yêu nhau mấy tháng, có phải em tương đối bận hay không? Có phải em luôn không có thời gian hay không? Có phải hay không......”
Để sát vào hai má, khi nói chuyện hơi thở quanh quẩn. Nhìn ánh mắt Kwon Ji Yong, tim Choi Ae Young đập hơi hơi gia tốc.
Đôi môi ướt át, tâm rung động. Kwon Ji Yong thuận theo tâm ý chậm rãi cúi đầu hôn Choi Ae Young. Nhẹ nhàng cắn cắn, nhắm mắt lại ngay từ đầu hai người cẩn thận thử đến cuối cùng truy đuổi chơi đùa.
Hai người càng thêm gần sát, giờ phút này liền ngay cả tâm dường như cũng ở cùng một chỗ.
Hôn nồng nhiệt qua đi, Kwon Ji Yong chạm vào trán Choi Ae Young, khẽ cười nói: “Anh rất muốn......”
“......” Sẽ không là muốn loại chuyện kia đi? Hơi hơi thở phì phò, Choi Ae Young vô thức nói: “Nghĩ cái gì? Diện bích!”
Nghe vậy, Kwon Ji Yong phốc xuy cười ra tiếng: “Em nghĩ đến chỗ nào? Anh là rất muốn -- hôn em.” Nâng hai má Ae Young nhắm ngay môi lại hung hăng hôn.
“Ừm......” Người kia...... Môi muốn thũng thành lạp xườn...... Còn cắn?! Vươn tay, không thể nhịn được nữa hung hang véo hông Kwon đội trưởng, xoay tròn ba trăm sáu mươi độ.
“Này!” Kwon Ji Yong sờ sờ thắt lưng: “Choi Ae Young em có nhiều oán niệm với thắt lưng anh phải không? Chẳng lẽ em không biết thắt lưng của anh đối với em mà nói rất trọng yếu sao?”
“Anh nói cái gì?” Ngôn ngữ đùa giỡn như thế, Choi Ae Young âm hiểm cười nói: “Xem ra người nào đó đau khổ còn không ăn đủ mà.” Vừa vươn móng vuốt còn chưa làm đã bị Kwon Ji Yong bắt lấy: “Anh cũng đàn ông được không?”
Ngữ khí ai oán, thần sắc oán niệm, thiếu chút nữa liền hoà tan.
Nhìn Kwon Ji Yong đáng thương hề hề, ngực Choi Ae Young cứng lại. Nếu thật sự tưởng cái kia cũng không phải không thể...... Chẳng qua...... Hai người đều mới hai mươi mốt tuổi không tốt lắm đâu...... Ách, hoá ra đều hai mươi mốt tuổi à......? Choi Ae Young hắc tuyến. Nhưng là chỉ yêu đương mấy tháng Kwon Ji Yong anh mơ tưởng! Cảm khái vươn tay vò tóc Kwon Ji Yong, còn chưa có sờ đã bị Kwon đội trưởng chộp tay cắn.
“Thật sự, không muốn tách khỏi em.” Kwon Ji Yong ôm lấy Choi Ae Young, thở dài.
Tựa vào vai Kwon Ji Yong, gắt gao ôm lấy người con trai trước mặt. Choi Ae Young nhắm mắt lại: “Em cũng không muốn cùng anh tách ra. Đi Nhật Bản, không làm ra thành tích thì không cần trở về biết không? Còn có, dám ở Nhật Bản truyền ra chuyện xấu kỳ quái gì đó, cẩn thận em......”
“Anh biết. Nhất định làm ra thành tích, sẽ không truyền ra chuyện xấu kỳ quái nào. Em cũng phải thế được không?” Nói xong, vòng tay nhéo nhéo mũi Choi Ae Young.
Mỗ Choi há mồm trực tiếp cắn.
*
“Di sản sáng lạn” khởi động máy, Choi Ae Young đi đến đoàn làm phim. Cùng mọi người chào hỏi qua, tiếp theo đạo diễn theo thường lệ phân tích kịch bản.
Vào đoàn làm phim gần một tháng, Choi Ae Young cùng Lee Seung Gi còn phải theo công ty an bài dành thời gian tham gia tiết mục, chính là hôm đó đạo diễn thật sự phiền toái...... Cuối cùng hai người có thể nói là vừa kịp giờ đến trước cửa SBS. Tuy rằng vừa đúng giờ đến công ty...... Nhưng vẫn là đến muộn......
Hai người thở phì phò đuổi tới ghi hình, cúi đầu xin lỗi MC đã ngồi ghi hình.
“Đã đến liền bắt đầu thu tiết mục đi.” MC Kang Ho Dong lý giải vỗ vỗ bả vai Lee Seung Gi.
“Cám ơn các tiền bối.”
“Hàng đêm vạn tâm” đề cập đến cuộc sống các minh tinh. Trừ Kang Ho Dong và Yoon Jong Shin cùng khách mời cố định, mỗi kỳ đều sẽ có khách mời mới tham gia tiết mục. Từ quý đầu tiên năm 2003 thu đến bây giờ, ratting của “hàng đêm vạn tâm” đều rất tốt. Cơ bản nghệ sĩ Hàn Quốc đều tham gia qua “hàng đêm vạn tâm” này, năm trước Mong Ea là khách mời cố định của “hàng đêm vạn tâm”.
Lời dạo đầu xong, “hàng đêm vạn tâm” chính thức thu.
Tiết mục ngay từ đầu là nghệ sĩ cùng MC nói chuyện phiếm. Đại khái hiểu biết tình huống của mỗi người bây giờ, Kang Ho Dong ngồ cùng Choi Ae Young và Lee Seung Gi cười nói: “Hai vị gần đây bề bộn nhiều việc đi.”
“Bởi vì phải quay phim truyền hình.”
“Nghe nói hai người ở trong phim là một cặp?”
“Đúng vậy.”
“Nhìn qua thật xứng.” Kang Ho Dong không sợ cho thiên hạ bất loạn: “Hơn nữa cũng rất giống, đều là học trò tốt.”
Yoon Jong Shin lấy cớ nói: “Không phải có một loại học trò tốt có cùng cách nói với học sinh tốt sao?”
“Chỉ là quan hệ bạn bè, tiền bối nói rất khoa trương ......” Choi Ae Young hắc tuyến, bởi vì đối phương diễn tương đối nhiều, ngay từ đầu đều gọi là Lee Seung Gi tiền bối, không lâu hai người mới trao đổi số điện thoại trở thành bạn.
Cười ha ha xong, mọi người liền nói đến hình tượng.
Nói đến hình tượng, Kang Ho Dong dẫn vào trọng tâm đề tài hôm nay-- hình tượng cao thủ hò hét, hình tượng của các người là đóng gói sao?
Ngay sau đó trên màn ảnh chiếu phim mọi người trả lời: “Choi Ae Young? Xinh đẹp.”, “Nổi trội xuất sắc.”, “Diễn viên.”, “Ca sĩ, rất xinh đẹp.”, “Hình mẫu lý tưởng.”
“Vừa nói đến Choi Ae Young, xinh đẹp, nổi trội xuất sắc......” Một đám khóc, Kang Ho Dong cảm thán: “Hình tượng thật hoàn hảo. Này đó đều là đóng gói sao?”
“Đóng gói được không.” Nổi trội xuất sắc phải đóng gói thế nào......
“Ae Young và Seung Gi hai người đánh giá không sai biệt lắm.”
Không sai biệt lắm? Giới tính cũng không giống nhau được không......
“Seung Gi tiền bối đã là nghiên cứu sinh, tôi còn vì học vị cử nhân mà buồn rầu.” Choi Ae Young lắc đầu thở dài.
“Được đến học vị cử nhân sau có thể an tâm biểu diễn rồi.”
“Không phải.” Choi Ae Young nhìn về phía Lee Seung Gi: “Tiền bối là mục tiêu của tôi, hi vọng mình có thể tranh thủ hai năm đạt được học vị cử nhân sau đó ra sức học nghiên cứu sinh.”
Nghe vậy, Kang Ho Dong cười nói: “Còn nói không xứng đôi? Hai người nghiên cứu sinh, hơn nữa bất luận là bận, thành tích hai vị ở đại học đều rất tốt đi.”
Tuy rằng biết Kang Ho Dong thường thường đem lời hắt trên người hai người là vì tiết mục và tuyên truyền phim, nhưng Choi Ae Young vẫn cảm giác thật vô lực. Rất nhanh, đề tài liền tiến vào đến giai đoạn chuyện xấu.
Bởi vì hai người đều là linh chuyện xấu, Choi Ae Young và Lee Seung Gi lại bị cười cợt một phen.
*
Ngày Kwon Ji Yong rời Hàn Quốc, bởi vì quay chụp, Choi Ae Young cũng không đi đến sân bay tiễn anh.
“Hàn Quốc, Nhật Bản gần như vậy, em đều nghĩ anh đi một thành phố khác. Ngoan, chờ hết bận, thành thật chờ em đi lâm hạnh anh!” Thừa dịp nghỉ ngơi, Choi Ae Young gửi một tin nhắn cho Kwon Ji Yong.
“Cái gì gọi là em lâm hạnh anh? Em dám sao? Vẫn là ngoan ngoãn chờ anh đi lâm hạnh em đi!^ ^”
Nội dung tin nhắn tuy là cười đùa, cách di động, Choi Ae Young thở ra một hơi. Xuất ngoại nào có giống cô nói ở thành phố khác ơ Hàn Quốc...... Xong cô và Mong Ea cũng không bị đưa đến quốc gia khác...... Bằng không thật tình muốn khóc.
*
Kwon Ji Yong hơi giật mình nhìn di động, đổi thành chế độ máy bay, tựa vào trên chỗ ngồi nhắm mắt dưỡng thần.
“Hyung, đến Nhật Bản chúng ta đi dạo phố đi?” Máy bay cất cánh, Seung Ri cao hứng nói với Kwon Ji Yong. Tuy rằng hưng trí khi đi dạo phố, nhưng Seung Ri thật thích đi theo Kwon Ji Yong mua sắm, lúc dạo phố cơ bản đều sẽ mua giống anh hoặc là anh chọn lựa. Bởi vì Kwon Ji Yong biết chọn trang phục, những người khác trong nhóm lúc mua sắm đều sẽ trưng cầu ý kiến của đội trưởng.
“Chúng ta phải đi phát triển, không phải đi du lịch.” Kwon Ji Yong nhắm mắt lại buồn bã nói.
“Em biết, nhưng hai việc này có xung đột sao?”
Mở mắt ra lườm Seung Ri một cái, bị đội trưởng dọa người sau trực tiếp lui cổ ngã vào chỗ ngồi nằm ngay đơ.
Nhìn không ra hiện tại tâm tình anh thật không tốt sao? Kwon Ji Yong quay đầu xem ngoài cửa sổ tư duy bay lượn.
Tuy rằng khai thác thị trường Nhật Bản, big bang có thể đi ra Hàn Quốc luôn luôn là chuyện mọi người hy vọng...... Nhưng lúc nó thật sự đến, trừ bỏ khẩn trương, sợ hãi không thể thích ứng Nhật Bản, còn nghĩ đến Choi Ae Young. Ngăn hai, cô sẽ thành thật chờ mình trở về đi?
Lần này đi Nhật Bản phát triển, là mang theo dã tâm đi. Có lẽ sẽ có nhân khí ở nước ngoài, nhưng là thiếu bộ phận không phải sao. Chính mình cần phải làm ra thành tích...... Chứng minh big bang không phải chỉ có thể giới hạn trong Hàn Quốc, bọn họ cũng có thể ra thế giới, cuối cùng từ thế giới trở lại Hàn Quốc.
Trở về Hàn Quốc......
Ở Hàn Quốc, trừ bỏ người nhà, còn có một người anh yêu tên là Choi Ae Young chờ anh trở về. Rõ ràng mới đăng ký không lâu liền bắt đầu nhớ...... Cô hiện tại đang vội quay chụp đi? Nhìn qua thật vất vả, nhưng không cách nào chia sẻ với cô.
Nếu cô có thể thành thật chờ mình nuôi thì tốt. Nhưng mà Choi Ae Young sẽ không ngoan ngoãn chờ ở trong nhà đi? Nghĩ đến phản ứng của Choi Ae Young, Kwon Ji Yong mím môi cười cười.