“Kiko, dạo phố không?” Táo cùng công ty kéo Mizuhara: “Đi thả lỏng một chút đi?”
Gật gật đầu, sau khi kết thúc thay quần áo. Lúc Mizuhara đi ra phòng làm việc, nhìn trời dần tối. Tuy cảm thấy mệt mỏi, Mizuhara vẫn đẩy tinh thần miễn cưỡng cười nói: “Dạo phố xong, chúng ta đi ăn cái gì đi?”
“Ăn thịt nướng đi.” Táo quyết định.
Nghe vậy Mizuhara nhíu mày, muốn nói chút gì, cuối cùng yên lặng nuốt xuống. Cùng là model, không giống táo trời sinh ăn không mập, cô phải thời khắc chú ý dáng người.
Một đầu khác.
“Hyung, em mang rất tuấn tú đi? Quay đầu rất cao đấy.” Nói xong, Seung Ri trang điểm nâng kính râm.
Kwon Ji Yong phốc xuy bật cười, là vấn đề trang phục được không...... Bị Seung Ri lôi kéo, thời gian rảnh rỗi năm người đi dạo trên đường. Hoặc đội mũ, hoặc đeo kính đen, giả dạng trong buổi tối hấp dẫn không ít người qua đường chú ý. Nhưng cũng may ngụy trang lại thêm là người ngoại quốc, cũng không có bị ai bắt chuyện.
“Bữa tối ra sao, một lát ăn cái gì?”
“Tiệm kia thế nào?”
Dae Sung tùy ý chỉ một tiệm, mọi người tỏ vẻ không có dị nghị.
Xuyên qua đường cái, đi lên lối đi bộ. Seung Ri quay đầu nhìn một cô gái đi ngang qua: “Hyung, cô ấy giống như luôn nhìn em.”
“Chú ý đường.”
Táo lôi kéo Mizuhara Kiko bước nhanh đi, coi như ghét bỏ tốc độ đi bộ của Mizuhara, táo quay đầu không kiên nhẫn nói: “Kiko cậu nhanh chút, tớ sắp chết đói.”
“Nại Tử...... Chúng ta hình như đi ngược chiều, để sau......”
Khi nói chuyện, Seung Ri đang đi đụng phải táo.
“Chuyện gì xảy ra vậy?!”
“Thực xin lỗi......” Quay đầu Seung Ri phản xạ tính dùng tiếng Hàn nói, lập tức đổi thành tiếng Nhật.
Táo nhìn Seung Ri trước mặt đeo kính đen, vừa định nổi giận, Mizuhara liền giữ chặt Táo xin lỗi năm người: “Ngượng ngùng, là chúng tôi đi ngược chiều.”
Vốn mọi người cho rằng này chính là một bước nhạc đệm đêm nay, nhưng đứng ở trước cửa một quán thịt nướng đám người Seung Ri, Mizuhara đúng dịp đồng thời tiến vào, cũng bởi vậy vì sau này rất nhiều sự tình kéo ra.
Phục vụ nghĩ lầm hai nhóm người là bạn liền mời đến một phòng. Mizuhara cùng Táo ngây người nhìn phục vụ đưa năm người vào phòng xong lui về phía sau ra ngoài, Mizuhara đuổi theo nói: “Này, có thể đưa chúng tôi đến phòng ăn không?”
“Ách? Mọi người không phải bạn sao?” Nhìn sắc mặt Táo không tốt lắc đầu, phục vụ lập tức xấu hổ cúi đầu xin lỗi: “Xin lỗi, là tôi hiểu lầm. Khách nhân xin chờ, tôi đi quầy hỏi phòng trống một chút.”
Đi theo phục vụ đến trước quầy, biết được phòng đã hết Táo nhíu mày. Vừa vặn Seung Ri chờ không kịp đi đến bên ngoài yêu cầu mang thức ăn, quay đầu nhìn đến Táo và Mizuhara liền lễ phép chào hỏi.
*
Dẫn Táo trở lại phòng, Seung Ri nhìn thấy ánh mắt không tốt của bốn người cúi thấp đầu xuống: “Bởi vì cùng vào với chúng ta, cho nên các cô ấy cũng chưa có phòng có thể dùng cơm ......”
Này tính là lý do gì......
Trong bốn người Tae Yang trước hết phản ứng lại, tuy rằng cười, lại mang theo xa cách: “Hai vị mời ngồi.”
“Cám ơn.” Mizuhara hơi hơi đỏ mặt lúng túng nói.
Tuy Mizuhara và mọi người không thoải mái, Táo có vẻ thoải mái rất nhiều. Xem năm người trước mắt đeo kính râm, đội mũ, táo đầu tiên chú ý tới Seung Ri cùng Top. Nhìn thực đơn, Táo ngẩng đầu hỏi: “Cùng ăn sao?”
Bởi vì là con gái, thêm tư sắc đối phương cũng được, Seung Ri cười nói: “Được...... A......” Đùi bị Top hung hăng véo, Seung Ri chịu đau đớn cúi đầu.
Năm người nhìn đến hai người trước mặt không quen thuộc bọn họ, chỉ biết các cô cũng không biết big bang.
Hai bên đơn giản tự giới thiệu, một thoáng chốc nguyên liệu nấu ăn liền bưng lên. Trên bàn cơm bồi dưỡng cảm tình dễ dàng nhất, có lẽ còn mang theo tâm lý nói chuyện phiếm với người qua đường. Một thoáng chốc, liền đàm luận phong thuỷ Hàn Quốc, Nhật Bản, trên bàn cơm dần dần trở nên náo nhiệt.
Ngẫu nhiên Kwon Ji Yong cũng sẽ nói hai câu, chính là đa số thời gian tầm mắt đều không rời di động.
Nhìn đến di động sáng lên, Kwon Ji Yong mím môi cười cười mở tin nhắn ra.
“Rất nhớ anh, hiện tại có rảnh không?” Choi Ae Young kết thúc một ngày quay chụp, ngồi ở chỗ nghỉ duỗi thắt lưng. Lại nghĩ đến cái gì đó, cười lấy ra di động.
“Baby~come on~” Tin nhắn gửi sau đó không lâu, tiếng chuông vang lên.
“Hiện tại không vội sao, Kwon tiên sinh?”
“Có bận cũng phải vì Choi nữ sĩ dành thời gian!” Cúi đầu, Kwon Ji Yong che miệng cười khẽ ra tiếng.
“Giác ngộ tốt lắm, nhưng thật sự đang rảnh chứ. Quả thật không vội đi?”
“Không vội.” Vừa dứt lời, Seung Ri và Táo dường như nói tới cái gì thú vị liền cười ra tiếng: “Đang ăn bữa tối.”
Choi Ae Young nghe trong di động truyền tới giọng nữ, kỳ quái nhíu mày cũng không nghĩ nhiều. Bởi vì trước kia lúc trò chuyện với Kwon Ji Yong, ngẫu nhiên cũng có thể nghe được giọng con gái, anh nói qua đó là bạn nhảy trong công ty, thực tập sinh.
“Bây giờ mới ăn bữa tối?” Dời di động nhìn thoáng qua: “Có đúng hạn ăn cơm hay không? Đã mười giờ tối rồi, hiện tại vẫn còn đang ăn sao?”
“Chính là hôm nay mà thôi. Vậy còn em, quay chụp thuận lợi không? Có đúng hạn ăn cơm không?”
Choi Ae Young vừa định trả lời, chợt nghe Lee Seung Gi ở cách đó không xa gọi cô ăn bữa khuya: “Này, nghe được không? Em không chỉ đúng giờ ăn cơm, bây giờ còn muốn ăn bữa khuya đấy.”
“Choi nữ sĩ đúng giờ ăn như vậy, sẽ không biến thành một con heo đi......?”
“Này!”
*
Mizuhara nhìn Kwon Ji Yong nhận điện thoại xong, trên mặt thoải mái tươi cười liền không rời mắt. Có lẽ là bị anh hấp dẫn, Mizuhara bắt đầu bất động thanh sắc lặng lẽ chú ý Kwon Ji Yong. Nghe không hiểu anh đang nói cái gì...... Nhưng mà xem ra hẳn là tán gẫu với người kia thật vui vẻ đi?
Táo quay đầu nhìn Mizuhara kỳ quái nói: “Kiko sao cậu không động đũa?”
“Ừ?” Cho rằng bị người phát hiện mình vụng trộm đánh giá Kwon Ji Yong, Mizuhara buông chiếc đũa cố cười nói: “Tớ đã no rồi.”
“Lượng cơm cậu ăn nhất định rất ít.” Vừa cảm khái xong, lực chú ý của Táo liền chuyển hướng về phía năm người. Nhìn đám người Seung Ri, Kwon Ji Yong: “Phong cách quần áo của các cậu thật giống nhau?”
Dae Sung tiếp lời nói: “Bởi vì đều là Ji Yong hyung chọn.”
“Ánh mắt anh ấy rất được?”
Nghe vậy, Mizuhara nhìn Kwon Ji Yong đối diện. Tuy rằng là nhân vật trọng tâm, nhưng anh lại chỉ chuyên chú nhìn điện thoại. Bên kia điện thoại là ai? Người nhà? Bạn? Hay là...... Người yêu?
Trước khi đi, Táo và Seung Ri trao đổi số điện thoại. Vừa đến Nhật Bản không lâu, năm người cũng không có bạn. Seung Ri đối với chính mình có thể kết bạn trước cảm thấy tự đắc. Nhìn bóng lưng Táo và Mizuhara rời đi, Seung Ri ôm lấy bả vai Top cười nói: “Hyung, dáng vẻ Táo rất xinh đẹp đi? Kiko tuy rằng cũng được, nhưng rất an tĩnh. Chỉ nói diện mạo, lại nói tiếp, em càng thích Kiko.”
“Có được không...... Tính khí Táo không tốt lắm.”Top khách quan bình luận. Chính là anh ngôn ngoại ý như vậy, chính là không tốt.
“Em còn chưa cùng nữ sinh tính khí không tốt yêu đương đâu?”
Tae Yang lườm Seung Ri liếc mắt một cái, nghĩ cũng biết tính toán của Seung Ri: “Nếu chơi đùa, rất dễ dàng bị nắm thương.”
“Chúng ta vừa đến Nhật Bản, đã nghĩ này đó không tốt lắm đâu?” Dae Sung cũng đồng ý hai hyung nói. Cái gì Táo, cái gì Kiko, nào có em gái bản địa nhuyễn manh! Ở nước ngoài, cuộc sống đều có chút không hợp, càng đừng nói yêu đương.
Seung Ri ủy khuất tiến đến gần Kwon Ji Yong: “Hyung, mau giúp em nói hai câu đi?”
Đẩy Seung Ri ra, Kwon Ji Yong buông tay: “Anh cũng cảm thấy em vẫn thành thật một chút thì tốt hơn.”
Seung Ri ủy khuất đi theo phía sau Kwon Ji Yong, thật sự là nói được linh hoạt, người no không biết nỗi khổ của người đói...... Hơn nữa trước kia tiền bối trong công ty không phải đã nói như vậy sao...... Tha hương đất khách, thích hợp nhất phát triển tình cảm. Chia tay, cũng có thể chỉ dùng một câu: “Muốn về nước thực xin lỗi”...... Dáng vẻ này giống như thật không tốt? Nghĩ đến đây, Seung Ri chột dạ xoa xoa tóc.
*
Xem dãy số trong di động, Táo cười nói: “Lại có con mồi mới.” Nói xong nhìn về phía Mizuhara: “Cậu cảm thấy Seung Ri người này thế nào?”
“Ừ? Có khỏe không.” Mizuhara hơi hơi thất thần. Giờ phút này, cô không biết bản thân nói về ai, là Seung Ri, hay là...... Kwon Ji Yong?
“Ừ, nhưng mà tớ thích loại hình kia.” Bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, Táo nói: “Cậu thích cái kia, người tên là Kwon Ji Yong đi.”
Nghe vậy, Mizuhara kinh ngạc nhìn Táo: “Không thể nào!” Mang theo chột dạ, Mizuhara kỳ quái nói: “Cậu làm sao có thể nghĩ như vậy?”
“Nhìn mà ra, cho dù không phải thích, cũng có hảo cảm.” Táo một châm thấy máu.
“Cũng không có, chính là hơi chú ý một chút.”
“Không cần gạt tớ, lần sau chúng ta hẹn Seung Ri cùng Kwon Ji Yong đi. Liền quyết định như vậy!”
“Táo......”
Mizuhara hơi hơi nhăn mày. Hẹn ra? Kỳ thật cũng không cần thiết...... Nhiều nhất, chính là tò mò mang một chút hảo cảm thôi. Không cần phải phát triển tiếp...... Hơn nữa, nếu anh có bạn gái thì sao?
Đến cuối cùng, Mizuhara chỉ có thể nhớ tới Kwon Ji Yong tươi cười.
*
Cúp điện thoại, Choi Ae Young đi đến bên người Moon Chae Won ngồi vào chỗ của mình. Lee Seung Gi ở đối diện nhìn Choi Ae Young cười nói: “Vừa mới cùng ai trò chuyện? Bình thường nói đến bữa ăn khuya, cậu đều sẽ lập tức đi lại. Hôm nay thật khác thường.”
Moon Chae Won cắn chiếc đũa đoán nói: “Tám phần là bạn trai!”
Choi Ae Young bừng tỉnh không nghe thấy mở hộp, lấy đũa lạnh nhạt nói: “Thanh giả tự thanh, trọc giả tự trọc.” Đứa ngốc mới thừa nhận mình có đối tượng kết giao. Hôm nay bữa ăn khuya là mì xào...... Nhìn qua rất ngon.
Lúc này trạng thái của Choi Ae Young, hẳn là, tâm tình tốt khẩu vị tốt.
“Ánh mắt mọi người sáng như sao, cậu không cần nói dối.”
“Không cùng cậu nói nhảm, tôi phải bắt đầu~” Nói xong, Choi Ae Young cười vươn đũa chuẩn bị ăn no nê.
Lee Seung Gi làm quái đem bữa khuya của Choi Ae Young đến trước mặt mình: “Nhìn Ae Young giống như béo lên không ít, bữa ăn khuya loại này, càng là dễ dàng béo. Nếu không tôi nhịn đau giúp cậu chịu đựng?”
“......”
“Nhưng mà nếu cậu có thể thành thật nói thân phận người vừa mới trò chuyện~ tôi có thể lo lắng cho cậu~” Không lâu ăn bữa khuya nói chuyện phiếm Lee Seung Gi cùng Moon Chae Won đánh đố, đối tượng Choi Ae Young trò chuyện đến cùng có phải người yêu không.
Nhìn trứng gà. Choi Ae Young giơ đũa công kích Lee Seung Gi. Thấy thế, Lee Seung Gi chạy nhanh nghiêng người tránh né Choi Ae Young. Trình độ hung tàn này, dọa Moon Chae Won vô thức chắn đũa ở trước mắt phòng vệ, mục không đành lòng!
Bình thường có thói quen cùng Choi Ae Young cười đùa Lee Seung Gi vuốt ngực chạy nhanh đem mì xào trở về. Choi Ae Young, quả nhiên là một người đáng sợ! Nhìn dáng vẻ Lee Seung Gi còn sợ hãi, Choi Ae Young cùng Moon Chae Won đồng loạt phốc xuy bật cười.
Lúc này ba người cười đùa cũng không nghĩ đến, hành động ngày thường thường xuyên trình diễn bị người khác chụp, hơn nữa tuyên bố trên Internet.
*
Choi Ae Young và Lee Seung Gi yêu đương sáng tỏ!
“Di sản sáng lạn” là hai người diễn giả thành thật sao?
Hai nghệ sĩ chuyện xấu dĩ nhiên là một cặp?
Nhìn ảnh chụp cùng các loại tiêu đề trên mạng, Choi Ae Young đau đầu phù ngạch. Em gái nữa ảnh ba người ăn bữa ăn khuya thế nhưng bị quy thành hai người, còn bị mọi người đặt ra các loại. Suy nghĩ bạn trên mạng thật bay bổng......
Hai người truyền chuyện xấu vài ngày sau, hai công ty mới để Choi Ae Young và Lee Seung Gi cùng ra mặt làm sáng tỏ quan hệ của hai người. Lúc này “Di sản sáng lạn” cũng đến giai đoạn kết húc. Bởi vì chuyện xấu hai người, “Di sản sáng lạn” còn chưa phát sóng, liền được rất nhiều người chú ý.
*
Đoàn làm phim, bữa ăn khuya. Là nhân viên công tác? Hẳn là không phải. Dù sao phía trước cũng có cảnh tượng như vậy, vì sao cho tới hôm nay mới bị quay chụp phát ra? Chó săn? Có lẽ. Chính là cuối cùng bị định vì sao làm chuyện xấu, lại để càng nhiều người biết “sáng lạn”.
Cũng may hình tượng hai người đều là học sinh nổi trội trong mắt mọi người, có fan tỏ vẻ tin tưởng nghệ sĩ mình thích. Cũng có người phát ra ảnh chụp trong đoàn làm phim, trong đó phần lớn đều là vài người trẻ tuổi cười đùa. Có lẽ thật sự chính là bạn.
Nhưng mà cũng có ít bộ phận tỏ vẻ duy trì hai người có tình cảm.
Cuối cùng biết công ty muốn mượn chuyện xấu tuyên truyền “sáng lạn”, Choi Ae Young nhổ ra một ngụm máu.
*
Vỗ vỗ bả vai Lee Seung Gi, Choi Ae Young thở dài: “Người ở giang hồ, sao có thể không có đao. Nhàn rỗi cũng không có việc, không bằng khai đao với ai đó.”
Lee Seung Gi: “Cậu đến cùng đang nói cái gì? Nếu là thơ, một chút cũng không đúng.”
Choi Ae Young:...... Cô dùng là hàng Trung Quốc!
Lee Seung Gi yên lặng xoay người, hình tượng anh duy trì nhiều năm như vậy!
Choi Ae Young:+2
*
Chuyện xấu dần dần chìm xuống, Choi Ae Young tư tiền tưởng hậu, nhắm mắt lại ôm ý tưởng cô không vào địa ngục ai vào địa ngục gọi điện thoại thành thật khai với Kwon Ji Yong.
“Này chuyện xấu thật tình oan uổng.” Choi Ae Young đáng thương hề hề nói.
Ở Nhật Bản Kwon Ji Yong nghe xong Choi Ae Young “luận nghệ sĩ đáng thương ra sao” xong, cau mày lên mạng tìm tòi tin tức mới nhất của Choi Ae Young. Quả nhiên đều là cùng Lee Seung Gi có chuyện xấu.
Nhìn trang web làm sáng tỏ, Kwon Ji Yong nhìn Choi Ae Young và Lee Seung Gi ngồi cùng nhau, cho dù biết là bịa đặt, trong lòng vẫn cảm thấy thật không thoải mái......
“Trước kia em đã đáp ứng anh, sẽ không truyền scandal.” Kwon Ji Yong quyệt miệng, khó chịu nói.
“Kwon tiên sinh thân ái, Choi nữ sĩ là người bị hại! Giờ phút này, người yêu của Choi nữ sĩ Kwon tiên sinh hẳn là nên an ủi che chở, mà không phải chĩa súng vào người cô!”
Nghe được Choi Ae Young trả lời, Kwon Ji Yong phốc xuy cười lên tiếng: “Kwon tiên sinh không nghĩ an ủi che chở Choi nữ sĩ. Kwon tiên sinh muốn cho cô bị làm hại một lần, bởi vì Kwon tiên sinh mà nằm bị thương.”
Nghe vậy, Choi Ae Young ngây cả người, nhịn không được dương môi cười nói: “Có cơ hội, em sẽ vì anh mà nằm bị thương. Không đúng...... Là cam tâm tình nguyện trúng đạn.”
“Anh tin tưởng em.” Lúc cúp điện thoại, Kwon Ji Yong nhẹ nhàng nói.
“Ừ.”
“Ở Nhật Bản, phải cố lên.”
“Em cũng vậy.”
Cám ơn anh tin tưởng em.
Cúp điện thoại, Choi Ae Young nắm di động vuốt ve màn hình. Biểu cảm dần dần nhu hòa, không biết nghĩ tới cái gì, Choi Ae Young tươi cười giơ di động ngẩn người nhìn.
Đây gọi là tín nhiệm giữa người yêu đi? Thật sự hi vọng có một ngày, cho dù không cần điện thoại, cho dù không cần giải thích, hai người đều có thể tín nhiệm nhau.