Hệ Thống Công Lược Anh Em Tốt

Chương 44: Chương 44




Một luồng ánh sáng trắng lóe lên, thân ảnh Lạc Dư trở lại không gian hệ thống. Âm thanh máy móc vang lên:

- / Xác định đã rời khỏi thế giới công lược/

/ Xác định tiến hành lọc kí ức /

/ Xác định /

/ 1%.....98%...100%/

/ Thanh lọc thành công/

Lạc Dư gãi gãi đầu, lại nữa, cậu lại không nhớ được những chuyện xảy ra với đối tượng công lược, mèo mướp thúi lại giở trò quỷ.

Cậu hừ một tiếng không thèm để ý đến mèo mướp thúi, 250 cũng không quan tâm lắm, nói:

- / Phải chăng xem thông tin cá nhân/

- Ừm.

- / Xác định/

Thông tin cá nhân:

- Tên: Lạc Dư

- tuổi: 18

- Giới tính: Song tính

- Mị lực: 10

- Trí lực:????

- Tích phân: (7000+10 vạn)

- Linh hồn: (61+100)

- Kĩ năng: ngoại ngữ, công pháp hệ thủy, hương quýt, kĩ năng sống cơ bản, y thuật.

- Vật phẩm: bạch long

- nhiệm vụ: Công lược Ma Thiên Vũ [ hoàn thành]

- / Kí chủ, cậu muốn nghỉ ngơi trước khi tiến vào nhiệm vụ tiếp theo không/

Lạc Dư híp mắt:

- Mất tích phân không.

- /....Không/

- Vậy được, nghỉ một chút.

- / Kí chủ a, cậu nhiều tích phân như vậy muốn vào cửa hàng hệ thống mua đồ không a/

Mắt 250 sáng lấp lánh nhìn Lạc Dư, mua đi, mua đi a. Lạc Dư nhìn nó một cái rồi nhắm mắt lại, nói:

- Không mua.

250 ỉu xìu:

- / Vì sao a? cậu nhiều tích phân như vậy mua chút đồ có tốn bao nhiêu đâu/

Lạc Dư mở mắt lạnh nhạt nhìn nó, nói:

- Ngươi đã từng nói đủ 100 vạn tích phân có thể làm cho ta trở lại bình thường sao, ta phải tiết kiệm.

250 cứng đờ, nó bĩu môi, trong đầu âm thầm nói:

“ Dù trở thành nam nhân bình thường cũng đâu đè được người ta đâu”

Đột nhiên 250 lại nhớ ra cái gì đó,

“ ừm, mà hình như nó còn chưa nói với kí chủ là muốn hồi sinh còn cần một đống điểm, cả điểm linh hồn nữa thì phải”

250 vuốt vuốt râu:

“cuối cùng chẳng phải vẫn phải làm nhiệm vụ sao, xì”

Lạc Dư nhắm mắt, tay không ngừng vuốt ve Bạch long ở trên ngón áp út, “ Lão công, đợi ta đến tìm ngươi nha“.

Lạc Dư bị mèo mướp thúi xóa đi kí ức, cũng quên đi người cùng mình trải qua mỗi thế giới nhưng cậu lại phát hiện ra, hai thế giới đều là lão công của cậu a, chắc chắn anh ấy cũng sẽ theo cậu đến thế giới lần này, hừm, khả năng cao sẽ là đối tượng công lược của cậu, cậu, chỉ cần một lần nữa bắt lão công vào trong tay thôi.

Ba ngày sau,

Lạc Dư nhìn 250, nói:

- Đưa cốt truyện của thế giới tiếp theo cho ta.

250 “ ò” một tiếng, trước mặt Lạc Dư xuất hiện một quyển sách.

Đây là một thế giới hiện đại, người cậu cần công lược tên Vũ Nhiên - Là nhân thú, hắn và nguyên chủ vốn là bạn thân, một ngày đột nhiên Vũ Nhiên lại biến thành một con chó ngao tây tạng, hắn không biết phải đi đâu nên đã tìm đến nhà anh em tốt - “ Lạc Dư “

Nhưng hắn lại không biết anh em tốt của mình vốn rất sợ chó, vừa nhìn thấy một con ngao tây tạng xuất hiện trước cửa nhà mình liền bị dọa sợ hết hồn, cậu ấy tái mặt đem Vũ Nhiên thẳng tay đánh đuổi ra khỏi nhà.

Vũ Nhiên lưu lạc đầu đường, đương lúc hắn sắp đói chết thì được một cô gái cứu giúp, người này tên Vân Mộng Y.

Vũ Nhiên cùng cô ta sớm chiều bên nhau suốt mấy năm nên dần nảy sinh tình cảm, ba năm sau hắn trở lại hình người, trở về nhà mình.

Sau đó liền một hồi ngược luyến tình thâm giữa hắn và Vân Mộng Y. Nào là,

Tôi không yêu anh, anh đi đi.

Em chỉ có thể là của một mình tôi...

Tôi và anh ta có quan hệ gì liên quan đến anh sao,..

Mau trở về với anh..

Không.

“...”

Năm năm sau cuối cùng hắn cũng có được Vân Mộng Y, hai người cùng nắm tay nhau happy ending.

Còn người cậu sẽ xuyên vào, “ Lạc Dư “ không những bị Vân Mộng Y trên đường “ chạy chốn” tiện thể đem cậu ra làm tấm chắn khiến Vũ Nhiên càng ngày càng chán ghét cậu, đến cả ngày cưới của hai người họ, hắn cũng không muốn cậu xuất hiện. Quan hệ giữa Vũ Nhiên và nguyên chủ vì Vân Mộng Y triệt để chấm dứt.

Lạc Dư vứt quyển sách sang một bên, nhìn 250 nói:

- Thật đau đầu, mèo mướp thúi, qua đây ta ôm một lát coi.

- / Cậu không muốn làm nhiệm vụ sao/

- Không, mệt.

250 cười haha lùi về đằng sau, còn lâu nó mới để tên bạo lực này ôm, ai bảo lần nào Lạc Dư ôm cũng nhổ hết một chòm lông của nó chứ.

Lạc Dư vươn tay định bắt lấy 250 thì đột nhiên một lỗ đen xuất hiện dưới chân cậu. Lạc Dư đơ mặt nhìn 250, cơ thể cậu rơi xuống:

- Mèo mướp thúi, mi đợi đấy.

250 thở phào một hơi, đi rồi, đi rồi.

Lạc Dư ôm đầu tỉnh lại, cậu híp mắt nhìn một lượt khắp căn phòng, không tệ, tất cả những thứ cần có đều có không đến nỗi nghèo kiết xác.

Lạc Dư cầm điện thoại lên xem, ba ngày nữa là đến ngày Vũ Nhiên hóa thú, bây giờ cậu chỉ cần đợi thôi.

Lạc Dư vứt hết mấy thứ linh tinh trong đầu sang một bên xoa xoa bụng, cậu đói rồi, đi kiếm đồ ăn trước đã.

Ba ngày sau,

Lạc Dư nhìn con chó ngao Tây Tạng đứng trước cửa đơ mặt, sao, lại, to vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.