Lúc này thì Long Vương cũng về tới, cũng làm 1 pha bẻ lái rê đuôi xe.... và nằm đo đường.
Bụi bay mù lên...
Vân Hắc thì đuổi về phía sau, mặt mày đỏ bừng như say rượu, thở hổn hển...
“ Lão kia,... ngươi chơi gian lận...pháp bảo... của ngươi... nhanh vậy... ai mà... chơi nổi...”
Long Vương thì đứng dậy, dựng lại xe lên..., cười ha hả, cũng có chút hết hồn...
“ Vậy là còn chậm đó, ta...mà trẻ ra... chục tuổi.... chắc...ngươi không nhìn thấy bóng ta quá....”
Nhìn 2 vị tộc trưởng mà như 1 lũ thích chơi trội với nhau vậy, khiến cả đám mỏ rộng tầm mắt.
“ Dù sao, đến cũng đến rồi, ở lại chỗ ta mấy bữa...” Vân Hắc mời chào.
“ Tốt thôi, ta còn lo đứa cháu nó sẽ phá nát Thủy Long Thành của ta nữa, bây giờ ngươi bảo kê... vậy tất nhiên ta nhận.... đa tạ nhiều...”
Long Vương cũng chắp tay lại hướng phía Vân Hắc cười nham nhở, Vân Hắc có chút rùng mình với câu nói của lão...
“Được rồi, đi thăm mẹ mấy đứa đi, nàng ta cũng giận ta lắm rồi...” Vân Hắc cũng hướng về phía Phong Tử cùng Thanh Nhi nói rồi, cặp đôi trời sinh kia, lại khoác vai bá cổ nhau rời đi.
Vũ Nguyệt cũng tiện kéo luôn Yasuo cùng Emilya theo, Thanh Nhi cũng kéo luôn cả Long Tinh lẫn Minh Tú.
Đi đến nơi bao phủ xung quanh toàn là trúc, 1 rừng trúc.
Trung tâm có 1 ngôi nhà được dựng lên, cũng khá lớn.... 1 người mĩ phụ, nhìn có chút hơi già thôi, nhưng... càng già thì càng mặn mà... ngồi bên cạnh 1 cái bàn ghép từ những cây trúc lại, bên cạnh cửa sổ mà nhìn hướng về phía mặt hồ sóng gợn kia...
“ Mẹ, mẹ, Thanh Nhi, Phong Tử tới thăm mẹ đây,...”
Tiếng hô của 2 người làm vị phu nhân này giật mình, vội hướng nhìn về phía 2 người...
Ngỡ ngàng, xúc động, bà đứng dậy, hướng về phía mấy người hạ xuống...
Nhìn kĩ 2 người, từng chút một, chút một... từng đường tơ kẽ tóc, như sợ bỏ qua cái gì, rồi ôm lấy cả 2 người...
Những giọt lệ lăn dài, tuôn ra...
Bao nhiêu năm bà không gặp được đứa con của mình rồi...
1 thì bị giam trong cấm ngục của tộc, bị cầm tù sống chết không rõ, 1 thì cũng rời đi, mãi chưa có trở về được 1 lần đàng hoàng...
Nhìn 2 đứa con của mình mà bà cũng vui lắm rồi, chỉ cần chúng sống tốt... vậy là người làm mẹ như bà cũng cảm thấy mãn nguyện rồi...
Nhưng mà, cả 2 người con phải chịu trói buộc của tộc quy mà...
Đau khổ, nhung nhớ, không lúc nào bà không lo lắng cho 2 người, sợ rằng 1 ngày, lỡ quên đi, những đứa con của mình.....
Bà cũng từng rất hận Vân Hắc vì đem cả con ruột nhốt vào cấm ngục, cho người đuổi bắt con gái...
Nhưng bây giờ, nhìn cả 2 bình an vô sự thì bà cũng yên lòng rồi...
Sau 1 hồi ra mắt dâu rể, con cháu 1 chút thì cả đám người cũng kéo bà ra ngoài.
Gia đình nội ngoại sum họp vui vầy...
Cuối cùng thì Phong Tử cùng Thanh Nhi xin mẹ cũng nên tha thứ cho cha...
Vân Hắc thì càng cao hứng... quyết định tổ chức 1 bữa cơm gia đình.
“Tiểu quỷ, 2 đứa con dâu của ta nữa đâu...” Vũ Nguyệt véo tai hắn...
“ A, a mẹ à, từ từ thôi....” Hắn khẽ nắm lấy tay Vũ Nguyệt, vuốt ve 1 chút cười hì hì...
Vũ Nguyệt cũng tha ra.
“Mẹ à, bây giờ con đi đón 2 vị con dâu của mẹ liền...”
Hắn vừa nói cũng lấy Truy Phong ở thể phi cơ ra rồi phóng đi, để lại 2 người ông...” Cháu à, ta cũng muốn có 1 chiếc...”
Mọi người thì cười không ngớt, 2 người này đôi khi giống nhau như đúc a...
Và cuối cùng hắn cũng hộ tống 2 nàng dâu ra mắt người thân...
Nhìn đám nữ vây quanh hắn vui vẻ không thôi, làm không khí huyên náo không ít a.
Phong Tử lúc đầu cũng muốn hỏi 1 chút nhưng thấy hắn như trưởng thành hơn trong kiểu này nên cũng bỏ qua, dù sao vẫn là con mình a...
Hắc Long tộc cũng dần bình ổn trở lại...
Những thế hệ tiếp theo xuất hiện rất nhiều thiên taì mới nổi...
“ Suo à, sao cứ lẹt đẹt ở chiến sư thế...” Long Tinh hỏi hắn...
“Có lẽ do tao yếu a...” Hắn cũng chỉ lắc đầu...
“ Đùa hả cha nội, trêu mày tí thôi, mày mà lên cấp nữa chắc chả thằng nào chơi nổi, đéo ai biến thái đánh nhau vượt đẳng cấp nhiều như mày không...” Long Tinh hét thẳng mặt...
“Mà nghe nói cũng xuất hiện nhiều quái vật trong lần xếp lại Anh Hùng Bảng lần này lắm nha...
Cũng không cho dùng chiến giáp trong thi đấu nữa.”
“ Còn gì không...”
“ Có, pháp bảo pháp khí dùng tràn lan như cỏ rác luôn, trừ được mấy nhà con em gia tộc hoặc chống lưng bảo kê, các thể loại thì đồ xịn cũng không ít...”
“Vậy thôi sao?”
“Còn, nghe nói có cả ngũ kiếm sẽ thay thế 5 vị trí đầu bảng lần này...”
“Ngũ kiếm sao...”
“Ting, chủ nhân nhận nhiệm vụ cưỡng chế.
“Chinh phục Ngũ Kiếm.
Mức độ: Trung bình
Phần quà:???”
“Tinh Linh, nhiệm vụ này là sao?” hắn hỏi.
“ Nhiệm vụ sẽ giúp ích cho chủ nhân sau này, với lại, nhiệm vụ cưỡng chế rất hiếm khi xuất hiện, nó phải có ích đặc biệt lớn...”
“ Vậy sao mới chỉ mức độ trung bình?”
“ Do thực lực ngũ kiếm bây giờ vẫn còn yếu nên mức độ đánh giá ở mức trung bình.”
“Vậy sao....”
“Suo, suo, sao vậy mày...” Long Tinh khẽ lắc người hắn...
“ Không có gì, vậy lần này cũng phải xem Ngũ kiếm đó thể hiện rồi.” Hắn nở nụ cười...
Nhà có “ điều kiện” nên hắn cũng chả đòi hỏi mua pháp khí gì nữa, đơn giản là chỉ cần mua nguyên liệu cho hắn thôi.....
Và vậy là hắn xuất hàng theo yêu cầu, nhưng được “giấu tên“.
Hắn cũng hỏi mẹ thêm thông tin về ma pháp thì nhận được 1 khóa huấn luyện về ma pháp mà khiến hắn mình mẩy thâm tím rồi mà Vũ Nguyệt cùng mấy cô gái lại trị sạch như không, và lại tiếp tục “ngậm hành” mãi thì hắn cũng có thể hiểu thêm về cách dùng ma pháp cấp cao hơn ở nơi này...sau đó là về kĩ năng hóa long...
Vân Hắc cũng gửi luôn cả đám vào cuộc tham dự săn quái trong bí cảnh gia tộc, cũng chẳng nói gì thêm.
Và thành ra, hắn vô hình trở thành người “yếu nhất “ trong đám này kh chỉ mới đạt tới chiến sư.
Emilya thì vẫn dẫn đầu với chiến hoàng thượng đẳng.
Cảm giác mọi người khác nhìn hắn 1 trời 1 vực so với Emilya vậy.
Ngay cả Asuna cũng vào chiến vương trung đẳng rồi...
Chỉ là bọn người kia không hiểu sao tam nữ luôn vây quanh hắn.
Long Tinh thì có thể, hắn mạnh, cũng đẹp trai, nhà điều kiện, còn tên này, vừa yếu, lúc nào cũng thương thế đầy mình, cũng chẳng thấy có nổi bật gì 1 thanh kiếm luôn đeo sau lưng nhưng lại hấp dẫn tới 3 cô gái.
Làm sao bọn họ không thầm than trộm chửi hắn được...
Tuy cả đoàn cũng có rất nhiều nữ cũng xinh đẹp nhưng bọn họ vẫn luôn ganh tỵ a...
Và cũng xây dựng lên 1 đội hình như đi theo 3 nữ vậy.
Mục đích,đơn giản là hi vọng lọt vào tầm mắt của 3 người...
Có điều bọn họ cũng chỉ có thể ngậm ngùi nhìn thằng khác hưởng thụ thôi....
Trong suốt chuyến đi thì hắn cũng luôn giữ im lặng, cũng mặc kệ đám người nhòm ngó mà thực hiện những chuyến săn bí mật của mình...
Mục tiêu đặt ra, chơi solo với mấy con quái trâu bò, đánh không được thì né, né không được thì chạy...dần dần, khoảng cách né đòn cũng giảm xuống chỉ trong gang tấc, chậm 0,00001 giây là có thể chết.
Đôi khi cũng nhờ 3 nữ tấn công mà hắn chỉ có né, cũng như chạy a...
Càng ngày, thân thủ, tốc độ hắn cũng linh hoạt, nhanh nhẹn, cùng sức bền tăng không ít.
Các kĩ thuật dùng ma pháp hắn cũng tận dụng triệt để, như việc hóa hình thành 1 hệ nguyên tố nào đó nhưng hắn cảm thấy lượng MP rút đi rất nhanh nên cũng chỉ dùng để buft là chủ yếu, các kĩ năng cấp cao cũng có thêm một số cái dùng diện rộng nhưng cũng ngốn MP chẳng kém là bao.
Trong khi mấy người kia thấy hết sự” yếu kém “ của hắn thì những người bên cạnh lại thấy hết độ trâu bò của hắn, nếu lúc trước là “hành “ hắn ra bã thì bây giờ muốn bán lại cũng khó...
Kết thúc săn quái với sự “thất bại “ của 1 thành viên trong đoàn, mọi người cũng chia “buồn” cùng anh...
Nhìn 1 đám nam tới bắt tay chào hỏi hắn mà Asuna ôm bụng cười nhìn hắn... khiến thanh niên tự ái..... cũng kéo Asuna về phòng làm đôi chuyện cho bõ ghét