“ Ngũ muội, sao vậy?”
Người này liền đặt lên bàn 3 chiếc phi tiêu của hắn.
“ Người này cũng dùng được Phong Tuyệt Kĩ, có vẻ còn mạnh hơn cả Nhị tỷ dùng Phong kiếm và Phong Tuyệt Kĩ...”
4 người khác cũng giật mình.
“Vậy muội có nhìn rõ được hắn?”
Cô gái lắc đầu.
“ Trước đây, muội cũng từng được luyện qua nên chắc chắn là Phong Tuyệt Kĩ...”
“ Vậy người đó là ai....”
“ Chỉ là 1 cô bé, nhưng rất mạnh mẽ, chỉ cho muội cùng 1 người nữa.”
“Vẫn còn người nữa dùng được Phong Tuyệt Kĩ sao...”
Cô gái gật đầu.
“ Vậy người đó?”
“ Là người đứng vị trí thứ 2 của Anh Hùng Bảng, Emilya, cũng là 1 tỷ muội với muội...”
“ Vậy sao...”
4 người kia cũng cố liên hệ lại với nhau nhưng cảm giác chúng chẳng liên quan gì đến người đặc biệt này cả.
Cô gái này lại nhìn về phía người Nhị tỷ...
“ Tỷ tỷ còn biết ai có thể dùng Phong Tuyệt Kĩ nữa không...”
“Ta cũng không chắc chắn... từ lúc Phong tộc chúng ta bị sát hại đến giờ, ta cũng chưa có gặp ngay cả mọi người hoặc là người ngoài tộc chúng ta dùng Phong Tuyệt Kĩ cả, còn nếu trình độ cao như muội nói, thực lực không thể là Chiến Sư được...”
“ Hm... người này âm thanh nói có chút lạnh nhạt, cũng hơi khó nghe 1 chút...”
“ Vậy thì tộc ta cũng không có người như vậy a....”
“ Vậy nếu cô bé chỉ cho muội là người đó thì sao....”
“ Muội cũng không có chắc chắn lắm.... hi vọng sớm gặp Emilya thì mới có thể biết thêm được.”
4 người cũng gật đầu.
Còn hắn thì đi tìm 1 chỗ trăng thanh gió mát mà hưởng thụ...
Chẳng hiểu sao, hắn lại leo lên mái nhà, tìm 1 nơi cao nhất rồi mới dừng chân...
Cả người thả lỏng, cũng nằm xuống mái ngói này hướng mắt về phía bầu trời đêm...
Cầm 1 chiếc phi tiêu xoay tròn trên tay hắn nói:“ Ngươi tự ra hay để ta mời ra...”
“Làm sao ngươi biết?” Cô gái che mặt đi từ 1 góc khuất ra.
Nếu bình thường, khi vào góc khuất hoặc điểm mù thì người ta sẽ có 1 chỗ ẩn nấp lí tưởng, nhưng với 1 tên biến thái như hắn thì lại là chuyện khác...
“Do bản năng thôi....” Hắn khẽ cười trả lời...
“ Ta không tin, ngươi mới là chiến sư, làm sao...” Cô gái cũng có chút hiếu kì về tên này rồi...
“Còn cô cũng mới chỉ chiến vương thượng đẳng, làm sao qua mắt nổi ta....Hm...”
Hắn cười lên thành tiếng...
Hoảng hốt có, kinh ngạc có, nhưng hiếu kì thì càng nhiều thêm....
“Ngươi là ai?”
“ Tại sao ta phải trả lời cô....”
“Ngươi....cũng đúng...”
“Vậy ngươi làm gì ở đây?”
“Còn cô là gì ở đây?”
“ Ta.... ta....”
Chẳng nói được gì, cô gái như có vẻ bực tức với hắn rồi, nhưng mà cũng ngồi luôn xuống, khoảng cách 2 người cũng khá gần...
“Không sợ ta giết cô sao...” Hắn lại quay sang nhìn 1 chút...
“Không sợ, dù gì ngươi cũng chỉ mới chiến sư....”
“Là cô coi thường chiến sư sao...”
Cô gái cũng lắc đầu.
Nhìn hắn mà rất muốn biết con người thật sự sau lớp mặt nạ kia....
Thấy hắn nằm im thì cô cũng mạnh dạn tiến lại gần, như có gì đó muốn cô tháo chiếc mặt nạ kia xuống.
1 tay đưa lên, muốn gỡ chiếc mặt lạ xuống...
Hắn lấy tay chặn lại, nhìn cô lắc đầu...
“ Có người tìm cô kìa....” Hắn phi chiếc phi tiêu về 1 góc khuất khác...rồi cũng bật dậy
“VÙ Ù Ù Ù... “
Chặn được chiếc phi, bóng người kia lại lướt tới.
Ném thêm 3 chiếc phi tiêu 1 lúc về phía người kia thì hắn cũng lướt đi như 1 bóng ma trên các mái nhà rồi biến mất vào trong bóng đêm.
“Nhị tỷ....”
“Ngũ muội, không sao chứ....”
“ Không sao....” Cô gái lắc đầu, nhìn về phía hắn rời đi...mà suy nghĩ gì đó rồi 2 người cũng rời đi, trả lại khung cảnh thanh tĩnh như thường cho bầu trời đêm.
“Muội muội, không sao chứ...”
“Tỷ biết....” có gái nhìn người ngồi trên bàn.
“Có lẽ tỷ không thấy gì nhưng muội đừng quên ta chưa có điếc nha... không thì chí ít cũng phải cảm nhận được chút gì đó chứ...”
“ Đại tỷ, thực sự cảm nhận được sao....”
“Ừm...” Người kia cũng gật đầu.
“Vậy chắc hắn cũng biết 2 người bọn muội bằng cách đó đi..”
Cô gái thở dài....
------------
Hắn thì đôi lúc quay trở lại....”tán phét” với cả nhóm Emilya, tâm sự đêm khuya...... sau đó lại rời đi khi trời chưa sáng...
Ngày cứ thế trôi qua....
Với bộ ngoại trang cực truất này, hắn tham dự cuộc tranh tài lần này...
Và cũng có lẽ, hắn là tên “cùi mía” duy nhất dám đánh solo.
Sàn đấu được dựng lên, chuẩn bị so tài cho các cá nhân hoặc tổ đội, đấu trường đủ rộng, được bao bọc ma pháp kiên cố, có thêm cả ddeessn chục vị phù thủy quyền năng chỉ duy trì lớp bảo hộ này...
Và quan trọng, lần này sẽ được thỏa sức dùng mọi loại chiến kĩ, đến khi không còn sức phản kháng hoặc trọng thương thì mới được đưa ra...
Có thể dùng sủng thú, pháp bảo, khí bảo... miễn không phải chiến gáp đều được chấp nhận.
Vòng 1, tất cả sẽ được đưa vào bí cảnh, tất cả di chuyển từ vị trí ban đầu tới đích, sẽ có các loại yêu thú tấn công đến cản đường, những người còn lại sẽ tiến vào vòng sau.
Không ngăn cản các hành vi chém giết lẫn nhau.Nhưng khi tham gia vào đây thì tự bảo mệnh của mình, không ai rỗi hơi lo cho đối thủ của mình.
Những người về nhất sẽ có thêm 1 số đặc quyền cùng lợi ích vô cùng có lợi cho vòng sau.
Cả đấu trường bao trùm khán giả đông đến nghẹt thở, số thì có con em tham gia, cũng có những tông phái lớn đến tuyển đệ tử, cũng có số chỉ đến xem mua vui...
Tất cả thí sinh tập trung dưới đấu trường đưa vào bí cảnh, khán giả có thể quan sát diễn biến qua những máy mô phỏng 8D sắc nét tới chân răng kẽ tóc...
------
Thí sinh tiến vào bí cảnh...
1 thảo nguyên rộng lớn trước mặt, ở xa xa là 1 khu rừng rậm.
“Ta là trọng tài của vòng thi lần này, nếu ai gặp nguy hiểm không thể tự thoát thì bóp nát chiếc thẻ bài, các ngươi sẽ được cứu, đông thời mất quyền tham gia vòng sau.
Nói trước, tuy chỉ là chạy dạo, nhưng cũng không dễ dàng như các ngươi nghĩ đâu....”
Vị nam trọng tài này dùng 1 chiếc pháp khí phi hành...
Mái tóc dài quá vai... mặc 1 chiếc áo hồng, phanh ngực, tay cầm micro, đầu đội “nón lá” che mặt, dưới chân đi dép tổ ong... đứng trên 1 đài hoa...loa kèn.
Giọng nói truyền cảm............ nửa nam nửa nữ nghe rất muốn công kích tim cùng dạ dày người nghe...
“Thôi, miến bàn tán nhiều, vòng thi chính thức bắt đầu.......”
Đám thí sinh ở dưới sau khi 1 tràng nôn ọe, ói máu thì cũng được tha, tất cả vào vị trí rồi xuất phát lao đi.
Cũng chỉ còn lại mấy người vẫn còn nhìn nhau làm gì đó, khán gỉ thì có chút tự hỏi “ Bọn này hết điện à...?”
Hắn nhìn xung quanh, ít nhất cũng còn hơn 50 người nữa a....
Hướng mắt nhìn đám người phía trước cũng ra khá xa rồi, cũng có những vụ tấn công thì khán giả mới ồ lên....” Nhìn trẻ mà cáo già phết...”
Mà thôi, hắn cũng chẳng đợi chờ gì nữa, lôi Truy Phong ra, gặp bố láo thì đập bỏ mịa nó luôn...
Ngồi lên con moto rồi rú ga phóng đi trước sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người...
Từ khán giả, người tham gia, nhà thi đấu trợn mắt nhìn, đám Long Tinh cũng lôi pháp bảo ra mà đuổi theo...
Hắn thì cưỡi xe nhìn ngầu bỏ mịa, lại còn lạng lách đánh võng né tấn công, đến những chỗ dốc thì rú ga cho xe bay qua, trình diễn quay xe trên không rồi hạ xuống phi tiếp...
“ Thằng này tổ lái ghê vồn....
Lái nghệ thuật đỉnh cấp là đây...
Dã tìm ra thanh niên chơi trội của năm...
Báo công an tóm nó.... à mà làm đéo gì có công an...”
Đôi khi hắn cũng lấy 3z ra xử mấy con cản đường rồi lao đi tiếp...
Long Tinh cũng có, nhưng chỉ là hàng nhái sử dụng nguyên liệu khác với việc hắn dùng chấn động a nên tốc độ không thể so sánh với hắn nhưng cũng rất nhanh rồi, còn Minh Tú ngồi sau cũng giúp nó tấn công, phòng thủ...
Mấy người còn lại cũng nhanh chẳng kém, cố gắng vượt lên đám người, bám đuôi hắn...
Hắn nhìn cả đám đằng sau lũ lượt rầm rộ đuổi theo mà khoái chịu không nổi, đợi phi vào 1 con dốc rồi cả xe lại biến thành 1 chiếc phi cơ ngay trên không trung, bao bọc lấy hắn rồi gầm rú phóng đi, còn nhanh gấp 5 khi lúc hắn dùng xe.
“ Mau truy tìm xem thằng này con cái nhà ai, bố láo đéo chịu được, lôi pháp bảo ra khoe trước mặt công chúng thế này đéo được...
Cái lề gì thốn....
Tao vừa nhìn thấy cái gì vậy....
Anh ơi, em cũng có muốn có nó, dù tán gia bại sản cũng được.....
...”
Nhìn thằng này thể hiện mà đéo nhịn được tình thú...
Ban tổ chức thì cũng vô cùng ngạc nhiên....
“Không sao, dù bay cũng chưa chắc thoát được...” Chỉ là vừa nói xong thì 1 con Hùng ưng liền bị bắn hạ, ngay khi đang bay với tốc độ cao khiến ông này... chẳng thể nói gì...
“CMN, đã bay nhanh lại còn 1 hít giết yêu thú a....
Nhà nào điều kiện vậy, ta cũng muốn gia nhập a....”
Hắn thì gào thét trong phê pha như khi đập đá quay tay, chỉ kém là không bằng khi được ăn... những cô gái của mình.
Nhìn thằng này làm đủ trò trên không, quay tròn, rắn hổ mang, lượn lờ, nhào lộn..... thì đám ở dưới, thằng Vương cũng chỉ biết rơi lệ nhìn anh....
“Cũng quá khoa trương đi....”