Hệ Thống Cực Phẩm

Chương 110: Chương 110: Chương 109




Cảm giác cái gì lạ cũng luôn hấp dẫn người xem nha, bây giờ khán giả thì mong chờ xem hắn còn trò gì thì lôi nốt ra và anh ta thể hiện, có điều họ lầm, sau vụ thịt mấy con chim xong thì hắn cứ vậy mà băng băng về đích thôi, nên khiến khán giả chờ dài cổ mà không có gì “hot” hết cả.

Để lại 1 đám phía sau chỉ có thể ngước mắt nhìn.

“Con mịa nó, vậy mà thằng Suo nó bỏ anh em....” Hoành Vương cũng đập 1 con yêu thú cấp 6 vừa tức vừa chửi...

Những người khác thì cũng kệ hắn lầu bầu như thằng tự kỉ khiến thằng bé càng cay cú hơn.... tức muốn rớt nước mắt.

Đi đâu đụng đó, lũ quái cứ nhao lên chẳng biết sống chết khiến cả đoàn mệt mỏi không thôi, nhưng cũng cách đích không xa rồi nên không thể từ bỏ dễ dàng được.

Vậy mà chỉ còn hơn 50 người lết được đến đích sau 1 ngày.

Số còn lại không bị tức quyền thì chặn đánh nhau rồi người khác vào hốt xác cả 2, hoặc dính phải yêu thú trâu bò....

Đám người ùn ùn kéo tới thì cũng là lúc.... hắn ngồi uống trà đá với ông trọng tài vòng này khiến cả đám ngớ ra....

Cái này cũng việc nhẹ lương cao quá đi, phi đi phóng lại rồi uống trà...

Ông trời thật bất công quá mà...

Kêu thì kêu thôi chứ chả làm gì được, cái này là mình không bằng người nên nó bất công vậy đó.

“Được rồi, chỉ còn 51 người thông qua, tên này về trước nên sẽ được ưu tiên 1 chút, hắn có thể chọn vũ khí cho riêng mình...”

“Vậy thì khỏi cần luôn...” Hắn ngắt lời không cần suy nghĩ...

“ Tốt, chưa có nói ngươi có thể qua vòng 2 mà tiến vào vòng 3, có điều ngươi từ chối thì ta thành toàn....”

“ Đậu.... cũng chẳng sao.”Yasuo cố làm mặt tỉnh bơ, xua xua tay như chỉ là việc nhỏ, còn trong lòng thì ghét cay ghét đắng nguyền rủa 18 đời nhà tên trọng tài này

“Được rồi, các ngươi có 1 ngày nghỉ ngơi”

Nhìn mấy người Emilya rời đi thì hắn cũng rời đi...

Tiến ra khỏi thành thì cũng tìm mấy con yêu thú để vận động cơ tay rồi lại trở về.

Đi dạo trên đường phố về đêm, 1 cảm giác mới lạ hơn khi hòa lẫn vào dòng người xuôi ngược...

Và anh main tìm 1 nơi yên tĩnh rồi rút cây sáo lam ngọc ra, bắt đầu remix những bài hát hắn ưa thích Despatico, Attention, Shape of you, We don”t talk anymore, Ignite, That girl, Best friends.....( nghe cũng hay ghê...của Hoàng Anh hay gì đó)

Phải nói thật là hắn tuy méo hiểu gì lắm về nghĩa của bài hát mà vẫn cứ muốn thổi, tuy vậy nhưng với giai điệu khá bắt tai nên cũng đéo ai bắt bẻ, nếu không ăn gạch vỡ đầu rồi...Thôi thì nhạc hay gảy tai này ra tai kia nên hắn càng thổi càng sôi máu...

Có những người nghe thấy lời sáo mà cũng cảm thấy vui tai cho 1 like, có điều không rõ nguồn, tiếng sáo cứ vậy vang vọng đi khắp thành ( phổi to...), có những người cũng chậm lại bước đi, đứng lại lắng nghe.... hoặc là lùng bắt về làm cảnh...

“Ngửi thấy mùi thằng Suo a...” Hoành Vương kêu.

“Mày là chó hả...” Tiên Vũ cũng dìm 1 câu...

3 cô gái thì đứng bên cạnh cửa sổ, lắng nghe giai điệu bài sáo này...

Âm thanh vui tươi, thanh cao bay lắng trong màn đêm vốn lẽ tĩnh mịch.

Sau 1 hồi rít gào với âm điệu cao độ thì rốt cuộc hắn lại nhảy về thổi Lạc trôi.

Âm thanh trầm lắng, dịu êm lại lan tỏa ra...lúc trầm lúc bổng... nhưng có chút gì đó buồn bên trong nó...

Đứng bên mái nhà hướng ra mặt hồ man mác sóng gợn gió thổi, cảm giác dịu êm, thỏa mái hết tâm hồn con người...

“ Hóa ra lại là ngươi....”

Hắn để chiếc mặt nạ lại che phủ hết khuôn mặt mình rồi mới quay lại....

“ Có sao không....” Vẫn âm thanh lạnh tanh trả lời...

“Ta lại cảm thấy ngươi bây giờ có phải tên thổi sáo lúc nãy không biết, như rất khác nhau nha....”

Cô gái nhìn nhìn hắn...

“Có lẽ là 1 phần khác đi...” Lần này hắn trả lời có chút ngập ngừng rồi.

Hắn lại lắc đầu “ Con người luôn có những mặt khác nhau của nó...”

“Vậy tại sao ngươi còn đeo chiếc mặt nạ đó...?”

“Ta sao, nếu nói ta thích thì sao....Hm. chẳng phải cô cũng che mặt đó sao...”

Hắn khẽ cười rồi lại lướt đi, hòa mình vào màn đêm...biến mất.

Nhìn bóng hình hắn biến mất vào bóng tối mà cô gái khẽ thầm...

“Con người hắn... thật kì lạ.”

Trải qua 1 ngày nghỉ, các thí sinh cũng trở lại với đấu trường.

51 người đứng trong đấu trường, chia ra thành các thứ hạng từ 1 đến 51, người tham gia sẽ chọn đối thủ quyết đấu cho mình.

Mỗi người đánh không quá 2 trận để có thể tham dự vòng sau, sau đó, nhóm thất bại sẽ thách đấu với nhau tìm ra 5 người tiến vào vòng sau cùng những người chiến thắng.

Sau đó liền có 1 bảng sắp xếp danh sách 51 người từng thứ bậc cũng như chiến lực của từng người.

Người đứng đầu đang là Emilya với Chiến Hoàng thượng đẳng và thấp nhất là hắn với chiến sư thượng đẳng, số đông là ở mức chiến vương, chiến hoàng thì cũng chỉ có 5 người.

Đều đã vào tới vòng này rồi thì ai cũng mong muốn đi tiếp, vậy nên cứ cấp thấp mà hành thôi, dính ai người đó chịu.

Và tiêu biểu, cái tên được chọn nhiều nhất chính là Yasuo rồi, nhưng chỉ có thể đánh 2 trận nên 2 người nhanh nhất được đấu với hắn, những kẻ khác thì chọn người mới.

“Xem thằng Suo giả nai giết khủng long mà ớn quá....” Hoành Vương nhìn 2 tên đối thủ mới chỉ có chiến vương trung đẳng và cao đẳng thì lắc đầu...

“ Xem ra đẳng cấp đối với nó cũng không quan trọng cho lắm a, đấu đế nó còn dám bật huống chi 2 thằng này....” Tiên Vũ 1 bên ậm ừ gật đầu.

“Thì giờ xem nó diễn thôi...hi vọng nó đánh từ từ 1 chút...” Long Tinh gật gù theo hướng nhìn Yasuo.

“Trận đầu tiên diễn ra giữa

Yasuo vs Lùn nghịch ngu

Vừa nghe xong thông báo tên thì hắn cũng đứng không vững....

“WTF, Lùn nghịch ngu? nhầm gì không vậy “

Hắn hướng mắt về phía trọng tài như muốn hỏi lại thì ông ta cũng tuyên bố lại, vẫn là hắn và Lùn nghịch ngu....

Trọng tài mới giải thích cho hắn rằng tên cũng không cần chuẩn, vì có nhiều lí do mà có thể dấu tên...

Này đây hắn mới à ra.... bảo sao...

Cơ mà khi cái sàn đấu rộng 50 m2 dựng lên bao quanh lấy 2 người thì hắn cũng nhìn thấy mặt mũi đối thủ của mình.

Thân hình nhỏ, tròn, chân lùn tay ngắn mặt ụ, người mặc toàn đồ hiệu, chải chuốt từ đầu đến chân, tóc dựng lởm chởm... chuẩn con em nhà giàu thừa điều kiện,cũng đi cùng với cái mặt nhìn ngu ngu kia thì cái tên nói lên tất cả rồi.

Hắn nhìn tên này hỏi 1 câu....

“Ai đặt tên cho ngươi vậy...”

“ Ta thích thì đặt đó, làm sao không...” Lùn trả lời, tay quệt mũi, hất hàm...

“Ờ, tên chuẩn đéo cần chỉnh....”

Hắn cũng gật gù tán thưởng...

“ Ta mà lại.... Ơ cái đệt...” Lùn nhìn hắn cay cú vì bị gài....

Thực ra là hắn đi theo đoàn đội nên mới chui được vào vòng này, tuy vậy thực lực do nhai đan thay cơm cũng leo tới chiến vương trung đẳng.

Còn cao hơn hắn nha...

Hắn thì lại nổi thú trêu chọc nhóc này rồi...

Bàn tay chìa ra....ngón trỏ, ngón giữa móc móc vào.

“ E cu, Nhào vô kiếm kẹo, anh cho nè, ăn mau chóng lớn...”

Nhìn đối thủ trêu chọc mình thì thằng này cũng tức, lao vào liền...

Có điều, chân thấp tay ngắn, bị Yasuo giữ đầu khiến thằng này vô lực phản kháng, với không tới a, đánh đá bằng niềm tin...

Hắn trêu thì cứ trêu nhưng vẫn phải cẩn thận 1 chút, cái tên nói lên bản mặt mà, nghịch ngu thì biết hậu quả rồi, hắn cũng không thích dính cùng a...

“Bá Thiên Quyền - Toái Địa “ Lùn tức gận, hô lên... 2 chân dẫm mạnh xuống đất sau đó 1 tay nện 1 chưởng xuống như muốn đập văng hắn lên vậy.

Mặt sàn liền bị ép lõm xuống.

“Ồ nhìn nhóc cũng có chút lực nhỉ...” hắn thả đầu Lùn rồi nhảy ra...

“ Hừ, giờ mới biết sao, ngươi cũng chỉ là chiến sư nho nhỏ thôi, làm sao xứng với ta.” Lùn kiêu căng lên mặt.

“Vậy để anh cho nhóc xem có muốn thử 1 quyền của chiến sư nho nhỏ này không nhá....”

Hắn tụ 1 quả chấn động nhỏ, chỉ bằng quả trứng gà cầm trong tay, 2 tay ném quả cầu qua lại trước mặt Lùn, sau đó 1 tay cầm lấy liền đấm xuống sàn...

“Rắc.......”

Sàn đấu bắt đầu nứt ra, dần lõm xuống, càng ngày càng sâu, kình khí bắn ra xung quanh toán loạn, chính Lùn cũng lảo đảo, chỉ chút nữa là bay đi.

Cái hố mở rộng vừa tầm phạm vi sàn đấu thì ngừng lại, hắn vẫn đứng ở trung tâm mà lùn thì bay ra sát mép sàn đấu rồi.

Sàn đấu giống như 1 lòng chảo thì đúng hơn, hắn nhìn Lùn rồi lại tụ 1 quả chấn động quăng qua quăng lại, lại gần thằng này.

“ Sao hả, muốn thử 1 chút không.....”

Cả người Lùn thì run bần bật, mặt mày tái mét khi thấy hắn lại gần thì lắc đầu như điên...

“Không, không muốn.... đừng,... đừng lại đây,..... tôi.... tôi đầu hàng..... tôi đầu hàng...”

Hắn nhìn trọng tài 1 chút thì ông ta gật đầu, hắn cũng dừng lại.

“Ta tuyên bố, Yasuo thắng.”

Lùn thì vội vàng chạy vội khỏi sàn đấu.... và méc phụ huynh muốn gank hắn a...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.