Hệ Thống Cực Phẩm

Chương 131: Chương 131: Chương 130




Với cái đội hình đông đúc như này tất sẽ có trò vui...

“Ồ, chẳng phải Venus và Shiki đây sao...” 1 tên công tử hào nhoáng, đầu vuốt keo, quần áo lụa là bóng bẩy cũng, bên cạnh cũng có mấy cô gái bám theo, cùng 1 đám nam khác đi tới đông không kém phần long trọng nha...”

“Tên này là ai vậy....” Hắn nhìn rồi chỉ vào tên kia.

“Skun, đã từng là 1 đồng đội, nhưng bây giờ thì khác...”Shiki nói

“Ấy, sao nghe xa lạ thế, dù sao cũng có thể tính là bạn bè được mà...”

Skun nham nhở cười, cũng bắt đầu nhìn mấy nữ đi cùng.

“1 kẻ như ngươi còn xứng để gọi bạn bè sao...” Shiki tức giận.

Tên này thì chỉ cười khẩy, tiến lại gần chỗ Moka...

“Cô em xinh đẹp thế này, hay là đi cùng anh đi, nếu thích anh có thể kéo rank cho...”

Skun vừa tính chạm vào cằm Moka....

“Bốp....”

Moka cũng liền tặng hắn 1 cước thẳng cằm đá thằng này bay ra ngã sõng soài trên đất, có vẻ rất thê thảm a...

Đam người kia thì cũng bất ngờ, 2 cô gái liền chạy lại đỡ Skun dậy.

Hắn chỉnh chỉnh lại khuôn mặt, nụ cười méo mó khó nhìn.

Ăn 1 cước như vậy là vẫn còn nhẹ chán a.

“Cô em làm gì dữ vậy...”Hắn phủi bụi trên quần áo nhìn nhìn cả đám.

“Ồ, hóa ra là đi cùng Yasuo à....” Skun cố nhấn mạnh từ Yasuo như để miệt thị vậy...

“Skun, ngươi có ý gì...” Venus nhìn tên này chán ghét nói.

“Làm gì mà gắt vậy, Venus, chỉ là thấy cô tìm được 1 đám yếu đuối mà thấy buồn cho cô thôi...” Skun cười cười, 2 mắt vẫn liếc nhìn mấy cô gái trong nhóm.

“Làm gì kệ ta, không đến lượt ngươi quản...” Venus mặc kệ hắn nhòm ngó mà nói...

“Vậy chúc cô may mắn, nghe nói ngày mai tổ chức 1 cuộc đua theo nhóm đó, cố gắng lên nha...” Tên này phất tay rồi ha hả cười rời đi.

Skun ra vẻ chúc mừng rồi cũng kéo cả đám rời đi.

Dẹp chuyện Skun sang 1 bên thì mọi người vui vẻ trở lại, tuy biết hắn là hàng thật, nhưng vẫn muốn chúc mừng...

Tiệc cũng tàn, vui cũng tan, trừ 5 nữ cùng hắn thì mọi người như nhớ tới lời của Skun, giống như hắn sẽ lại gây chuyện vậy.

Còn với hắn... thì hắn có để tên này vào mắt đâu.

1 tên tiểu nhân đang cố tỏ ra nguy hiểm thôi mà... thường sẽ là những bài trò hèn hạ gì đó thôi....

Tạm biệt mấy người rồi trở về “nghỉ ngơi“...

Và....hắn cũng đoán đúng rồi, ở 1 nơi khác, Skun cùng đồng bọn “vui vẻ” với những cô gái của chúng, đồng thời 1 kế hoạch chèn ép cũng được lập ra...

...

Chuyển sang ngày thứ 2...

Chỉ là, 1 tin động trời đối với hắn...

“Chủ nhân nhận được nhiệm vụ cưỡng chế, bắt buộc thực hiện trong vòng 30 phút tới.” Tinh Linh báo cho hắn...

Yasuo thì còn đang mặt nhăn mày nhó...”Tinh Linh, ta đang được “nghỉ phép “mà”

“Chủ nhân cần tập luyện chăm chỉ, ngày càng cải thiện kĩ năng để đối đầu với kẻ địch mạnh hơn...”

Hắn thì cũng im im thôi, với cái lí do hoàn toàn đúng này mà nói, hắn không từ chối được, mà cũng chẳng có quyền từ chối a...

Sau mỗi lần “đi chơi” về thì thực lực hắn tuy vẫn dừng ở chiến sư nhưng lại mạnh lên rất nhiều a.

“Vậy lần này chúng ta sẽ đi đâu...” hắn chỉ biết thở dài, hi vọng tinh linh kiếm chỗ dễ thở 1 chút a.

“ Buddy Complex”

“Liên quan tới chiến giáp luôn hả”

“Đúng vậy, Robest cũng đã khai mở linh trí, chủ nhân thực lực cũng mạnh lên nên kĩ năng điều khiển chiến giáp cũng phải mạnh lên...”

“Robest khai mở linh trí....Là ngay từ ban đầu, lúc ta mới gặp sao.”

“Cũng có thể coi như vậy, từ lúc mới gặp người thì lúc đó linh trí Robest mới bắt đầu hình thành.”

“Được rồi, nhưng còn mấy người Emilya thì sao?”

“Bạch Lôi cũng sẽ giúp chủ nhân truyền tin luôn...”

“Ặc....thôi được rồi... nhiệm vụ nhiệm vụ, đến lúc nào không đến....”

Hắn cứ làu bàu như người già lẩm cẩm nhưng cũng để tin nhắn rồi nhờ Bạch Lôi chuyển đến chỗ chúng nữ.

Ánh sáng lại bao trùm lấy người hắn, rút kinh nghiệm nghịch ngu lần trước, giờ hắn nhắm luôn mắt lại a...

Và thế là Yasuo...bốc hơi mất, Bạch Lôi cũng chỉ khẽ ngẩng đầu lên nhìn hắn rồi.... ngủ tiếp.

“Ơ đệt, cảm giác này quen quen....Cmn chả nhớ gì liên quan đến nó là sao....”

Hắn gào thét nhưng tinh linh vẫn im im để mặc hắn... chửi thề.

Hắn vừa nhìn được lại thì 1 quả tên lửa cỡ lớn cũng lao đến...

“CMN, chưa gì đã bị khủng bố rồi.... Ta đéo muốn ăn hành nữa đâu nha...”

Cơ mà gào thì cứ gào nhưng né trước đã rồi tính sau...

Hắn bị vụ nổ thổi bay ra...

“A, Yasuo.... chạy lẹ không chết bỏ mẹ giờ...”

1 thằng nam sinh đến lôi hắn chạy mải...

1 thằng 1 con ích sai hai căng hải mà chạy như điên, lại còn vừa chạy vừa lạng lách né tên lửa mới ghê...

Con robot khổng lồ kia thì cứ nhắm 2 thằng nó mà nhả đạn khiến hắn cũng cay cú lắm rồi...

Mà tên kia bắn toàn hụt thì còn ngáo chó hơn, rút kiếm ra như muốn chặt 2 thằng vậy...

Chỉ là, chẳng mấy liền xuất hiện 1 con robot khác chặn con kia lại nên cả 2 cũng dễ thở hơn...

Có điều, nó lại vồ luôn lấy cả 2 ném vào khoang lái....

Và “người bạn mới” này nhận ra người lái kia... Hina Yumihara.

Hắn thì con chưa hiểu mô tê gì thì lại bị rung lắc dữ dội do bị tấn công....

Bên phía quân đội thì chiến đấu cơ, xe tăng hạng nặng cũng được điều động đến...

Nhưng chẳng nhằm nhò gì với 2 con robot to lù lù còn hơn cả tòa nhà này.

“Không biết 2 cậu có chịu tin không, nhưng tôi cùng con robot kia là người của tương lai....”

Hina nói.

Hắn thì gật gù còn thằng “bạn” thì ngơ ngác.

Đang hóng chuyện thì lại bị con robot kia tấn công 1 lần nữa...

Và lại còn chơi trò tự hủy nó mới dọa người chứ.

Tên điên lái robot kia thì chơi ôm bom cảm tử, cứ vậy mà “dính “lấy.

Cũng chẳng còn nhiều thời gian....

Hina quyết định cho nó lao trở lại cái lỗ hổng thời gian kia...

Chỉ là, sẽ lại có 1 chuyện...

Chiếc robot kia thì đã nổ tung, còn chiếc 3 người đang dùng thì cũng sắp nát thành cám do quá tải rồi...

“Mọi chuyện,.... nhờ 2 cậu...”

Chưa nói hết câu thì Hina cũng biến mất, ánh sáng chói mắt trước mặt lóe lên...

Vừa xuất hiện thì cả 2 thấy mình trong 1 con robot khác, nhìn cái cảnh chiến tranh xảy ra trước mắt mà “cậu bạn” ngơ ngác...

“Thú vị rồi đây” Hắn lầm bầm...

“Là sao, Yasuo...”

“Thì đánh nhau chứ sao nữa, mà nghe liên lạc nói kìa...”

“Thiếu tá Lene Kleinbeck đây, mau nêu tên và sở phận.”

“Gì đây Yasuo....”

Hắn thì lắc đầu để thằng này trả lời

“Watase Aoba, Yasuo học năm nhất cao trung Seiou”

“Móa nó, giờ mới biết tên thằng này...” yasuo thầm nghĩ rồi im lặng nghe đối thoại.

“Nơi đó rất nguy hiểm, mau di chuyển đến Cargo Elevator” giọng nữ thiếu tá kia vang lên.

“Di chuyển thế nào đây...” Aoba hỏi ngược lại khiến hắn chút đập bỏ mịa thằng này.

“Chưa có bằng lái mà dám lên ngồi điều khiển sao, sau vụ này 2 người sẽ bị phạt nặng”

“Ây... Sao nóng dữ vậy” Hắn cho Aoba 1 phát vào đầu khiến thằng này kêu lên.

“Là 2 người cùng ngồi trong đó sao”

“Có thể nói là cùng bị dịch chuyển, mà cũng không có thời gian dài dòng đâu.”

Hắn nói ngắn gọn lại 1 chút.

“Ra ngoài ngay lập tức...”

“Ra như thế nào...ay....” Aoba vừa hỏi lại thì bị Yasuo “chốt “ cho 1 phát nữa.

“Ờ, nhưng mà bây giờ chưa muốn ra, 1 là cho xem nốt trận này, 2 là để bọn này chơi cùng với...” Yasuo máu chó lên não cười cười đáp lại.

Aoba cũng vội để tay lên trán kiểm tra nhiệt độ...

“Cái gì chứ!!!”

Nhưng sau 1 hồi phang nhau rực lửa thì bọn hắn cũng được cấp quyền...

“Aoba, lái đi, làm tí cho vui nhà vui cửa nào...”

hắn cười khà khà kêu tằng này lái.

“Ey, nhưng mày là người kêu mà...”

“Đau đầu với mày quá.... rồi, vất đây tao mượn chút, lần sau cố gắng học hỏi....”

Hắn cũng tiến vào vị trí lái mà Aoba thì đứng ra phía sau...

“Ờ, cũng tạm, tuy không thoải mái bằng Robest nhưng cũng khá đó” Hắn đánh giá 1 câu liền bị ăn chửi từ phía vị thiếu tá kia....

Làm quen 1 chút, nguyên lí cũng chẳng khác bọt gì, kiếm có, súng có, chỉ là không phải Katana mà hắn ưa thích thôi, nói chung “tạm ổn”

Hắn bắt đầu để con Luxon này bay lên bầu trời, lượn vượn vài vòng hóng gió thì có nguyên 1 dàn tên lửa bay đến....

B Ù M.......

“Chẳng lẽ cậu ta cứ vậy mà chết sao?” cô nàng thiếu tá lại nói lên thì hắn hét liền

“Đừng có trù ẻo người ta vậy chớ...”

Luxon từ sau màn khói lao tới, 1 kiếm 1 súng nơi tay đánh trả.

“Không 1 vết trầy, cậu ta là cái quái gì vậy....”

Nhìn cái đám này lượn nhiều đến ngứa mắt thì hắn cho toàn lực lao tới...

Aoba phía sau thì hoảng hồn, không cẩn thận là đâm a...

Xoẹt...

Tiếng cắt kim loại sắc ngọt vang lên, 2 con robot bay qua nhau...

Con robot kia liền bị chẻ ra làm 2 nổ tan tành...

Chỉ là, hắn mới chẻ được 1 con thì đám còn lại đã bỏ chạy rồi...

“Ơ... hết rồi à...” Hắn thốt 1 câu khiến người nghe ức chế phát điên, chả nhẽ ngươi mong chúng đến đông hơn sao...

“Tất cả quay về căn cứ....”

Vừa hạ xuống thì cũng có 3 con robot khác vây quanh cùng 1 đám người đón tiếp...”nồng nhiệt“.

Có điều là méo biết mở ra kiểu gì a, bình thường hắn lái Robest dường như theo ý nghĩ luôn rồi, đâu có phức tạp như này đâu...

Đến khi mở được ra thì họng súng chĩa vào đầu rồi...

Hắn thì cũng chỉ khoanh tay đứng nhìn thôi...

Hắn cũng được biết là đang ở tương lai 70 năm sau, nơi Liên minh Hiệp ước Tự do và Cộng hòa Zogilia đang gây chiến với nhau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.