Hệ Thống Cực Phẩm

Chương 136: Chương 136: Chương 135




“Cậu tỉnh rồi....”

“Tại sao cậu lại tin tưởng tôi như vậy...”

“Theo cảm quan thôi...”

“Vậy nếu cậu sai thì sao...”

“Thì tôi đã chết rồi.”

Yasuo khẽ lắc cái đầu...

Tay hắn thì cũng tạm ổn rồi.

“Tôi ngủ bao lâu rồi.”

“ 1 đêm...”

Hắn cố gắng vận động lại gân cốt 1 chút.

“Đúng là nghỉ ngơi có khác...”

“Cậu là cái giống gì vậy...hôm qua nhìn thê thảm như sắp chết, nay lại khỏe mạnh như thường rồi...”

“Khác người nó vậy á”

“Rồi, bây giờ sao...”

“Thì gọi người cứu giúp chứ sao...”

“À mà cô thuộc phe Zogilia nhỉ... có tọa độ rõ ràng 1 chút không...?”

“Không rõ lắm chỉ hi vọng họ leo đậu ở gần để tìm kiếm người...”

“Vậy đi...”

“Cậu không lo bọn họ giết cậu sao...”

“Lo gì, giờ tôi cũng chả ngán ai rồi.”

Hắn lại triệu hồi lên Robest khiến Hina giật mình.

“Nó bên trong cậu ư....”

“Cứ coi như vậy đi.Được rồi, yên ổn 1 chút, chúng ta đi....”

Robest lại phi lên hắn tìm kiếm xung quanh 1 chút...rồi lao đi như điên...

“Phải gọi là gì mới đúng nhỉ...”

“Không hạm tuần dương vũ trang hạng nặng Vajra.”

“Tên dài quá, thôi bỏ qua.”

Hắn lại đáp xuống ngay trên thân phi thuyền.

“Mở cửa hộ cái, nếu còn muốn đón người nhà....”Hắn nói thẳng 1 câu.

Vậy mà bọn họ cũng mở cửa... chào đón hắn thật.

“Ồ.. không sợ tôi đập phá chỗ này à...”

“Nếu cậu muốn thì bây giờ nó cũng không nguyên vẹn vậy rồi.”

“Thôi, trả người của các anh này, con robot của cô ấy hỏng rồi nha... đụng tôi nhưng do tôi cứng quá nên gãy ấy mà...”

Yasuo mở khoang lái của Robest ra để Hina nhảy xuống.

“Cậu tên gì nhỉ...?”

“Cứ gọi Yasuo đi...”

“Còn tôi là Alfried Gallant, thuyền trưởng phi thuyền này...”

“Hóa ra toàn người quen à...”

Yasuo cũng chỉ nhìn nhìn xung quanh 1 chút rồi hạ xuống.

Robest cũng thu lại.

“Nhìn cậu tự tin gớm nhỉ...”

“Yên tâm, có thể trong điều kiện thích hợp thì tôi bất tử được đó.”

“Vậy lần này cậu tới đây...”

“Chỉ để trao người thôi, cũng chẳng có ý gì khác.”

“Chúng tôi tin cậu được chăng?”

“Tin hay không thì tùy, tôi cũng chẳng quan tâm người ta tin hay không tin, dù sao cũng là chiến trường mà...”

“Vậy cậu có thể ở chỗ tôi mấy bữa....”

“Có thể...”

Hắn không ngờ trên tàu này đối xử cũng khá tốt đó chứ, nghĩ rằng sẽ có 1 màn đạn pháo súng ống chào hỏi trước chứ...

Còn Alfried Gallant cũng phải nể phục về thần kinh thép của tên này, đi trên phi thuyền địch mà chẳng khác nào ở nhà cả....

“Yasuo, tại sao cậu lựa chọn làm lính đánh thuê....” Hina hỏi hắn.

“Chỉ để mạnh hơn, vậy thôi.”

“Chẳng phải như vậy đã rất mạnh rồi sao...”

“Không.... đối với tôi thì không bao giờ là đủ...”

Yasuo thấp giọng xuống.

Hina nhìn hắn cũng không hỏi nữa, cảm giác như hắn luôn 1 mình như vậy...

“Vậy cậu tham gia về phe Zogilia chứ...”

“Cho tôi 1 lí do.”

“...”

Yasuo nhìn Hina 1 chút,“ Có thể nhưng cũng chỉ là lính đánh thuê, còn nữa, tôi không thích bị gò bó hay ép buộc.

Chuyện này cũng xem như trả ơn đi, cô đã giúp tôi lúc đó, nói chung, có thể hiểu đơn giản, mọi chuyện là vì cô cũng chẳng sao cả...”

Hắn xác nhận lời mời gọi này.

Alfried Gallant vui vẻ khi hắn đồng ý gia nhập, dù chỉ là lính đánh thuê hay bảo kê cho tàu cũng là quá tốt rồi.

“Chuẩn bị cho tôi 1 con robot, không cần vũ khí đâu, chỉ cần tốc độ, cơ động linh hoạt là đạt yêu cầu. Vậy thôi.”

“Được, quyết định vậy đi, vậy Hina, cô sẽ là người giám sát của cậu ta... Và cậu thì đi theo, bảo vệ Hina, liệu vậy được chứ”

Alfried Gallant nhìn hắn như hỏi ý kiến thì hắn cũng gật đầu, dù sao cẩn thận vẫn tốt.

“Còn nữa, tuy cậu có thể coi là 1 thành viên của tôi nhưng chú ý Margaret OKeefe 1 chút, cô ta tuy là đặc vụ quan nhưng rất thích soi mói đó.”

“Tại sao anh nói với tôi điều này...”

“Giống như cậu dám bước vào đây thôi...”

Hắn cũng gật đầu rồi Hina dẫn về phòng.

“Tại sao cậu đồng ý...”

“Để xem Hina này và Hina kia khác nhau như thế nào...”

“Liệu có ổn không, thuyền trưởng...”

“Nếu cậu ta thực sự đứng về phía chúng ta thì quá tốt...

Còn nếu không phải, tốt nhất thì đừng để cậu ta tham chiến cho bên nào.”

“Theo cậu thì bên nào mới là tốt, bên nào mới là xấu.”Hina hỏi hắn.

“Tại sao lại hỏi tôi...”

“Cậu là lính đánh thuê mà...với lại, cậu cũng ở cùng với bọn họ rồi.”

“Đối với tôi, mỗi bên thì có lí tưởng, mục tiêu, cũng như cách làm khác nhau, vậy nên đừng cố so sánh.

Vì 1 điều tất nhiên, người ta sẽ nghiêng về phần cái mà người ta cho là đúng, bảo vệ nó... và những người kia có suy nghĩ khác nhau nên họ sẽ cũng bảo vệ ý kiến của mình.

Có rất ít người lắng nghe cùng học hỏi ý kiến từ người khác...

Cô là 1 ví dụ chẳng hạn....”

“Này, có cần nói xấu vậy không.”

“Sự thật mất lòng.”

“Nhưng vẫn là phải công nhận 1 điều, cô cũng có chút thay đổi đó chứ.”

“Điểm nào...?”

“Chịu nghe nói rồi đó...”

“Tất cả chú ý, lần này tôi sẽ chỉ huy...”Margaret thông báo trên chiến hạm.

“Lại có trò vui để xem rồi...”

“Sao cậu luôn vui vẻ được vậy nhỉ...”

“Lấy tinh thần thôi, giúp giảm căng thẳng tránh sai lầm trong lúc chiến đấu.”

“Vậy sao?”

“Đi thôi không cô ta lại gắt lên bây giờ.”

“Lần này cô ta tính chơi tên lửa đến hết Coupling à...”

Mấy người trong nhóm chiến đấu đều xem “bà cô” này thể hiện.

Chỉ là, dội hết cả tên lửa rồi cũng chẳng nhằm nhò gì cả, 2 người Dio cùng Aoba vẫn quẩy tưng bừng như thường...

Và “bà cô” còn bij chặt suýt chết, nếu không phải Alfried nhanh tay bắt kịp không khéo chết thật a.

“Thú vị thật, lâu lắm mới thấy 2 người này đánh hay vậy...” Yasuo lẩm bẩm.

“Chúng ta rút lui...”

“Có viện quân đến cho chúng ta nữa à...”

“Viktor Ryazan...”

“Bố...”

“Chuyện này càng ngày càng thú vị đây...” Hắn cũng chỉ đứng phía sau nhìn mấy người rồi quay lưng rời đi...

“Yasuo...”

Hina quay lại thì hắn cũng rời đi rồi, cô chỉ kịp nhìn bóng của hắn khuất dần.

“Xem ra cậu rất thích ngồi trên phi thuyền vậy nhỉ...” Hina tiến lại chỗ hắn.

“Chỉ khi đang bay, cảm giác đó còn thỏa mái hơn nhiều...”

Hắn mắt nhắm mắt mở nhìn cô.

“Có nhiệm vụ à...”

“Ừm... tấn công căn cứ của Liên bang ở Ha-oai lấy chủng mới.”

“Xem ra vẫn không chịu từ bỏ nhỉ....”

“Ý cậu là sao...”

“Từ lúc bắt đầu thì chỉ nhắm vào ngay chủng mới... có lẽ cái khoang điều khiển kia cũng quá ấn tượng đi.”

“Trước đây, tôi từng đi đây đó cùng với bố, tuy ban đầu có hơi lận đận nhưng ông rất quan tâm tôi...”

“Sao lại kể nó với tôi...”

“Nhìn cậu giống như rất muốn được chia sẻ mà...”

“Vậy sao... còn trước đây thì tôi còn không biết mặt cha mẹ của mình....”

Hắn quay lưng đi...

“Xin lỗi....”

“Không sao, quen rồi, với lại... tôi cũng có 1 gia đình mới... tôi sẽ cần phải mạnh hơn... để bảo vệ họ.”

“Ưm....”

“Đi thôi... có lẽ có mấy người đang chờ đó...”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.