Hệ Thống Cực Phẩm

Chương 196: Chương 196: Tấu hài




Những ngày gần đây, hắn đến học viện cũng càng nhiều, đơn giản là muốn cho Tịnh Tuyết học tập một chút kiến thức học tập của con người, còn nếu không phù hợp thì phải tìm cách khác.

Còn thêm học trò ưu tú kia nữa.

Ít ra thì hôm nay gặp hắn, nhìn nàng cũng không quá “cứng” nhưng dù sao cũng phải từ từ thay đổi.

Cs những cái không nên cố chấp, ngu muội đâm đầu vào mà chẳng được, đôi khi chẳng còn đường ra.

- Có vẻ không tệ, ngươi thử biểu diễn vài chiêu đi.

Lí Thu Thủy cũng gật đầu, cũng dùng mấy bài kiếm.Chỉ là....

-Dừng.Ngươi đấu với ta.Cứ dùng toàn lực, không cần kiêng dè.

Yasuo lấy thanh Katana ra.

-Tốt thôi.

Lưỡi kiếm uyển chuyển, múa lượn, nhắm những yếu điểm Yasuo hướng tới.

Yasuo dùng chính thanh Katana ngạnh kháng mạnh mẽ, hóa giải hết chiêu thức, mà những chiêu của hắn đều rất đơn giản, đường kiếm cơ bản, không hề có thêm động tác thừa nào.

- Cái ngươi cần, hiệu quả chứ không phải hình thức.

Chỉ cần ngươi vận dụng tốt nó, dù chỉ là rút kiếm cũng khiến có kẻ mất mạng.

-Uy lực như vậy???

Yasuo không nói.

Tốc kiếm, 1 cách nhẹ nhàng, chưa kịp nhìn rõ chuyện gì, trên thân cây đối diện liền có một lỗ đâm, miệng lỗ tan nát, te tua chứng tỏ sự phá hại rất lớn.

-Cốt yếu là tâm tùy ý động, dù đơn giản, nhưng ngươi cũng có thể dễ dàng biến chiêu, từ một chiêu tưởng chừng đơn giản nhưng trở thành sát chiêu không ngờ, khiến kẻ địch tất thương.

-Nhưng Nhu kiếm cũng có điểm mạnh của nó chứ?

-Ngươi nói không sai, nhu kiếm chiến cương kiếm, ngươi nghĩ phần thắng thuộc bên nào?

- Nhu kiếm.

-Tại sao?

Yasuo hỏi ngược lại.

- Do....

-Nếu cương đủ mạnh, Nhu kiếm sẽ bị phản lực đánh trả, nhưng Nhu kiếm linh hoạt tất sẽ linh động hơn, nhắm vào những điểm yếu đối thủ sẽ có lợi thế.Cương kiếm cũng có điểm mạnh, uy lực kinh người, ta khuyên ngươi không nên có ý định đỡ, nếu né được thì càng tốt.Cương kiếm phòng thủ phản công, nhưng tốc độ, linh hoạt không bằng Nhu kiếm.

Dừng lại một chút, nhìn Lí Thu Thủy như ngộ ra điều gì, hắn tiếp tục.

-Kì thực, ngươi cũng rất mạnh, cùng thêm ý chí hơn người của ngươi tất sẽ thành công.Những gì ta có thể chỉ cho ngươi chỉ đến đây thôi.Cường giả luôn tự mình lĩnh ngộ.

Còn lại, còn phụ thuộc vào bản thân ngươi rồi.

-Ngươi đi???

- Có những cái ta vẫn cần phải học hỏi.

- Bao giờ ngươi đi???

- Khi không còn gì...bất cứ khi nào, có thể bây giờ, hoặc cũng không bao giờ có thể...Không thể nói trước được điều gì.Ngươi đây là quan tâm ta???

Yasuo từ nghiêm nghị, uyên bác lắm, chuyển mặt như lật sách.

-Ai thèm quan tâm ngươi.

Lí Thu Thủy gắt.Nhưng nàng đúng là có một chút, một chút gì đó....

-Có duyên lại gặp.

Thu Thủy rời đi, nàng không tin tưởng vào duyên số cho lắm, nhưng lại hi vọng nó xảy ra, ít nhất là lúc này.

Tịnh Tuyết ra ngoài, gặp lại hắn.

Kết quả không được tốt cho lắm.

Có vài thứ đúng là cần phải khác người thật.

Nàng hiện tại bị kẹt lại ở Trúc Linh giống như bế tắc lại.

Hắn nghĩ đến một lí do....

Hai người trở về nhà, đi tới bể nước.

-Vợ thoát y ah...

Như hiểu hắn muốn làm gì, nàng cũng nhanh chóng cởi bỏ hết trang phục trên người.

Mang Tịnh Tuyết ra giữa hồ nước.

- Có thể có đau đớn, nhưng hãy cố chịu đựng, ta luôn bên cạnh nàng.

Tịnh Tuyết gật đầu.

Thay bằng đôi Huyết Nhãn ma mị, nhưng Tịnh Tuyết không hề sợ hãi, nàng cảm thấy mình vẫn luôn ấm áp, Yasuo vẫn bên cạnh giúp đỡ cho nàng.

Có Huyết Nhãn, bây giờ hắn mới nhìn ra trên cơ thể Tịnh Tuyết có một tầng phong ấn.

Nó như kiềm chế lại sự tăng tiến của nàng cũng như cả khí chất.

Phân biệt giữa người thường và Thiên Sứ rất dễ dàng, dựa vào khí chất của người đó.

Trên người Thiên Sứ sẽ luôn có một tầng khí chất cao ngạo, khác biệt hẳn so với của con người.Nó trở thành đặc trưng để nhận biết người và Thiên Sứ, tuy sẽ có ẩn dấu đi, nhưng càng mạnh thì khí chất kia lại càng khó che dấu hơn nhiều.

Điều khiển Amaterasu cẩn thận, từng chút một tiêu hủy đi từng phần phong ấn.

Tuy ngọn lửa không gây sát thương lên người Tịnh Tuyết, nhưng do Phong Ấn đã có trong nàng rất lâu, như ăn vào máu thịt của nàng rồi nên bây giờ loại bỏ có đau đớn là dễ hiểu.

Tịnh Tuyết thực sự rất đau đớn, như bị lấy từng khúc xương, tuốt từng sợi gân ra vậy.Nhưng chỉ cần có hắn ở bên là đủ rồi.

Phong ấn biến mất hoàn toàn, không có gì ràng buộc, Tịnh Tuyết từ Trúc Linh liền tăng vọt lên tới Ngưng Thần cũng may mắn Yasuo kịp thời chặn lại, chèn ép nó bồi đắp căn cơ vững chắc cho nàng.

Tịnh Tuyết có lẽ vì mỏi mệt mà thiếp đi, Yasuo cũng mang nàng lên, làm khô, dùng khăn quấn lên cơ thể trần trụi kia nhẹ nhàng, đặt nàng lên giường.

Tịnh Tuyết vừa tỉnh dậy như tìm kiếm gì đó thì Yasuo bước vào với bát canh hầm thơm ngát vẫn còn nghi ngút khói.

-Nàng thấy khỏe lại chưa???

-Ưm....chưa a....

Tịnh Tuyết nũng nịu nhìn hắn.

-Vậy sao, để ta đút cho nàng ăn ha.

Hắn cũng ngồ xuống bên cạnh, dùng chiếc muỗm nhỏ, múc một chút canh rồi thổi nguội cho nàng ăn.

Nhìn gương mặt thỏa mãn của Tịnh Tuyết,hắn hỏi “ Thế nào???”

- Quá tuyệt.

-Giờ nàng mới biết ta quá tuyệt sao!!!

Hắn tự luyến khiến nàng nhéo một cái. Nhưng đúng vậy, có hắn, đối với nàng đã là quá tuyệt rồi.

Sau một hồi âu yếm, tất nhiên không thể thiếu những cảnh hành động cấm trẻ em dưới 18 cộng khiến bao nhiêu người ghen tị, đập đá quay tay tự mãn....

Thì rốt cuộc 2 người cũng chịu ra ngoài.

Về chuyện khí chất của nàng đã không là vấn đề, bây giờ toàn quyền thuộc về nàng chứ nó không thể tự tung tự tác được nữa a.

Hôm nay, hắn sẽ đưa nàng đi công viên giải trí a.

Những bộ đồ trẻ trung, năng động cho một ngày dài.

Khi người đẹp mặc đồ đẹp tất nhiên sẽ càng làm người đó thêm đẹp hơn.

2 người này cũng chẳng là ngoại lệ.

Tham gia những trò chơi, từ đu quay đến tàu siêu tốc, từ đập chuột đến nhà ma, có cả trượt ống, trượt ván.

Công viên khủng long, leo tường đu dây...

Nổi bật nên có 1 tên bám dai hơn đỉa.Nếu trí nhớ không nhầm thì hắn đã gặp tên này...tại lần mua nhà.

Và giờ.... lại nhìn gương mặt đầy tính khả ố kia làm hắn cũng phải rùng mình.Bên cạnh hắn cũng dính liền là 2 nữ nhân.

Ban đầu có thể là trùng hợp, nhưng thằng cha này theo mãi không dứt.

Dường như không thể kiềm lại được nữa, thân hình ục ịch chạy lên chặn trước, bắt đầu tuôn mưa khiến 2 người không ngừng lui xa tránh mưa bom bão đạn.

-Mĩ nhân, nàng nên theo ta đi.Ta có rất nhiều tiền, nàng muốn gì cung được...

Tên này phun ra là tiền, động đến mở miệng là tiền, không thể không nhắc đến tiền, trên người hắn vốn xúng xính béo tốt không khác gì heo, còn đeo thêm vàng muốn nặng đến gãy cổ, chắc cũng chỉ tính khoe nhà hắn có tiền.

Tiền tuy cần thiết nhưng nó cũng chỉ đứng thứ hai, sau thực lực, còn với Yasuo hắn, tiền có cũng được, không có cũng chẳng sao, nếu muốn thì vợ hắn có thể cho toàn bộ, hoặc không thì dựa vào chính địa vị của mình.Còn nếu nghòe hơn nữa thì hắn có thể bán thuốc mà.Tuy không nhiều nhưng đủ nuôi gia tộc sống cả đời.

Tịnh Tuyết vốn đang rất vui vẻ, tự nhiên gặp tên kì đà cản mũi rất khó chịu.

Yasuo xách tên này quăng sang một bên.

Thân hình béo tròn ục ịch lăn trên đất như bóng, đến khi chạm đến thùng rác mới ngừng lăn được lại.

Yasuo cũng không ngờ, tên kia lại lăn tốt vậy, hắn cũng mới chỉ nhẹ tay thôi, còn mạnh hơn không biết hắn có cắm đầu vào thùng rác không nữa.

-Ngươi....ngươi không biết chen vào chuyện của ngừời khác....là là rất ngu không.

Béo mập trở mình đứng dậy.

-Ngươi còn dám nói...

Ục ịch vừa đứng dậy lại lăn thêm vài vòng, chỉ cần chuẩn bị mở miệng là lăn.

Tên kia lăn đến đầu hoa mắt choáng, đi đứng chuệnh choạng.

Dùng một chút ảo thuật nho nhỏ khiến thằng này cứ đứng nói chuyện với thùng rác, một lúc sau còn lao vào đấm đá, cả người hôi thối nồng nặc.

Chính hai nữ nhân bên cạnh hắn còn chẳng dám lại gần, huống chi người khác.

Đến khi hắn nhận ra mình bị lừa thật đau thì cũng muộn màng, có rất nhiều người quay phim chụp ảnh.... đăng lên khiến bão like, commen rồi.

Và còn một thứ chưa thử, đó chính là Vòng quay khổng lồ.

Nó được coi là vòng quay lớn nhất Việt Nam, cao tới 320m.

Nó giành cho những người không sợ độ cao, cũng như ưa thích khung cảnh từ trên cao ngắm xuống.

Người quản lí cũng phải hỏi thăm xem hắn có bệnh lí gì không, ít ra là để khách không quá hoảng sợ từ bệnh giả sinh bệnh thật a.

Cũng có nhiều người hoảng sợ khi lên cao khiến nhồi máu, đau tim, đôi khi cả đột quỵ nữa.

Nên người ta cũng đưa ra khuyến cáo, tránh những người không đủ sức khỏe kia.

2 người cũng vào trong khoang, nếu cảm thấy không an toàn nên dùng đai bảo hiểm và nhấn công tắc cứu hộ.

Người quản lí nhắc nhở lần cuối.

Cả hai bước vào.

Đu quay chuyển động, khoang của 2 người được nâng lên 1 cách từ từ.

Ngắm nhìn từ trên cao xuống đúng là thật khác lạ a, mặc dù vẫn là những khung cảnh đó.

Ở đây có thể quan sát được những nơi khác, những hoạt động diễn ra trong Công viên.

- Thật thú vị a...

-Vợ cũng có thể bay mà.

-Nhưng như vậy không thích nữa.

- Tại sao...

- Không vì sao hết.

Nhìn Tịnh Tuyết cãi cố bất cần lí do thì hắn chỉ cười cười.

Chẳng biết bằng cách nào, Yasuo thấy tên mập xuất hiện trên một chiếc phi thuyền cỡ nhỏ, bay sát tới buồng của 2 người.

Làm ra vẻ anh hùng lắm, hắn “trịnh trọng “ tuyên bố vòng quay đã bị cài bom, đang rất nguy hiểm.

-Mọi người đều được sơ tán, bây giờ cũng rất nguy hiểm, nàng nên đi với ta đi.

-Lại là ngươi.

Mới nhìn thấy hắn thôi mà Tịnh Tuyết chán đến phát ngán.

Nhìn như vô vọng với nàng, thằng này quay sang Yasuo.

-Ta thấy ngươi không hợp với nàng, tốt nhất đừng cố gắng làm gì.

Ta hứa sẽ chăm sóc nàng thật tốt.

-Dựa vào cái gì ngươi nói sẽ chăm sóc ta tốt. Tịnh Tuyết hỏi ngược.

Hắn vuốt ngực, như khoe khoang những thứ rất giá trị có trên người.

-Ta có tiền, rất nhiều tiền.Nàng muốn gì ta đều có thể cho nàng.

-Ta muốn.....ta muốn ngươi cút đi, được chứ...

-Được......à không được.

Ngươi đang gặp nguy hiểm, ta phải có trách nhiệm cứu lấy mĩ nhân chứ.

- Ai nói ta gặp nguy hiểm.

-Có kẻ đã cài bom, các ngươi mà không thoát ra kịp thờ sẽ nổ banh xác liền đó.

-Ngươi đây là quan tâm ta.

- Tất nhiên, nhìn ngươi xinh đẹp như vậy, khi chơi sẽ rất.....

BÙMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMM

Chiếc phi thuyền phát nổ liền đâm xuống phía dưới.Người sống chết hiện tại chưa rõ.

Bùmmmmmmmmmmmmmmm

Thêm một âm thanh nữa.

Vậy mà có bom thật.Nổ ngay giữa trục quay khiến phần chân giữ cố định bung ra,vòng quay rớt xuống, gây ra chấn động vô cùng lớn.

Yasuo mang Tịnh Tuyết ra ngoài.

Nàng khẽ níu tay hắn.

Nhìn vòng quay lăn về phía công viên trung tâm thì hắn cũng biết phải làm gì.

Nhưng hắn quá nhỏ, có khi còn làm điểm tựa khiến vòng quay văng lên.

Robest xuất hiện, ngay giữa nơi công viên này.

Nhiều người chứng kiến con chiến giáp khổng lồ xuất hiện thì hoảng sợ hơn, nhưng nó không có ý định hại người, hơn nữa còn 1 vòng quay khổng lồ lăn tới.

Dường như hiểu được ý định của con chiến giáp này, mọi người đều hi vọng, hi vọng nó thành công.

Nói thừa, Robest đâu phải loại máy móc xoàng kia đâu.

Dừng lại vòng quay cũng là lúc rất nhiều người chứng kiến hô lớn, hoan hô người hùng.

Tịnh Tuyết đứng trên bàn tay của Robest nở nụ cười hạnh phúc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.