Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 616: Chương 616: Địch tập




Triệu Vô Cực một hồi chính là tiết lộ một góc của băng sơn quá trình tu luyện của hắn cho đám người này, để cho bọn hắn nhận đồng quan điểm của hắn.

Võ giả chính là phải cầu phú quý trong nguy hiểm, phải biết tranh đấu tự mình tìm kiếm cơ duyên mới có thể có ngày nổi danh.

Bởi vậy sau một đợt uy bức lợi dụ, lại cổ vũ sĩ khí, Triệu Vô Cực cuối cùng thành công kích phát của bọn hắn đấu chí.

Mà cái địa động này, không gì khác chính là do Tiểu Hoàng đào ra.

Tiểu Hoàng gần đây được Triệu Vô Cực chăm sóc khác tốt, còn thưởng cho rất nhiều Linh thạch tha hồ gặm nhấm, cuối cùng cũng thành công tấn thăng tới luyện khí kì tầng bốn.

Nó sức mạnh, đã tương đương với một cái yếu ớt đỉnh phong võ giả.

Nhưng tốc độ bỏ chạy thì đã bằng Triệu Vô Cực bảy tám thành.

Thực chất Không minh thử loài chuột này, bọn nó thiên phú không hề phát triển Ở chiến đấu, mà chính là Ở bỏ chạy đào động thu thập tài bảo các loại hành động bên trên.

Có thể nói là hết sức hèn mọn lại tràn đầy lén lút một loại chuột.

Triệu Vô Cực cũng không đối với Tiểu Hoàng có cái gì bất mãn. Hắn lúc đầu nhìn trúng chính là Tiểu Hoàng so với các loại chuột cùng cấp yêu thú khác càng thông minh, càng thông nhân tính,sớm khai linh trí.

Nuôi nó thêm một thời gian nữa, Tiểu Hoàng linh trí hoàn toàn có thể cùng kim đan, nguyên anh kì yêu thú so sánh một hai.

Hắn cũng không hi vọng gì Tiểu Hoàng có lực chiến đấu cao siêu, chỉ cần đúng thời điểm xuất hiện thi triển thành danh tuyệt kĩ của nó là được rồi.

Mà Tiểu Hoàng tác dụng lớn nhất đối với Triệu Vô Cực, không gì khác chính là đào động.

Cái địa động này, cao hai mét rộng hai mét vừa vặn có thể cho hai người đồng đồng song hành.

Nó đầu vào chính là chỗ này, bị Triệu Vô Cực ra lệnh cho Tiểu Hoàng đào lên, sau đó phủ lên một lớp lá làm ngụy trang khiến cho không ai có thể phát hiện ra.

Mà đầu kia, chính là thông vào bên trong Thần Điện khu vực, ở phía sau cái kia đại môn.

Tử vong hạp cốc có núi đá, sâu bên dưới mặt đất chính là kiên cố vững chắc thạch đầu, cho dù Tiểu Hoàng có muốn đào động xuyên qua cũng không được.

Nhưng ở vị trí bên dưới đại môn, hoàn toàn không hề có thạch đầu, bởi vậy đào một cái địa đạo thông qua cũng không phải là quá khó khăn.

Mà Triệu Vô Cực giao cho Tiểu Hoàng nhiệm vụ này, bị nó dùng một ngày liền hoàn thành.

Tiểu Hoàng ở dưới mặt đất cảm giác phương hướng vô cùng tốt, một đường đào địa động không hề có cái gì sai sót, bọn hắn một mạch thẳng tiến xông lên.

Triệu Vô Cực dẫn đầu đoàn người, Tiếu Mị Mị cùng Âm hậu ở phía sau, sau cùng mới là hơn ngàn danh võ giả đại quân.

Tiếu Mị Mị lúc này ánh mắt sáng lên, Triệu Vô Cực thì ra lại dùng tới chiêu này a.

Bây giờ đang là đêm tối thời khắc, ánh sáng cực kì bị hạn chế, nhân lúc này tấn công sẽ có được ưu thế cực lớn.

Võ giả đều là một đám cực kì cơ động hạng người, bọn hắn thích hợp với nhanh chóng tiến công lại rút lui hơn là đại quân điều động như là quân đội.

Mà Triệu Vô Cực không những đêm tối tấn công, lại là địa đạo tấn công, cái này bất ngờ yếu tố, quá đầy đủ.

Cho dù đám người Thần Điện có nghĩ nát óc cũng không thể nghĩ ra, Triệu Vô Cực chính là có một con thử loại sủng vật yêu thú, lại sở trường đào đất, nhân thời điểm này tấn công bọn hắn a!

Tiếu Mị Mị đối với Triệu Vô Cực lúc trước bán cái thần bí lập tức rõ ràng, trong lòng nàng vui vẻ.

Chỉ cần bọn hắn có thể đột kích bên trong nội bộ Thần Điện, Tiếu Mị Mị hoàn toàn dám chắc, lấy thực lực của nàng, Triệu Vô Cực, cùng Âm hậu, có thể dễ dàng đánh tan lực lượng phòng thủ hiện tại của Thần Điện.

Âm hậu cùng đám người ở phía sau cũng là ánh mắt sáng lên.

Bọn hắn sợ là cái gì? Là Triệu Vô Cực lăng đầu lăng não trực tiếp xông lên cùng Thần Điện người mở ra chiến đấu.

Đến lúc đó đối phương cung thủ hoàn toàn có thể tự do xạ tiễn, bọn hắn cho dù thân pháp lại cao cũng có thể bị xạ thành con nhím.

Nhưng chỉ cần có địa động yểm trợ bọn hắn hành quân thần tốc đột nhập hậu phương, dựa vào đám người này thân pháp tốc độ, bọn hắn không hề sợ hãi cùng người của Thần Điện trực diện va chạm.

Ở khoảng cách gần như thế này, bọn hắn dựa vào thân pháp dũng mãnh thiện chiến, so với Thần Điện cung thủ càng có được ưu thế to lớn, dễ dàng chiến thắng hơn nhiều.

Mọi người giống như là thấy được chiến thắng chi quang, trong lòng mỗi người cũng là nhiệt huyết sôi trào lên.

Chỉ cần đánh thắng trận này, bọn hắn chính là công thần, có thể thoải mái đoạt được đám người kia từ trên thân rơi xuống vật phẩm, còn có ưu tiên quyền phân phối.

Sau này có cái gì chỗ tốt, bọn hắn hiển nhiên cũng sẽ được lựa chọn đầu tiên.

Bởi vậy mọi người vốn đã có sẵn chiến đấu chi ý, bây giờ trong lòng lại càng có thêm tự tin, không hề có chút nào sợ hãi bị Triệu Vô Cực lợi dụng làm con cờ thí.

Triệu Vô Cực có thể làm đến như thế này, đã là hết sức.

Tiếp theo chính là xem mọi người biểu hiện mà thôi.

Triệu Vô Cực âm thanh Ở phía trước vang lên:

“ sắp tới cửa động rồi, mọi người dựa theo phân đội lúc nãy hành động.

Ta cùng Tiếu Mị Mị dẫn năm trăm người tấn công một bên, năm trăm người còn lại theo sự chỉ đạo của Âm hậu tấn công một bên.

Chúng ta mục tiêu chính là nhanh chóng dọn dẹp lính canh của Thần Điện Ở trên đỉnh hạp cốc, sau đó mở ra đại môn đón người của chúng ta vào.

Thắng hay bại, đều nhìn ở hành động lần này!”

Triệu Vô Cực nói xong, phía trước con đường cũng gần đến cuối cùng.

Mọi người nhìn thấy chính là một đầu hơi dốc hướng lên mặt đất, phía trước còn có một ít thạch đầu.

Hiển nhiên là Tiểu Hoàng dọc theo vách hạp cốc đào lên thông đạo, bởi vì nếu lúc nó từ dưới mặt đất chui lên lại là giữa đường giữa lòng địch, vậy thì kế hoạch liền phải bại lộ.

Triệu Vô Cực cùng ra hiệu một cái, Tiếu Mị Mị lập tức ăn ý tăng tốc lên, phía sau năm trăm người thuộc quyền điều khiển của nàng cũng lập tức nhanh chân theo tới.

Địa đạo này đầu ra vốn cũng không lớn, chỉ vừa vặn Tiểu Hoàng có thể chui ra mà thôi.

Triệu Vô Cực là nhân lúc trời tối mới ra lệnh cho nó mở rộng đầu ra bên này để bọn hắn có thể dễ dàng hơn hành động.

Dưới chân nhẹ nhàng đẩy một cái, Triệu Vô Cực liền xông lên bên trên.

Phía trên mặt đất chính là một góc hẻo lánh ở phía trong Tử vong hạp cốc.

Triệu Vô Cực vừa lên, ánh mắt nhanh như chớp quét tứ phương, hắn không hề phát hiện ra bản thân mình bị người khác phát giác dấu hiệu.

Góc lên của bọn hắn vừa vặn nằm ở một chỗ tối, không hề dễ dàng có thể nhìn thấy.

Triệu Vô Cực mỉm cười, Tiểu Hoàng chọn vị trí này làm đầu ra thông đạo, quả nhiên đủ thông minh.

Hắn chờ một chút, Tiếu Mị Mị cùng Âm hậu cũng lập tức xông lên.

Không ít võ giả cũng theo đó tập hợp.

Nhưng một ngàn người, quả thật rất nhiều, vị trí của bọn hắn cũng không che chở nổi số lượng lớn người như vậy.

Cứ tiếp tục như vậy, chắc chắn sẽ bị phát hiện.

Không bằng chủ động xuất kích, còn có thể chiếm được một ít tiên cơ.

Triệu Vô Cực nãy giờ đã quan sát qua Thần Điện bố trí canh phòng.

Ở trên đỉnh hạp cốc, dọc theo hai bên sườn núi bố trí chính là đại lượng Thần Điện võ giả canh giữ.

Bọn hắn có người sử dụng đao kiếm, có người sử dụng thương, cũng có người sử dụng cung tên.

Nhưng đa số chính là sử dụng cung tên, người của cung các người.

Hiển nhiên phòng thủ Ở chỗ này, cung các người mới phát huy ra được tối đa sức mạnh của bọn hắn, khiến cho võ lâm liên quân không thể mạnh mẽ tiến quân.

Nhìn về phía sau lưng người càng lúc càng đông, bóng đêm âm ảnh cũng dần dần không che lấp được cho bọn hắn nữa, Triệu Vô Cực lập tức nhẹ giọng lên tiếng:

“ hành động!”

Nói xong hắn chủ động lao ra, dựa vào những chỗ kia ánh sáng ít chiếu tới vị trí, Ở trong bóng đêm như là một cái u linh lóe lên.

Tiếu Mị Mị nhanh chóng theo sát phía sau hắn, dọc theo con đường hắn đi tiến tới.

Đám người giống như là được hướng dẫn, cũng rập khuôn làm theo.

Bọn hắn Ở đây đều là trên giang hồ thân pháp xếp vào hàng tinh anh hạng người, di chuyển không hề gây ra một tiếng động nào, bởi vậy bọn hắn trong nhất thời cũng là chưa bị phát hiện.

Triệu Vô Cực men theo bóng tối dần dần đi lên cao, nơi mà những tên kia Thần Điện võ giả canh gác vị trí, hắn hành động cực kì nhẹ nhàng dứt khoát nhanh nhẹn. Dọc đường hắn cũng thấy được không ít vị trí gác có nguy cơ phát hiện ra bọn hắn hành quân con đường, hắn hoàn toàn có thể giết chết đối phương, nhưng làm như vậy cũng sẽ càng dễ dàng đánh động người của Thần Điện, cái được không bù cái mất.

Cuối cùng hắn vẫn phải là im ắng hành quân không hề dám động tay động chân gì, đám thủ vệ kia cũng sống được lâu thêm một chút.

Nhưng năm trăm người, thật sự nhiều lắm, bọn hắn cho dù di chuyển có ẩn nấp có kín đáo đi nữa, nhưng số lượng lớn người kéo thành từng đoàn từng đoàn di chuyển, cũng không thể nào toàn bộ che dấu được.

Cuối cùng, ở phía trên cao canh gác Thần Điện đám người, cũng có một người tinh mắt nhận ra.

Một tiếng rống lập tức đánh ta Thần Điện yên tĩnh:

“ địch tập!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.