Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 617: Chương 617: Đột kích, trận chiến bắt đầu




Lên tiếng chính là một tên Thần Điện võ giả đang đứng ở trên một mỏm đá cao gần đó.

Triệu Vô Cực vốn đã dựa sát vào những cái kia vị trí thiếu ánh sáng xông lên, mượn nhờ bóng đêm bổ trợ đến giúp hắn hành sự.

Đáng tiếc vẫn là duy trì không được quá lâu liền bị phát hiện, bởi vì bọn hắn đội hình thực sự quá lớn.

Một tiếng rống này cũng triệt để bừng tỉnh đám người Thần Điện võ giả ở gần đó, bọn hắn lập tức nhao nhao đổ dồn sự chú ý về phía bên này.

Tên Thần Điện võ giả kia vừa mới kêu xong một tiếng, hắn chỉ thấy trong bóng tối liên tục có mấy cái âm ảnh lóe lên di chuyển cực kì nhanh chóng liền đoán là có địch tập vội vàng kêu lên, còn chưa kịp phân biệt rõ tình huống là như thế nào, bỗng nhiên sau lưng của hắn mồ hôi lạnh chợt ứa ra, một cảm giác nguy hiểm xông lên đến toàn thân.

Ánh mắt đảo một cái, hắn chợt kinh khủng phát hiện ra, trước mặt của hắn, một bọc lên cương khí hòn đá vậy mà đang không ngừng phóng đại, khoảng cách cái trán của hắn còn chưa tới ba thốn.

Hắn vội vàng điều động trong cơ thể nội lực, lập tức sáng lên cương khí hộ thể.

Phốc~

Đáng tiếc, cục đá kia vẫn là so với hắn nhanh hơn một bậc, trước khi hắn kịp sáng lên cương khí hộ thể lập tức xuyên thủng mi tâm của hắn, cắm sâu vào đại não của hắn tước đi của hắn sinh mệnh.

Tên này Thần Điện võ giả trước khi chết suy nghĩ duy nhất chính là, cho dù hắn có thể sáng lên cương khí hộ thể đi nữa, hòn đá này vẫn sẽ như cũ xuyên thủng não hải của hắn, khiến hắn biến thành một cái lạnh siu siu xác chết.

Triệu Vô Cực thu tay lại, lúc này đã bị phát hiện, hắn cũng không cần phải tiếp tục giấu diếm, quay người đối với đám người ở phía sau chính là một tiếng rống to:

“ giết!”

Tiếng rống của hắn lập tức nhận được hưởng ứng, một ngàn danh võ giả lập tức từ phía sau lao tới, cũng đồng thời rống to:

“ giết! Giết! giết!”

tiếng thét một mảnh rung trời, Triệu Vô Cực dẫn đầu đoàn người, từ phía dưới sườn dốc xông lên, hắn trên người kim sắc cương khí như là một cái tiểu mặt trời soi đường dẫn lối cho đám người ở phía sau, chỉ cần Triệu Vô Cực còn đang xông lên, đám người chắc chắn sẽ không tụt xuống.

Bên Thần Điện phản ứng cũng rất nhanh.

Dù sao bọn hắn phía trên đã cho xuống mệnh lệnh chuẩn bị bất cứ lúc nào cũng có thể rơi vào chiến đấu trạng thái.

Bởi vậy đám người này cũng không phải là bị quá bất ngờ, chỉ hơi thất thần một chút liền lập tức rút ra vũ khí của mình hướng Triệu Vô Cực đám người công tới.

Đầu tiên động thủ cũng không phải đao các người cũng không phải kiếm các hay thương các, mà chính là cung các.

Bọn hắn tấn công từ xa ưu thế lúc này bị hiển lộ ra vô cùng rõ ràng.

Chỉ thấy đến một trăm danh cung thủ đồng thời rút ra mũi tên, lên tên, kéo dây cung, sau đó buông tay.

Trong lúc hai quân giao chiến đợt tấn công đầu tiên là đợt tấn công phủ đầu, luôn luôn nguy hiểm cùng mạnh mẽ hung ác nhất, bởi vậy chỉ cần có thể chống qua được đợt tấn công đầu tiên, hai bên cục diện sẽ trong nháy mắt rơi vào một cái cân bằng kì, sau đó chính là xem ai thực lực càng mạnh thủ đoạn càng kinh người hơn mà thôi.

Triệu Vô Cực đối với Tiếu Mị Mị ra một cái ánh mắt, Tiếu Mị Mị gật đầu, nhanh chóng xông lên phía trước.

Trên tay nàng Cực ma trường hiện lên, phóng đại, sau đó biến dẹt lại.

Hai tay nàng hướng về bầu trời phương hướng đẩy ra một cái, kiều quát một tiếng:

“ Cực Nhạc Ma Công - tử vong ma bàn!”

Tử vong ma bàn của Tiếu Mị Mị đường kính phải to tới hai mươi mét, tốc độ xoay tròn lại cực nhanh, cương khí tạo nên nó lại rất cứng rắn.

Tuy bị dát mỏng, nhưng trong nhất thời muốn xuyên thủng cũng không phải việc dễ dàng gì.

Cho dù là cung các các chủ Chư Hiểu Mai cũng là bại tướng trong tay nàng, cũng đừng nói đến đám cung người này.

Chỉ thấy tử vong ma bàn của Tiếu Mị Mị điên cuồng xoay tròn, tốc độ càng lúc càng nhanh, sau đó đón lấy đợt tấn công phủ đầu đầu tiên của hơn trăm danh cung thủ bắn tới.

Mũi tên của đám người này đánh lên tử vong ma bàn, nhan chóng bị tử vong ma bàn xoay tròn trạng thái đánh vạt ra, không thể ở trên tử vong ma bàn đục ra bất kì cái gì lỗ hổng.

Đáng nói chính là, Tiếu Mị Mị vô cùng khôn khéo điều chỉnh phương hướng của tử vong ma bàn, khiến cho nàng đánh vạt ra mũi tên, đa phần hướng về đang muốn xông tới cùng võ lâm liên quân đánh giáp lá cà Thần Điện võ giả bắn tới.

Đám người này đang băng băng xông tới, lập tức bị như là thiên hoa loạn trụy mũi tên bắn tới, lập tức vội vàng sáng lên cương khí hộ thể cùng múa kiếm đón đỡ.

Có người không may đi đầu xông lên trước nhất, lại rơi vào vị trí của mũi tên văng ra nhiều nhất, trong nháy mắt không đỡ kịp lập tức bị bắn thành một cái con nhím, ngã vào trong vũng máu.

Đám người Thần Điện muốn xông lên khí thế, trong nháy mắt bị Tiếu Mị Mị một chiêu đánh tan, ngược lại còn có vẻ chống đỡ cực kì chật vật.

Triệu Vô Cực đối với nàng đánh ra một cái khen thưởng ánh mắt, dưới chân hơi nhẹ nhàng đạp lên một cái, hướng bầu trời nhảy lên.

Hắn trên tay Ẩm huyết thủ sáo bỗng nhiên kim quang đại thịnh, bên trong lòng bàn tay giống như là lóe lên huyết sắc ưng nhãn nhìn xuống Thần Điện đám người tập trung vị trí.

Triệu Vô Cực hai tay đồng thời ngưng tụ hai cái Thiên địa biến, bốn vòng âm dương hoàn lập tức xoay tròn, mạnh mẽ phân biệt trái phải hai hướng vỗ ra hai chưởng:

“ Vô Cực bảo điển - Thiên địa biến!”

Ầm ~ ầm!

Hai tiếng nổ to lớn vang lên.

Triệu Vô Cực nhằm vào chính là đang xông lên trước nhất đám người Thần Điện võ giả.

Hắn hai chưởng này đồng thời vỗ ra chăm sóc bọn hắn rất kĩ lưỡng, trong nháy mắt nổ tung đó, mặt đất ầm ầm rung động, bụi mù cuốn lên cao đến ba bốn mét.

Có thể thấy được, sức mạnh một chưởng này của Triệu Vô Cực có bao nhiêu kinh khủng.

Triệu Vô Cực rơi xuống mặt đất, bước chân không hề dừng lại lập tức hướng phía trước xông tới, trên tay của hắn cong thành ưng trảo hình, năm đầu ngón tay bọc lên cương khí màu vàng, bên trên mu bàn tay vậy mà như có như không vô cùng mờ mịt hiên lên một đôi huyết sắc ưng nhãn.

Triệu Vô Cực chú ý đến cái này, hắn cũng không biết cái này là ưng nhãn hay ô ( quạ) nhãn, hắn chỉ biết đôi mắt này chính là Ẩm huyết thủ sáo sau khi thức tỉnh khí linh mới có, cũng bắt đầu thể hiện ra bên ngoài.

Ẩm huyết thủ sáo vốn là một cái tràn đầy bạo ngược, thị huyết hiếu sát cùng tham lam thôn phệ bao tay, nhưng lúc nó vừa thành hình, Triệu Vô Cực liền lập tức dùng hết sức mạnh của bản thân đi chỉnh sửa lại tính cách cho nó, uốn ắn nó tính cách trở nên hiền dịu hơn rất nhiều, trở nên biết nghe lời của hắn, làm công cụ của hắn, làm một cái vũ khí của hắn, chứ không phải như trước đây, mưu toan điều khiển hắn phản phệ hắn.

Bởi vậy bây giờ, nhìn thấy Ẩm huyết thủ sáo lóe lên huyết sắc ánh mắt ở phía trên bao tay, bên trong ánh mắt tràn đầy giết chóc dục vọng mà không hề đối với Triệu Vô Cực có bất kì cái gì ý kiến, Triệu Vô Cực lập tức an tâm không ít.

Xem ra trước đây liều mình đi uốn nắn Ẩm huyết thủ sáo khí linh, quả thật không phải là toi công.

Lúc này Triệu Vô Cực cũng không quản nhiều Ẩm huyết thủ sáo muốn làm cái gì, hắn chỉ chăm chú nhìn về phía trước bụi mù, khóe miệng kéo lên một cái tà tiếu.

Vừa rồi hắn đánh ra chưởng pháp, cũng không hề phải là cái gì dễ dàng đón đỡ chiêu thức.

Thiên địa biến chính là chiêu thức đầu tiên hắn tự mình nghĩ ra, cũng là chiêu thức hắn tinh thông nhất, dùng thuận tay nhất.

Cho dù chỉ cần dùng đến bốn vòng âm dương hoàn, cũng không phải là đám người này có thể chịu được.

Quả nhiên bụi mù hơi tản đi, Triệu Vô Cực lập tức có thể nhìn thấy trên mặt đất hai cái hố to, bên trong còn nằm không ít tàn chi cùng huyết nhục tan nát dấu vết.

Hiển nhiên một chiêu vừa rồi, hắn đánh chết không ít người.

Tiếu Mị Mị một chiêu tử vong ma bàn đánh ra, đã khiên cho đám người này trở tay không kịp, chỉ có thể vội vàng đón đỡ mũi tên của chính đồng bạn mình cung các người bắn ra.

Mà Triệu Vô Cực giống như hắt thêm cho bọn hắn một gáo nước lạnh, khiến bọn hắn đã rét vì tuyết lại còn thêm lạnh vì sương, không thể nào tránh thoát được.

Hiển nhiên đám người xông lên đầu tiên bị Tiếu Mị Mị cùng Triệu Vô Cực một đòn lại một đòn liên tiếp đánh cho tan tác, cho dù là mũi nhọn tấn công, phong mang vô cùng, cũng bị đập tù.

Mà võ lâm liên quân bên này nhìn thấy cảnh này, lập tức là sĩ khí đại chấn, không ít người dưới chân cũng là tăng lên tốc độ lập tức muốn đuổi kịp Tiếu Mị Mị cùng Triệu Vô Cực phía sau lưng.

Bọn hắn chỉ cần là người có chút nhãn lực đều có thể nhìn ra, bây giờ ở sau lưng của hai người này, nhận được bọn hắn bảo vệ mới là vị trí an toàn nhất.

Ngược lại người sợ hãi tử vong tránh càng xa, vậy thì không biết giờ phút nào liến sẽ bị tai bay vạ gió, trúng tên bỏ mình.

Trận chiến này đợt công kích đầu tiên, phần thắng cứ như vậy liền thuộc về bên võ lâm liên quân của Triệu Vô Cực.

Nhưng đáng tiếc, trận chiến mới chỉ là bắt đầu mà thôi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.