Từ Tiểu Bạch cùng Triệu Vô Cực đều đã động chân nộ.
Đối với Từ Tiểu Bạch mà nói, động vào Từ Lam muội muội của hắn chính là động vào hắn vảy ngược, đã thế Tư Thiên Hải còn phế đi nàng, khiến Từ Lam từ một cái thế gia tiểu thư thiên tài võ học trở thành một cái không có chút nào sức mạnh phàm nhân đối với nàng mà nói quá ác độc rồi.
Bởi vậy Từ Tiểu Bạch không thể nào tha cho hắn.
Mà Triệu Vô Cực thì tức giận vì Từ Tiểu Bạch muội muội bị người ra tay, mà đối phương còn muốn dùng Từ Tiểu Bạch làm mồi dụ dẫn hắn đi ra.
Đã đối phương muốn dẫn hắn đi ra, không bằng hôm nay ngay tại chỗ này hắn cùng Từ Tiểu Bạch hợp sức tru diệt cái này trúc cơ kì đỉnh phong Tư Thiên Hải.
May mắn Triệu Vô Cực gần nhất đối với trận pháp lĩnh ngộ có chỗ tăng tiến, vừa đi lên dựa vào địa thế cùng các loại biểu hiện ra liền biết được trận tâm của cái này khốn trận cùng sát trận ở đâu, một đợt cuồng công liền đem trận pháp cho phá hủy, nếu không hôm nay muốn cùng Tư Thiên Hải gây bất lợi bọn hắn cũng sẽ chịu trận pháp không ít cản tay.
Hai người lập tức ngự không mà lên, Triệu Vô Cực chủ động xông lên phía trước đón đầu công kích, Từ Tiểu Bạch rất phối hợp lùi lại một chút, ở phía sau tích lũy sức mạnh chuẩn bị dùng tốc độ siêu nhanh sức công phá cường đại bôn lôi kiếm pháp của mình đánh bất ngờ.
Lấy hắn hiểu về Triệu Vô Cực, ngạnh kháng công việc ép buộc Tư Thiên Hải lộ ra nhược điểm để sáng tạo cơ hội cho bản thân công kích không ai so với hắn am hiểu.
Bởi vì, Triệu Vô Cực vô cùng khó triền, một khi bị hắn triền đấu lên ngươi cho dù cảnh giới cao hơn hắn mấy cái tiểu cảnh cũng không thể nào đơn giản mà thoát thân ra được, rất nhiều sơ hở sẽ bị lộ ra.
Triệu Vô Cực hai tay linh lực ngưng tụ thành trảo, hắn vừa phi thân đi lên Tư Thiên Hải bên này cũng lập tức động.
Hai tay liên tục kết các loại ấn quyết, xung quanh bầu không khí lập tức gió lạnh lan tràn, nhiệt độ không khí trong nháy mắt thẳng hàng.
Trong nháy mắt hàng trăm cái thon dài khoảng chừng nửa mét băng thứ lập tức thành hình, như là mưa rơi bắn về phía Triệu Vô Cực, công kích vô cùng nhiều cùng rộng khắp, không cách nào có thể né tránh.
Triệu Vô Cực ánh mắt híp lại, hai tay chụp lại cùng một chỗ, sau đó giống như tạo thành một cái vòng tròn xoay tròn giảo sát xoắn nát vẽ ra, trảo kình như một đóa hoa nở rộ kéo dài, trực tiếp phóng tới xoắn nát toàn bộ bắn tới trước mặt hắn cùng Từ Tiểu Bạch băng thứ.
Tư Thiên Hải giống như sớm đã liệu trước được cảnh này, hai tay sớm đã không ngừng kết ấn lên.
Chỉ trong nháy mắt, Triệu Vô Cực bỗng cảm giác nhiệt độ lại hàng thêm mấy độ, sau đó hắn cùng Từ Tiểu Bạch đang bay lên xu thế bỗng nhiên chậm lại, ngoài cơ thể bắt đầu có thể nhìn thấy được băng sương ngưng tụ.
Hắn cùng Từ Tiểu Bạch ánh mắt đều kinh hãi nhìn lấy cảnh này, cả hai người nhanh chóng bị không khí nhiệt độ thấp ảnh hưởng tới, nhanh chóng biến thành hai khối băng điêu, cứ như vậy thần kì lơ lửng giữa trời.
Tư Thiên Hải nhìn thấy cảnh khóe miệng kéo lên một cái đắc ý nụ cười.
Hai cái tiểu tử nhập đạo không lâu mà thôi, lại dám cùng hắn đối kháng, quả thật không biết sống chế.
Tư Thiên Hải nhanh chóng ngưng tụ ra hai cái khác băng thứ, hắn muốn đem Triệu Vô Cực cùng Từ Tiểu Bạch từ trong băng điêu bắn nát thành trăm ngàn mảnh.
Nhưng đúng lúc này, dị biến chợt sinh.
Chỉ thấy Triệu Vô Cực xung quanh cơ thể lam diễm bùng phát, một cỗ chích nhiệt nóng rực lan tràn mà ra, quét ngang bốn phương tám hướng như là hoành tảo thiên quân đồng dạng, đem khí lạnh cũng đẩy ngược về phía xa, không cách nào ảnh đến gần cơ thể của hắn.
Mà Từ Tiểu Bạch bên kia thì lôi đình ầm ầm nổ vang, cả người như được lôi đình khải giáp bao phủ lấy, băng điêu hoàn toàn không thể nào ảnh hưởng tới hắn.
Tư Thiên Hải kinh nghi bất định mà nhìn lấy cảnh này, hắn lúc này mới giật mình nhận ra, trên người Triệu Vô Cực cùng Từ Tiểu Bạch khí tức vậy mà so với trước đây ấn tượng của hắn mạnh không biết bao nhiêu lần.
Từ Tiểu Bạch trên thân lúc này trúc cơ kì cửu trọng khí tức không chút nào che giấu bùng nổ đi ra
Lúc đầu hắn còn muốn mê hoặc Tư Thiên Hải tê liệt hắn một chút cảnh giác để hành động cứu muội muội của mình.
Nhưng lúc này hai bên đã không cần cái gì lừa gạt cùng che giấu, bởi vì cả hai đều đã đạt tới không chết không thôi tình trạng.
Mà Triệu Vô Cực thì trên người khí tức cũng không phải là trúc cơ kì thất trọng như trước đây, hắn bây giờ trải qua hai tháng nghỉ ngơi cùng tu luyện, đã sớm đột phá cảnh giới cũ.
Kí chủ: Triệu Vô Cực
Tuổi: 14
Cảnh giới: trúc cơ kì ngũ bát trọng
Tinh: 651
Khí: 651
Thần: 1200
( phạm vi 200m điều khiển tinh vi chuẩn xác, ngoài 300m càng xa càng mờ mịt)
Điểm tích lũy: 1440
Điểm cống hiến môn phái: 5
Trạng thái: khỏe mạnh, sinh cơ bừng bừng.
Võ công: Tử Hà Bất Diệt thần công (thiên giai hạ phẩm+),
cơ sở trảo pháp(12 lần ưu hóa- max),Thiên Nhạc Kinh (vô cấp 3 lần ưu hóa), luyện đan 12 cơ sở thủ ấn (vô cấp- 7 ấn/s -3 lần ưu hóa),
Vô Cực bảo điển (huyền giai hạ phẩm 2 lần ưu hóa), Ngũ Quỷ mật tịch (Hoàng giai trung phẩm 4 lần ưu hóa), liễm tức thuật (hoàng giai hạ phẩm), khống hỏa quyết( hoàng giai hạ phẩm 3 lần ưu hóa), Bộ bộ sinh liên thân pháp(hoàng giai cực phẩm-nhập hóa), mỹ đan bí pháp (hoàng giai cực phẩm)
Thần thông: Chiến Thần chi thể, tăng cường cảm giác, hồi phục, thiên cân trụy, sư hống công.
Sủng vật: Tiểu Hoàng (trúc cơ kì lục trọng)
Danh vọng: thiên tài luyện đan sư, chủ nhân Tiên Y phường, Tiên Vị Lâu,ngày thu đấu kim, ngươi đang hướng về cao phú soái con đường càng chạy càng xa.
Ngươi ở Thanh Vân Tông đã là trong thế hệ trẻ truyền kì, rất nhiều người đều đối với ngươi hâm mộ không thôi.
Danh hiệu: Đồ tể diệt chuột (355), Đồ tể diệt nhện (611), Sát Ngư nhân (10701)
Triệu Vô Cực trong lúc bất tri bất giác đã lên tới 14 tuổi, cảnh giới trúc cơ kì bá trọng khiến cho hắn nhục thân lực lượng cùng linh lực tổng lượng cũng tăng mạnh.
Hắn bây giờ linh lực tổng lượng đã so với thường nhân gấp 2,5 lần, mà một quyền một chưởng lúc này đều đã có được cực kì kinh khủng 6 vạn năm ngàn cân bùng nổ sức mạnh.
Cái này đơn thuần nhục thân lực lượng nếu đánh vào phàm nhân trên người chỉ sợ lập tức có thể đem đối phương đánh thành một đoàn huyết vụ.
Nếu đánh vào tu sĩ trên cơ thể, không trực tiếp bị đánh chết cũng đứt gân gãy xương, trực tiếp mất đi sức chiến đấu.
Đáng tiếc tu sĩ cảnh giới càng cao công kích tầm xa càng cường đại, cũng càng khó triển khai cận thân chiến đấu.
Bởi vậy Triệu Vô Cực một thân lực lượng cũng rất khó có chỗ để triển khai, các loại võ kĩ pháp thuật vẫn là chủ lưu chiến đấu phương thức.
Tư Thiên Hải nhìn thấy hai người bùng nổ sức mạnh bày ra cảnh giới chân thực lập tức ngây người.
Hắn không dám tin tưởng, mới ở hai tháng trước không gặp mặt hai cái tiểu quỷ vậy mà đã cường đại đến dạng này.
Triệu Vô Cực từ trúc cơ kì lục trọng xông thẳng tới trúc cơ kì bát trọng.
Mà Từ Tiểu Bạch từ trúc cơ kì lục trọng đỉnh xông thẳng lên tới trúc cơ kì cửu trọng đỉnh phong.
Cái này tốc độ tu luyện,quả thật chưa từng gặp qua.
Lấy Tư Thiên Hải hiện tại tư chất, cho dù để hắn đi vào Thiên Nguyên Tông tốt nhất động thiên phúc địa tu luyện hắn chỉ sợ cũng không cách nào đạt được như vậy thành tựu.
Đương nhiên Tư Thiên Hải cũng không biết, Triệu Vô Cực lúc này trên người mang một cái trung cấp linh mạch có thể tùy thời phục vụ chỉ mình hắn tu luyện, bởi vậy cho dù Thiên Nguyên Tông có cái gì động thiên phúc địa, cũng không thể so được với Triệu Vô Cực trong tay cái này di động tiểu thế giới bên trong linh mạch tản mát ra linh khí a!
May mắn cho hắn chính là nếu không phải Triệu Vô Cực còn bận rộng tăng lên mình nhục thân cường độ, hắn lúc này cảnh giới chỉ sợ đã sớm vượt qua Từ Tiểu Bạch, đạt tới trúc cơ kì đỉnh phong mức độ.
Dù sao Triệu Vô Cực thiên phú tu luyện không bằng Từ Tiểu Bạch, nhưng ở trong môi trường linh khí nồng nặc như vậy tu luyện hắn cũng không thế nào chậm được.
Vì phải tăng lên nhục thân cường độ, Triệu Vô Cực phải bớt ra rất nhiều thời gian ở trong cường thân trận pháp đem linh lực rung lên, khiến cho cơ thể của mình từ trong ra ngoài được cường hóa tăng lên, bởi vậy mới kéo trễ bước tiến của hắn.
Xoẹt!
Bỗng nhiên Triệu Vô Cực hóa thành tàn ảnh biến mất, Tư Thiên Hải lúc này mới từ ngây người trạng thái tỉnh lại.
Hắn sau lưng lông tơ lập tức dựng đứng lên, cảm giác nguy hiểm điên cuồng ở trong lòng cảnh báo vang lên.
Rống!
Tư Thiên Hải không kịp né tránh cũng không kịp quay người phản kích, hắn chỉ có thể bạo phát linh lực, đem phía sau lưng mình mọc lên một phiến băng cứng đến phòng ngự Triệu Vô Cực bỗng nhiên công kích
Đối với dạng này phòng ngự, Triệu Vô Cực chỉ có thể dùng xem thường ánh mắt tới đối đãi Tư Thiên Hải.
Nếu là linh lực phòng ngự, hắn quả thật ngoài cách mạnh mẽ đánh xuyên ra cũng không còn cách nào khác.
Nhưng nếu là dạng này dùng băng khối để tăng cường độ dày tránh Triệu Vô Cực công kích trực tiếp, vậy thì đối với những người khác có thể gây không ít khó khăn cũng tránh được rất nhiều thương tổn, nhưng đối với người biết sử dụng xảo kình như Triệu Vô Cực quả thật chính là tự tìm đường chết.
Chỉ thấy Triệu Vô Cực trên tay Phần Thiên thủ tuyệt kĩ phát động, nhưng hắn cũng không phải dùng trảo thức đánh ra mà là dùng chưởng thức.
Lần này hắn sử dụng cũng không phải là man lực ngạnh công đi phá vỡ mà chính là sử dụng nhu kình.
Đối với Triệu Vô Cực mà nói, hắn tuy không thường xuyên sử dụng nhu kình, nhưng cương nhu biến hóa từ lúc còn là giang hồ võ giả hắn đã sớm nắm rõ trong lòng bàn tay.
Cách sơn đả ngưu cái gì mà nói đối với hắn chỉ là một cái lắc tay sự tình mà thôi.
Triệu Vô Cực một chưởng vỗ lên trên băng khối, động tác tuy vô cùng nhanh chóng tấn mãnh nhưng lại vô cùng miên nhu khiến người ta có một loại quái dị cảm giác.
Toàn bộ linh lực, hỏa diễm cùng với công đức chi khí của hắn giống như là một sợi dây thừng được bện lại tạo thành một đường thẳng thẳng tắp xuyên thấu băng khối mà qua, toàn bộ đập lên lưng của Tư Thiên Hải sau đó Ầm một tiếng nổ tung.
Tư Thiên Hải sau lưng Bành một tiếng nổ tung, huyết hoa văng tung tóe, Triệu Vô Cực có thể sâu được đến tận cột sống vết thương cùng với màu trắng sâm bạch xương cốt.
Mà Tư Thiên Hải thì như một cái diều đứt dây cuồng phún máu tươi thẳng tắp rơi xuống mặt đất.
Sắc mặt hắn tái nhợt vô cùng, tràn đầy đau đớn, hoảng loạn cùng khó tin thần sắc.
Không ngờ chỉ một chút lơ đễnh ngây người mà thôi, hắn lập tức bị Triệu Vô Cực lợi dụng thời cơ đánh lén, khiến cho gặp phải thương thế nặng như thế này.
Đau đớn để Tư Thiên Hải gương mặt biến vặn vẹo giữ tợn, khóe mắt trợn trừng muốn nứt, trong mắt tràn đầy tơ máu.
Hắn, trúc cơ kì đỉnh phong bị một cái trúc cơ kì cửu trọng cùng trúc cơ kì bát trọng đánh trọng thương.
Giao thủ không tới ba chiêu, liền trọng thương.
Hắn vốn là thợ săn, bây giờ lại trở thành con mồi, mặc cho đối phương giày xéo loại kia con mồi.
Đau nhức, đau nhức, đau nhức!
Từ sau lưng truyền tới tê tâm liệt phế cảm giác đau đớn để Tư Thiên Hải như muốn ngất đi, nhưng hắn dùng hết sức cắn chặt răng, kiềm chế cỗ này đau đớn muốn ngất cảm giác.
Bởi vì nếu hắn ngất bây giờ hạ tràng không cần nói cũng biết có cỡ nào thê thảm.
Ầm!
Tư Thiên Hải ở giữa không trung mạnh mẽ xoay người rơi xuống, hắn đập lên mặt đất một cái khiến mặt đất chấn động không nhẹ, bụi mù cuốn ngược mà lên.
Nhưng còn chưa kịp căm thù nhìn về Triệu Vô Cực, một đạo kinh thiên lôi đình kiếm khí đã phá không mà tới.
Xẹt xẹt xẹt!
trên đầu hắn lôi đình nổ tung âm thanh khiến Tư Thiên Hải lông tơ dựng đứng.
Một cảm giác nguy cơ sinh mạng lập tức sinh ra.
Trên cổ tay hắn một cái vòng tay bỗng nhiên lóe lên thanh mang, một đạo lá chắn bỗng nhiên hiện ra bao phủ lấy toàn bộ thân hình của hắn.
Đây chính là Tư Thiên Hải bảo mệnh pháp khí át chủ bài, một món có thể chống đỡ được kim đan kì công kích vòng tay.
Tuy năng lượng tích lũy bên trong nó chỉ có một lần duy nhất khả năng chống đỡ công kích liền sẽ tan vỡ nhưng ở vào tối hậu quan đầu lại thành công cứu hắn một mạng.
Xẹt xẹt!
Lôi đình chi kiếm còn đang không ngừng đánh vào hắn bảo vệ màn sáng, ý đồ muốn đem cái này phòng ngự màn sáng cho đánh tan.
Mà Tư Thiên Hải cũng nhận ra, hắn cái này bảo mệnh pháp khí chỉ sợ cũng trụ không được bao lâu.
Đáng sợ nhất chính là hắn phía sau lưng còn đang liên tục đổ máu, không thể tiếp tục kéo dài chiến đấu.
Chấp nhận thất bại nhục nhã đào mệnh khỏi chết hoặc là tử chiến đến cùng, quyết ra một cái kết quả ngay lúc này.
Tư Thiên Hải chỉ có thể chọn một trong hai cái này lựa chọn mà thôi
Nhìn trên tay bảo mệnh vòng tay ánh sáng đang không ngừng lấp lóe, Triệu Vô Cực ở một bên còn nhìn chằm chằm vào hắn, lại nhớ tới Triệu Vô Cực vừa rồi cái kia nhanh đến khó tin tốc độ, hắn lập tức trong lòng có quyết định.
Từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một viên màu đỏ đan dược, Tư Thiên Hải không chút nào chần chừ nuốt vào.
Đây chính là Nhiên Huyết Đan mà Viên trưởng lão ban cho hắn, vốn nghĩ rằng lần này sự tình là hắn ở trong tối tính toán người khác cũng không cần dùng đến thứ này liền có thể ổn thắng, không ngờ cuối cùng vẫn là phải dùng đến.
Hắn lúc này vô cùng cảm giác may mắn bởi vì Viên trưởng lão đã ban cho hắn cái này liều mạng cơ hội, bởi vì hắn cũng không mấy tin tưởng bản thân mình có thể chạy thoát khỏi Triệu Vô Cực dây dưa.
Ăn vào Nhiên huyết đan, Tư Thiên Hải sắc mặt bỗng nhiên ửng đỏ lên, cả người nóng rần lên như một con tôm hùm bị đun sôi đồng dạng.
Hắn trong lòng bỗng nhiên cảm giác không đúng, bởi vì Nhiên Huyết đan này hiệu quả quá mạnh mẽ, cũng không phải bình thường Nhiên huyết Đan mà hắn biết.
Quả nhiên Tư Thiên Hải cũng cảm giác không sai, trên đầu hắn lúc này màu đen tóc bỗng nhiên xuất hiện một nhúm tóc bạc, mà sau lưng hắn lúc này chợt phát ngứa, huyết nhục đang nhanh chóng ngọ nguậy mọc ra đầy đủ, khiến hắn cùng lúc trước chưa bị thương không hề có gì khác biệt.
Tư Thiên Hải tự nhiên cũng cảm giác thấy điều này, sau lưng vết thương biến mất không còn đau đớn cùng đổ máu trong lòng hắn chiến ý đại thịnh.
“ Từ Tiểu Bạch, Triệu Vô Cực, hôm nay ta nhất định phải giết các ngươi!”
Tư Thiên Hải rống to một tiếng, trên tay bảo mệnh vòng tay mạnh mẽ hướng về bên cạnh hất một cái, đem Từ Tiểu Bạch phi kiếm đánh lệch ra bên ngoài.
Tư Thiên Hải thần tình phẫn nộ, trên người linh lực điên cuồng sôi trào, khí thế không ngừng dâng lên.
Chỉ trong nháy mắt, hắn khí thế đã có thể cùng kim đan kì cường giả không kém bao nhiêu.
Tư Thiên Hải vừa đánh bay Từ Tiểu Bạch phi kiếm còn không kịp thở ra một hơi, bên trái của hắn một đạo to lớn hắc ảnh đem hắn bao phủ vào bên trong.
Tư Thiên Hải giật mình nhìn lại thời điểm, một cái cao tới sáu mét cự nhân đan từ giữa trời ầm ầm rơi xuống, một cước nhắm thẳng vào hắn vị trí, muốn đem hắn tại chỗ đạp thành một bãi thịt nát.
Tư Thiên Hải trong lòng giật mình đến tột độ, hắn vội vàng đem vòng tay màn sáng hướng bên trái đỡ tới, đồng thời cả người linh lực nhanh chóng phun trào, chuẩn bị chống đỡ cái này một cước.
Ầm!
To lớn bàn chân đạp lên màn sáng khiến cho màn sáng ầm ầm chấn động, Tư Thiên Hải gương mặt trong nháy mắt bị nghẹn đến đỏ bừng, cả người linh lực vội vàng phun trào điên cuồng chống đỡ hắn cơ thể đối kháng lấy cái này nặng nề một cước.
Mà mặt đất dưới chân hắn thì đã giống như mạng nhện chia năm xẻ bảy, Tư Thiên Hải cũng bị đạp cho lún sâu vào mặt đất không đứng lên nổi.
Răng rắc!
Màn sáng cuối cùng vẫn là không chịu nổi, mấy đạo vết rạn nhanh chóng hiện ra khiến hắn không thể không lấy ra kim đan kì thực lực đến ứng đối cái này một cước.
Tư Thiên Hải rống to một tiếng, linh lực quanh thân mạnh mẽ phun trào tạo thành vòng xoáy.
Một đạo long quyển phong lấy Tư Thiên Hải vị trí làm tâm nhanh chóng hình thành, cuồng phong gào thét băng phong bách lí.
Răng rắc!
màn sáng ứng một tiếng vỡ nát mà ra, nhưng lúc này quanh thânh Tư Thiên Hải hàn phong lốc xoáy đã thành hình, hàn phong nhanh chóng đem cái này chân lớn cho chống đỡ lên, đồng thời còn có không ít băng tuyết bắt đầu hướng về chân lớn bám vào, khiến cho cái này chân lớn bắt đầu hiện lên trắng bệch vẻ.
Mà cái này chân lớn chủ nhân không ai khác chính là Triệu Vô Cực phát động “Chiến Thần chi thể” thần thông.
Từ Tiểu Bạch nhân lúc Tư Thiên Hải lộ ra sơ hở tấn công muốn chém giết đối phương thời cơ bắt không thể không nói là rất tinh chuẩn, nhưng đáng tiếc Tư Thiên Hải cũng có bảo mệnh đồ vật, bởi vậy hắn một kích này thất bại.
Triệu Vô Cực ở một bên nhắm đúng thời cơ lập tức phát động “Chiến Thần chi thể” thần thông muốn mượn ưu thế từ giữa không trung cao tốc trụy xuống chi thế đem Tư Thiên Hải bảo mệnh vòng tay một cước cho đạp nát.
Triệu Vô Cực sau khi sử xuất ra thần thông, hắn cả cơ thể cũng sẽ theo đó biến
Đáng tiếc hắn vẫn là chậm một chút, Tư Thiên Hải ở dưới sự trợ giúp của Nhiên huyết đan tốc độ vận chuyển linh lực vô cùng nhanh, hắn giống như là có dùng không hết vô tận lực lượng đồng dạng.
Cái này hàn phong lốc xoáy vậy mà cuốn lên mãn thiên phong tuyết, khiến cho Triệu Vô Cực cho dù ở trạng thái “Chiến Thần chi thể” phòng ngự cực cường cũng cảm giác được cả chân lạnh buốt đau đớn.
Hắn rõ ràng cảm giác được, nếu bản thân mình không thu chân lại tiếp tục như vậy ngạnh kháng xuống, cái chân này chỉ sợ sẽ phải hỏng.
Hắn kiếp trước đã từng thấy qua rất nhiều cảnh người ở nitơ lỏng -196 độ bị thương, sau đó cả người liền băng hoại, giống như là vụn băng vỡ nát.
Nitơ lỏng nhiệt độ cực lạnh gây ra thương tổn là không thể vãn hồi tính thương tổn, đối với nhân loại mà nó cực kì đáng sợ.
Tuy Tư Thiên Hải cái này băng phong cũng không có được giống như nitơ lỏng như vậy nhiệt độ, cũng không lạnh đến mức như vậy, nhưng Triệu Vô Cực bị băng phong cuốn vào chân hắn liền cảm giác được lạnh lẽo vô cùng, không chút nào muốn để cho đối phương tiếp tục thành công áp chế chính mình chân đạp mạnh một cái lập tức thoát đi vòng chiến.
Triệu Vô Cực một lùi lại, Từ Tiểu Bạch cũng thu lại phi kiếm của mình, hai người sắc mặt ngưng trọng mà nhìn lấy Tư Thiên Hải
Tư Thiên Hải từ dưới mặt đất đứng lên, hắn đưa tay phải của mình để ra phía sau, che giấu đi cánh tay đau đớn tê dại đến mức run lên bần bật của mình cười lạnh:
“ hắc hắc, không tệ.
Không ngờ Triệu Vô Cực ngươi thần thông lại là loại này biến thành khổng lồ cường đại thần thông, vừa rồi cơ hội tập kích tốt như vậy ngươi cũng tận dụng vô cùng ổn, đáng tiếc ngươi thực lực vẫn là còn kém một chút.
Nếu như cảnh giới ngươi cùng Từ Tiểu Bạch đều là trúc cơ kì cửu trọng thì vừa rồi ta chỉ sợ đã không đứng vững nổi ngươi công kích rồi.
Hai ngươi đã không thể thành công một đợt công kích giết chết ta, vậy thì bây giờ chính là lúc các ngươi nhận lấy hậu quả!”
Tư Thiên Hải nói xong xung quanh cơ thể hắn cuồng phong bắt đầu mở rộng mà ra, trong nháy mắt tạo thành một cái cao hai mươi mét có thừa hàn phong lốc xoáy.
Cái này lốc xoáy vừa thành hình, cường đại hàn ý lập tức tản mát mà ra, nhiệt độ lần nữa tiếp tục hạ xuống, hoa tuyết mãn thiên phi vũ.
Lốc xoáy càng lúc càng lớn, hàn phong cũng càng lúc càng cường đại, sức gió mạnh mẽ thổi cho tóc Triệu Vô Cực tung bay, khiến hắn cảm giác toàn thân lạnh lẽo.
Triệu Vô Cực thân cao cho dù đạt tới sáu mét, da dày thịt béo lực phòng ngự vô cùng cường đại cũng không dám cứ như vậy một mực ngạnh kháng, bước chân hơi lùi lại cùng Tư Thiên Hải kéo xa khoảng cách.
Từ Tiểu Bạch cũng rất ăn ý hơi lùi xuống, dù sao hắn ngự không giữa trời bị ảnh hưởng bởi hàn phong so với Triệu Vô Cực càng mạnh hơn.
Mà Triệu Vô Cực cái này người khổng lồ vô cùng nặng nề, muốn thổi bay hắn cũng không phải là một điểm đơn giản gió lốc liền có thể làm được.
Tư Thiên Hải ở trong lốc xoáy, ánh mắt đồng thời nhìn về phía cả hai người, nhanh chóng chọn ra một cái mục tiêu công kích.
Hắn bỗng nhiên vung tay lên, lốc xoáy bỗng nhiên thay đổi phương hướng, hướng về phía Từ Tiểu Bạch lao tới.
Từ Tiểu Bạch bị Tư Thiên Hải nhắm vào, cuồng phong điên cuồng tập kích khiến hắn ngự kiếm cũng không vững.
Cuồng phong hướng hắn áp càng gần, Từ Tiểu Bạch càng khó mà ngự không phi hành, không khí xung quanh của hắn cũng trở nên bạo động, cuồng phong mạnh mẽ thổi qua mặt khiến hắn da mặt cũng trở nên đau đớn.
“khốn kiếp!”
Từ Tiểu Bạch tức giận cầm lấy phi kiếm, một đạo lôi đình kiếm phí ầm ầm nổ tung bắn thẳng về phía hàn phong lốc xoáy.
Nhưng mà Từ Tiểu Bạch phẫn nộ phản kích vẫn là xem nhẹ Tư Thiên Hải ở dưới trạng thái bùng nổ.
Tư Thiên Hải hắn vào Nhiên Huyết đan, hắn bây giờ có được cùng kim đan kì thực lực, mà hắn ngưng tụ ra cái này hàn phong lốc xoáy bên trong không chỉ chứa lạnh thấu xương hàn khí mà còn có cả lít nhít hàng ngàn hàng vạn đao phong.
Liên miên bất tuyệt đao phong cắt chém, cũng không phải một đạo kiếm khí có thể phá vỡ, càng đừng nói hai bên thực lực chênh lệch to lớn.
Bành!
Từ Tiểu Bạch trực tiếp bị hàn phong lốc xoáy đánh bay, phi kiếm thiếu chút nữa liền rời tay mà ra, miệng hắn không nhịn phun ra một ngụm máu tươi.
Triệu Vô Cực thấy cảnh này trong lòng trầm xuống.
Có thể đơn giản như vậy đánh bay Từ Tiểu Bạch, như vậy Tư Thiên Hải lúc này thực lưc quả thật rất mạnh, càng là cái này hàn phong lốc xoáy công thủ kiêm dung khiến hắn không thể như lúc trước đồng dạng tìm được cơ hội liền có thể giây sát đối phương.
Quả thật là một cái đối thủ khó chơi!
Triệu Vô Cực trong lòng nghĩ thầm, ánh mắt nhanh chóng điều tra Tư Thiên Hải thông tin.
Tên: Tư Thiên Hải
Thân phận: Thiên Nguyên Tông nội môn đệ tử
Cảnh giới: trúc cơ kì đỉnh phong
Đặc thù thể chất: không
Võ công: Băng phong Cương thứ quyết
Thần thông:???
Trạng thái: cuồng bạo
Độ thân mật: 0
Ghi chú: thời gian cuồng bạo của hắn là 15 phút, thời gian còn lại 14: 30s.
Nhiên huyết đan đối phương sử dụng không phải là bình thường Nhiên Huyết đan mà là đã dược cải tạo qua Nhiên Huyết đan, nó không chỉ có thể khiến đối phương cuồng bạo mà còn có thể lấy tiêu hao sinh mệnh đại giới bảo toàn người sử dụng đan dược trạng thái chiến đấu đỉnh cao.
Xét thấy đối thủ cường đại vượt qua kí rất nhiều, đề nghị chiến thuật tính rút lui!”
Triệu Vô Cực đọc xong ghi chú lông mày hơi nhíu lại.
Hệ thống trước giờ chưa hề xuất hiện qua đề cử chiến đấu, như vậy bây giờ lại xuất hiện chẳng lẽ là cảm thấy hắn không cách nào có thể chiến thắng đối phương, bởi vậy muốn hắn kéo dài trận chiến đến lúc Tư Thiên Hải dược hiệu thời gian kết thúc, tiến vào suy yếu kì sao?
“ đinh~ theo hệ thống dò xét thấy, Tư Thiên Hải phục dụng loại này Nhiên Huyết Đan là sẽ không có suy yếu kì, nhưng dược lực qua đi, cảnh giới cách biệt không lớn, đối phương lại tổn hao đại lượng sinh khí, tỉ lệ chiến thắng cao tới 90%”
Cái này cũng có thể dò xét ra? Hệ thống càng ngày càng cho lực, càng ngày càng ngưu bức a!
Triệu Vô Cực ánh mắt dư quang nhìn về phía bị đánh bay Từ Tiểu Bạch, hắn trong lòng nhanh suy nghĩ.
Là quyết chiến vẫn là tạm thời rút lui?