“Lâm, cha mẹ ngươi vẫn ở Vân thị phải không?” Tần Y Y nhìn về phía Âu
Dương Lâm đang điều khiển xe hỏi.“Ân, Vân thị là một thành thị phồn hoa, so với một số thành thị khác thì dân cư nhiều hơn một ít, ;úc trước tín hiệu điện thoại còn chưa có đứt, ta có gọi cho ba mẹ một lần, ý của ba
mẹ là chờ quân đội đến cứu viện, hơn nữa hai người bọn họ đều là người
thường, ta cảm thấy có lẽ bọn họ ở trong nhà sẽ an toàn hơn, cũng không
biết quân đội có thể hay không đã mang bọn họ đi chưa.”
Âu Dương
Lâm nói đến đây thì có hơi lo lắng, không biết ba mẹ của hắn hiện tại
như thế nào . Âu Dương Tuyết cũng có hơi sầu lo ngồi ở một bên, nói thật tính tình đại tiểu thư của Âu Dương Tuyết là do ba mẹ sủng ái mà ra,
cho nên Âu Dương Tuyết và ba mẹ cảm tình phi thường sâu, hiện tại ba mẹ
sinh tử không rõ, trong lòng Âu Dương Tuyết cũng rất khổ sở, Tần Y Y thở dài, bây giờ sao còn tin vào quân đội được.
Kỳ thật con đường
phía trước không chỉ thông về căn cứ phía tây, còn có căn cứ phía nam.
Bốn căn cứ lớn tuy dùng đông, tây, nam, bắc làm tên nhưng không phải
nhất định phải ở hẳn phía bắc hay phía nam. Trong đó chỉ có căn cứ phía
tây là gần phía tây nhất, phía tây địa thế bằng phẳng, có thể nói là căn cứ chịu ít thiên tai nhất trong bốn căn cứ khi mạt thế đến, căn cứ phía tây và căn cứ phía nam trước mạt thế chỉ cách nhau có mười ngày , cách
căn cứ phía tây xa nhất là căn cứ phía đông, nhưng cũng chỉ mất một
tháng đi xe.
Nhà của Tần Y Y cách căn cứ phía nam gần nhất, nhưng bởi vì muốn tránh đám người Tô Nhuế nên mới phải đi vòng đường xa, cho
dù như vậy đi đường cũng phải mất hơn hai ngày đường, mà vị trí Vân thị
lại ở trung tâm hai đại căn cứ nhưng thiên hướng về căn cứ phía nam
nhiều hơn, trước mạt thế Vân thị ở trong quản hạt của căn cứ phía nam,
cho nên nếu đi cứu viện thì sẽ là quân đội của căn cứ phía nam, tuy
nhiên Tần Y Y biết quân đội sẽ không đến Vân thị.
Chính quyền của căn cứ phía nam tương đối phức tạp, bởi vì căn cứ phía nam có vật tư
tương đối sung túc, thiết bị cũng là tốt nhất, cho nên mạt thế đến, mọi
người đều tìm cách đến căn cứ phía nam, quân đội và chính phủ đấu tranh
rất kịch liệt, cho dù cứu viện cũng sẽ không lựa chọn Vân thị, so với
các thành thị khác không chỉ xa, dân cư bên trong lại rất nhiều, tang
thi khẳng định không ít, cho nên khi chưa củng cố quyền lợi thì sẽ không có ai đến đây cứu viện, nhớ được trong sách nói bọn Tô Nhuế đến cứu cha mẹ Âu Dương cũng phải qua một tháng sau khi mạt thế đến, khi đó bọn họ
đã năm ngày không có cơm ăn, chỉ có thể uống nước.
Tuy vợ chồng
hai người có y thuật rất cao nhưng lại không thích nổi tiếng, rất nhiều
thứ đều không phải họ nói, nên quốc gia cũng không biết đến hai người
họ, mãi cho đến khi họ đến căn cứ phía nam tạo ra huyết thanh kháng độc, địa vị hai người mới được nâng lên, Tô Nhuế cũng được không ít lợi ích
Một đời này Tần Y Y mặc kệ là xuất phát từ tư tâm hay là vì họ là ba mẹ của Âu Dương Lâm và Âu Dương Tuyết đều sẽ đi đón hai vợ chồng Âu Dương. Mạt thế đến làm thời tiết thay đổi thất thường, độ nóng gia tăng, làm cho
người ta không chịu nổi, mặt trời ở trên không trung nướng đỏ mặt đất,
ngay cả thực vật ở hai bên đường không bị nhiễm độc cũng héo rũ, cảnh
tượng thật hoang tàn, suy bại.
Một đường đi này đều là đường quốc lộ, có thể thấy rất nhiều chiếc xe đỗ ở bên đường, trên thân xe tràn
đầy máu tươi, thỉnh thoảng còn có màu trắng của óc người ( edit cảnh này mà thấy ghê quá), nhóm tang thi làn da xanh đen đang ngồi thưởng thức
máu thịt tươi sống, hương vị máu tươi làm chúng phát cuồng, răng nanh
màu đen đang từ từ xé nát thân thể người chết, Âu Dương Tuyết nhìn thấy
cảnh tượng như vậy thì sắc mặt xanh lét, răng nanh không không tự chủ
được đánh vào nhau, tuy nàng cũng đã giết một số tang thi nhưng chưa bao giờ nhìn thấy cảnh tượng đáng sợ như vậy, cho dù là Tần Y Y nhìn thấy
cảnh tượng như vậy cũng rất không thoải mái, cau mày dùng tên nước bắn
chết không ít tang thi đang xúm lại bên xe.
Đội ngũ của Tống Diễm đang ra sức chiến đấu với nhóm tang thi, bởi vì thể lực chỉnh thể không khác nhau là mấy nên phối hợp rất ăn ý, cho nên cho dù có số lượng lớn
tang thi nhưng cũng có thể ứng phó được.“Trương Dũng cẩn thận!” Lí Lượng nhìn thấy tang thi tập kích từ phía sau Trương Dũng thì sốt ruột trong
lòng, lại không thể tạo ra cánh tay nữa để cứu, Trương Dũng cũng cảm
nhận được nguy hiểm ở phía sau, nhưng muốn tránh cũng không còn kịp rồi, cũng không biết mình vận khí tốt hay xấu, vừa mới kích phát mộc hệ dị
năng giải quyết lại giải quyết được nan đề thủy hệ dị năng nhưng lại đem đến một tang thi cấp hai, nhìn tình huống thì có lẽ là kim hệ , thân
thủ cũng rất linh hoạt, cho nên Trương Dũng hiện tại không có biện pháp
nào có thể tránh được công kích của tang thi phía sau.
Ngay tại
thời điểm Trương Dũng tuyệt vọng, một con rắn lửa nháy mắt bao trùm tang thi ở phía sau Trương Dũng, tang thi còn chưa kịp tru lên thì đã biến
thành tro tàn, chỉ để lại một viên tinh thạch màu xanh, con tang thi này hẳn là hệ phong, cho nên mới có thể vậy công Trương Dũng, không đợi
Trương Dũng phục hồi lại tinh thần, con tang thi cấp hai kim hệ đang
chiến đấu với hắn cũng đã bị lửa thiêu chết, Trương Dũng giương mắt thì
nhìn thấy lão đại siêu cấp mặt lạnh.
Dọc đường đi lão đại rất ít
khi ra tay, nhưng thực lực của lão đại vẫn không thể khinh thường, lão
đại muốn cho các anh em tự rèn luyện, cảm thấy mình làm lão đại thất
vọng nên Trương Dũng ra sức chém giết tang thi, dị năng và đao trong tay ra sức phối hợp, từ đầu có hơi không quen nhưng từ từ thành thạo, nhìn
Trương Dũng liều mạng Hoắc Lăng Hạo cười khổ lại là một đứa nhỏ bị lão
đại kích thích, Nhớ tới chuyện mà trước đây hắn gặp phải, Hoắc Lăng Hạo
cảm thấy chuyện này không là gì.
Mấy người sống sót đi theo nhìn
thấy thực lực của Tống Diễm nghĩ mà sợ, mấy người đi phía sau một nửa
mừng một nửa lo, vui là đi theo người đó thì sinh mệnh được đảm bảo còn
lo là người lợi hại như vậy có thể bảo vệ mình sao?
Tần Y Y nhìn
thấy hỏa hệ dị năng của Tống Diễm thì biết không chỉ có như thế, vừa ra
tay đã nhẹ nhàng giết chết một tang thi cấp hai thì thực lực ít nhất
cũng phải cấp ba, nhưng lnhìn là biết Tống Diễm còn bảo lưu thực lực, dị năng không phải cấp bốn thì cũng là cấp ba cao cấp, Tần Y Y không khỏi
nghĩ Tống Diễm lại là đại boss của cuốn sách, dị năng thăng cấp không
biết nhanh hơn nữ chủ biết bao nhiêu lần. Nhưng tại sao có một người như vậy lại không được nhắc tới trong sách? Tần Y Y có hơi nghi ngờ, động
tác trong tay lại không có ngừng, tên nước hướng mười con tang thi bắn
qua, bởi vì trong tên nước Tần Y Y có cho một số linh tuyền, cho nên
trên chiến trường liền phát sinh hiện tượng kì quái. Thủy hệ luôn luôn
không có lực sát thương lại trở thành lợi khí, nhìn nhóm tang thi bị tên nước bắn trúng đều ngã xuống đất kêu rên, hơn nữa độ chuẩn xác khi bắn
của Tần Y Y phi thường cao , mỗi một mũi tên đều bắn vỡ đầu, tinh thạch
rơi xuống mặt đất đều bị Tần Y Y dùng roi nước cuốn vào trong túi, làm
cho nhóm người muốn hôi của đều không được.
Vương Tuyết Mạn nhìn
động tác của Tần Y Y, trong lòng bực mình nên luôn sử dụng thủy hệ dị
năng, cho nên rất nhanh cảm thấy dị năng sắp cạn kiệt, sắc mặt càng tái
nhợt, nàng không rõ cùng là thủy hệ dị năng tại sao của Tần Y Y lại lợi
hại như vậy, dị năng của mình ngoại trừ dùng để lấy nước thì không làm
gì được, mặc dù hiện nay thiếu nước thì dị năng của mình rất được tôn
sùng, nhưng trong chiến đấu thủy hệ dị năng chỉ là cái gân gà, chẳng lẽ
là bởi vì dị năng của Tần Y Y có cấp bậc cao hơn, nghĩ như vậy Vương
Tuyết Mạn trong lòng càng thêm tức giận, lúc trước cái gì Tần Y Y cũng
hơn mình, bây giờ cấp bậc dị năng cư nhiên so với mình cao hơn, cũng
không biết Tần Y Y dẫm phải vận cứt chó gì.
Thạch Nghị nhìn Tần Y Y thoải mái nghênh chiến, trong mắt có một tia si mê, Tần Y Y vốn bộ
dạng so với hai nữ nhân bên người xinh đẹp hơn, hơn nữa thủy hệ dị năng
còn rất lợi hại, nếu có thể trở thành nữ nhân của hắn, ngày sau sẽ trở
thành trợ lực của hắn, Thạch Nghị bên này nghĩ trong lòng cũng có chút ý tưởng, thân thể thậm chí theo bản năng có chút phản ứng, cảm giác phản
ứng cơ thể của mình, Thạch Nghị khẽ cười một tiếng, cho dù có nam nhân
có năng lực lợi hại thì như thế nào, hắn cũng không thể luôn ở bên người Tần Y Y đi, nghĩ như vậy Thạch Nghị trong lòng ý tưởng độc ác, ý tưởng
này làm hắn cảm thấy rất hạnh phúc.