Phó Kim Phong chót lọt rời đi, đám người bên kia đương nhiên sẽ không tìm được ma tu, nhưng bởi vì số lượng người nằm trong đối tượng khả nghi quá đông, thời điểm bọn họ nhận ra khoang vùng nhầm người đã là một tháng sau... chỉ trong một tháng. Phó Kim Phong ở bên kia đã đạt đến Nguyên Anh hậu kì, tốc độ tu luyện này, chỉ có thể là người tu ma mà thôi!
Thế nhưng đám đệ tử môn phái nhỏ vốn là ếch ngồi đáy giếng, tông chủ bọn họ tu i tăng nhanh, bọn họ đều nghĩ là do tông chủ gặp được kì ngộ trong bí cảnh mà thôi!
Người có cái não đủ rộng để nghi ngờ Phó Kim Phong, lại chỉ có Nhiễm Thanh Vân - một kẻ ngay từ đầu đã gắn cái mác hiền lành chính nghĩa cho lò sưởi của mình.
Thế nhưng không rõ đám người bên ngoài kia nghe được tin từ đâu, biết được việc tốc độ tu luyện của Phó Kim Phong nhanh bất thường, bọn họ liền cho người tìm đến môn phái, cẩn trọng điều tra ngầm dưới danh nghĩa các môn phái hàng năm đều tổ chức những buổi thăm quan học hỏi lẫn nhau. Tên chuyên ngành là thính giảng.
Thính giảng năm nay, lựa chọn môn phải nhỏ của Phó Kim Phong làm nơi tổ chức, cho dù Phó Kim Phong không nguyện ý từ chối, đám người cũng nhất quyết phải tới bằng được.
Phó Kim Phong không thể từ chối quá gay gắt, như thế sẽ càng dễ bị nghi ngờ, cuối cùng đành gật đầu đồng ý.
“ Tại sao tông chủ lại muốn tổ chức ở cái môn phái quỷ quái này chứ?”
“ Ta cũng không hiểu, nơi này, ngay cả chỗ ngủ còn không đủ dùng...”
“ Mọi người đừng bán tán nữa, tông chủ đã quyết định cốt có ý của ngài ấy, đừng có ở đây đoán già đoán non.”
“ Biết rồi, Kim sư huynh.”
Đám môn hộ trong lúc dựng nhà gỗ nhỏ ở tạm không khỏi bức xúc trước quyết định của tông chủ bọn họ mà lên tiếng thắc mắc mấy câu cũng may, bọn họ đương nhiên biết nói chủ đề này ở nơi đây không phù hợp, sau khi bị nhắc nhờ liền im bặt, tập trung vào việc chặt gỗ dựng nhà.
Đám người môn phái khác không nguyện ý, đám người thuộc môn phái nhỏ của Phó Kim Phong lại cực kì cao hứng, đặc biệt là Lại Lợi.
Đùa gì chứ! Có cơ hội tổ chức thính giảng, vậy tức là chỗ đứng của môn phái bọn họ đã cao lên rồi!
Sớm thôi, môn phái của bọn họ đã có thể bắt đầu leo top.
“ Nhắc mới nhớ, Nhiễm sư huynh đâu rồi nhỉ?”
“ Thanh Vân sao? Đệ ấy đang tiếp đãi mấy vị cô nương môn phái hàng xóm đó mà!”
Nhiễm Thanh Vân bị một đám nữ nhân bâu quanh:“...”
Tên khốn nào để xuất tổ chức thính giảng ở đây, chui ra ông đây chém chết người! Cũng chỉ là ngoại hình xuất xắc một chút, không ngờ chỉ bởi vì vậy đã đem đến cho y không ít rắc rối.
Nữ nhân kiếm tu ở nơi này đều không có liêm sỉ như vậy ư?
“ Nhiễm sư huynh, huynh có phải tu sĩ trúc cơ thi đấu vừa rồi dành được cờ không?”
“ Không phải.” Nhiễm Thanh Vân cực kì hối hận! Khi đó não bị úng nước rồi mới đoạt lấy cái cờ chết tiệt đó, không những không rỗ được lò sưởi vui vẻ, hiện tại còn là cái cớ để đám nữ nhân này bám theo.
“ Nhiễm sư huynh đừng giấu nữa, chúng tôi đều biết cả rồi.”
“ Đúng đó, Thanh Vân sư huynh, huynh có thể tiết lộ cho chúng tôi chút kinh nghiệm không?”
“ Tôi không có gì để nói.” Nhiễm Thanh Vân lạnh mặt rời khỏi vòng vây của đám nữ nhân, khó khăn lắm mới chạy về được phòng nhỏ.
“ Về rồi?” Phó Kim Phong đang ngồi thiền trên giường trúc, thấy Nhiễm Thanh Vân trở lại, chậm rãi mở miệng.
“ Về rồi, sư tôn đã ăn gì chưa?” Nhiễm Thanh Vân nhìn thấy lò sưởi, bao nhiêu phiền muộn bên ngoài đều bị đánh bay, tâm trạng tốt lên không ít.
“ Không cần.”
“ Sao có thể không cần, đây là bánh quế hoa, con đặc biệt xuống núi mua về cho người đó.”
Sau một tháng tìm hiểu, Nhiễm Thanh Vân phát hiện ra lò sưởi trong thế giới này mặc dù bên ngoài lạnh nhạt nhưng nội tâm cũng rất phong phú, đặc biệt thích tự bổ não, còn thích ăn đồ ngọt nữa.
“ Đặc biệt xuống núi mua bánh hoa quế cho ta? Còn không phải do dẫn tiểu cô nương nhà người ta xuống núi chơi, tiện đường mua về hay sao?”
Ví dụ như hiện tại... Lò sưởi sẽ một mặt lạnh nhạt hướng ta nói ra mấy lời ghen tuông kì quái, mặc dù như vậy có thể khẳng định lò sưởi để ý đến ta, nhưng lò sưởi một khi đã giận dỗi thì sẽ giận rất lâu, còn không cho ta cơ hội giải thích.
Tỷ dụ như... hiện tại!
Nhiễm Thanh Vân bị Phóng Kim Phong đuổi khỏi phòng, phóng tầm mắt ra phía xa, đáy lòng thở dài thườn thượt.
Đợi lò sưởi ăn xong bánh hoa quế, buổi tối mua bánh hoa mai dỗ người vậy.
“ Nhiễm sư huynh, sư phụ ở bên trong sao?”
“ Ừ.”
“ Đệ tới đưa đồ mới cho sư tôn.”
“ Cứ để ta đưa cho.”
“ Vậy được ạ.” Tiểu môn đệ đưa túi càn khôn cho Nhiễm Thanh Vân, nhanh nhẹn rời đi.
Nhiễm Thanh Vân tùy tiện mang theo túi càn khôn, gõ cửa.
“ Lại chuyện gì nữa?” Chất giọng lười biếng chất vấn vọng ra từ bên trong.
Không cần tận mắt nhìn thấy, Nhiễm Thanh Vân cũng có thể tưởng tượng được bộ dạng hiện tại của lò sưởi nhà mình như thế nào.