Ngày hôm sau.
Nhìn thấy Vu Mã Quân hớn hở vui sướng, Phong Cẩn đột nhiên nói: “E là chúng ta ở Hà Gian không được nổi hai ngày nữa.”
Vu Mã Quân ngẩn ra, không hiểu tại sao Phong Cẩn lại đoán ra được dự định trong lòng hắn ta.
Thực ra cũng chẳng có gì khó.
Vu Mã Quân đến Hà Gian là để lung lạc lôi kéo sự ủng hộ của thế gia, bây giờ đã đạt được sự “ủng hộ” của Liễu Xa rồi, những nhà khác không cần sốt ruột. So với việc tiếp tục ở lại Hà Gian, thì không bằng đến Lang Nha thăm hỏi Vương thị.
“Vẫn xin Tứ lang quân thư thả cho một ngày, Cần muốn nói lời từ biệt với Lan Đình, hẹn cậu ấy khi nào đến Lang Nha thì lại gặp nhau.”
Vu Mã Quân đương nhiên là đồng ý.
Trong lòng hắn ta đã coi Liễu Xa là cha vợ, vậy thì Khương Bồng Cơ đương nhiên là anh vợ của hắn ta. Phong Cẩn lại là “cánh tay phải” của hắn ta, giúp hắn ta giữ được mối quan hệ tốt với anh vợ chỉ có lợi chứ không có hại.
Hàn Úc và Phong Cẩn nhìn thấy tất cả sự biến đổi tâm tình của Vu Mã Quân, trong lòng đều thấy khinh thường.
Ngu không đáng sợ, đã ngu mà lại không có mắt mới đáng sợ.
Vu Mã Quân coi Phong Cẩn thành phụ tá của mình, giọng điệu cứ như sai khiến thuộc hạ, thật đúng là hoang đường đến mức buồn cười.
Vu Mã Quân có tài đức gì mà có thể khiến Phong Cẩn thần phục?
Nhưng mà cả hai người đều không nói ra, cùng nhau ra ngoài.
Một người định đến từ biệt với người bạn mới quen, còn một người muốn xem xem “Liễu Lan Đình” là người như thế nào.
Lần này bọn họ may mắn, Khương Bồng Cơ vẫn chưa ra ngoài chạy loạn khắp nơi. Nếu bọn họ đến muộn tí nữa thì chắc cô đã ra ngoài rồi.
Hàn Úc vừa bước xuống xe ngựa liền nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đang đứng cạnh Phong Cẩn, hai người trò chuyện với nhau rất vui vẻ.
Hàn Úc: “…”
Ánh mắt của cậu ta vô thức nhìn xuống dưới chân Khương Bồng Cơ, trong đầu hiện lên cảnh tượng ngày hôm qua.
Khương Bồng Cơ đã sớm phát hiện ra Hàn Úc từ khi cậu ta nhìn cô.
Không phải là vì cô tai thính mắt tinh, mà là đám khán giả xem livestream quá nhiệt tình.
[Nông Phu Sơn Tuyền Có Hơi Lạ]: Ý ý ý... bạn thiếu niên xinh trai hôm qua kìa, tôi xem vid thu lại của ngày hôm qua đã cảm thấy tiếc tiếc rồi, không ngờ hôm nay lại gặp được người thật này! Kích động quớ, tôi muốn bắt tay với cậu ấy, chắc chắn là tay cậu ấy rất mềm mại.
[Hoa Bỉ Ngạn Nở]: Không vui!!! Streamer ơi, bác cho em một cảnh cận mặt của bạn xinh trai kia đi, cận mặt luôn ý, em chụp màn hình lại treo lên tường.
Người ta còn chưa chết đâu, thế mà đã định treo người ta lên tường rồi.
Khương Bồng Cơ nhìn thấy bình luận này, âm thầm liếc sang Hàn Úc, liền phát hiện cậu ta đang nhìn chân mình.
[Phi Sương Điểm Mực]: Tui là mem mới, nghe nói Streamer chỉ cần liếc một cái là có thể nhìn ra người ta đang mặc quần lót màu gì. Vậy… Streamer có biết “kích thước” của bạn xinh trai này là bao nhiêu không? Số đo ba vòng nữa? Tui thấy ngón tay của cậu ta rất đẹp, nếu để đánh piano thì đúng là tuyệt vời.
Khương Bồng Cơ nhìn thấy bình luận này suýt nữa bật cười.
Đối phương không nhắc thì cô cũng suýt quên.
[Streamer V]: Cậu bạn này quả thật rất xinh xắn dễ nhìn, nhưng nếu mọi người tưởng tượng ra cảnh cậu ta cởi quần ngồi trong toilet, hoặc đang bị táo bón, có lẽ sẽ không cảm thấy tiên khí dạt dào thế này nữa đâu, cậu bạn này gần đây đang nóng trong người, có khi táo thật rồi.
Quần chúng xem livestream: “…”
Phá sóng người khác hưởng thụ cái đẹp, Khương Bồng Cơ cảm thấy rất vui vẻ.
[Streamer V]: Còn về phần kích thước, tôi cảm thấy chỉ có cô gái đã từng sử dụng rồi mới có quyền phát biểu. Tuổi tác của cậu ta không lớn nhưng đã hiểu chuyện nam nữ. Bên cạnh cậu ta có hai tiểu thiếp ấm giường. Tác phong không loạn, nhưng với tiêu chuẩn ở thế giới mọi người thì cũng không được tính là sạch.
Khương Bồng Cơ xốc hết cả gốc gác của Hàn Úc lên trước mặt khán giả. Bọn họ thấy Hàn Úc liền có cảm giác đây là một thiếu niên xinh đẹp dạt dào tiên khí, nhưng nhìn thấy bình luận của Streamer xong, tự nhiên lại cảm thấy đau cả mắt… Streamer, bác có cần tàn nhẫn như thế không?
[Tịch Nhan]: Cứ nghĩ đến cảnh bạn xinh trai nhăn nhó mặt ngồi chổm hỗm trên bệ xí, bạn cảm thấy… thật đau mắt…
[Nông Phu Sơn Tuyền Có Hơi Lạ]: Đau mắt +1
Xem ra Phong Cẩn có quen biết Hàn Úc, thế này thì không thể trêu chọc vô lễ được.
Phong Cẩn để ý thấy bầu không khí kì lạ giữa Hàn Úc và Khương Bồng Cơ, trong lòng nảy ra một suy đoán.
“Chẳng lẽ hai người đã từng gặp nhau rồi?”
Khương Bồng Cơ cười ha ha, gặp rồi, mà đâu chỉ có gặp thôi không đâu?
Hàn Úc cười cười, đời người ở đâu mà chẳng gặp được nhau?
“Hôm qua trước khi Úc vào thành, từng có duyên gặp Liễu lang quân một lần, trò chuyện với nhau được đôi câu.”
Phong Cẩn vui mừng: “Hóa ra là vậy, đây chính là duyên phận.”
Khương Bồng Cơ lại cười ha ha, là nghiệt duyên!
Nhưng mà cuộc sống luôn đầy rẫy những bất ngờ, ví dụ như lúc Phong Cẩn giới thiệu tên tự của Hàn Úc là Văn Bân. Khương Bồng Cơ liền im lặng một cách kì dị, đôi mắt cong cong nhìn chằm chằm vào Hàn Úc, dường như đang muốn xuyên qua tầng tầng lớp lớp quần áo nhìn thấu đối phương.
Hàn Úc vô thức lùi lại một bước, có hơi miễn cưỡng nói: “Liễu lang quân, chẳng lẽ dáng vẻ của Úc không được chỉnh tề?”
“Không, rất chỉnh tề.” Khương Bồng Cơ lại nói tiếp, “Văn Bân có quen ai tên là Trình Hữu Mặc không?”
Khương Bồng Cơ chưa từng nghĩ đến đối tượng phụ thân đề cử ở rể hôm trước giờ lại sống sờ sờ xuất hiện trước mặt cô.
Quả thật là duyên phận!!!
Hàn Úc nghi ngờ hỏi ngược lại: “Liễu lang quân đã từng nghe về Hữu Mặc?”
Khương Bồng Cơ không đáp mà hỏi ngược lại: “Vậy thì cũng có người tên là Vệ Tử Hiếu đúng không?”
Lúc này Hàn Úc mới phát hiện ra có cái gì đó lạ lạ trong giọng điệu của Khương Bồng Cơ.
“Liễu lang quân chưa từng nghe đến bọn họ, vậy tạo sao lang quân lại biết hai người đó?”
“Ta đã từng mơ gặp được tiên cảnh dao trì, có vị trích tiên xinh đẹp đang tắm gội dâng hương. Vốn đang định đến gần hỏi thăm nhưng lại nghe thấy có người gọi cô ấy là Tử Hiếu... mỹ nhân trả lời người kia, gọi người đó là Hữu Mặc. Nghe giọng nói ta mới biết tiên tử đó là nam…”
Khương Bồng Cơ tả rất sinh động, cứ như thể cô từng nằm mơ như thế thật, khiến cho cả Phong Cẩn lẫn Hàn Úc đều ngây ra.
Nhưng đám khán giả còn lâu mới tin, bọn họ biết thừa đức hạnh của Khương Bồng Cơ ác liệt cỡ nào, không dễ mắc lừa đâu.
[Liên Minh Tài Xế Già]: Đau lòng cho bạn Phong Cẩn và bạn Hàn Úc đang ngẩn tò te, cả hai đều bị Streamer dắt mũi.
[Nông Phu Sơn Tuyền Có Hơi Lạ]: Đau lòng +1, có ai gọi bạn mình mà lôi cả tên lẫn họ ra gọi không…
Những gì Khương Bồng Cơ nói sơ hở ở chỗ là cô đã nói ra chính xác họ của Trình Hữu Mặc và Vệ Tử Hiếu.
Trong mơ biết được tên của bọn họ thì có thể, nhưng bạn bè đâu ai gọi nhau bằng cả họ cả tên được?
Cho nên, có thể biết được tên nhưng họ thì không.
Đương nhiên, vẫn còn một sơ hở khác.