Hệ Thống! Mau Mau Hiện Thân!

Chương 185: Chương 185




Cô bước tới giữa đám đông những kẻ đang chĩa vũ khí tới Nĩ Nĩ một tay ôm lấy eo hắn, một tay vuốt khuân mặt đẹp đẽ của hắn mỉm cười.

- “Tiểu Nĩ Nĩ, ta về với ngươi rồi đây! Thế nào? Nhớ ta chứ?”

Nĩ Nĩ nắm lấy tay đang vuốt ve khuân mặt mình hôn lên.

- “Mới đi có một chút mà đã nhớ ta rồi sao?”

Hai người giọng ngả ngớn coi thường chốn tiên gia tới cùng cực. Cô hôn gió Nĩ Nĩ một cái rồi xoay người nhìn đám tiên gia tặc lưỡi.

- “Ầy gù! Hôm nay chúng ta cùng quậy tới bến nào bảo bối lớn!”

Cô đem thanh kiếm cực phẩm của mình rút ra rồi hôn lên thanh kiếm.

- “Hey bảo bối, cùng ta lâm trận nào!”

Nói xong cô liền xông lên đánh trước.

Độc Nhược Khắc cùng Độc Minh Lang cũng nhảy tới giữa giúp cô cản lại một số tên. Cô thấy vậy cũng mặc bọn hắn, cùng Nĩ Nĩ đánh không chừa một ai, cả thiên đình bỗng chốc náo loạn, Thiên đế huy động Thiên Binh thiên tướng tới muốn ỷ đông hiếp yếu. Thấy quá đông cô ôm Nĩ Nĩ nhanh chóng bẻ cong không gian xuống ma giới. Độc Minh Lang ở gần nhanh chóng trước khi cổng hoàn toàn đóng liền theo đuôi cô.

Tới Ma giới cô thả Nĩ Nĩ ra lần này tới lượt Nĩ Nĩ ôm lấy eo cô dụi dụi.

- “Bảo bối lớn người ta còn đánh chưa đã đâu!”

Cô cười bẹo má hắn.

- “Ngoan, chúng ta về chuẩn bị lại binh khí! Sau đó cùng bọn chúng một trận sống chết! Trên đó bọn chúng chó cậy gần nhà, ỷ đông hiếp yếu chúng ta có ít người sẽ bị thiệt hại!”

Cô nhận lấy tách trà Nĩ Nĩ đem qua nhấp một ngụm yên lặng ngồi xuống ghế. Độc Minh Lang theo sau cuối cùng cũng tới được nơi đó.

- “A Nhan nàng nghe ta nói!”

Nghe vậy cô quay qua cái đuôi kia mỉm cười.

- “Gọi ta ma nữ! Hoặc đọa thần, gọi tên thứ lỗi ta không nghe!”

- “A Nhan, việc đó ta thật lòng không muốn đâm nàng! Khi đó ta bị kẻ dùng thuật rối gỗ điều khiển!”

Nghe tới vậy cô cũng không quan tâm lắm nhìn qua hắn nhướng mày.

- “Rồi?”

- “Nàng...thật sự không quan tâm ta nữa rồi sao? Chúng ta đã cùng nhau đi qua 5 thế giới. Cùng hẹn với nhau 1 đời một kiếp, cùng nhau hẹn thề bao việc không lẽ nàng cũng quên rồi?”

- “Thật đáng tiếc, ta đã từng cho ngươi một cơ hội, chỉ cần ngươi nói nàng ta là ai, chỉ cần ngươi nói ngươi đã hẹn thề gì với nàng ta ta sẽ bỏ qua tất cả. Nhưng ngươi một lời cũng không nói. Ngươi bảo vệ nàng ta trong hôn lễ của chúng ta. Ngươi nói ta làm sao tha thứ cho ngươi đây? Đúng thật ngươi trước kia hi sinh rất nhiều vì ta nhưng ngày hôm đó khi ngươi đâm ta một kiếm ngươi thậm chí còn không kháng cự lại thuật rối gỗ đấy. Ngươi cũng có hệ thống, ngươi có thể bị điều khiển một cách dễ dàng như vậy sao? Qua bao thế giới ta đã chẳng còn bí mật gì với ngươi nhưng ngươi không phải vẫn còn quá nhiều điều giấu ta? Ngươi có thể hiểu ta nhưng ta chưa bao giờ hiểu ngươi cả. Ta thật lòng nhớ tới những ngày bình yên bên ngươi cùng ngắm ánh trăng cái tình cảm toàn tâm toàn ý muốn ở bên ngươi ấy...tới giờ ta vẫn nhớ. Ngươi biết không...ta luôn muốn mình mạnh mẽ hơn vì như vậy có thể bảo vệ ngươi. Ta khi tới không gian khi biết thế giới sau sẽ gặp ngươi không chậm trễ liền rời đi. Ta sau khi quên ngươi nhưng trong tâm ta vẫn luôn có ngươi. Ta vẫn luôn khắc ghi ngươi trong tim để rồi vượt qua đau đớn nhớ lại ngươi, ta muốn nói ta nhớ lại rồi, có thể cùng ngươi thực hiện hẹn ước. Nhưng ngày đó chính ngươi đã đâm nát nó. Lần đầu tiên ta tự hỏi ngươi thật lòng yêu ta sao!”

- “Ta...”

Độc Minh Lang ngập ngừng nhìn cô. Thấy vậy cô nhếch môi cười nhìn qua Nĩ Nĩ.

- “Nĩ Nĩ ngươi có yêu ta không?”

- “Đương nhiên rồi bảo bối! Ta yêu nàng hơn tất cả!”

- “Ta muốn làm bá chủ ma giới. Ngươi có sẵn lòng nhường ngôi?”

- “Giang sơn này ta giữ chắc chờ người tới nhận!”

- “Ngươi có nữ nhân nào có quan hệ mờ ám?”

- “Ta chỉ có mình nàng là mờ ám! Còn lại toàn bộ thuộc hạ của ta đều là nam nhân! Tuyệt không có nữ nhân khác bên cạnh!”

- “Ngươi có gì giấu ta chứ?”

- “Ta có, nếu nàng muốn nghe ta sẵn lòng kể toàn bộ!”

Nói rồi Nĩ Nĩ liếc qua Độc Minh Lang một mặt đã tái xanhn

- “Ta...”

Độc Minh Lang vội chặn lời của cô, hắn không muốn để sự việc bại lộ hoàn toàn. Hắn không muốn cô...hắn không muốn cô nhớ lại. Nếu không hắn sẽ không thể hoàn thành việc dở dang, không thể cứu sống người đó.

- “Tuy ta không thể kể ra nhưng ta nhất định sau này sẽ cho nàng câu trả lời thích hợp! Hơn nữa ta có thể chọn nàng ta nhưng ta nguyện chết cùng nàng!”

Cô phất tay nhìn hắn.

- “Ta không cần một kẻ chết cùng ta! Ta chỉ cần một nam nhân toàn tâm toàn ý yêu ta.”

*Ký chủ, cô náo loạn đủ chưa? Cô cứ với đà này tôi bắt buộc phải trừng phạt cô đấy! Bên trên đang gửi thư khiếu nại tôi kìa!*

*Đó là ngươi tự chuốc lấy! Trước kia ta nói, gây thù với ta không phải chuyện tốt đâu!*

*Đại ca! Tôi với cô thù oán tính sau được không? Có chết cô cũng phải hoàn thành nhiệm vụ chứ!

Độ thiện cảm của Độc Minh Lang mới đang ở 99% thôi! Còn 1% nữa! Thì thà cô tha thứ cho hắn, hai người tới với nhau rồi cùng đứng đầu tam giới không phải happy rồi sao? Có cần loạn tới mức này không?*

*Cả thế giới đã cho rằng ta sai giờ ta mà nhận thua thì chỉ có nước chết làm quái gì có chuyện happy? Hơn nữa bé yêu của ta bây giờ là Nĩ Nĩ rồi!*

Hệ thống nghe vậy ném kịch bản trong tay xuống hai mắt tuôn hàng huyết lệ. Cuộc đời này của hắn coi như xong rồi!

Cô nhìn qua Nĩ Nĩ vẫn luôn chăm chú nhìn mình khẽ tóm cổ áo hắn hôn lên môi hắn trước mặt Độc Minh Lang. Thấy vậy Độc Minh Lang hai mắt hóa đỏ. Hệ thống trong lòng gào thét.

*Mẹ nó! Vậy là tâm ma của tên đó không khống chế được nữa rồi! Nam phụ hắc hóa, nam chính bị ma khí của cô làm sản sinh ra tâm ma ngày ngày đau khổ hạ tâm ma, nữ chính thì lang thang đầu đường xó chợ đánh nhau với lũ yêu quái không có sự trợ lực của nam chính bàn tay vàng bị suy yếu cũng sắp không xong rồi. Thế giới này xong rồi, xong rồi. Hệ thống ta đây coi như xong rồi! Chỉ mong thiên đạo bị mù bỏ qua chuyện này!*

Hệ thống tự gào trong không gian.

*roẹt* Độc Minh Lang rút ra thanh khiếm tiến tới muốn đâm chết Nĩ Nĩ liền bị cô dễ dàng ngăn lại.

- “Thế nào? Giết ta chưa đủ giờ còn muốn giết cả bảo bối của ta!”

- “Nàng hết yêu ta rồi sao?”

Nghe câu hỏi của hắn cô nhếch môi cười.

- “Câu đó là ta nói với ngươi trước mới phải! Ngươi đã làm ta thất vọng 1 lần, con người ta rất kỳ lạ. Chỉ cần ngươi làm ta thất vọng 1 lần, ta tuyệt đối không có thể nào cho trái tim tin tưởng yêu thương ngươi lần 2!”

Nghe vậy Độc Minh Lang khẽ nhếch môi.

- “Hắn ta giấu nàng nhiều chuyện hơn ta rất nhiều. Nàng không bao giờ hiểu được ai mới là người yêu nàng bằng cả tâm can đâu! Là ta, ta mới là người yêu nàng hơn hắn! Ta vì nàng làm bao nhiêu việc, ta mới đâm nàng một nhát mà giờ nàng trở mặt với ta sao?”

Nghe vậy bỗng cô bật cười.

- “Vậy ngươi muốn đâm ta bao nhiêu nhát nữa đây?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.