Hệ Thống! Mau Mau Hiện Thân!

Chương 189: Chương 189




Thiên đế thấy vậy tức giận đem thêm quân tới đàn áp cô. Cô cũng chẳng sợ, chia một nhóm bảo vệ bách tính cô đã đuổi tới cạnh A Lam. Nhìn A Lam đã có chút chật vật cô quay quay thanh kiếm cười.

- “Sao rồi? Không chạy nữa sao?”

A Lam đem cánh tay bị cô chém đang chảy máu lui ra sau, cô thấy vậy cũng lười biếng nhìn ả.

- “Ngươi đừng có ép ta tới đường cùng! Ta là người được định hôn cùng Độc Nhược Khắc ngươi đừng hòng chạm tới ta!”

Cô nhếch môi cười.

- “Ngươi cùng hắn có định hôn liên hệ gì với ta đâu? Đánh ngươi thì ta cứ đánh thôi!”

Cô nhếch môi cười, ả chạy tới ôm lấy ống tay áo của Độc Nhược Khắc. Độc Nhược Khắc vừa đẩy bốn tên thiên binh ra liền bị người ôm ống tay áo, hắn quay lại liền thấy nữ nhân mình có chút chán ghét liền thẳng tay ẩn ra.

- “Ta với ngươi từ khi nào có định hôn?”

Ả nghe vậy hai hàng nước mắt lã chã chực rơi.

- “Chàng quên ta rồi sao? Chúng ta từng có ước hẹn bên nhau tới thiên hoang địa lão!”

Nghe vậy cô cười lạnh.

- “A Lam đại tiên cũng thật thích hẹn thề đi? Hơn nữa là hẹn thề cùng hai vị huynh đệ! Chậc! Ta thật không tin nổi!”

Cô khẽ cười đưa tay che mặt ngả ngớn.

- “Không có!”

A Lam hét lên nhìn qua Độc Nhược Khắc lạnh nhạt nhìn mình tâm như chết đi một đoạn. Trước kia hắn chưa từng dùng ánh mắt ấy nhìn ả! Tại sao lại vì nữ nhân đó mà như vậy chứ? Trước kia ả và hắn không phải rất hạnh phúc sao?

Chuyện sốc lần 2 truyền đi, quần chúng đã ngưng đánh nhau hơn phân nửa đều ngồi hóng chuyện ăn dưa.

Ngay cả thiên binh cũng dần chán đem vũ khí cất đi. Nội bộ lục đục tiên giới cũng dần bị bôi đen hơn khiến bọn chúng cũng chẳng vẻ vang gì.

Cô nhìn A Lam đã bị đẩy tới thế tắc liền vô cùng nhân từ tiến tới chỗ ả. Sau khi ả cùng sư phụ cô thành thân đã song tu để lên nhanh hơn bởi vậy những kẻ đi đường tắt sẽ chẳng mạnh là bao!

Cô cầm thanh kiếm lao tới chỗ ả lần này ả chẳng thể chạy đâu. Cô không giết nữ chính nhưng không có nghĩa cô không thể giết ả.

- “Dừng lại!”

Đao của cô khi sắp đâm tới ả liền bị Độc Minh Lang nhảy ra đỡ. Cô thấy vậy nhếch môi cười.

- “Sao rồi? Không nỡ?”

- “Không phải ta không nỡ nhưng nàng không thể giết A Lam!”

Nghe vậy cô nhướng mày nhìn hắn, lần này ngay cả Thiên đế cũng ra trận! Chỉnh đốn lại binh lính Thiên đế mặc hoàng bào đi trước. Cô đứng nhìn lão ta tỏa ánh sáng chói lóa dùng tiên thuật trói buộc bắt những kẻ thuộc tiên giới đều dụng binh đao đánh hết mức không cần biết là dân thường hay tiên đạo! Đều đánh! Nhìn một biển máu dưới kia cô cười lạnh.

- “Thế nào? Đây là chốn thần tiên các ngươi đều mơ ước! Hãy tận hưởng đi nhé!”

Cô lấy giọt lệ của thần ra nhỏ máu của mình vào, từ một giọt lệ trong sáng nó biến màu huyết đỏ thẫm. Bầu trời chuyển màu máu cô thu thập mọi thứ tồn tại trên thê gian này. Bi thương, ai oán, mọi thứ! Ánh mắt cô chuyển đỏ, chu sa trên trán nở ra hình hoa sen đỏ. Hình dạng như ngày ấy tại mạt thế xuất hiện. Cô đứng trên đỉnh cao nhìn tới Thiên đế đang khiếp sợ lao tới. Trận chiến kinh thiên động địa nổ ra. Quân của cô thấy chủ nhân mình uy vũ nào đâu có thể chịu thua thiệt?

- “Chủ nhân! Mặc kệ chính tà! Tâm một đường thẳng lý tự ngay! Chúng ta theo cô không thẹn với lòng, không thẹn với trời, không thẹn với đất! Hôm nau chúng ta tới đây vốn dĩ đã không thể mong sống nhưng cô đã cho chúng tôi biết thế nào mới là cuộc sống! Thế nào là bình yên hạnh phúc! Mặc kệ thế gian này có nói sao! Chúng tôi nguyện chết cùng cô!”

Cả nhóm người hét lên, yêu ma quỷ quái vì lời nói này của loài người mà ngây ra. Không ngờ tới loài người lại có thể vì ma mà đạo nghĩa như vậy không như đám tiên nhân phức tạp kia! Lần đầu tiên trong lịch sử yêu ma quỷ quái tự nguyện bảo vệ loài người khỏi binh đao của thiên binh.

Một số Thiên binh tinh thần thép thấy vậy cũng dần tỉnh lại. Cô cùng Thiên đế vẫn miệt mài đánh nhau không để ý tới chuyển biến dưới kia.

Lời của họ không sai. Tâm một đường thẳng lý tự ngay. Bọn họ là tiên được người người mến mộ, bọn họ ăn hưởng lộc của con dân mà giờ đây họ đang làm gì? Vì một người không phân đúng sai mà giết đi người dân kia thì họ khác gì yêu ma?

Cô cùng Thiên đế giao tranh ác liệt, Độc Minh Lang cũng từ đâu bay tới tấn công cô, ý đồ của hắn hẳn là muốn cô cùng Thiên đế ngưng trận!

- “Hai bên mỗi người lui một bước thiên hạ thái bình người dân ấm no không phải tốt hơn sao?”

- “Tiến một bước là bình an hỉ lạc, lui một bước là vực sâu nước độc. Ngươi đoán xem?”

Đem nụ cười khát máu cô đánh cả Độc Minh Lang cùng Thiên đế. Có ai nói cho bọn hắn biết chưa nhỉ? Đừng bao giờ chọc phải nữ nhân! Cô đã muốn an ổn làm cho xong nhiệm vụ thế giới nhưng bọn hắn hết lần này tới lần khác thử thách sự kiên nhẫn của cô.

Mắt thấy Thiên đế ra chiêu cuối tàn ác, mọi thần khí của lão tụ tập về pháp đồ phong ấn đã được vẽ ra. Đối mặt với sức mạnh kinh khủng ấy cô vẫn nhẹ nhàng nhếch môi cầm lấy giọt lệ của thần. Độc Minh Lang nháy mắt thấy vậy thầm than không xong!

Cô muốn hủy diệt cả thế giới này! Ai cũng đừng mong ngăn cô!

Hai luồng sức mạnh kinh khủng liên tục đánh nhau bên trên Độc Minh Lang cố gắng đứng giữa cuộc chiến. Hắn không muốn ngày đó lại xảy ra, Độc Nhược Khắc nhìn qua liền thấy A Lam trong lúc ba người giao chiến quyết liệt không ai đề phòng muốn giết cô. Biết chẳng kịp ngăn ả Độc Nhược Khắc liền chạy tới.

- “Cẩn thận A Nhan!”

Một kiếm đâm trúng tim Độc Nhược Khắc, cô kinh ngạc nhìn qua. Hắn vậy mà đỡ một kiếm cho cô khiến cô kinh ngạc không thôi.

Tóc của Độc Nhược Khắc hóa đen, ánh mắt chuyển màu tím khiến cô lần nữa kinh ngạc. Giường như hắn không nhận ra được điều này cố gượng sức nhìn tới cô, hắn vươn tay ra muốn chạm lấy cô liền bị cô lạnh lùng tránh né. Cô nở nụ cười tàn nhẫn nhìn hắn.

- “Cuối cùng ngươi cũng là có kết cục này!”

Nghe thấy tiếng gió thét gào cô vung tay mở ra một hố đen đem chuyển chiêu thức kia của lão Thiên ném tới biển khơi. Cô lạnh lùng liếc qua lão.

- “Chơi cũng đã chơi chán! Giờ ta tính sổ với ngươi!”

Hoàn toàn không để ý tới tên nam nhân đang được A Lam gào khóc ôm vào lòng. Độc Nhược Khắc ôm đau nhìn theo bóng hình cô liêu ấy của cô.

- “Tố Tố, Vũ Nhạc! Tuệ Nhan...”

Giọng nói của hắn nhỏ dần rồi rơi vào vô định.

*Cảnh báo, cảnh báo! Nam chính gặp nguy hiểm tính mạng! Yêu cầu ký chủ mau cứu hắn nếu không sẽ mở ra trừng phạt!*

Cô đều bỏ ngoài tai lời của hệ thống. Nếu là Độc Nhược Khắc không hiện ra bộ dáng đó cô sẽ cứu hắn. Chỉ là hết A Lam tới bộ dạng đó của hắn làm cô nhớ tới! Ngoài tên sư phụ ấy thì chẳng còn ai cả! Thì ra chính vì vậy mà hắn hết sức muốn nhận cô làm đệ tử!

Vậy mà hệ thống cũng không nhận ra việc này...chuyện này thế giới này thâm sâu khó lường. Đi tới đâu cũng là hố thật khiến trái tim nhỏ bé của cô kinh sợ không ít!

Thực ra từ đầu người sư phụ ấy đã luôn ở bên cô. Qua từng thế giới hắn phải trả giá cho sai lầm của mình trước kia là khi mất đi ký ức hắn sẽ phải yêu cô nhưng mãi mãi không bao giờ có cô, tới lúc chết hắn vẫn sẽ phải dằn vặt vì ký ức đó!

Thế giới sau sẽ là thế giới hắc hóa giam cầm! Từng người một sẽ bộc lộ bản chất tối tăm. Các nàng từ từ tận hưởng nhé! Bonus sẽ có máu me!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.