Không gian lỗ hổng nhanh chóng biến mất, Phượng Hoàng kia cũng nhanh chóng biến mất theo màn đêm chỉ chừa lại cô cùng Stiver cũng như Kỷ Ái Quân nhìn theo vệt sáng đó.
- “Đó...là Phượng Hoàng sao?”
Cô nhìn hai người đang đơ ra hào hứng hỏi nhưng hai người đó bỗng dưng lắc đầu nhìn qua cô khó hiểu.
- “Cái gì Phượng Hoàng cơ?”
Stiver bất giác nói rồi nhanh chóng quay lại công việc, Kỷ Ái Quân nhìn cô khó hiểu.
- “Tại nơi này chắc chắn sẽ không có Phượng Hoàng đâu! Cô bị hoang tưởng rồi!”
Cô trầm ngâm nhìn theo bầu trời kia, chắc chắn đó không phải là do cô hoang tưởng.
Theo truyền thuyết nơi đây Phượng Hoàng chính là loài mang theo con mắt của thần...nếu nói như vậy cô muốn lấy được con mắt ấy hẳn sẽ phải đấu với con Phượng Hoàng kia.
Mọi chuyện cũng không có gì khác thường thêm xảy ra, sau đó Stiver nói muốn đưa cô về nhưng liền bị cô từ chối. Tìm một chỗ vắng cô bẻ lại không gian trở về trước lúc mặt trời lên. Mọi chuyện vẫn diễn ra như mấy ngày trước nếu không muốn tính tới bữa tiệc đêm cuối tuần này! Trời thu se lạnh nhưng cô lại chẳng cảm giác mấy, nhìn những con người bị loài vampire càng ngày càng chèn ép lòng cô cũng có chút khó chịu. Việc này đã đi sâu vào nhận thức của các loài cũng vài trăm năm muốn thay đổi thực sự rất khó...
Có mấy kẻ hút máu loài người mà muốn ăn chay quay về hút máu của gia súc linh tinh chứ?
Cô cầm ly máu khẽ xoay nhướng mày trầm ngâm suy tính.
Đêm vũ hội của trường đã tới! Cô một thân nam phục bạc cùng dung nhan tạo ra một hiện thân của thần khiến ai nấy si mê. Stiver bước tới cô mỉm cười.
- “Ồ! Bộ lễ phục này thật hợp với cậu! Tôi có thể mời cậu nhảy chứ?”
Hắn rất lễ nghĩa đưa tay ngả người trước cô, sự việc này khiến không ít người tỏ ra kinh ngạc. Bọn họ biết rằng Stiver cùng Lam Đông Vũ có mối quan hệ khá tốt nhưng không ngờ Stiver lại mời Lam Đông Vũ nhảy đầu! Một loạt tin đồn hai người là gay lần nữa chiếm đóng bảng tin! Fans hai nhà đối trọi gay gắt và ở đó sản sinh ra nhóm fans cp thứ 3! Một loạt ảnh “thân mật” của cô cùng Stiver được đem ra vậy mà hai nhân tố gây chú ý lại chẳng hề hay biết hoặc...họ cũng chẳng bận tâm! Cô nhìn tới cánh tay đang đưa trước mặt tính hất tay Stiver ra nhưng lại bị Kỷ Ái Quân nắm lấy.
- “Chúng ta cùng khiêu vũ nhé!”
Không để cô từ chối hắn liền lôi cô ra giữa sàn, hắn giành luôn cả màn nhảy đầu. Một lần nữa cả rổ máu chó qua ngòi bút của n “phong viên” nghiệp dư được đăng lên diễn đàn trường thành công gây xáo trộn dư luận. Mặc dù bị Kỷ Ái Quân ép nhảy nhưng cô cũng là không tiện từ chối hắn.
- “Từ trước tới nay tôi vẫn luôn ước muốn có thể nhảy cùng em một điệu thật đẹp bảo bối à!”
Kỷ Ái Quân khẽ thì thầm bên tai cô, cô tránh né khỏi hắn nhướng mày.
- “Chúng ta quen chưa lâu!”
Mặc kệ lời cô nói Kỷ Ái Quân vẫn luôn dịu dàng dìu dắt từng bước nhảy của cô phát ra ánh sáng nhẹ nhàng ấm áp. Giống như ở thế giới đó anh ôn nhu cầm tay cô nhảy, cô ấm áp mỉm cười. Nhưng đáng tiếc, cô bây giờ chẳng hề ôn nhu nhìn hắn như trước kia.
- “Đã quen rất lâu rồi, rất lâu!”
Kỷ Ái Quân vòng tay ôm lấy eo cô bắt đầu bước nhảy thận trọng hơn. Cô nhíu mày suy nghĩ.
“Không lẽ Lam Thiên đã tới? Không đúng! Lam Thiên thường xuất hiện ở giữa cốt truyện” trước giờ cô chưa từng thấy hắn song song xuyên tới cùng mình!
Nhìn qua ánh mắt của cô Lam Thiên à không, Kỷ Ái Quân cay đắng cất lời.
- “Là hồi nhỏ!”
Cô cả người thoáng chốc thả lỏng không ít.
- “Chúng ta từng gặp nhau sao?”
- “Em từng cứu mạng anh!”
Bản nhạc kết thúc! Cô cũng Kỷ Ái Quân nắm tay cúi người chào khán giả. Stiver một bên muốn đi tới nhưng liền bị hết người này tới người kia chặn đường. Thấy cô được Kỷ Ái Quân nắm tay ra khỏi hội trường đôi đồng tử huyết của Stiver lần nữa trừng lớn bạo phát sức mạnh khiến đèn bị cháy! Hội trường trong chốc lát liền là một cỗ hỗn loạn!
- “Không xong! Hình như Stiver bị mất khống chế rồi!”
Cô nghe vậy có chút ngạc nhiên, hôm nay không có chuyện gì xảy ra sao nam chính lại mất kiểm soát rồi? Là huyết tộc chính thống lại là nam chính sao Stiver có thể mất khống chế chứ!
Cô kinh ngạc nhìn qua Stiver đang lao thẳng về phía mình. Tốc độ kinh người, mặc dù cô đã tối ưu hóa thân thể nhưng với tốc độ này của nam chính khiến cô có chút khó thích nghi.
“Choang!”
Cửa kính bị phá vỡ hoàn toàn, bên cửa sổ có hai bóng người lao ra, cô bị nam chính cuỗm đi, Kỷ Ái Quân không chịu thiệt đi sau cô.
- “Stiver anh bình tĩnh lại một chút! Có chuyện gì từ từ nói! Đừng làm tổn hại tới sự việc!”
- “Anh nhận ra mùi của em! Dù em có là nam hay nữ! Anh vẫn nhận ra em!”
Một câu nói này của hắn khiến cô như ngưng lại, tiếng gió rít gào bên tai khiến cô có chút khó chịu.
- “Buông em ra! Có gì chúng ta từ từ nói! Em sẽ không bỏ chạy! Phía tây có một ngôi nhà hoang chúng ta có thể tới đó nói chuyện!”
- “Được!”
Khi được Stiver thả cô liền vung tay tạo kết giới ngăn chặn kẻ tới sau.
Kỷ Ái Quân vừa tới đó liền bị một tầng kết giới chặn lại hai tay siết chặt tức giận quay về chỉ là ánh mắt đó của hắn vẫn chưa từng thu hồi lại sát khí nồng nặc.
Khi tới căn nhà cô lên ghế ngồi nhìn tới Stiver đang đi tới trước mình.
- “Anh nói đi! Rốt cuộc anh đã biết những gì?”
- “Anh biết em là hôn thê của mình, cũng biết em đang giả làm nam! Anh không biết em có suy tính gì nhưng anh biết em nên tránh xa Alex!”
- “Không phải anh nói chỉ buổi tối anh mới làm chủ được cơ thể hay sao?”
- “Việc này hệ trọng liên quan tới thánh vật giọt lệ của thần! Có một số kẻ đang nhăm nhe tới nó! Em cần phải cẩn thận hơn! Không được tin một ai!”
Đưa tay chạm tới tấm dây chuyền trên cổ mát lạnh cô ngước nhìn nam nhân trước mắt. Quả thực...cô không tin ai, ngay cả bản thân cũng không thể tin tưởng. Cụp mắt xuống cả người cô thoáng run rẩy.
- “Tại sao chứ? Em chỉ muốn sống như người bình thường thôi mà! Anh biết không em đã trải qua thực nhiều thứ! Bất quá...em thực mệt mỏi!”
Stiver nhìn vậy cả người bỗng chốc mềm lòng. Dù sao cô cũng chỉ là một nữ nhân. Giây phút cô theo Alex làm hắn như phát điên, ma tâm trong hắn rít gào không thể để cô đi theo người đó. Việc kia không thể lại để vào vết xe đổ...