Hệ Thống Nam Thần Giới Giải Trí

Chương 8: Chương 8: Tiến Đoàn Phim




Tác giả: Đình Băng

Trans: Rin_026

Edit: Miu

“Thật đẹp! Nam thần của tôi ơi!”

Tiểu Mai nhịn không được lấy ra di động, bắt đầu tách tách chụp hình.

Nhìn thấy Tiểu Mai chụp ảnh, Âu Dương Thiên Nhiên liền há mồm muốn nói cái gì, nhưng chưa kịp mở lời Tiểu Mai đã cười hì hì nói.

“Nam thần! Cậu yên tâm, những ảnh chụp này nếu không được Nghiêm đạo diễn cho phép, tôi nhất định sẽ không công bố ra ngoài.”

Tiểu Mai làm chuyên viên trang điểm trong vòng giải trí này đã lâu, đương nhiên hiểu được quy cũ trong giới.

“Nam thần! Nam thần! Cậu có thể chụp với tôi một bức ảnh được không?”

Tiểu Mai Tuy rằng đã ba mươi tuổi, nhưng bởi vì có một gương mặt tương đối trẻ con, cho nên thoạt nhìn vẫn còn khá trẻ. Cô dùng đôi mắt long lanh chờ đợi, hai tay nắm chặt di động nhìn chăm chăm vào Âu Dương Thiên Nhiên.

Nghe được tiếng hệ thống nhắc nhở, rằng bản thân cư nhiên được cô gái trước mắt này cống hiến một chút vào thành Vọng Trị*, Âu Dương Thiên Nhiên đương nhiên không thể cự tuyệt. Tuy rằng nguyên chủ sở hữu thanh Vọng Trị không ít, nhưng cậu hiện tại vẫn cần rất nhiều danh vọng. Một chút cũng không thể buông tha.

(* Thanh vọng trị ở đây là kiểu như danh khí, danh vọng của Tiểu Nhiên ấy. Cậu ấy có càng nhiều fans thì thanh VT càng cao. Mục tiêu cậu phải đạt được là 1 tỷ mới hoàn thành nhiệm vụ.)

“Tôi cũng muốn! Tôi cũng muốn!”

Stylist Tiểu Quách tuy rằng là nam, nhưng cũng không ngại thưởng thức soái ca gì đó. Đặc biệt soái ca này vẫn là do một thân hắn phối đồ nên, đương nhiên càng thêm có cảm giác thành tựu. Lúc tiểu Mai đưa điện thoại cho Hạ Tuấn Quân, nhờ hắn giúp hai người chụp ảnh, Tiểu Quách cũng nhảy vào.

Tức khắc phòng trang điểm không ngừng vang lên tiếng chụp ảnh của di động. Đợi đến khi Nghiêm Khoan kêu người tới thúc giục, Tiểu Mai và Tiểu Quách mới buông tha cho Âu Dương Thiên Nhiên.

Âu Dương Thiên Nhiên vừa rời đi vài bước, liền nghe thấy Tiểu Mai và Tiểu Quách ở bên trong thảo luận bức ảnh nào đẹp mắt. Vừa rồi thu hoạch được hai điểm danh vọng, cũng không đúng, phải là ba điểm, một điểm khác là của Hạ Tuấn Quân. Âu Dương Thiên Nhiên tâm tình hiện tại vô cùng tốt, rất tự luyến mà tưởng tượng, quả nhiên một người lớn lên sở hữu gương mặt đẹp, thì rất được hoan nghênh.

Thời điểm Âu Dương Thiên Nhiên ra ngoài, toàn đoàn phim đều bị hào quang và khí chất của cậu làm chấn động. Nghiêm Khoan vô cùng vừa lòng mà liên tục gật đầu, sau đó thừa dịp Âu Dương Thiên Nhiên đang trong trạng thái tốt, lập tức kêu người chuẩn bị đạo cụ, đến hội trường đại học Kinh Hoa, bắt đầu quay chụp. Phân cảnh này là lúc vai nam phụ Âu Dương Vũ đang diễn thuyết, nữ chính phía dưới liền đối với Âu Dương Vũ nhất kiến chung tình.

Âu Dương Thiên Nhiên cũng không quen biết Trần Vi Vi và Chu Tử Bân. Nhưng đợi đến khi Hạ Tuấn Quân chuẩn bị tiến lên giới thiệu, lại không nghĩ tới Âu Dương Thiên Nhiên thế nhưng chủ động cùng hai người chào hỏi. Trong lòng Hạ Tuấn Quân cảm giác được một trận vui mừng. Nhị thiếu gia Âu Dương này rốt cuộc cũng học được kỹ năng chủ động, thật là đáng mừng.

Không sai! Hạ Tuấn Quân đối với Âu Dương Thiên Nhiên yêu cầu chính là thấp như vậy. Đặc biệt là hắn đã từng đối mặt với Âu Dương Thiên Hùng nhiều lần, cho nên lúc nhìn thấy Âu Dương Thiên Nhiên vẻ mặt không biểu tình xuất hiện, Hạ Tuấn Quân liền đối với cậu yêu cầu giảm xuống thẳng tắp.

“Đã từng nghe Nghiêm đạo diễn nói qua người đóng vai nam phụ là một đại soái ca. Cho đến hôm nay mới gặp được, quả nhiên Nghiêm đạo diễn không gạt người. Tôi so với cậu lớn hơn một chút, cho nên cậu cứ trực tiếp kêu tôi chị Vi Vi là được rồi. Tôi cũng trực tiếp kêu cậu là Âu Dương đi. Lát sau đóng phim, hi vọng cậu chiếu cố nhiều hơn.”

Trần Vi Vi đối với Âu Dương Thiên Nhiên thái độ rất nhiệt tình, liền vươn tay muốn bắt tay với Âu Dương Thiên Nhiên. Gương mặt xinh đẹp lộ ra hai má lúm đồng tiền, rất đáng yêu làm người đối diện sinh ra hảo cảm. Đương nhiên, trước đó ánh mắt cô ta lại liếc nhìn Hạ Tuấn Quân phía sau Âu Dương Thiên Nhiên một cái.

Đối với nhiệt tình của Trần Vi Vi, nếu là người chưa hề nói qua chuyện tình cảm gì đó như Âu Dương Thiên Nhiên trước đây, có lẽ sẽ có chút hoảng loạn. Thế nhưng từ khi có không gian Hư Nghỉ, cũng đã diện kiến qua vô số tình huống đối mặt với mỹ nữ, cho nên hiện tại dù đối mặt với vô số nam nữ thì Âu Dương Thiên Nhiên vẫn có thể bình tĩnh tiếp chuyện.

Âu Dương Thiên Nhiên đưa đôi tay thon dài cũng trắng nõn mịn màng hơn Trần Vi Vi rất nhiều cùng cô ta bắt tay. Qua hai giây lập tức buông lỏng, sau đó nhàn nhạt gật đầu với Trần Vi Vi.

“Mong chỉ giáo nhiều hơn.”

Thái độ của Âu Dương Thiên Nhiên không nhiệt tình như trong tưởng tượng của Trần Vi Vi, cũng không có thái độ hưng phấn lấy lòng như người mới thường hay có, mà phi thường khéo léo, đối với người vừa mới quen biết luôn bảo trì một khoảng cách lãnh đạm nhất định. Nhưng đôi mắt lại vô cùng nghiêm túc nhìn chăm chú vào cô ta. Điều này khiến Trần Vi Vi cảm thấy bản thân được coi trọng. Cho nên lập tức có hảo cảm không ít đối với Âu Dương Thiên Nhiên.

So với thái độ nhiệt tình của Trần Vi Vi, Chu Tử Bân đối với Âu Dương Thiên Nhiên vô cùng vi diệu. Lúc bắt tay với cậu cũng dùng hơn nữa lực. Hắn nhìn gương mặt so với mình đẹp hơn rất nhiều kia, lại càng muốn phân rõ cao thấp. Chu Tử Bân nhịn không được gợi lên khóe miệng.

“Chờ xem cậu biểu diễn.”

Nói xong lập tức buông tay.

Âu Dương Thiên Nhiên nhận ra trên gương mặt Chu Tử Bân nở nụ cười, nhưng trong mắt lại không có chút ý cười nào, liền phi thường nhạy bén phát hiện hắn không mấy ưa thích mình. Mà Hạ Tuấn Quân đứng một bên cũng phát hiện điều không thích hợp. Chẳng qua hai người đều xem như không biết cũng không nói ra.

Diễn viên đóng vai nữ phụ là một diễn viên hạng tư mới xuất đạo không bao lâu. Lớn lên có gương mặt thanh tú, lại có điểm thẹn thùng. Sau khi tự giới thiệu về bản thân liền đứng một bên không nói gì nữa.

Chu Tử Bân vừa trở lại ghế để nghỉ ngơi, trợ lý của hắn liền có chút chần chờ nói.

“Anh Bân! Chúng ta như vậy với Âu Dương Thiên Nhiên có phải không tốt lắm không? Cậu ta giống như cùng Nghiêm đạo diễn rất quen thuộc.”

Chu Tử Bân tỏ thái độ rõ ràng, ở đây cũng có không ít người nhận ra. Trợ lý của Chu Tử Bân sợ nhất là bởi vì thái độ của Chu Tử Bân khiến Nghiêm Khoan không vui.

“Sợ cái gì? Cho dù cậu ta là người thân của Nghiêm đạo diễn tôi cũng sẽ làm như vậy. Ở chỗ này là dùng kỹ thuật diễn để nói chuyện, chẳng lẽ Nghiêm đạo diễn sẽ vì thái độ của tôi nà đuổi tôi khỏi đoàn phim? Hừ! Chẳng qua chỉ là một tên tân nhân mà thôi, không ngờ lại có thể được công ty giải trí Sao Trời đưa cho người đại diện Kim Bài Hạ Tuấn Quân. Xem ra tiểu tử kia có hậu trường không nhỏ.”

Đối với Chu Tử Bân mà nói, Âu Dương Thiên Nhiên chính là dựa vào khuôn mặt và hậu trường tiến vào đoàn phim. Hắn thân là một người nghệ sĩ tự mình vươn lên, đương nhiên ghét nhất chính là người dựa vào hậu trường để tiến vào giới giải trí. Người như vậy làm sao có thể xứng với danh diễn viên?

Sau khi tất cả đồ vật đã chuẩn bị tốt, Âu Dương Thiên Nhiên liền chân chính bước vào cảnh diễn đầu tiên.

Hội trường to lớn. Dưới khán đài ngồi hơn hai trăm diễn viên quần chúng đóng vai học sinh. Đương nhiên trong kịch bản không phải hai trăm mà là hai ngàn, nhưng đoàn phim không có khả năng gọi tới nhiều người như vậy. Những cái đó sẽ do hậu kỳ chế tác thêm.

Tiếng hô 'diễn' của Nghiêm Khoan vừa vang lên, Âu Dương Thiên Nhiên đứng một bên lập tức ưu nhã bước vào, chậm rãi đi lên khán đài. Nghiêm Khoan phát hiện có một góc quay không tốt, nhưng không ngờ lại nhìn thấy Âu Dương Thiên Nhiên hơi nghiêng người, cư nhiên tự động điều chỉnh góc độ, lấy một bên sườn mặt hoàn hảo đi vào khán đài.

Trong lúc thử kính, Nghiêm Khoan chỉ biết kỹ thuật diễn của Âu Dương Thiên Nhiên khá tốt. Chỉ là không ngờ được, tiểu tử này lại có thể tự cảm nhận màn ảnh tốt như vậy. Cư nhiên có thể phát hiện góc độ không đúng mà tự mình điều chỉnh. Thậm chí còn điều chỉnh bản thân phù hợp với camera.

Thời điểm Âu Dương Thiên Nhiên vừa lên khán đài, liền dùng ánh mắt bình tĩnh, lãnh đạm liếc nhìn mọi người phía dưới. Chỉ trong một ánh mắt, mọi người trong hội trường lại dường như cảm giác được cậu đang nhìn mình. Ngay cả Trần Vi Vi ở vị trí trung gian cũng đồng dạng cảm giác được như vậy.

Sau đó chính là phân cảnh hội trưởng Hội học sinh Âu Dương Vũ bắt đầu đọc bài diễn thuyết chào đón Tân sinh. Sở dĩ bài diễn thuyết không hề có bất kỳ điều gì mới mẻ, nhưng những văn tự nhàm chán kìa lại trở nên vô cùng thoải mái dễ nghe ngay từ lúc Âu Dương Vũ bắt đầu đọc. Mỗi một câu tạm dừng, đều gãi đúng chỗ ngứa. Quan trọng nhất chính là, âm thanh của cậu vô cùng dễ nghe, lại thông qua bộ phận khuếch đại truyền đến tai từng người dưới khán đài.

Nguyên bản trong lúc này những học sinh dưới khán đài sẽ bởi vì nam phụ Âu Dương Vũ diễn thuyết mà lộ ra biểu tình say mê. Điều này đã được luyện diễn tốt lúc trước. Nhưng cho đến thời điểm thực sự vào diễn, mọi người dường như đều đã quên mất đây là đang đóng phim, mà lộ ra biểu tình say mê thực sự. Nghiêm Khoan ở phía trước màn ảnh đều có thể cảm giác được, người phía dưới bởi vì Âu Dương Thiên Nhiên diễn thuyết mà khiến học sinh phía dưới say mê.

Trong lúc diễn thuyết, Âu Dương Vũ vô tình ngẩng đầu, ánh mắt thanh lãnh vô tình đảo qua Trần Vi Vi đang sắm vai Kiều Tường Vy, đang vẫn luôn nhìn chằm chằm mình không chớp mắt. Thời điểm này, Trần Vi Vi chỉ cảm thấy trong đầu phút chốc trống rỗng, tim đột nhiên gia tốc đập mạnh, giống như sắp nhảy ra khỏi lồng ngực.

Đó là một đôi mắt như thế nào? Giống như mặt nước mùa thu an tĩnh, lại giống như hàn băng lạnh lẽo, vừa sâu thẳm vừa mê người. Trần Vi Vi chỉ cảm thấy linh hồn của mình dường như bị hút đi.

“Cắt! Rất tốt rất tốt! Vi Vi! Cảm xúc và ánh mắt của cô rất đúng chỗ. Còn Âu Dương, biểu cảm lúc diễn thuyết của cậu rất giống. Vô cùng tốt!”

Cư nhiên có thể một lần đã qua. Nghiêm Khoan khó có được lớn tiếng khen ngợi hai người. Đương nhiên trọng điểm vẫn là tán thưởng Âu Dương Thiên Nhiên. Nghiêm Khoan không nghĩ tới Âu Dương Thiên Nhiên thật sự có thể biểu hiện tốt đến như vậy.

Mà Trần Vi Vi lúc này mới phản ứng được, sau đó vô cùng kinh ngạc nhìn về phía Âu Dương Thiên Nhiên. Cô ta vừa rồi cư nhiên lại nhập diễn. Hơn nữa lại bị một tân nhân khiến cho nhập diễn. Kỹ thuật diễn của Âu Dương Thiên Nhiên không ngờ lại tốt ngoài dự đoán như vậy. Hơn nữa cậu ta thật đúng là đem nội dung diễn thuyết đọc thuộc mà không cần bản thảo. Tân tân nhân này thực sự đáng sợ.

Chu Tử Bân vẫn luôn đứng một bên nhìn Âu Dương Thiên Nhiên diễn, cũng hiện lên khiếp sợ. Kỹ thuật diễn của tên đó không ngờ lại không kém hắn một chút nào. Lập tức Chu Tử Bân mạc danh kỳ diệu cảm giác được một cột áp lực thật lớn.

Thiên nhiên diễn thực sự rất tốt. Tuy rằng Hạ Tuấn Quân chỉ là người đại diện, nhưng hắn đối với kỹ thuật diễn vẫn có chút hiểu biết. Vừa rồi màn biểu diễn của Âu Dương Thiên Nhiên so với ngày thử kính hôm qua rõ ràng tốt hơn rất nhiều. Nhị Thiếu Gia này không phải là ngày hôm qua đánh dấu dốt chứ?

Âu Dương Thiên Nhiên không đáp lời. Trên mặt vẫn giữ nét bình tĩnh. Tựa hồ màn diễn lúc nãy hết thảy đều được cậu nắm trong lòng bàn tay. Quả thực đích xác là như vậy.

Tuy trên mặt bình tĩnh nhưng sâu trong nội tâm Âu Dương Thiên Nhiên đang không ngừng lắc đuôi.

Màn diễn này lúc trước đã được hệ thống tuyên bố nhiệm vụ qua. Bởi vì lần đó để được hệ thống khen thưởng 50 điểm giá trị sinh mệnh. Cậu đã liều mạng học tập diễn màn này. Hiện tại qua hơn nửa tháng, khẳng định so với lúc trước tiến bộ hơn. Lần này kỳ thật phải cảm ơn hệ thống lúc trước đã vừa đe dọa vừa dụ dỗ.

Kế tiếp, trong quá trình quay chụp, trừ bỏ vài lần ngẫu nhiên NG (not good) thì còn lại đều vô cùng thuận lợi. Điều này ít nhiều là do Âu Dương Thiên Nhiên đã thăng đến kỹ thuật diễn trung cấp. Với cả hôm qua cậu đã luyện tập ở không gian Hư Nghĩ. Vì dù gì cũng đã luyện tập nhiều, cho nên đến thời điểm quay chụp chân chính, tự nhiên liền biết nên làm thế nào.

Bắt đầu từ lúc đó, Âu Dương Thiên Nhiên liền đi theo đoàn phim cùng nhau quay chụp. Có điều cậu không biết rằng, để tạo một chút bí ẩn cho [Tường Vi Hoa khai], Nghiêm Khoan đã giữ bí mật về vai diễn nam phụ Âu Dương Vũ. Các fan căn bản không biết được người sắm vai Âu Dương Vũ là ai. Cho nên trên mạng đối với diễn viên sắm vai nam phụ thần thánh trong [Tường Vi Hoa Khai] nhiệt liệt bàn tán…

- -----------

Editor:

Sr. Để mn đợi lâu. Tui là một con editor lười biếng nhất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.