Ngày hôm sau...
Bạch Nguyệt cùng Hạ Viêm và mẹ Hạ, sau khi đi làm nhiệm vụ trở về liền xin một phòng riêng cho Mẹ Hạ.
Với dị năng của mẹ Hạ, cùng với cống hiến trước đến nay của bà, Đằng Hải liền đồng ý, đồng thời Hạ Khanh cũng xin một phòng.
Đằng Hải cũng nhanh chóng phê duyệt, vì Hạ Khanh là dị năng giả Lôi. Ba Hạ biết được thì tới tìm hắn nói chuyện, nhưng điều bị hắn từ chối gặp mặt.
Ba Hạ để Ngọc Chân đi nói chuyện với Hạ Khanh, cũng bị hắn cảnh cáo không dám nói gì, thêm Bạch Nguyệt cùng Hạ Viêm chung đội, cô ta càng không dám nói gì, bởi lần đáp trả kia mà cô ta bị ám ảnh tâm lý rất nhiều.
Có một lần cả một nhà họ Hạ qua kiếm mẹ Hạ, liền bị Hạ Viêm dạy cho bài học không dám gây phiền phức nữa, chuyện sau đó của nhà họ Hạ ra sao, ba người Hạ Viêm không quan tâm tới.
Hôm nay sau khi đi làm nhiệm vụ về cô vẫn như mọi ngày nằm dài trên chiếc giường đợi Hạ Viêm nấu đồ ăn.
“Túc chủ, Nguyệt Nga đang tiến vào Khu F?”
“Cô ta còn sống à?” Bạch Nguyệt có chút ngạc nhiên nghe mèo con thông báo.
“Túc chủ à! Cô ham chơi lười làm, đến nhiệm vụ chỉ mới có 80% cô cứ để mặc không làm tiếp, ta cũng đâu có nói cô là Nguyệt Nga chết đâu.”
“Do cô ta sống dai thôi, có phải lỗi của ta đâu.” Bạch Nguyệt lười nhác nằm dài trên giường ngủ.
Mèo con chán không muốn nói thêm, Bạch Nguyệt cũng chẳng để ý tới nó nữa, Hạ Viêm nấu gần xong nhìn lại Bạch Nguyệt vẫn đang nằm ườn ra giường thì đùa giỡn nói: “Chị sao còn chưa chịu đi tắm, hay là chị muốn ta giúp chị tắm rửa?”
“Không cần, bỏ ngay cái ý tưởng đó đi.” Bạch Nguyệt cầm lấy đồ liền vọt vào nhà tắm.
Hạ Viêm vừa buồn cười vưa có một chút tiếc nuối nhìn phía nhà tắm, nhưng rồi hắn vẫn chuyên tâm nấu ăn.
Đợi hắn dọn hết đồ ăn lên bàn, mẹ Hạ cũng đi qua cùng một vài món ăn khác, tuy Hạ Viêm không mấy vui vẻ khi có mặt mẹ Hạ ở đây, nhưng Bạch Nguyệt lại rất vui vẻ khi nói chuyện với mẹ Hạ nên hắn không để tâm nữa, miễn cô vui là được.Bữa cơm 3 người ấm cúng đến dường nào.
Ở một nơi khác, Nguyệt Nga phải nhịn nhục đi cùng một đoàn người tiến vào khu F, cô ta cũng chỉ là dị năng thủy nhỏ nhoi, nên việc sinh tồn trong lũ thây ma đột biến là địa ngục đối với cô ta. Truyện Full
May mắn cô ta được nhóm người cứu giúp khi họ đang trên đường đi tới khu F, cô ta vốn xinh đẹp lại có dị năng nên liền được một dị năng giả hoả biến dị cưu mang, nhóm có khoảng 20 người, cả đoàn người đều có dị năng.
Nhưng đồng đội của người đó thì không mấy ưa cô ta, luôn làm khó dễ không để cô ta vào trong mắt, tên dị năng giả kia cũng không có một chút phản ứng nào với việc đó cả.
Cô ta càng chịu bao nhiêu tủi nhục thì trong lòng càng ghi hận Bạch Nguyệt bấy nhiêu, cô ta chính là ghen tỵ đến điên rồ.
Bọn họ mất khoảng 5 ngày để đến được khu F, đã có người trong đội mất mạng, đến khi tới cổng thành khu F, thì chỉ còn có 7 người tính luôn cả cô ta là 8 người sống sót.
Với sức mạnh thủy của cô ta khi vào bên trong căn cứ liền bị đưa vào nơi lưu trữ nước, những người hệ thủy hầu như không ra ngoài làm nhiệm vụ trừ khi là dị năng thủy biến dị, còn lại các dị năng thủy khác đều phải ở trong khu lưu trữ này xả nước cho cả căn cứ dùng.
Một ngày họ phải cho ít nhất 1 khối nước đến 1 khối rữa nước, tương đương 1000 - 1500 lít nước.
Chỉ một khối nước đã làm cô ta mệt đến không còn sức lực, cái nước trong không gian của cô ta sớm cũng cạn kiệt trong lúc cô ta còn lưu lạc bên ngoài.
Bây giờ chỉ còn là một không gian đơn thuần rộng tầm 100m2, không hề có chuyện mở rộng ra thêm khu vực như trước kia nguyên chủ đã dùng.
Nếu không phải nó còn không gian 100m2 kia, cô ta sớm đã quăng nó đi rồi.
Đã vậy trở về phòng còn phải phục vụ đám người kia ăn uống.
Một tuần trôi qua, cô ta như sống trong địa ngục, vẫn như mọi ngày đi đến khu lưu trữ nước xả nước vào bồn.
Sau đó lại trở về, trong lúc đang nấu nướng vô tình cô ta nghe đám người kia nhắc đến hai cái tên là Bạch Nguyệt và Hạ Viêm.
Hạ Viêm trà trộn vào khu F đã làm cô ta có chút sợ hãi nhưng cái làm cô kinh hãi hơn là Bạch Nguyệt lại còn sống.
Rõ ràng chính mắt cô ta thấy Bạch Nguyệt bị xé xác rồi mà, tại sao lại còn sống được, cô ta phải kiếm cơ hội để đi xác thực mới được.
Ở Khu C...
Chính Hào đang xây dựng lại cắn cứ cực kì hùng mạnh, điên cuồng vào công việc không dám cho bản thân một phút nghỉ ngơi bởi vì chỉ cần nghĩ ngơi hắn sẽ lại nghĩ tới Bạch Nguyệt.
Hắn thật sự không thể chịu nổi nỗi đau đớn khi chính tay mình đẩy người cô gái mình luôn yêu thương vào chỗ chết.