- Đinh! Chúc mừng kí chủ thu được danh xưng là Tần Đế, do dó thưởng một lần cơ hội triệu hoán quân đoàn Thần Ma, một lần cơ hội triệu hoán Thần Ma!
Liên tiếp những tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên, khiến cho Tần Quân không khỏi sửng sốt. Thoải mái như thế sao?
Chờ một chút!
Dẫn đầu nhiệm vụ xưng hoàng không phải cần bảo đảm ở dưới tình huống Chu Dịch Thế không chết sao?
Chẳng lẽ Chu Dịch Thế không chết?
Tần Quân không khỏi nhíu mày. Nhưng rất nhanh lo lắng này liền bị hắn ném ra sau đầu. Chu Dịch Thế tính là cái gì? Căn bản không đủ để khiến cho hắn sợ hãi!
Ngược lại, những phần thưởng còn lại khiến cho hắn rất động tâm. Hắn tương đương với thu được hai lần cơ hội triệu hoán Thần Ma, hai lần rút thưởng ngẫu nhiên, một lần cơ hội triệu hoán quân đoàn Thần Ma!
Ở thời điểm Tần Quân thầm cảm thấy sảng khoái, một bóng người từ phía chân trời bay tới, kèm theo tiếng cười sang sảng:
- Chúc mừng Tần Đế đăng cơ!
Người tới thình lình là Ngạo Vô Kiếm. Giọng nói của hắn cực lớn, trực tiếp át đi âm thanh của tất cả những người khác, khiến cho mọi người đều ngẩng đầu nhìn về phía hắn.
Ngạo Vô Kiếm toàn thân mặc hoàng bào bước trên hư không tiến tới, khiến cho trên trăm vạn người không khỏi nhất thời kinh sợ. Vị này lại là hoàng đế nước nào?
- Ai da, đây không phải là thánh thượng Nam Trác sao? Thế nào lại có thời gian rảnh rỗi tới bái phỏng Đại Tần trẫm?
Hai tay Tần Quân để ở sau lưng, cười hỏi. Lời này vừa nói ra, nhất thời khiến cho xung quanh Chu Tước Đài bùng nổ.
Thánh thượng Nam Trác?
- Hắn là thánh thượng Nam Trác mới nhậm chức?
- Ông trời của ta, thánh thượng hoàng triều Nam Trác tới đây?
- Hắn muốn làm gì? Lẽ nào muốn đập bãi?
- Đừng đùa. Có người nào không biết hắn có thể trở thành thánh thượng, là dựa vào Việt Vương điện hạ của chúng ta. Không đúng, là dựa vào bệ hạ của chúng ta!
- Lợi hại. Ngay cả thánh thượng của hoàng triều cũng tự mình đến bái lễ!
Bách tính, các tu sĩ bàn luận ầm ĩ. Trên Chu Tước Đài mỗi người cũng kích động không thôi. Chuyện hôm nay nếu như truyền ra, không thể nghi ngờ sẽ nâng cao địa vị của vương quốc Đại Tần lên.
Trong biển người, Chúc Nghiên Khanh, Thường Thiến Thiến nhìn Tần Quân trên Chu Tước Đài được vạn người chú ý, nhìn thiên hạ bằng nửa con mắt, biểu tình cũng có chút hoảng hốt.
Nghĩ lại cảnh tượng lúc mới gặp gỡ, trước đây các nàng cũng không nghĩ tới Tần Quân sẽ có ngày này.
Tuy rằng Tần Quân chỉ là hoàng đế của vương quốc, nhưng địa vị của hắn ở chính đạo Nam Vực đã làm cho các nàng phải ngước mắt nhìn theo.
- Tiếp tục như vậy nữa, chỉ sợ ta thật sự không có tư cách đứng ở bên cạnh hắn.
Chúc Nghiên Khanh âm thầm nghĩ tới. Nhìn Đát Kỷ và Tiểu Ly ở phía sau Tần Quân, đều là tu vi Hóa Hư Cảnh, tương đương với vị thần trong vương quốc.
Cùng lúc đó, Ngạo Vô Kiếm hạ vào trên Chu Tước Đài, bước chậm về phía Tần Quân. Tay phải hắn lật một cái. Trong lòng bàn tay hắn xuất hiện một cái nhẫn trữ vật. Hắn cười vang nói:
- Vì chú mừng Tần Đế đăng cơ, cố ý đưa tới quyển trục thiết kế cánh cửa truyền tống và trăm vạn linh thạch tam giai.
Ầm!
Tất cả mọi người hít thở đều dồn dập. Cho dù là Tần Quân cũng không nhịn được ngẩn người. Quyển trục thiết kế cánh cửa truyền tống không có khả năng dễ nhận được như vậy. Nhất là trăm vạn linh thạch tam giai. Đây tuyệt đối là một khoản tài phú lớn. Vương quốc Càn Nguyệt một năm cũng không thu được nhiều linh thạch như vậy.
Đây tuyệt đối là hậu lễ!
Cánh cửa truyền tống ở trong mắt vương quốc lại là tồn tại hiếm lạ vô cùng. Có nó, việc điều động chiến tranh sẽ dễ dàng hơn nhiều.
- Cảm ơn thánh thượng. Hôm nay liền lưu lại cùng trẫm nâng cốc chúc mừng!
Tần Quân chắp tay cười nói, nhưng ở trước mặt Ngạo Vô Kiếm hắn vẫn tự xưng là trẫm, thái độ đã biểu đạt được rất rõ ràng.
Ngạo Vô Kiếm nheo mắt lại cười nói:
- Cung kính không bằng tuân lệnh.
- Lôi Chấn Tử, dẫn thánh thượng đi tới hoàng cung nghỉ ngơi trước.
Tần Quân xoay người nhìn Lôi Chấn Tử cười nói. Lôi Chấn Tử gật đầu.
Da đầu Ngạo Vô Kiếm lại tê dại.
Hiện tại có người nào không biết tới uy danh của Lôi Chấn Tử?
Ánh mắt Ngạo Vô Kiếm nhìn Lôi Chấn Tử liền không nhịn được dời đi. Giữa Địa Tiên Cảnh và kim Tiên Cảnh lại cách nhau Thiên Tiên Cảnh và Chân Tiên Cảnh. Lôi Chấn Tử giết hắn dễ như trở bàn tay.
Tuyệt đối là cố ý!
Trong lòng Ngạo Vô Kiếm thầm mắng. Hắn hiểu rõ Tần Quân là muốn mượn Lôi Chấn Tử chèn ép hắn, khiến cho hắn đừng động tâm tư sai lệch.
Đáng tiếc, biết lại như thế nào? Hắn chỉ có thể miễn cưỡng vui cười đi theo Lôi Chấn Tử rời đi.
Sau đó Tần Quân đi tới trước tế đàn bắt đầu đốt hương, quỳ lạy trời xanh. Tuy rằng trong lòng rất không thoải mái, nhưng hắn chỉ có thể nghe theo. Ở thế giới này, thiên đạo vẫn được cho là thật sự tồn tại. Vi phạm trời xanh chẳng khác nào vi phạm thế giới này. Tần Quân cũng không muốn lưu lại nhược điểm cho người ta nắm.
Quá trình đó chính là hai canh giờ.
Khi Tần Quân một lần nữa trở lại trong cỗ kiệu hoàng kim, hắn liền bắt đầu rút thưởng và triệu hoán.
- Triệu hoán quân đoàn Thần Ma trước đi! Ngày hôm nay lại là đại điển đăng cơ, thời kỳ số mệnh của ta cường thịnh, vận khí khẳng định không kém!
Tần Quân thì thào tự nói, trên mặt đầy vẻ chờ mong.
- Đinh! Bắt đầu ngẫu nhiên triệu hoán quân đoàn Thần Ma...
Mười vạn thiên binh thiên tướng!
Lính tôm tướng cua cũng không tệ.
- Đinh! Chúc mừng kí chủ triệu hoán được một vạn âm binh!
Tiếng nhắc nhở của hệ thống khiến cho Tần Quân ngẩn người. Còn chưa chờ hắn kịp phản ứng, trong tay hắn liền có thêm một tấm lệnh bài, lớn chừng bàn tay, chế tạo từ sắt đen thành, phía trên có khắc mấy cái đầu ác quỷ.
Tần Quân thưởng thức tấm lệnh bài này, sau đó trong lòng hỏi:
- Đây là cái gì?
- Đây là Âm Binh Bài. Dựa vào vật ấy, kí chủ chỉ cần rót vào linh lực liền có thể triệu hoán một vạn âm binh bên trong. Âm binh đều là cô hồn dã quỷ. Mỗi âm binh đều đạt được thực lực Kim Đan Cảnh. Mặt khác, Âm Binh Bài còn có thể hấp thu quỷ hồn.
Ta ngất!
Cái này thật lợi hại!
Một vạn âm binh Kim Đan Cảnh đều có thể quét ngang phần lớn vương quốc. Mấu chốt nhất chính là thứ này còn có thể hấp thu quỷ hồn, tương đương với pháp bảo!
Trong lòng Tần Quân rất vui vẻ. Nhưng bây giờ đang ở bên trong Vương Đô, hắn cũng không tiện trực tiếp triệu hồi ra các âm binh.
- Rút thưởng đi! Hai lần cơ hội rút thưởng đều dùng hết!
Tần Quân tiếp tục ở trong lòng nói. Tê liệt, loại cảm giác tiêu xài này thật sự thoải mái!
- Đinh! Bắt đầu rút thưởng ngẫu nhiên...
Tiếng nhắc nhở tuyệt vời của hệ thống vang lên lần nữa, khiến cho Tần Quân không nhịn được khe khẽ hát.