Đúng lúc này, một uy áp từ cỗ kiệu truyền ra ngoài. Đồng thời một tiếng quát lớn chợt vang lên:
- Tần Quân ở đâu, đi ra tiếp chỉ!
Tần Quân ngẩn người.
Tiếp chỉ?
Hắn liền vội vàng đứng lên vén màn, đi ra ngoài nhìn. Chỉ thấy lơ lửng trên không trung Vương Đô có hai nam tử oai hùng thân mặc ngân giáp. khuôn mặt bọn họ cực kỳ tương tự nhau. Thân cao đến ba thước, thần uy bất phàm. Trên người tản ra ánh sáng trắng khiếp người, giống như thần tướng của Thiên Đình, mắt nhìn xuống đường phôá Vương Đô.
Đám người Sa Ngộ Tĩnh đi theo phía sau cỗ kiệu hoàng kim nhanh chóng ngăn cản ở phía trước cỗ kiệu. Hồng Hài Nhi không nhịn được nhỏ giọng mắng:
- Hai người kia thật mạnh. Đều là tồn tại Chân Tiên Cảnh.
Lời này vừa nói ra, đám người Thái Bạch Kim Tinh đều biến sắc. Ngay cả Tần Quân cũng vậy. Nhưng bọn họ không hoảng hốt. Bởi vì có Lôi Chấn Tử tu vi Kim Tiên Cảnh ở đây, những người kia cũng không dám gây sự.
- Các ngươi là ai?
Tần Quân trầm giọng hỏi. Chẳng lẽ là người của Thâm Uyên Môn?
Nhưng thoạt nhìn hoàn toàn không có khí chất của ma đạo.
- Chúng ta là sứ tướng thánh triều Nam Vực, đặc biệt tới tuyên đọc ngự chỉ của Thánh Hoàng!
Một người trong đó mở miệng nói, âm thanh không giận tự uy, làm cho lòng người sinh ra sự kính sợ.
Thánh triều Nam Vực?
Thánh Hoàng?
Toàn bộ Vương Đô ồ lên. Tần Quân còn trợn tròn hai mắt, trên mặt đầy vẻ kinh ngạc.
Đã sớm nghe nói trên hoàng triều còn có tổ chức quyền lực càng cao hơn. Thật không nghĩ tới còn có thánh triều tồn tại.
Thái Bạch Kim Tinh không khỏi nhíu mày, thầm nghĩ:
- Không nghĩ tới bệ hạ nhanh như vậy lại khiến cho thánh triều chú ý.
Lúc này, hai bóng người từ phương hướng hoàng cung bay tới. Đó chính là Ngạo Vô Kiếm và Lôi Chấn Tử.
Trên mặt Ngạo Vô Kiếm đầy vẻ chấn động và không dám tin. Lôi Chấn Tử lại nhíu mày nhìn kỹ hai sứ tướng của thánh triều. Cường giả Chân Tiên Cảnh nói không chừng sẽ tạo thành uy hiếp đối với Tần Quân.
Nhìn thấy được Tần Quân trầm mặc không nói, một sứ tướng thánh triều trầm giọng nói:
- Còn không quỳ xuống lĩnh chỉ!
Ta nhổ vào!
Trong lòng Tần Quân nhất thời bạo phát. Hôm nay lão tử đăng cơ, ngươi cứ tới đây bảo ta ở trước mặt đông người như vậy quỳ xuống. Ngươi là cố ý tới chèn ép ta sao?
Hắn không biết, sứ tướng của thánh triều không phải là cố ý. Thánh triều là người thống trị cao nhất của cả Nam Vực. Đối mặt với ý chỉ của Thánh Hoàng, bất kỳ kẻ nào cũng phải quỳ xuống.
- Đinh! Chúc mừng kí chủ rút được ba miếng Đại Diễn Đan!
- Đinh! Chúc mừng kí chủ rút được quyển trục không gian thiên phẩm!
Liên tục hai tiếng nói nhắc nhở của hệ thống vang lên. Nhưng tâm tư của Tần Quân lại đặt ở trên người hai sứ tướng thánh triều trên không trung, không bận tâm đến đồ rút được.
Cảm nhận ánh mắt của bách tính, các tu sĩ hai bên đường phố, Tần Quân khẽ nhíu mày. Lúc này nếu như quỳ, mặc dù đối phương là sứ tướng của thánh triều, hắn ở trong mắt bách tính chỉ sợ cũng không truyền kỳ bằng lúc trước. Chí ít hắn cũng có thứ phải khiếp sợ. Hắn cũng có người cần phải quỳ xuống i.
Nhưng lúc này không quỳ, chính là nói rõ đối nghịch với thánh triều. Trời ạ, đắc tội với Thâm Uyên Môn, lại đắc tội thêm thánh triều, Tần Quân cũng chắc hẳn mình không chết một trăm nghìn lần cũng tính là kỳ tích.
Lại ở thời khắc Tần Quân do dự, Lôi Chấn Tử bỗng nhiên mở miệng:
- Hôm nay là ngày bệ hạ ta đăng cơ. Có lời gì thì nói mau, hi vọng chúng ta không nên ầm ĩ xảy ra chuyện không thoải mái.
Lời này vừa nói ra, hai sứ tướng thánh triều theo bản năng nhìn về phía hắn. Đồng tử nhất thời co lại. Ở dưới thần thức nhận biết của bọn họ, Lôi Chấn Tử tản ra uy lực mạnh mẽ dữ dội ngập trời, khiến cho bọn họ không nhịn được lông tóc dựng đứng đứng.
- Các hạ là Lôi Chấn Tử?
Một sứ tướng của thánh triều nhíu mày hỏi, hai tay hắn vô thức nắm thành nắm đấm.
Mấy ngày gần đây, Lôi Chấn Tử lại là nhân vật phong vân trong cả Nam Vực. Nhất là ở trong thánh triều, có thể nói là lưu truyền rộng rãi.
Bọn họ từng gặp An Diêm Sát của Thâm Uyên Môn. Hơn nữa còn là lấy phong thái ngưỡng vọng. Tên nam tử hai cánh kỳ dị phía trước này không ngờ có thể nghiền ép An Diêm Sát. Có thể tưởng tượng được hắn mạnh tới mức nào.
Lôi Chấn Tử không trả lời, chỉ là giống như hổ đói rình mồi, nhìn chằm chằm vào bọn họ, khiến cho trên trán bọn họ đổ mồ hôi lạnh.
- Đã như vậy, chúng ta liền bắt đầu đọc ngự chỉ của Thánh Hoàng.
Một sứ tướng của thánh triều không chịu được áp lực, xoay người nói với Tần Quân.
Trong lòng bọn họ tuy rằng bất mãn, nhưng cũng không dám biểu đạt ra. cường giả Kim Tiên Cảnh nhưng là tồn tại đỉnh phong trong cả Nam Vực. Bọn họ đắc tội không nổi.
Tần Quân nhíu mày. Hắn cũng rất tò mò Thánh Hoàng sẽ ban bố ý chỉ gì.đối với hắn
- Bắt đầu từ ngày hôm nay, Tần Quân cùng với vương quốc Càn Nguyệt lại nhập vào nước phụ thuộc của thánh triều, nhận thánh triều che chở!
Sứ giả thánh triều tận lực tăng âm thanh lên, làm cho tất cả mọi người trong Vương Đô nghe được rõ ràng. Những lời này giống như sấm sét giữa đất bằng phẳng, khiến cho Vương Đô sôi trào.
- Đây là ý gì?
- Ngu ngốc, thánh triều khẳng định có địa vị cao so với hoàng triều. Xem ra vương quốc Đại Tần chúng ta sắp phát đạt!
- Thật hay giả vậy? Vì sao trước đây ta lại chưa từng nghe qua cái tên của thánh triều?
- Dù sao ta cảm giác bộ dạng của hai người kia rất lợi hại.
- Chà chà, lợi hại hơn nữa thì có ích lợi gì? Ở trước mặt Lôi tướng quân vẫn phải kinh sợ!
Ánh mắt Tần Quân thoáng ngưng tụ lại. Không ngờ là thu phục hắn. Chỉ có điều lấy tình cảnh vương quốc Đại Tần hiện tại, quả thực cần phải có một ô dù.
Nghĩ tới đây, hắn cười vang nói:
- Cảm ơn Thánh Hoàng, chỉ có điều vương quốc Càn Nguyệt đã đổi tên là vương quốc Đại Tần!
- Những thứ này đều là chuyện nhỏ. Vẫn mong người cùng chúng ta ký kết công văn.
Một sứ tướng thánh triều nói. Trong lòng hắn chỉ mong nhanh chóng rời khỏi vương quốc Đại Tần. Hắn không muốn lại phải đối mặt với Lôi Chấn Tử.
- Như vậy theo trẫm vào hoàng cung!
Tần Quân vung tay áo nói. Nói xong hắn liền chui vào trong kiệu. Hai sứ tướng của thánh triều thấy vậy không khỏi nhíu mày, nhưng không nói gì. Bọn họ chỉ có thể theo cấm vệ hoàng cung tiến về phía trước.
Một trận phong ba lúc đó được dẹp loạn. Nhưng thánh triều Nam Vực xuất hiện chắc chắn sẽ khiến cho phạm vi hơn mười vương quốc chấn động. Bởi vì mấy trăm năm qua, sứ giả thánh triều cũng không có xuất hiện qua ở vùng này.